Nam Nam Thú Thụ Bất Thân

Chương 8



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Đàn ông bản chất ưu tú như vậy, cư nhiên lại bị người ta bao nuôi, aiiii….

Viên Tử Hàm suy nghĩ rất nhiều. Đương nhiên những ý nghĩ này cậu có ngu cũng chẳng để cho Thượng Quan Mộc biết, nếu không sẽ làm tổn thương đến lòng tự trọng của người ta a.

Thượng Quan Mộc nhìn vẻ mặt cậu hết sức sâu sắc, cũng không biết cậu suy nghĩ cái gì. Tiếp tục hỏi ” Trợ lý tổng giám, thế nào?”

(总监: tổng thanh tra, thực ra ta cũng chưa nghe qua có trợ lý tổng thanh tra, nên tạm thời dịch là trợ lý tổng giám đi, có gì mong mn  bỏ qua a  )

” Trợ lý tổng giám?” Viên Tử Hàm sửng sốt giây lát, chờ sau khi hiểu được lời của hắn, vội vàng gật đầu như gà mổ thóc ” Được a, được a ”

Còn tưởng rằng sẽ phải bắt đầu từ công việc nhỏ nhất nha, ai ngờ thoáng một cái trở thành trợ lý tổng giám. Quả nhiên ngày hôm qua đã qua đi, số phận cứt chó ngày hôm qua cũng theo đó mà biến mất, hôm nay, một ngày tốt đẹp lại bắt đầu.

“Tốt lắm, vậy thu dọn đồ đạc, tôi dẫn cậu đi ”

Thượng Quan Mộc cười nhạt, hiển nhiên tâm tình rất tốt. Hình như từ khi gặp cậu, hắn cười càng ngày càng nhiều thì phải.

” Đi ngay bây giờ hả, có cần gấp như vậy không chứ?”

“Bây giờ đến khu nhà ở trước, chỉ cần cậu đi làm, công ty sẽ cấp cho cậu một căn nhà ở, đương nhiên quyền lợi nhà ở này chỉ nhằm vào khoảng thời gian cậu còn đi làm thôi, nếu cậu từ chối đến Diệu Ký công tác, vậy kết cuộc cậu đối với nó từ chối quyền sử dụng ”

” Còn có đãi ngộ tốt như thế sao?”

Quả nhiên là người làm việc lớn a, đối nhân viên đều tốt như thế, còn có nhà ở nữa. Viên Tử Hàm trong lòng vui vẻ, lúc này mới vội vàng thu dọn đồ.

Ha ha, đãi ngộ này của công ty đương nhiên cũng chỉ nhằm vào người mới được nói đến kia thôi, Thượng Quan Mộc nghiêng người trên ghế, nhìn Viên Tử Hàm bận rộn, cười đến vẻ mặt xấu xa: mà bây giờ loại đãi ngộ này, tạm thời vẫn chỉ có một mình hắn được hưởng thụ . Hắn rất chờ mong cuộc sống sau này nha.

Viên Tử Hàm đem những thứ có thể mang được đều mang đi, những thứ mang không được cũng  không có cách nào, chỉ có thể để lại cho chủ phòng lòng dạ hiểm độc kia, dám lừa mình đến ở chỗ không sạch sẽ này, bất quá may mà mình trả tiền thuê mỗi tháng, tháng này cũng chỉ mấy ngày như vậy, mấy chục đồng kia coi như là tiện nghi cho hắn lắm rồi .

Thượng Quan Mộc chậm rì rì đi ở phía trước, mà Viên Tử Hàm phía sau nào là rương hành lý nào là bịch lớn bịch bé, treo lủng lẳng đầy mình, lúc này đi ba bước lại lùi hai bước cứ như theo điệu nhạc di chuyển.

” Nếu không nhanh lên, thì trời sẽ tối, lúc đó ma quỷ sẽ xuất hiện nha ”

Thượng Quan Mộc phía trước quay người, vẻ mặt hơi cười thúc giục .

” Chỉ biết châm chọc, nếu không anh tới thử xem ”

Viên Tử Hàm theo ở phía sau nhỏ giọng lẩm bẩm, nhìn bộ dáng kia của hắn liền có một loại kích động, nhịn không được muốn đánh  bể mặt hắn, nhưng để có thể vào Diệu Ký, cậu nhất định phải nhẫn nại… nhẫn nại, chỉ cần vào được đó rồi, đến lúc đó liền không thèm nhìn cái mặt hắn nữa . ( anh đang mơ hả, mình sắp chui vào hang cọp còn hok hay ^ ^ )

Bất quá sự thật đều không phải như thế nha.

Thượng Quan Mộc đem Viên Tử Hàm chở đến khu nhà ở công ty phân phối như lời hắn nói, Viên Tử Hàm vừa nhìn thấy tòa nhà to lớn trước mặt, không khỏi mắt chữ A mồm chữ O.

” Đây là khu nhà ở công ty phân phối cho nhân viên sao, này cũng quá xa hoa đi nhá ”

Cái gì gọi là xa hoa, cái gì gọi là xa xỉ, cái gì gọi là đồ sộ, đây chỉ là khu nhà ở, sao có thể dùng những danh từ như xa hoa để giải thích rõ ràng kia chứ . Mà hắn trước đây đã từng cho rằng đây là khách sạn năm sao, cùng này so sánh, nhiều nhất chỉ có thể nói là tạm được.

” Không đúng, chỉ là những người đặc biệt mới có được phúc lợi như vậy thôi ” chẳng hạn như cậu. Thượng Quan Mộc nhướng mày nhìn Viên Tử Hàm cười nói.

” Đặc biệt … đặc biệt là như thế nào a?”

” Vào đi ”

Thượng Quan Mộc trực tiếp tránh né câu hỏi của cậu,  sau đó nhấc chân đi vào trong .

Người đặc biệt, cái gì mới được xem là người đặc biệt. Thượng Quan Mộc trong lòng cũng thầm nghĩ. Ngày hôm qua lần đầu gặp cậu, quả thực đã bị cái khuôn mặt không phân biệt nam nữ này của cậu mê hoặc, chẳng lẽ mình là một người ‘Trông mặt mà bắt hình dong’. Hắn nhưng không tin cái gọi là nhất kiến chung tình ( vừa gặp đã yêu ). Quên đi quên đi, cảm thấy vui vẻ là được, nghĩ nhiều như thế làm cái gì! Thượng Quan Mộc lắc đầu, đem vướng mắc trong lòng vứt bỏ.

Chưa đến công ty, đã trực tiếp chuyển tới nhà ở công ty phân phối, cảm giác này cũng quá không chân thật đi. Viên Tử Hàm thấp giọng nói ” Mặc kệ hắn? Trước đi vào rồi nói sau, mình trước giờ ra ngoài chưa ở qua chỗ nào cao cấp như thế, cho dù ở Diệu Ký làm việc không được lâu, ít nhất cũng được ở qua chỗ tốt như vậy, cũng không uổng phí đời này nha ”

Nghĩ tới trong lòng mừng khấp khởi lại kéo bịch lớn bịch bé đuổi theo Thượng Quan Mộc đi vào.

“Thiếu gia, cậu đã trở về ”

Thượng Quan Mộc mới vừa vào nhà, người bên trong vội vàng thấp giọng hỏi thăm.

“Ân” Thượng Quan Mộc lên tiếng, liền buông mình ngồi trên ghế xô-pha.

Viên Tử Hàm kéo bịch lớn bịch bé dừng lại ở cửa, vú Trương nghe thấy tiếng vang hướng bên kia nhìn lại, khi nhìn thấy khuôn mặt Viên Tử Hàm, trong mắt hiện lên một tia kinh hỷ.

Trong tòa nhà này trừ mình cùng thiếu gia ra, thì cũng chưa từng có người khác tới qua, mà cái cậu con trai này lớn lên so với con gái còn muốn xinh đẹp hơn, cậu ta là ai vậy? Là thiếu gia dẫn cậu ấy tới sao?

” Vú Trương, tới giúp cậu ấy đem hành lý lên lầu hai đi ”

Thượng Quan Mộc nhìn thấy trong mắt Viên Tử Hàm lóe ra ý tán thưởng đánh giá thiết kế căn phòng, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, trong lòng cũng là hết sức dễ chịu, con mắt thẩm mỹ của hắn cho tới giờ còn chưa có người nào dám hoài nghi nha.

” Đúng rồi, đem phòng của cậu ấy sắp xếp ở bên cạnh phòng của tôi đi” Thượng Quan Mộc lại thêm một câu.

” Vâng ”

Vú Trương lên tiếng, hướng phía cửa đi qua, tiếp nhận hành lý Viên Tử Hàm, cười nói ” Cậu đổi giày lại, rồi theo tôi lên lầu ”

Thiếu gia có tính sạch sẽ, hắn nhưng không thích bẩn đâu. Bất quá thiếu niên này là thiếu gia tự mình dẫn tới, ở trong lòng thiếu gia nhất định có không ít địa vị đây, nghĩ nghĩ vú Trương lại càng nhìn Viên Tử Hàm thêm vài lần. Quả thật là bộ dáng rất xinh đẹp. Bất quá nếu là một cô gái, vậy càng hoàn mỹ .

” Vâng, cám ơn vú Trương ”

Viên Tử Hàm cười trả lời, đem bịch nhỏ trên lưng đưa cho vú Trương, dù sao vú Trương đã lớn tuổi, cậu là thanh niên trai tráng. Viên Tử Hàm đem giầy cởi ra, nhìn vào kệ giày dép trong nhà có mấy đôi dép lê rộng thùng thình, cũng không nghĩ nhiều liền đổi giày .

Viên Tử Hàm động tác vô tình, ngược lại vú Trương nhìn thấy, trong lòng cả kinh, có chút băn khoăn liếc mắt nhìn Thượng Quan Mộc một cái, hắn mặc dù mặt không chút thay đổi, nhưng cũng không có việc gì báo hiệu tức giận, bà lúc này mới thở ra một hơi.

Hắn người này rốt cuộc có bao nhiêu yêu thích sạch sẽ, vú Trương trong lòng chính là rất rõ ràng, lòng vẫn còn sợ hãi hướng lầu hai đi đến .

Viên Tử Hàm đuổi kịp cước bộ của vú Trương, con mắt chuyển động không ngừng, đây là về sau mình sẽ ở chỗ này sao, thật sự là khó tin quá nha .

Vú Trương nghe theo Thượng Quan Mộc phân phó, đem cậu sắp xếp ở cái phòng kia, cạnh phòng của hắn. Toàn bộ gian phòng rộng rãi thoải mái, bên trong trang hoàng cũng là tinh tế nhất, đồ vật trang trí cũng là tinh xảo nhất, kết cấu tuyệt vời, xem ra chủ nhân phòng này nhất định là biết cách thưởng thức a.

“Thật sự là hơi quá đáng, như thế nào có thể xa hoa thành cái dạng này ”

Viên Tử Hàm đứng ở cửa sổ hướng xuống mặt bể bơi nhìn cảm thán. Nguyên lai cuộc sống kẻ có tiền là như vậy a, mình lúc này coi như thoát khỏi vận cứt chó, cư nhiên lại có thể có một ngày như vậy.

” Cơm trưa đã chuẩn bị xong , thiếu gia mời xuống nhà dùng cơm ” vú Trương gõ cửa đi vào, cắt ngang suy nghĩ xa xôi của Viên Tử Hàm.

“Ân, vâng ạ ”

Viên Tử Hàm mỉm cười ngọt ngào, lộ ra hai cái  má lún đồng tiền nhợt nhạt mê người, tiếp tục nói ” Vú Trương , vú đừng quá khách khí, kêu con Tiểu Hàm là được rồi”.

Vú Trương cảm thấy mình thật may mắn có được chủ nhân như này, mình cũng chẳng qua là người làm công.

” Được, Tiểu Hàm, vậy xuống nhà  ăn cơm thôi, thiếu gia cũng còn đang chờ cậu đấy ”

Hai người lần lượt xuống lầu.

Thượng Quan Mộc đã ngồi ở bên cạnh bàn ăn chờ, thấy Viên Tử Hàm cười hì hì đi xuống, đôi lông mày đang nhăn lại cũng hơi giãn ra.

” Sao chậm chạp như vậy, thức ăn đều nguội hết rồi ”

Viên Tử Hàm vui vẻ cười ngồi xuống đối diện Thượng Quan Mộc ” Oa, ông chủ Diệu Ký thật đúng là không phải hào phóng giống nhau đi, nhân viên cư nhiên cũng có thể được ở chỗ tốt như vậy, đây chỗ nào là khu nhà ở a, đây là biệt thự, biệt thự cao cấp nha, lại còn có người chuyên nấu cơm nữa chứ, đãi ngộ này cũng thật quá tốt đi ”

Viên Tử Hàm hưng trí bừng bừng nói một hơi, không đợi Thượng Quan Mộc nói gì, cầm lấy đũa bắt đầu ăn.

Thức ăn này ăn ngon thật, không ngờ tay nghề vú Trương tốt như thế nha, mình mặc dù ở ngoài thuê phòng, nhưng mà nấu cơm nhiều nhất cũng chỉ có thể xem như nuốt xuống được, vì thức ăn này, mình phải  liều chết, mặt dày ở lại Diệu Ký thôi.

—————-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.