Nam Phụ Rất Khả Ái

Chương 70



Đến tối cậu được Thẩm Yến gọi dậy cậu mơ màn nhìn cô. Cô cười với cậu:" Dùng bữa thôi Nguyệt Tử " Cậu đứng dậy theo cô đến bàn ăn đã được chuẩn bị.


Cậu ngồi trên bàn nhìn thức ăn rồi nhìn bốn con người đang chăm chú nhìn mình, cậu gắp một miếng bốn người mới động đũa điều này làm cho cậu khó chịu:" Sao này cứ ăn không cần đợi" Cậu ung dung dùng bữa thật nhớ bữa cơm cùng các anh.


Dùng bữa xong mọi người đi ngủ mình cậu canh đêm vì lúc trưa cậu đã ngủ hơi nhiều nên bây giờ cũng không ngủ được, cậu ngồi trên mái nhà nhìn lên trời sao nhiều nhỉ thật đẹp nếu thành phố vẫn không bị phá hủy như vậy.


Cậu nhắm mắt một luồn gió thổi qua làm cho tóc cậu đung đưa theo nó, cậu đưa tay chạm vào chiếc mặt nạ cậu giật mình quay người lại sức mạnh của mảnh vỡ đang ở đây. Cậu lập tức đứng dậy nhìn về phía của mảnh vỡ.


" Eni kiểm tra tình hình" Eni từ không gian xuất hiện :" Chủ nhân, ở đó có một người nhân đang nắm giữ 1/4 mảnh vỡ " Cậu nhíu mày một nữ nhân mà nắm giữ 1/4 mảnh vỡ? Nữ nhân đó không tầm thường.


" Eni theo dõi cô ta " Nguyệt Tử lạnh nhạt nói


" Vâng thưa chủ nhân " Eni nhanh chóng ẩn mình theo dõi cô ta.


Cậu lập một kết giới sét bảo vệ cho mọi người, đến sáng tất hình như sung sức quá nhỉ. Cậu đưa mắt nhìn bốn người đang chuẩn bị đồ hình như có chút nhiều thì phải cậu phất tay một cái đồ biến mất.


3 người ngạc nhiên nhìn cậu, cậu quay người đi:" Đi thôi" 4 người lon ton chạy theo ở phía sau cậu.


Đi được 5 tiếng thì họ thấy một đoàn người, có hai tên lực lưỡng đang canh gác nhìn thấy bọn họ thì hai người đó có ý định đuổi người. Hai tên đó đứng trước mắt cậu vênh váo nói:" Cút đi lũ rác rưởi" Thẩm Yến từ phía sau tiến đến :" Đừng có mà lên mặt với bọn này"


Hai tên kia nhìn thấy phụ nữ trong mắt hiện lên ý đồ xấu đối với cô, cô kinh tởm nhìn bọn chúng. Tên mắt sẹo đưa tay muốn đoạt lấy cô bị cậu cho một đấm ' Rắc' tiếng xương nứt làm cho tên còn lại phải hoảng sợ chạy vào bên trong. Cậu vẫn dững dưng đứng đó, Thẩm Yến nhìn tên đang nằm dưới đất spa chết kia.


Không có máu nhỉ? Đáng đời dám nói bọn này là rác còn dám nhìn bà đây bằng ánh mắt kinh tởm ấy làm cho người ta phải tức điên.


Cố Hy và Quả Tuấn nhìn cậu lúc nãy quá là ngầu, còn Mạc Nhiên ở phía sau luôn quan sát mọi hành vi của cậu không bỏ sót thứ gì. Tên lúc nãy vào bên trong gọi người ra giúp còn đem theo cả vũ khí, ở phía sau bọn chúng có một cô gái mặt lên trên người một chiếc váy trắng lấp lánh. Cậu đưa mắt nhìn cô gái đó có chút quen thuộc cậu gặp cô ta ở đâu rồi à?


Tên lúc nãy cầm khẩu súng về phía cậu cười khinh :" Giao vật tư và con đàn bà bên cạnh mày cho tụi tao" Thẩm Yến tức điên lên phóng phi tiêu vào tên vừa nói trúng ngay vào mắt của tên đó, Thẩm Yến xong lên đánh với bọn chúng cả Quả Tuấn và Cố Hy cũng tham gia. Này là đánh người bọn họ đánh được họ từng là võ sĩ nên chuyện này không khó khăn gì.


Mạc Nhiên không tham gia chỉ lẳng lặng nhìn cậu ở phía sau, nhìn theo hướng mà cậu đang nhìn một nữ nhân? ở thời điểm này mà nữ nhân đó còn khoác trên người bộ váy trắng lấp lánh đến đuôi mắt người ta còn có mùi gì đó như xác chết vậy. Ở một con hẻm xác động vật lẫn thịt người đã thu hút sự chú ý những con thú nguy hiểm.


Nữ nhân ở phía sau nhìn thấy Mạc Nhiên đã chú ý đến các xác chết thì môi khẽ cười một tiếng cô ta ra lệnh bắt lấy Mạc Nhiên đang đứng ở một mình.


Trong thế giới này thứ gì có ít cô ta sẽ giữ kia thứ gì vô dụng thì chết hết đi, đàn em tiếng đến bất giữ lấy Mạc Nhiên. Mạc Nhiên cũng đâu phải dạng vừa nhanh chóng gạ hục tất cả những tên đó.


Nữ nhân chậc lưỡi mấy thứ này đúng là vô dụng, cô ta phóng nhanh đến chỗ Mạc Nhiên muốn đánh ngất y rồi mang đi lại bị một thứ gì đó ngăn cản. Cô ta mở to mắt nhìn mặt đất bị thủng một lỗ to đùng nếu mà cô ta bị trúng thì có thể là chết, cô ta cảnh giác nhìn Mạc Nhiên cứ tưởng là y đánh. Cô ta nghĩ rằng Mạc Nhiên là thủ lĩnh của mấy người này.


Nhưng thứ mà cô ta nghĩ lại hoàn toàn sai, sai đến mức ngu ngốc. Mối nguy hiểm rình rập đang ở không xa Mạc Nhiên, Mạc Nhiên khi nhìn thấy cậu ra tay cô chút ngạc nhiên.


Cô ta lại xong lên lần này cậu không đứng yên nữa mà xuất hiện trước mặt cho cô ta một chưởng bay xa đập vào tường, cô ta không thế tin được là mình lại bị đánh bay như vậy. Khó khăn đứng dậy nhìn người đã đánh bay mình, người đeo mặt nạ ấy cô đã không hề để tâm vì vẻ ngoài vô hại nhỏ nhắn ấy. Giờ cô mới tin thứ gì nhìn nó vô hại thì nó sẽ giết chết mình nhanh chóng.


Cậu bây giờ đã nhận ra cô ta là ai nữ chính trong thế giới này!! ha bây giờ mới thấy cô ta xuất hiện. Cậu còn nghĩ là cô ta đã chết ở xó nào rồi chứ bây giờ lại xuất hiện trước mặt cậu còn với họ dạng ta đây nắm quyền đứa nào dám không nghe lời.


Nực cười, cô ta bây giờ đang vênh váo là mình mạnh nhất à? Ngủ xuẩn.


Liên Nhiên cô ta trở lại trạng thái bình thường, trên tay cầm một khẩu súng lục hướng cậu mà bắn. Cậu tránh những viên đạn là chuyện dễ như trở lòng bàn tay, cậu đến chỗ cô ta nắm chặt cổ cô ta ấn vào tường làm nó nức nẻ nói:" Biết mình đang làm gì không?"


Cô ta nhíu mày nhìn cậu khó khăn nói:" Tất nhiên là biết mình đang làm gì rồi phải đem con mồi ngon về phe mình chứ" Ánh mắt cậu lóe sáng:" Thật không mai còn mồi ngon béo bở của cô lại nằm ở bên tôi, làm sao giờ?" chất giọng mỉa mai là lần đầu cậu nói.


Cậu siết chặt lấy cổ cô ta làm cho cô ta hít một ngụm khí lạnh:" Cô cũng nên trở về tự nhiên rồi" cô ta trợn mắt nhìn cậu như không thể tin được cô ta nghiến răng lấy từ trong túi ra một mảnh ngọc có kích thước khá to so với những mảnh vỡ cậu tìm kiếm suốt 4 tháng qua.


Cậu ngạc nhiên nhìn mảnh ngọc của 1/4 của mảnh ngọc còn lại, cô ta nắm chặt mạnh ngọc làm cho nó phải làm theo lời mình mà đánh bật cậu ra văn vào tường làm cho nó thủng một lỗ to.


Đá vụn rơi xuống người cậu, cậu đứng dậy nhìn mảnh ngọc trong tay cô ta. Cái thứ đó biết ngay khi hợp lại sẽ nguy hiểm cậu phải nhanh chóng lấy nó về chưa kịp hành động thì cô ta biến đâu mất. Dùng tinh thần lực tìm kiếm xung quanh không có dấu vết của cô ta ở đây, vậy thì cô ta ở đâu chứ. Vậy mà cậu để cho cô ta chạy thoát.


Cậu mím môi tức giận đập một cạnh tường gần đó làm cho cả căn nhà sụp đổ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.