Nam Nam Thú Thụ Bất Thân

Chương 78



Viên Tử Hàm khóe miệng co rút, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Tiêu Thiên Dật, nhưng cũng rất nhanh trấn tĩnh lại . Người này nhìn qua cũng không giống như nói thật, từ vẻ mặt của hắn liền nhìn ra, hơn nữa, cùng một người con trai vừa mới gặp mặt nói lời này, quỷ mới tin.

“Vậy cũng phải cám ơn anh đã cân nhắc tôi , tôi đã kết hôn , chẳng lẽ anh vẫn muốn chia rẽ hôn nhân tốt đẹp của người khác sao!”

Hắn có thể nói giỡn, tại sao mình không thể? Quan trọng nhất lúc này, là có thể nhanh chóng về nhà.

” Nhóc con nhà cậu kết hôn rồi ? Râu còn chưa mọc dài mà đòi kết hôn , cậu lừa ai đó!”

Tiêu Thiên Dật xoay quanh Viên Tử Hàm mấy vòng, cuối cùng phun ra một cái kết luận như vậy .

Viên Tử Hàm bị lời nói của Tiêu Thiên Dật làm cho cứng họng , sắc mặt hơi đỏ, không biết là do tức giận hay là cấp bách. Cậu thực sự là người không biết nói dối. Lần đầu tiên nói dối, đã bị người trước mặt vạch trần .

” Cậu nôn nóng về nhà!” Tiêu Thiên Dật thấy Viên Tử Hàm đỏ mặt, có chút cao hứng. Nhìn ánh mắt của cậu thủy chung hướng ngoài cửa, biết rõ còn cố ý hỏi.

Viên Tử Hàm buồn bực trừng mắt hắn, không nói lời nào.

” Được rồi, tôi không có thời gian chơi đùa với cậu. Cậu đi đi “

Tiêu Thiên Dật chuyển đề tài trước, khiến Viên Tử Hàm rất kinh ngạc, chờ Tiêu Thiên Dật tránh ra , cậu mới vội vội vàng vàng hướng bên ngoài chạy đi.

“Tôi luôn cảm thấy, chúng ta sau này còn có thể gặp lại “

Tiêu Thiên Dật thấy Viên Tử Hàm vội vàng mà chạy, thân ảnh đã muốn mơ hồ, miệng lầm bầm . Xoay người đi vào căn biệt thự xa hoa.

Mưa đã tạnh , nhưng  không khí vẫn còn lưu lại hơi lạnh ẩm ướt. Viên Tử Hàm co lại thân mình, ôm lấy ngực đứng ở trạm xe bus.

Trên người cậu không có thói quen mang theo tiền, từ khi cùng Thượng Quan Mộc ở chung một chỗ, càng không cần thiết. Di động cũng hết pin , cậu lại là người mù đường, đối mặt với tuyến đường rắc rối phức tạp trước mắt này, cậu chỉ cảm thấy đau đầu. Cũng không biết có phải ông trời thấy thương hay không, lúc đi trên đường cậu cư nhiên nhặt được một đồng tiền xu. Vì thế trong một buổi tối gió thu hiu quạnh, còn có một người ngây ngốc như vậy đứng ở trạm xe bus dõi mắt trông chờ xe.

Gió lạnh lùa vào bên trong quần áo cậu, để duy trì độ ấm cơ thể, cậu đành phải ngồi xổm trên mặt đất, nhìn dòng xe qua lại trước mặt, trong lòng nhớ đến Thượng Quan Mộc. Mình bây giờ vẫn chưa có về nhà, hắn đang làm gì? Có hay không lo lắng cho mình?

Lời Thượng Quan Thần nói vẫn còn rõ ràng bên tai cậu, y nói Thượng Quan Mộc chẳng qua là vui đùa một chút mà thôi, cho dù không phải, giữa hai người cũng sẽ không có kết quả gì. Đạo lý dễ hiểu như vậy Viên Tử Hàm đương nhiên hiểu, nhưng cậu chịu không được vẫn là nhớ đến hắn.

Chỉ là bây giờ cậu không biết nên như thế nào đối với mặt hắn , muốn giả vờ cái gì cũng không biết, ở trước mặt hắn miễn cưỡng cười vui, cậu làm không được, thật sự làm không được.

Muốn gặp, không thể gặp, không biết nên như thế nào đối mặt, loại mâu thuẫn này càng làm cho trong lòng càng lộn xộn. Đột nhiên một tiếng còi ô tô vang lên, Viên Tử Hàm có chút hoang mang ngẩng đầu, liền nhìn thấy một bóng người quen thuộc từ trên xe bước xuống.

Nguyên lai là Âu Tiểu Lan mấy ngày không gặp. Âu Tiểu Lan mặt hướng lên trời, ánh mắt có chút phù thũng, xem ra bộ dạng nghỉ ngơi không tốt.

“Tiểu Hàm, thật là anh hả, anh sao lại một mình ở chỗ này, nơi này lạnh lắm đó, mau vào trong xe đi” Âu Tiểu Lan có chút bách cấp, kéo cánh tay Viên Tử Hàm, nhưng rất nhanh bị cậu né tránh .

Chuyện tấm hình lần trước, Viên Tử Hàm tuy rằng không cùng Âu Tiểu Lan nói rõ, nhưng đây thủy chung vẫn là cái kim trong lòng cậu, không đụng bình thường, vừa đụng vào liền đau.

” Không cần, tôi ở chỗ này chờ xe được rồi “

Âu Tiểu Lan cư nhiên cũng nhìn thấy động tác xa cách này của Viên Tử Hàm, trong lòng có chút không vui, nhưng cũng rất mau bị cô nàng quên mất .

Viên Tử Hàm luôn luôn đều cùng Thượng Quan Mộc một chỗ, tối nay, một người chạy đến đây, rất có thể giữa hai người đã cãi nhau.

Âu Tiểu Lan làm như không thấy sự xa cách của Viên Tử Hàm, tiếp tục cười nói : ” Đã trễ thế này rồi, có thể đã không còn xe , dù sao em với chị họ cũng vừa may phải về nhà, thuận tiện đưa anh về nhà luôn. Chẳng lẽ anh quên, chúng ta là bạn tốt sao? Bạn tốt chính là phải giúp đỡ lẫn nhau “

Viên Tử Hàm ngẩng đầu nhìn bốn phía mấy lần, taxi thì rất nhiều, xe bus thật là rất ít, hơn nữa trên người cậu lúc này cũng không có nhiều tiền như vậy, suy nghĩ một phen, vẫn là cảm thấy nên ngồi xe bọn họ về nhà.

“Ta nói hai người nhanh lên nha, đêm nay lạnh như thế, còn định phải đứng ở đây chờ bao lâu a “

Giang Diễm Lệ ngồi trong xe, thật sự là chờ đến sốt ruột , thò đầu ra cửa kính xe, có chút oán giận thúc giục.

” Được rồi, chúng ta trước hết đi thôi. Hôm nay nói không chừng chờ một chút nữa sẽ lại mưa to , đến lúc đó thật sự đi không được “

Âu Tiểu Lan vừa nói chuyện, đã kéo Viên Tử Hàm vào trong xe.

Trong xe mở hệ thống sưởi hơi, Viên Tử Hàm lên xe, cảm thấy trên người nhất thời thoải mái rất nhiều. Bất quá thân thể dễ chịu, nhưng trong lòng lại càng thêm khó chịu .

“Tiểu Hàm, tại sao anh lại một mình chạy đến đây, là cãi nhau với Thượng Quan tổng giám sao? Cho dù cãi nhau anh cũng không nên đem sức khỏe của mình ra đùa giỡn a, tối nay, thời tiết lạnh như thế , một mình ra ngoài rất nguy hiểm a “

Âu Tiểu Lan nghiêng người, đối với Viên Tử Hàm lải nhải vài câu thăm hỏi , nhìn qua thật là rất quan tâm cậu.

Viên Tử Hàm không nói chuyện, chỉ cúi đầu. Nếu là trước kia, đối mặt với sự thân thiết của Âu Tiểu Lan như vậy, cậu nhất định sẽ rất vui, còn bây giờ, tất cả đều không giống trước kia .

” Tiểu Lan, em đừng nói nữa . Người ta không muốn để ý em đâu, lấy mặt mình đi dán mông người khác, vậy em cũng muốn xem người ta có tiếp nhận hay không sao “

Giang Diễm Lệ đầu không quay lại nói, trong lời nói tất cả đều là một bộ không cam lòng.

” Chị họ, chị đừng nói nữa, em biết, Tiểu Hàm nhất định là vì cãi nhau với Thượng Quan tổng giám, tâm tình không tốt mới có thể như vậy, em sẽ không trách anh ấy “

“Được, được, chị không nói còn không được sao? Thật không biết em đứa nhóc này trúng phải tà gì, liền một lòng một dạ ngã vào lòng cậu ta, cũng không biết cậu ta có gì tốt, cư nhiên cự tuyệt những người cao sang phú quý chị giới thiệu cho, em nói chị lần sau như thế nào gặp cha mẹ  bọn họ cha mẹ chứ “

Giang Diễm Lệ oán giận, Âu Tiểu Lan giải thích, thanh âm hai người tràn ngập toàn trong xe, Viên Tử Hàm trong lòng bắt đầu có chút mê mang . Âu Tiểu Lan thật sự vì mình cự tuyệt những người theo đuổi cô ta sao?

Một cô gái có thể làm như vậy, đây giải thích cô ta thật sự là thích mình sao? Nhưng cậu ngay từ đầu đã coi Âu Tiểu Lan như em gái của mình, cậu không nghĩ cứ như vậy sẽ hủy đi quyền lợi  có thể theo đuổi hạnh phúc của Âu Tiểu Lan. Cư nhiên cùng cô nói rõ cũng hoàn toàn không có tác dụng, vậy chỉ có rời đi. Chỉ cần cậu rời đi, sau này sẽ tốt hơn, Âu Tiểu Lan sẽ quên mình, còn Thượng Quan Mộc, hẳn là cũng vậy đi!

____________

CHƯƠNG 79 : Giải thích

Trong lúc Viên Tử Hàm đang miên man suy nghĩ, xe cũng đã dừng lại  . Viên Tử Hàm ngẩng đầu liền nhìn thấy tòa nhà quen thuộc, trong lòng một trận rung động.

Xe cũng không đi vào, liền dừng ở ngoài cửa. Hai người cùng xuống xe, đứng ở trước cửa.

“Tiểu Hàm, anh xuống xe ở đây được rồi, tôi sợ Thượng Quan tổng giám nhìn thấy anh cùng bọn em một chỗ, đến lúc đó hiểu lầm lại càng lớn, càng không giải thích được rõ ” Âu Tiểu Lan bộ dạng vì Viên Tử Hàm suy nghĩ.

“Tiểu Lan, hôm nay thật sự là cám ơn cô.”

Viên Tử Hàm thấy hai mắt Âu Tiểu Lan chân thành tha thiết, đã quyết định muốn tha thứ cho hành động lần trước của Âu Tiểu Lan, dù sao cô ta cũng chỉ vì thật sự thích mình nên mới có thể làm như vậy, dù sao mình đã quyết định rời đi , chuyện không hay trước kia liền xóa bỏ, vẫn có thể làm bạn tốt.

” Anh nói như vậy, chính là xem em như người ngoài, anh đã nói, xem em như em gái, vậy có anh trai nào đối với em gái mình nói những lời khách khí thế chứ ” Âu Tiểu Lan hướng về phía Viên Tử Hàm bỉu môi, bất mãn nói.

Hai người tựa hồ khôi phục bộ dạng ban đầu trước kia, Viên Tử Hàm thật sự rất vui.

Đưa tay cốc một cái lên trán cô nàng : ” Em đứa nhóc này, mấy ngày không gặp, đã trở thành mồm mép như , anh nói không lại em rồi “

” Xem ra, hôm nay em đi chơi rất vui vẻ nhỉ “

Viên Tử Hàm nghe thấy thanh âm quen thuộc, giống như sấm đánh ngang tai. Chậm rãi xoay người liền thấy Thượng Quan Mộc đứng phía sau mình, hắn nhìn qua như trước vẫn rất đẹp trai, chẳng qua trên mặt lúc này toát ra một khí thế lãnh liệt, khiến người ở đây không thể xem thường. Viên Tử Hàm cảm thấy ánh mắt kia có chút chua chát. Mới mấy mấy giờ không gặp, cậu thế nhưng cảm thấy như đã lâu lắm rồi.

” Giữa chúng ta không phải như thế đâu ” Viên Tử Hàm vội vàng giải thích, xem bộ dạng hắn hình như tức giận.

” Thật sự, giữa tôi và Tiểu Hàm thật sự không có chuyện gì phát sinh, tôi có thể cam đoan” Âu Tiểu Lan cũng lên tiếng giải thích.

Ngươi cam đoan mới thật sự khiến người ta không thể tin tưởng. Ánh mắt Thượng Quan Mộc lạnh lùng quét qua Âu Tiểu Lan, lại quay về trên người Viên Tử Hàm, chậm rãi hướng phía cậu đi đến.

Viên Tử Hàm không biết nên phản ứng như thế nào, hai chân giống mọc rể đứng im, nhìn Thượng Quan Mộc bướcvề phía mình.

“Thật sự, chúng ta thật sự không có gì, anh không nên trách Tiểu Hàm “

Âu Tiểu Lan lần thứ hai lên tiếng khiến Thượng Quan Mộc có chút tức giận, cô gái này tuyệt đối là thành tâm. Nếu thật sự không muốn khiến cho người khác hiểu lầm, lúc này không phải nên im lặng sẽ tốt hơn sao?

Thượng Quan Mộc đương nhiên biết Viên Tử Hàm với cô ta sẽ không xảy ra chuyện gì, Viên Tử Hàm từ trong phòng người xa lạ đi ra, sau đó hắn đều biết, về phần người xa lạ kia, lúc này hắn còn không muốn để ý tới, chỉ cần Viên Tử Hàm trở về là tốt rồi.

Thượng Quan Mộc đưa tay ôm lấy eo Viên Tử Hàm, ghé sát vào bên tai cậu nhẹ nhàng thổi khí : “Chờ lát trở về phòng giải thích rõ cho anh, bây giờ vào nhà trước, vú Trương đang rất lo lắng “

Viên Tử Hàm gật đầu, xoay người cười với Âu Tiểu Lan, sau đó như là phát hiện có gì không ổn, liếc mắt nhìn Thượng Quan Mộc một cái, có chút câu nệ nói : “Cám ơn các cô, hôm nay trời cũng đã tối, các cô cũng sớm một chút về nhà đi “

Âu Tiểu Lan có chút lo lắng nhìn Viên Tử Hàm, tuy rằng do dự nhưng vẫn gật đầu đáp ứng.

“Lợi dụng xong rồi liền một cước đá văng, đàn ông các người đều vô tình như thế “

Giang Diễm Lệ nói là nhằm vào Thượng Quan Mộc, sau đó liếc mắt nhìn Viên Tử Hàm một cái, rồi thúc giục Âu Tiểu Lan, sau đó lái xe, nhanh chóng rời đi.

Chiếc xe phát ra một tiếng thét dài, rất nhanh liền biến mất trong bóng đêm .

Viên Tử Hàm nhìn theo chiếc xe, phía sau ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm sau lưng cậu, tựa hồ muốn xuyên thủng lưng cậu. Rất muốn thấy hắn, thật sự rất muốn, nhưng lúc này lại không biết nên như thế nào đối mặt với hắn .

” Sao vậy, không nỡ rời cô ta sao!”

Thượng Quan Mộc chỉ có thể nhìn thấy tấm lưng gầy yếu của Viên Tử Hàm, cũng là nhìn không thấy biểu tình trên mặt cậu. Tuy rằng biết hắn không phải ý này, nhưng cho dù là không có, hắn cũng không thể dùng ánh mắt như vậy nhìn người khác, huống chi còn là con gái.

Viên Tử Hàm thân thể cứng đờ, trong lòng không biết là cảm thụ ra sao. Thượng Quan Mộc không muốn tin mình sao?

” Sao vậy? Chẳng lẽ bị sợ cháng váng rồi ?”

Thượng Quan Mộc thấy biểu tình trên mặt Viên Tử Hàm có chút cổ quái, hỏi.

Chậm rãi xoay người, đối mặt với hắn. Thần sắc của hắn tuy rằng nghiêm túc, nhưng Viên Tử Hàm vẫn nhìn thấy sự thân thiết trong mắt hắn, khuôn mặt này có lẽ sau này không còn nhìn thấy nữa, Viên Tử Hàm cảm thấy sống mũi có chút cay cay, thật sự khó chịu. Đối diện với  ánh mắt của hắn, giương lên một nụ cười. Tùy hứng một lần, cậu cho phép bản thân mình tùy hứng một lần nữa, một lần là tốt rồi. Bước nhanh qua, hai tay đặt lên bờ vai của hắn.

Đây là lần đầu tiên cậu chủ động đón nhận sự thân cận của Thượng Quan Mộc như vậy.

Thượng Quan Mộc hiển nhiên không ngờ Viên Tử Hàm sẽ phản ứng như thế, hơi sửng sốt một chút, đồng thời dùng sức hồi báo cậu. Cậu ấy chủ động ôm mình như vậy hẳn là có bao nhiêu khó khăn.

Hai người ai đều không nói chuyện, ban đêm yên tĩnh lại rét lạnh, hai trái tim đang chậm rãi nhích lại gần nhau.

” Đi thôi, bên ngoài rất lạnh, vào nhà trước đã “

Thượng Quan Mộc có thể cảm nhận được cái lạnh trên người Viên Tử Hàm. Viên Tử Hàm không nói, tùy ý hắn giữ chặt hướng trong nhà đi đến. Vừa vào cửa liền nhìn thấy vú Trương ngồi trên ghế xô- pha bộ  dạng bất an. Vú Trương luôn luôn đi ngủ đúng giờ, đã trễ thế này còn ở đại sảnh chờ, khẳng định cũng là bởi vì Viên Tử Hàm chưa có về nhà.

“Vú Trương, con về rồi “

Viên Tử Hàm không ngờ vú Trương vẫncòn ở đại sảnh, nhanh chóng buông cánh tay Thượng Quan Mộc ra, hướng vú Trương chạy tới.

“Tiểu Hàm, con cuối cùng về rồi , đứa nhỏ này đi đâu , cũng không nói với chúng ta nói một tiếng, con không biết, hại chúng ta đều lo lắng muốn chết “

Vú Trương kéo tay Viên Tử Hàm, nói huyên thuyên, trong mắt còn lưu lại tầng nước mắt.

“Thực xin lỗi, đều là con không tốt, lần sau con sẽ không bao giờ như vậy nữa ” Viên Tử Hàm cam đoan nói, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ đến lời vú Trương nói vừa rồi. Thượng Quan Mộc cũng thực lo lắng cho mình? Hướng ánh mắt nhìn về phía Thượng Quan Mộc, lại phát hiện ánh mắt Thượng Quan Mộc đang nhìn tay cậu bị vú Trương giữ chặt, vẻ mặt không vui.

Thật là một người đàn ông lòng dạ hẹp hòi, ngay cả vú Trương cũng ghen. Lúc này nếu là người khác, phỏng chừng hắn đã sớm đem người nọ đẩy ra.

” Được rồi, vú Trương, Tiểu Hàm hôm nay bị dọa đến sợ hãi, tôi cũng còn có một số việc muốn hỏi cậu ấy, vú đi nghỉ ngơi trước đi “

Viên Tử Hàm còn chưa nói đã bị Thượng Quan Mộc mở miệng trước. Vú Trương vừa nghe Thượng Quan Mộc nói như vậy, cũng buông lỏng tay ra, hướng ngủ phòng của mình đi đến .

Vú Trương vừa đi, động tác của Thượng Quan Mộc bắt đầu không an phận , bàn tay to ấm áp ôm lấy eo Viên Tử Hàm, hướng phòng Viên Tử Hàm lầu hai đi lên.

____________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.