Nam Sinh Mấy Anh Chơi Game Thật Lợi Hại

Chương 79: Hình như em biết sau này em sẽ làm gì rồi



Việc Đan Trúc mua nhà quả thực đã kích thích rất lớn tới Lăng Mông. Tuy cậu biết người vừa tốt nghiệp đã mua nhà hoàn toàn dựa vào khả năng của bản thân như Đan Trúc rất hiếm, trăm người mới có một nhưng người như vậy lại xuất hiện ngay cạnh cậu, kích thích gây ra cũng lớn hơn nhiều.

Huống hồ, hơn ai hết, Lăng Mông biết rõ live stream chỉ là bước đệm trong kế hoạch của Đan Trúc, chí hướng của anh còn xa hơn, đó là làm bình luận viên cho đài truyền hình. Sau khi loại bỏ mọi nhân tố có thể quấy nhiễu đến mình, Đan Trúc đã thử chọn ra hai trận đấu để live stream bình luận trực tiếp. Hai lần này thành công thu hút 10% lưu lượng khán giả coi live stream cùng thời điểm, đối với những streamer hoạt động cá nhân như anh thì đây đã là thành tích cực kì đáng để hãnh diện.

Dưới sự tích cực thúc đẩy của Đấu Miêu, cuối cùng Đan Trúc cũng được mời làm bình luận viên khách mời trong một trận đấu được truyền hình trực tiếp. Đây là lần đầu tiên anh được làm khách mời, cũng là bước tiến lớn hướng đến mục tiêu lâu dài anh đã đặt ra.

Ở chung với nhau đã lâu, Lăng Mông nhận ra Đan Trúc là một người có mục tiêu vô cùng rõ ràng, muốn live stream là sẽ live stream, muốn theo đuổi bạn trai thì sẽ theo đuổi bạn trai, muốn làm bình luận viên là sẽ làm bình luận viên. Mỗi bước đi của anh đều là một mục tiêu được đề ra sẵn, như vậy sẽ không bao giờ lạc lối trên con đường nhân sinh.

Chả bù cho cậu, người sống mà chả khác gì cây lục bình, lần nào cũng để cuộc sống đưa đẩy. Lần đầu Lăng Mông live stream là do kích động nhất thời, dù rằng bản thân cậu đúng là rất thích công việc này nhưng muốn cậu ký hợp đồng rồi ngày nào cũng phải đúng giờ live stream theo kế hoạch như Đan Trúc thì cậu lại có chút do dự.

Dạo trước Lăng Mông còn cảm thấy tốt nghiệp là một chuyện gì đó xa xôi lắm, nhưng Đan Trúc khiến cậu ý thức được rằng bây giờ bắt đầu xây dựng kế hoạch cho cuộc sống sau này không tính là sớm.

Thầy dạy điền kinh năm cấp hai có ảnh hưởng khá lớn đến Lăng Mông, cậu đã từng nghĩ đến việc làm giáo viên cấp hai dạy thể dục nhưng mấy đứa con nít đến tuổi phản nghịch như Đan Tra đã thành công khiến cậu từ bỏ suy nghĩ đó.

Lăng Mông nghĩ tới nghĩ lui, điều duy nhất có thể chắc chắn chính là lực hấp dẫn của Truyền thuyết Tinh Hà đối với cậu vẫn như những phút ban đầu. Hơn nữa Lăng Mông còn quen thân với rất nhiều bạn bè trong giới thể thao điện tử nên cậu rất muốn tham gia vào giới này.

Chiến đội FRUIT tuyển nhân viên công tác. Một đám người điên cuồng tag Lemon vào thông báo tuyển dụng trên weibo. Sau một hồi cẩn thận suy đi tính lại, Lăng Mông phát hiện vị trí duy nhất mà cậu có thể thoả mãn tất cả các điều kiện chính là trợ lý sinh hoạt, phụ trách công việc giúp tuyển thủ gọi thức ăn ngoài, nhận và gửi chuyển phát nhanh kiêm xoa vai bóp cổ massage cho tuyển thủ.

Thế nhưng, khi cậu thuận miệng nhắc đến việc này với Đan Trúc thì anh lại phản đối.

– Em đi FRUIT làm gì? Em mà đi thật thì chẳng phải Hướng Giao sẽ một ngày ba lần đau đầu với ba lần tái phát chấn thương tay hả? Nếu em thực sự muốn làm trợ lý thì đến làm cho anh này, anh trả lương cho em.

Lăng Mông nào muốn cầm tiền lương của Đan Trúc. Có điều trùng hợp thế nào mà đang lúc Lăng Mông đang phải suy nghĩ về vấn đề việc làm sau này, một nhân viên chế tác của một chương trình chiếu mạng đã tìm tới cậu.

Nhân viên chế tác miêu tả công việc có vẻ vô cùng tốt:

– Chương trình bên anh có lượt xem cao nhất trong tất cả các chương trình cùng loại đó. Mặc dù không phải chương trình do đài truyền hình sản xuất nhưng vì được nhiều người yêu thích nên rất hay được chọn phát sóng trong thời gian giải lao của mỗi trận đấu. MC bên anh đột nhiên bị bệnh nên giờ cần một người tạm thời thay thế làm mấy tập. Mỗi tuần chỉ tốn có mấy tiếng thôi, tốt nhất là gương mặt thân quen của Tinh Hà, anh tính đi tính lại rồi, không phải Chanh baba em thì còn có thể là ai được chứ.

Thấy mọi phương diện được nhắc đến đều rất tốt nên Lăng Mông vui vẻ đồng ý. Thế nhưng, sau đó, cậu phát hiện mình đã bị lừa. Nhân viên chế tác không khoác lác chút xíu nào, người ta chính là chương trình có số lượt xem cao nhất được cả triệu người chơi Tinh Hà yêu thích – chương trình “Tôi không phải antifan”.

Trong mỗi tập, chương trình sẽ chọn ra những vấn đề xoắn xuýt nhất để hỏi các tuyển thủ chuyên nghiệp, chuyên đâm vào chỗ đau của người ta, thường xuyên khiến người được hỏi phải á khẩu không nói nên lời, mà không động khẩu được thì đành động thủ thôi. Quả thực đúng với câu “phóng viên chúng tôi sẵn sàng mạo hiểm tính mạng để mang đến niềm vui cho quần chúng nhân dân”.

Lăng Mông vô cùng nghi ngờ phóng viên ban đầu có thật sự mắc bệnh hay không hay là bị người ta đánh cho mềm xương rồi. Có điều, bản thân cậu đã lên thuyền hải tặc rồi thì chỉ còn nước tuân theo tinh thần “thấy chết không sờn, không biết sợ là gì” vốn có của bản thân mà kiên trì bước tiếp thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.