Thượng Quan Mộc ôm Viên Tử Hàm thần chí không rõ, lái xe về nhà.
Vừa đến nhà, đem Viên Tử Hàm ngồi ở ghế sau ôm hướng lầu hai—— nhắm phòng của mình đi đến.
Trên người có mùi rượu nhạt nhạt, còn pha lẫn với mùi thơm đặc biệt trên người Viên Tử Hàm thơm ngát, khiến hắn tâm tình càng sung sướng. Thật cẩn thận đặt Viên Tử Hàm trên chiếc giường rộng mềm mại .
Ôn nhu mềm mại trong ngực, hắn tự nhiên là vui lòng đến cực điểm . Nhìn khuôn mặt thanh tú trong lòng không có chút phòng bị, khóe miệng cong lên .
Ba người phụ nữa kia cùng nhau làm trò, xem ra cuộc sống của mình sau này sợ là thật sự không dễ chịu rồi, bất quá hôm nay vừa đúng, hắn hoàn toàn thắng. Nhưng hôm nay An Nhã xuất hiện khiến hắn vẫn là có chút lo lắng, dù sao Viên Tử Hàm cùng cô ta quen biết nhau ba năm , tuy chỉ là ở trên lớp, nhưng cô ta đối với Viên Tử Hàm rất là quen thuộc. Nếu cô ta thật sự cố ý nhúng tay, Viên Tử Hàm đứa ngốc này, phỏng chừng sẽ bị cô ta lừa gạt lần nữa.
Trước khi Viên Tử Hàm còn chưa có bị lừa gạt qua, hắn có phải hay không nên làm ra chuyện gì. Nghe nói, mỗi người đối với lần đầu tiên của mình tương đối khắc ghi, cũng không biết có phải như thế thật hay không, cái này không quan hệ, lúc này hắn cũng đã muốn hoàn toàn có được cậu ta .
Xoay người, nằm đè lên người Viên Tử Hàm, lặng lẽ nhìn bộ dáng mơ hồ của cậu . Bình thường hai mắt mang theo chút u buồn, lúc này gắt gao khép kín, hàng mi dài dưới ngọn đèn chiếu rọi cong vút, khuôn mặt đỏ ửng, hơi thở Thượng Quan Mộc trở nên nặng nề, ngón tay chợt giống như một cánh bướm muốn giương cánh bay cao. thẳng đến cái mũi thanh tú của cậu, cánh môi sưng đỏ, tản mát ra sức hấp dẫn.
Toàn thân bắt đầu một cỗ khô nóng. Thượng Quan Mộc liếm liếm đôi môi khô ráo của mình, đột nhiên cúi người, hướng cánh môi cậu nhẹ nhàng hôn tới . Hai môi chạm vào nhau, dục vọng càng tăng lên, khiến hắn muốn kiềm chế không nổi .
Khóe môi có chút ngứa ngáy, Viên Tử Hàm theo bản năng vươn đầu lưỡi liếm lộng một chút, đụng phải một tia cảm xúc mềm mại, nhưng đầu lưỡi mệt mỏi thu trở về. Mà Thượng Quan Mộc vẫn là đánh giá cao sức chống cự của bản thân hắn, Viên Tử Hàm động tác như vậy, dục vọng càng tăng, đôi con ngươi mang theo chút màu đỏ gắt gao nhìn đôi môi vểnh lên của cậu, trong lòng âm thầm ẩn nhẫn. Nhưng cuối cùng vẫn là đánh không lại . Cúi người đem đôi môi nóng bỏng, chuẩn xác không sai lệch dán lên đôi môi đỏ mọng của cậu .
Không khí càng ngày càng loãng , trên ngực giống như bị một tảng băng lớn đè lên, thật khó chịu.
Viên Tử Hàm mở to ánh mắt sương mù mới nhìn rõ cái gọi là tảng băng lớn đang đè trên người mình, đưa cánh tay vô lực che ở trước ngực Thượng Quan Mộc, muốn đem hắn đẩy ra. Viên Tử Hàm càng giãy dụa, động tác của hắn cũng tùy theo càng ngày càng mãnh liệt .
Hắn cứ như vậy ghét mình thân cận, càng nghĩ càng tức giận, một tay liền chế trụ thân thể Viên Tử Hàm không ngừng giãy dụa, một tay chế trụ đầu cậu, một chút cũng không buông tay. Ngoài miệng dùng một chút lực, đầu lưỡi linh hoạt liền đi vào dò xét.
Thượng Quan Mộc điên cuồng bất chấp tiến vào, đầu lưỡi linh hoat nhất nhất cướp đoạt khoang miệng của cậu, cuối cùng đầu lưỡi bị quấn lấy. Viên Tử Hàm chỉ cảm thấy đầu lưỡi tê dại, ngứa ngáy, hơi hơi có chút đau đớn, mà sau đó khoái cảm cũng là càng nhiều, thực thoải mái, quan trọng hơn là, không khí tựa hồ cũng đã muốn khôi phục bình thường .
Nhắm hai mắt lại, ngừng phản kháng, tùy ý đầu lưỡi Thượng Quan Mộc trêu đùa . Nhìn Viên Tử Hàm bộ dáng khó được an thuận, Thượng Quan Mộc cũng là kỳ quái, động tác lỗ mãng cũng chậm rãi ôn nhu một chút, trong lòng tuy rằng khó hiểu phản ứng của Viên Tử Hàm, nhưng vẫn là nhịn không được muốn hưởng thụ một phen, thẳng đến khi người dưới thân hoàn toàn một bộ tư thái cá sắp chết , như vậy ngược lại khiến dục vọng trên Thượng Quan Mộc tiêu tan không ít.
Không nỡ đành lòng rời khỏi đôi môi đỏ mọng của Viên Tử Hàm, hai tay chống lên tạo thành khoảng cách với cậu. Thấy rõ tình huống trước mắt, Thượng Quan Mộc khóe miệng run rẩy, rốt cục hiểu được nguyên nhân Viên Tử Hàm không phản kháng, cậu cư nhiên đã ngủ say, thật sự là đại sát phong cảnh. Chẳng lẽ là mình lâu lắm không có hôn môi, khiến cho kỹ năng hôn không được tốt .
Tình huống như vậy, khiến hắn dở khóc dở cười, Thượng Quan Mộc tâm tình cũng không có tốt như vậy . Đưa tay giúp Viên Tử Hàm cởi quần áo, chỉ chừa lại một cái quần lót , sau đó ánh mắt tham lam quét qua N lần, mới giúp cậu đắp chăn lên, xoay người đi vào toilet. ( =))) tội ảnh quá, miếng ăn đã dâng tận miệng mà hok sơ múi đc gì )
Hắn uống rượu không bao nhiêu, nhưng là trên người vẫn là có chút mùi rượu, cùng mùi trên người Viên Tử Hàm cũng không giống nhau . Mở vòi nước lạnh tắm , sau đó nhanh tay nhah chân bò lên giường, đưa tay nắm lấy bả vai Viên Tử Hàm, Viên Tử Hàm lui lui thân thể, thuận thế dựa vào trong ***g ngực của hắn.
Sáng mai, cậu ta thấy được cái tình cảnh này, sẽ có nhiều phản ứng đây? Thành bại lúc này chỉ một hành động, Thượng Quan Mộc vứt bỏ thấp thỏm trong lòng . Cúi đầu cười nhạt nhìn Viên Tử Hàm an tĩnh ngủ, ở trên trán cậu nhẹ nhàng hôn một cái: ” Đứa ngốc, sinh nhật vui vẻ “
Cánh tay tăng thêm độ mạnh yếu, cảm thấy mỹ mãn nhắm lại hai tròng mắt.
Mặt trời mới mọc lên ở phương đông, ánh mặt trời xuyên thấu qua bức màn chui vào phòng trong, ánh sáng loang lổ chiếu rọi khắp phòng. Bên ngoài phòng, ánh mặt trời rất đẹp, bên trong phòng, xuân ý không vui, không khí ái muội bao trùm xung quanh .
Viên Tử Hàm chau mày, đầu còn có chút đau, nhưng đêm qua ngủ vẫn là rất ngon, rất ấm áp . Duỗi tay ra, vừa mới chuẩn bị duỗi cái thắt lưng, bỗng nhiên một tiếng kinh hô.
Trên giường của mình chẳng lẽ còn có người khác ? Cuống quít mở mắt, nhưng đối diện là ánh mắt tức giận của Thượng Quan Mộc . Tại sao hắn lại ở chỗ này ? Viên Tử Hàm đầu óc giống như hồ đồ, vội vàng bò xuống giường, trên người trống trơn, kinh hô một tiếng, đem chăn ôm lấy thành một đống, đem mình bao vây thành một cái kén .
” Tại sao anh lại ở đây?” Viên Tử Hàm sau khi đem mình bao kín, mới ngẩng đầu hỏi, thấy rõ Thượng Quan Mộc cư nhiên cùng cậu giống nhau, chỉ duy nhất chiếc quần lót. Hai chân thon dài thẳng tắp, cơ bụng gầy gò, cái bụng bằng phẳng tinh xảo, khuôn ngực dày rộng, không chỗ nào không tỏ rõ hắn là một người đàn ông khí khái .
Nói về dáng người, nói về tướng mạo, Thượng Quan Mộc đích xác có đầy đủ . Viên Tử Hàm không tự giác nuốt xuống một hơi nước miếng, lời còn muốn nói đều nằm lại trong yết hầu, trong lúc hai người trầm lặng, mặt cũng từ từ bắt đầu nóng lên .
Cúi đầu, đối với cậu việc nuốt nước miếng này có thể giải thích chính là; dáng người Thượng Quan Mộc thật hoàn hảo, khiến cậu không cam lòng, đơn giản chính là hâm mộ, ghen tỵ mà dẫn đến đồng tình mà thôi.
Thượng Quan Mộc thất thanh nở nụ cười, đây không thể trách hắn, chỉ có thể trách Viên Tử Hàm phản ứng quá mức đáng yêu , mặc dù đang trong mộng đẹp, cằm vô duyên vô cớ bị cậu đánh một cái. Sau đó lạnh nhạt rời khỏi giường, chậm rãi đem quần áo trên giường mặc vào . Quần áo sạch sẽ, dựa vào tường hai tay khoanh trước ngực, nhìn Viên Tử Hàm mặt đang đỏ ửng, khóe miệng cong lên nụ cười.
Hắn ngày hôm qua tưởng tượng qua, Viên Tử Hàm hôm nay khi tỉnh lại sẽ có rất nhiều phản ứng, là giống phụ nữ, một phen nước mắt nước mũi khóc lóc, bắt mình phụ trách, đương nhiên đây cũng chỉ là phán đoán của hắn; thậm chí là, Viên Tử Hàm đối với mình nổi giận . Cậu phản ứng bình tĩnh như vậy, Thượng Quan Mộc trong lòng dâng lên một tia vui sướng, còn có nghi hoặc.