Nam Nam Thú Thụ Bất Thân

Chương 70



Ngực Thượng Quan Mộc cậu không phải lần đầu tiên tiếp xúc, nhưng không khỏi vẫn khiến cậu rung động không thôi, khuôn ngực kia tựa hồ cùng con người hắn như nhau, trời sinh có một loại cảm giác khiến người ta không thể dứt bỏ, cũng giống như ma túy, một khi dính vào, liền không có thể buông tay .

Nhưng đây vẫn là một sự thực không thể thay đổi được hai người đều là con trai, Viên Tử Hàm trong lòng đột nhiên có chút oán hận , tại sao mình không là một người con gái.

“Anh mau buông ra, anh còn không buông ra, tôi liền đánh chết anh “

“Tôi không buông, chính là không buông, tôi buông ra cậu sẽ lại chạy” Thượng Quan Mộc đưa tay đem hai tay Viên Tử Hàm không ngừng quơ quơ cùng thân thể cậu ôm chặt lấy, không mảy may buông ra.

Viên Tử Hàm không dám tưởng tượng, một người lạnh lùng giống Thượng Quan Mộc như vậy, thế nhưng lại nói ra những lời như vậy, như là đang làm nũng, trong lòng vừa tức lại cảm thấy có chút buồn cười. Nhưng lý trí vẫn còn có chút tỉnh táo. Bọn họ đều là con trai, làm như vậy là trái ngược luôn thường đạo lý. Cậu không thể nào quên ánh mắt  của mọi người nhìn mình hai ngày trước.

” Anh con mẹ nó, mau buông tôi ra, bố mày là con trai…”

Đối với sự kêu gào của Viên Tử Hàm, Thượng Quan Mộc không chút quan tâm. Tính tình Viên Tử Hàm, hắn làm sao không hiểu, rất già mồm.

” Cậu biết không? Lần đầu tiên khi gặp cậu, tôi đã cảm thấy có chút thích cậu . Khi đó cậu đang ngủ trong xe của tôi, tôi vốn là muốn hôn cậu, nhưng rất không may cậu lại tỉnh…”

Thượng Quan Mộc khóe miệng mỉm cười, nhớ lại tình cảnh lần đầu tiên thấy Viên Tử Hàm khi đó, lại không khỏi nhớ tới lúc kia.

“Anh con mẹ nó, im miệng cho tôi, không được nói nữa “

Viên Tử Hàm có chút phẫn nộ nói. Thượng Quan Mộc đối với cậu thật sự tồn tại cái loại tâm tư này, làm như thế nào đây? Loại chuyện này một khi công khai, cậu không biết nên như thế nào cùng hắn ở chung . Rời đi, cậu có chút luyến tiếc ,cậu thà rằng nghĩ như bây giờ có lẽ tốt hơn, lấy than phận bạn tốt, hòa bình ở chung . Nhưng lời nói này của Thượng Quan Mộc đã phá tan hết. Hắn đây là đang bức mình rời đi sao, chính là cậu dứt bỏ không được.

Há mồm cắn đầu vai Thượng Quan Mộc một cái, ngăn cản hết thảy những phát sinh, có lẽ có thể làm cho mình quên đi buổi tối hôm nay, sau đó hai người vẫn như trước kia ở chung. Đau nhức trên đầu vai, cũng không có tác dụng ngăn cản hành động của hắn. Thượng Quan Mộc hơi hơi nhíu mày một chút, lại rất giãn ra , tiếp tục nói.

“Cậu không biết, lúc cậu ngủ say có bao nhiêu đáng yêu, nhưng  sau khi cậu tỉnh, luôn chống đối tôi. Tôi ghét 3 người kia Âu Tiểu Lan còn có An Nhã cùng Giang Diễm Lệ, thế nhưng cậu cố tình đứng về phía bọn họ. Cậu biết không? Lúc Âu Tiểu Lan sắp ngã sấp xuống , cậu lựa chọn đi cứu cô ta đem tôi đẩy ra, trong lòng tôi như thế nào? Cậu biết không? Lòng ta rất đau “

Viên Tử Hàm nghe xong lời của hắn, trong lòng không là tư vị gì , lúc đó cậu thật sự không nghĩ đến cảm thụ của Thượng Quan Mộc. Cậu chỉ nghĩ muốn đi cứu Âu Tiểu Lan, nên đẩy Thượng Quan Mộc ra. Thượng Quan Mộc nói trong lòng hắn đau, Viên Tử Hàm trong lòng run lên, lời nói mạnh miệng khi nãy cũng giảm đi rất nhiều.

” Chuyện sảy ra lần trước, cậui tình nguyện tin tưởng Âu Tiểu Lan cũng không tin tôi, cậu chừng nào thì có thể đứng trên lập trường của tôi nghĩ đến cảm nhận của tôi ?” Thượng Quan Mộc chậm rãi nói, hít một hơi thật dài ” Cho dù cậu luôn cùng tôi chống đối, tôi vẫn không nỡ để cậu bị thương “

Viên Tử Hàm cảm thấy từ đầu vai Thượng Quan Mộc truyền đến một vị tinh ngọt, nhất thời có chút hoảng hốt . Cậu chỉ muốn dọa Thượng Quan Mộc một chút thôi, thật không ngờ sẽ cắn thương hắn.

“Anh mau buông tôi ra, anh chảy máu rồi “

Thượng Quan Mộc cười cười, đầu rời khỏi bả vai Viên Tử Hàm, đối mặt với Viên Tử Hàm hỏi “Tôi thích cậu, có lẽ từ lần đầu tiên gặp cậu đã bắt đầu. Cậu thì sao?”

Viên Tử Hàm không nhìn ánh mắt Thượng Quan Mộc, tâm trí hoàn toàn chú ý vết thương trên bả vai hắn, một loạt dấu răng chỉnh chỉnh tề tề, máu đang từ mặt vết thương chảy ra.

” Anh chảy máu rồi , tôi giúp anh cầm máu trước” Viên Tử Hàm có chút bối rối.

“Không cần, cậu không nói tôi liền không cầm máu “

Thượng Quan Mộc nhìn bộ dáng Viên Tử Hàm lo lắng cho mình, cười đến rất là khoan khoái, lại bắt đầu hướng Viên Tử Hàm làm nũng .

” Mẹ kiếp, thân thể này là của anh, anh không ngừng chảy máu, anh ở đó chờ chết đi “

Viên Tử Hàm hổn hển hướng về phía Thượng Quan Mộc lớn tiếng ồn ào, dù sao cũng không phải mình bị thương, quan tâm hắn làm cái rắm gì! Im miệng không nói nữa, nhưng ánh mắt thủy chung không nhịn được cứ dán lên vết thương trên bả vai hắn, một vệt hồng tươi kia thật chướng mắt.

Thượng Quan Mộc cúi đầu nhìn bả vai của mình, cái áo sơ mi màu trắng bị nhiễm lên một mạt màu hồng , chút thương thế này cũng không có nghiêm trọng như lời Viên Tử Hàm nói, ngẩng đầu lên cùng Viên Tử Hàm đối diện , trong mắt tràn đầy biểu tình không thèm để ý đến.

Thượng Quan Mộc càng không thèm để ý đến, Viên Tử Hàm trong lòng lại càng sốt ruột, cuối cùng vẫn là cậu chịu không nổi, đối với Thượng Quan Mộc nghiến răng nghiến lợi nói : “Anh rốt cuộc muốn làm gì đây!”

Mà vẻ mặt Viên Tử Hàm càng khẩn trương, Thượng Quan Mộc càng vui mừng, khóe miệng theo câu hỏi Viên Tử Hàm, mà dương càng cao, hắn chung quy là đã thắng cuộc, Viên Tử Hàm căn bản là không nỡ làm thương mình.

“Tôi chỉ muốn hỏi cậu một câu, cậu có cảm giác gì đối với tôi, cậu có thích tôi không?”

Câu hỏi như vậy thật sự là quá mức khó trả lời . Viên Tử Hàm ánh mắt né tránh , thích Thượng Quan Mộc sao? Thượng Quan Mộc đối với cậu lạnh lùng lãnh đạm, cậu cũng cảm thấy trong lòng rất hoảng loạn, hắn vui mừng, mình cũng liền vui vẻ, hắn mất hứng, tâm tình của mình cũng là buồn bực cả ngày. Chỉ cần hắn tốt mình liền tốt, hắn không tốt mình liền cũng sẽ không tốt, tâm tình của mình thủy chung sẽ bởi vì tâm tình của Thượng Quan Mộc mà thay đổi .

Vốn là thích, Viên Tử Hàm có thể khẳng định, nhưng là cậu cũng không thể nói ra từ thích này .

“Tôi chỉ muốn nghe cậu nói nói thật?”

Thượng Quan Mộc đưa tay nâng cằm Viên Tử Hàm lên, trong lòng thật sự vạn phần bất đắc dĩ.

“Tôi biết cậu thích ta, tôi cho tới bây giờ đều không cho rằng yêu cùng giới tính có quan hệ gì, đời người ngắn ngủi, có thể tìm được một người yêu thương không dễ dàng. Tôi kiếp này là gặp cậu . Tôi bây giờ  chỉ muốn nghe lời thật lòng của cậu “

Ánh mắt Thượng Quan Mộc tựa hồ muốn bắn thẳng vào tim Viên Tử Hàm, bất đắc dĩ, xúc động, thần sắc, toàn bộ đều hiện ra .

Cậu thích Thượng Quan Mộc, là thật. Thích người cùng giới tính thật sự không có vấn đề gì sao? Nhưng đối với ánh mắt kiện định của Thượng Quan Mộc như vậy, Viên Tử Hàm đột nhiên cảm thấy rất cảm động, trong lòng có loại cảm giác, trên thế giới này tất cả mọi thứ đều có thể thay đổi, nhưng ánh mắt kiên định của Thượng Quan Mộc là thủy chung sẽ không thay đổi. Cùng hắn mập mờ cũng không phải một ngày hai ngày , cậu không thể phủ nhận, Thượng Quan Mộc cho cậu mọt cảm giác không giống như người khác.

Có lẽ lời của hắn đúng, đời người ngắn ngủi, cần gì phải để ý đến ánh mắt của người khác, mình vui vẻ là tốt rồi.

Viên Tử Hàm không nói gì, khẽ gật đầu.

Động tác kia tuy rằng rất nhẹ, nhưng đây đã đủ khiến Thượng Quan Mộc mừng rỡ như điên . Viên Tử Hàm thật sự sẽ thừa nhận cậu ta có tình cảm với mình! Mặt mày càng lúc càng dương lên.

” Chúng ta chính thức kết giao được không!”

Chính thức kết giao!

Viên Tử Hàm có chút lo lắng nhìn Thượng Quan Mộc, ánh mắt  bao hàm chờ mong, vẫn là khẽ gật đầu.

_____________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.