Nam Nam Thú Thụ Bất Thân

Chương 82



” Được rồi, bây giờ em có thể nói, anh nghe đây “

Thượng Quan Mộc không quay đầu lại, như trước vẫn duy trì cái tư thế kia, nhưng ngữ khí không gay gắt như vừa rồi, đã bình thường trở lại . Viên Tử Hàm thấy tâm tình tựa hồ tốt hơn một chút, tâm trạng thấp thỏm không yên cũng dần dần bình tĩnh lại . Vấn đề giữa cậu và Thượng Quan Mộc phải bình tĩnh nói chuyện, mà không phải Thượng Quan Mộc không biết chuyện chạy trốn. Viên Tử Hàm đột nhiên cảm giác được, cái loại hành vi chạy trốn này đúng là ngu xuẩn.

Chậm rãi đi đến bên cạnh Thượng Quan Mộc, hai mắt cũng nhìn về phía mặt hồ. Thật lâu mới nói : “Thượng Quan Mộc, chúng ta chia tay đi “

“Chia tay?”

Thượng Quan Mộc nhanh chóng xoay người, tùy tiện cũng đem Viên Tử Hàm xoay lại, để cậu quay mặt đối diện với hắn. Trên mặt phẫn nộ không cần nói cũng biết.

“Đây là điều em muốn nói với anh, anh muốn là lời giải thích của em, tại sao, em nói đi ?”

Chỉ cần em cho anh một lời giải thích hợp lý, tất cả mọi chuyện hôm nay anh có thể lý giải. Nhưng Viên Tử Hàm em thật sự có bản lĩnh khiến anh tức giận, chỉ vẻn vẹn một câu, đem tâm tư chuẩn bị tốt để sẵn sàng nói chuyện nhất thời đánh tan.

Cánh tay lại một lần nữa bị Thượng Quan Mộc nắm chặt, Viên Tử Hàm hoàn toàn cảm nhận được trong lòng hắn giờ phút này đang tức giận cỡ nào.

Đau khổ truy đuổi tới đây, hắn chỉ muốn một lời giải thích, nhưng  Viên Tử Hàm chỉ cho hắn một lời đả kích. Ai, ai có thể tiếp nhận! Viên Tử Hàm cho dù trong lòng không nỡ, nhưng vẫn sẽ làm như vậy, nhất định phải làm như vậy.

” Tại sao? Chúng ta hai người đều là con trai, cái lý do này đầy đủ không?”

Viên Tử Hàm làm bộ ra vẻ ra kiên cường, mặt không đổi sắc nhìn Thượng Quan Mộc vì lời nói của mình mà sắc mặt dần dần thay đổi, trong lòng co rúm . Loại chung sống này chỉ có thể thương tổn lẫn nhau, vẫn là sớm cắt đứt sẽ tốt.

” Anh không quan tâm, em biết anh sẽ không để ý người khác đối đãi như thế nào “

Thượng Quan Mộc vì câu nói của Viên Tử Hàm trong nháy mắt có chút cứng ngắc, nhưng hắn rất nhanh phản ứng lại . Hắn từ trước tới nay không để ý tới mọi người đối đãi như thế nào, sau khi hắn lựa chọn cùng Viên Tử Hàm ở chung, trong lòng cũng sớm đã có chuẩn bị . Sở dĩ vẫn cùng Viên Tử Hàm duy trì hình thức âm thầm kết giao, hoàn toàn là đang lo lắng cảm thụ của Viên Tử Hàm.

” Anh không để ý, nhưng em để ý “

Em không thể trơ mắt mở nhìn mình hủy đi sự nghiệp huy hoàng của anh, em không thể cho phép mình trở thành vết bẩn trong cuộc sống của anh.

Những chuyện này so với ánh mắt đồng nghiệp lần trước đối đãi càng khiến cậu khó có thể tiếp nhận. Lúc này nếu lựa chọn cùng Thượng Quan Mộc ở chung, cậu nhất định sẽ hối hận.

“Đúng,  em để ý!”

Câu trả lời của Viên Tử Hàm như một phen lưỡi dao sắc bén, hung hăng vô tình đâm vào trái tim Thượng Quan Mộc, hắn có thể cảm thấy giác được trái tim kia một khắc khi Viên Tử Hàm nói cậu để ý là đau đớn đến cỡ nào, rất đau, đau đến mức hắn sắp không thở được .

Thượng Quan Mộc ngửa đầu cuồng tiếu, cười đến mức thanh âm có chút khàn khàn .

Mình lại thương tổn hắn rồi , Viên Tử Hàm hận không thể cho mình mấy cái bạt tai, hai tay buông xuống nắm chặt, phần móng tay dài đâm vào lòng bàn tay, rất đau, nhưng vẫn không bằng đau lòng.

Nhìn thấy Thượng Quan Mộc như vậy, cậu có thể tốt hơn sao, nhưng hết lần này tới lần khác phải giả vờ như vô tình, cậu chịu không nổi. Có lúc, cậu muốn chạy lại ôm lấy hắn, nói với hắn những áp lực trong long mình, chỉ là cậu không thể.

“Ha ha” Thượng Quan Mộc đang cuồng tiếu rốt cục dừng lại, trở thành trầm thấp.

” Với em, anh làm sao có thể quên, đây toàn bộ đều vở hài kịch một mình anh mà thôi, không ngờ anh cũng sẽ có một ngày như vậy ” Thượng Quan Mộc buông lỏng cánh tay Viên Tử Hàm ra, hai mắt thẳng thắn đối mặt với cậu.

” Em vỗn dĩ không thích anh, sở dĩ có thể lựa chọn cùng anh ở chung, đều là vì anh bức bách đúng không? Có đúng không, em nói đi, em nói đi “

Không phải, không phải như thế. Viên Tử Hàm trong lòng nói, nhưng biểu tình trên mặt lãnh đạm, giống như Thượng Quan Mộc đối với cậu mà nói chẳng qua là một người xa lạ. Vừa mới bắt đầu, là vì Thượng Quan Mộc cứu mình, nên đối với hắn sinh ra cảm kích, sau đó vì bảo vệ tánh mạng, theo hắn tới Diệu Ký làm việc. Vẫn luôn cho rằng cảm giác của mình đối với hắn chỉ là bạn tốt, nhưng càng tiếp cận hắn, Viên Tử Hàm càng phát hiện tâm tư mình thay đổi . Từ cảm kích đến thích, thích, lại càng thích thêm.

Thẳng đến hiện tại, đã không muốn cùng hắn tách rời.

”  Đúng, anh nói không sai “

Đối mặt với sự bức thiết của Thượng Quan Mộc, Viên Tử Hàm cắn răng nặng nề nói ra mấy lời này.

“Ha ha ha, là như vậy sao? Nhất định là như vậy “

Thượng Quan Mộc thấp giọng phá lên cười, tiếng cười kia tràn ngập ý tứ tự giễu.

Hai người vốn dĩ bình tĩnh nói chuyện, nhưng không ngờ lại dẫn tới tình trạng này. Nhất thời hai người đều im lặng không nói gì.

Cơn gió thổi tới, làm mặt hồ gợn sóng lăn tăn, khiến tâm tư hai người càng thêm loạn.

Thượng Quan Mộc rất nhanh liền khôi phục lại bộ dạng bình thường, không, nói chính xác, so với bộ dạng bình thường càng lạnh lùng hơn rất nhiều.

“Chúng ta chia tay , cho dù có chia tay đó cũng là do tôi nói, ngày mai cậu tiếp tục đi làm “

Thanh âm lạnh như băng trực tiếp đâm vào trái tim Viên Tử Hàm, nhưng cậu không thể nói gì, đây hết thảy đều là do bản thân cậu lựa chọn, lúc này mới chỉ là bắt đầu. Nhưng mỗi ngày phải đối mặt với Thượng Quan Mộc, cậu không thể đảm bảo mình có thể hay không trút xuống tình cảm chân thật của mình.

” Không, em muốn từ chức “

Mắt không thấy, tâm không loạn. Rời đi, nhất định phải rời đi, tìm một nơi không có Thượng Quan Mộc.

” Cậu chắc sẽ không quên phần hợp đồng kia đi, làm đủ ba năm sau đó tùy cậu. Nhưng trong ba năm này không có sự cho phép của tôi, cậu dù chết, cũng chỉ có thể chết ở Diệu Ký “

Thần sắc trên mặt Thượng Quan Mộc đã khôi phục lại, nhưng cho dù ngữ khí có lạnh lẽo hay ôn nhu vẫn khiến Viên Tử Hàm run sợ không thôi. Phần hợp đồng kia, cậu thật sự quên rồi.

Dừng một bước, đi một bước, đi một bước lại một bước.

Khu thương mại phồn hoa náo nhiệt, có một người con trai gầy yếu kéo va li hành lý chậm rãi hướng trạm xe bus bước đi, người đó là Viên Tử Hàm.

Vừa rồi khi cậu cùng Thượng Quan Mộc nói muốn dời ra ngoài ở, tránh không được vẫn là bị ánh mắt lạnh lùng giết người không thấy máu của Thượng Quan Mộc quét qua vài lần . Vốn nghĩ hắn sẽ không đồng ý, ai biết hắn chỉ lạnh lùng nhìn cậu, liền hành lễ rời đi, cũng may cậu rất  thức thời đã xuống xe Thượng Quan Mộc.

Thượng Quan Mộc thậm chí không liếc mắt nhìn cậu một cái, Viên Tử Hàm nhìn chăm chú chiếc xe cấp tốc biến mất trước tầm nhìn cửa mình, đau khổ chống đỡ sự thờ ơ khi Thượng Quan Mộc rời đi ,nhưng rốt cục vẫn là chịu không nổi.

Thượng Quan Mộc làm như vậy, cậu thật sự không trách hắn. Nhưng bộ dạng hắn lạnh lùng như vậy, cậu vẫn là chịu không nổi, hồn bay phách lạc vẫn là gọi một chiếc taxi, hướng căn phòng cậu đã sớm thuê chạy tới.

Taxi rất nhanh chạy đi, Viên Tử Hàm vô lực ngồi tựa lưng vào ghế, bụng đầy tâm sự nhìn bên ngoài cửa sổ.

Thượng Quan Mộc, thực xin lỗi, thực xin lỗi.

Viên Tử Hàm trong lòng thấp giọng thì thào, lúc này trừ bỏ ba chữ kia, cái gì cậu cũng không thể nói.

_____________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.