Hương thơm phụ nữ thơm mát, cùng với đàn ông cường thế hờ hững lại mạnh mẽ, đối lập rõ ràng.
Quân Mạc Thâm thu liễn ánh mắt thâm trầm, dừng ở trên môi hồng nhuận no đủ của Tô Mê, cảm thấy huyết mạch toàn thân, giống đêm đó như đúc, quay cuồng kêu gào khó hiểu, bụng dưới một trận trướng đau.
Đôi chân thon dài hơi động một chút, Quân Mạc Thâm bất động thanh sắc bắt chéo hai chân, ưu nhã tựa lưng vào ghế ngồi, nhàn nhạt liếc mắt nhìn Quân Vô Khâm một cái.
Người sau hiểu rõ cười cười, hiển nhiên cũng là thái độ tán thành.
Quân Vô Khâm mỉm cười đứng dậy, vươn tay với Tô Mê: “Tôi là Quân Vô Khâm, chúc mừng cô, trở thành Họa Nhi.”
“Tôi là Tô Mê, nghe danh của anh đã lâu.” Tô Mê lễ phép cầm tay hắn, đến một cái liếc mắt nho nhỏ, cũng không cho Quân Mạc Thâm.
Quân Mạc Thâm nhìn ra được Tô Mê không thích hắn, cũng không muốn có liên quan gì đến hắn.
Nhưng tương lai còn dài, Quân Mạc Thâm không có ở lại lâu, mà trực tiếp đứng dậy rời đi trước.
Tô Mê tất nhiên là không thèm để ý, mà còn rất vui vẻ.
Nói cho cùng có thể nhận được vai nữ chính của bộ phim này, lại được ký hợp đồng với KING loại công ty giải trí lớn như thế này, đường đi sau này phỏng chừng sẽ không khó đi.
Bởi vì do cư dân mạng bầu chọn nên chọn một tuần sau khi bộ phim khởi động máy sẽ mở cuộc họp báo ký hợp đồng.
Rời khỏi công ty giải trí KING, Tô Mê lập tức làm chủ, mời Điền Hiểu Du ăn một chén bún thập cẩm cay.
Nửa đường nhận được điện thoại của chủ nhà, Tô Mê lúc này mới nhớ tới, năm ngày nữa lại đến thời hạn ba tháng giao tiền thuê nhà một lần.
Giá nhà ở Tiêu Thành khá cao, cô và Điền Hiểu Du thuê nhà có hai phòng một sảnh lại ở ngay trung tâm thành phố, mỗi tháng tiền thuê là bốn ngàn, ba tháng chính là một vạn hai.
Cho dù thành công ký hợp đồng với giải trí KING, cũng không có khả năng lập tức có thể nhận được thù lao đóng phim, Tô Mê chỉ có thể cùng với Điền Hiểu Du liên tục chiến đấu làm mọi công việc kiêm chức, lễ nghi, bán hàng đẩy mạnh tiêu thụ, buổi tối đi quán bar kia của Đại Bạch.
Sau đó lại ở trên mạng phát trực tiếp, kiếm thêm chút thu nhập, hơn nữa đi mượn của mấy người bạn, không đến năm ngày liền thanh toán xong tiền thuê nhà.
Nhưng thời gian tiếp theo, Tô Mê bọn họ cũng không thể nhàn rỗi, nói cho cùng thì có vay có trả, tiền mượn của bạn cũng phải trả.
Vừa vặn có một phó đạo diễn, trước kia có xích mích với Thẩm Thanh, cũng không biết làm sao mà nghe nói Thẩm Thanh phong sát Tô Mê, cố ý tìm tới cô, nói Mỗ gia quảng cáo pizza muốn tìm diễn viên có hình tượng tốt, bảo cô lại giúp một chút.
Nghe nói là một ngày năm trăm, thêm thời gian được thêm tiền, Tô Mê thấy giá hắn đưa ra khá hợp lí, nên đem ảnh chụp của cô và Điền Hiểu Du gửi qua.
Hình tượng của hai người đều không tồi, phó đạo trực tiếp chấp nhận, nói địa chỉ cho các cô biết.
Địa điểm tập hợp là ở cửa trung tâm hài kịch, ngày kế tiếp trời còn chưa sáng, Tô Mê lôi kéo Điền Hiểu Du đúng giờ đi vào trung tâm hài kịch.
Phỏng chừng lần chụp quảng cáo này, cần rất nhiều nhân viên, Tô Mê từ xa đã nhìn thấy vài anh chị đầu đàn, ở nơi đó điểm danh.
Các cô đợi một hồi, mắt thấy phó đạo để báo danh còn chưa có tới, hai người bị những đầu đàn không quen biết khác kéo vào trong đám người..
Truyện được đăng duy nhất trên WattPad
[HBNmoemoe]
Bởi vì quảng cáo có yêu cầu về trang phục, nhưng tối hôm qua phó đạo kia cảm thấy hình tượng hai người Tô Mê không tồi, không có căn dặn mặc trang phục gì, hiện trường có chuyên viên trang phục cũng không có yêu cầu đặc biệt gì.
Kết quả, Tô Mê và Điền Hiểu Du mặc áo lông vũ, bị một người đầu đàn đuổi ra.
Hai người im lặng liếc nhìn nhau một cái, còn chưa có nói cái gì, liền thấy phó đạo Tiểu Tề vội vàng xuống taxi, nhìn đám người chung quanh, đi về hướng Tô Mê.
Tiểu Tề thấy hai người đứng đơn độc ở bên ngoài đoàn người, liền tiến lên hỏi: “Sao lại thế này?”
Tô Mê còn chưa nói, đàn đầu kia chỉ vào quần áo trên người các cô: “Yêu cầu trang phục là tươi đẹp tỏa sáng, hai cô ấy lại mặc hai bộ áo lông vũ màu đen…….”
“Cho nên cậu loại hai cô ấy ra ngoài?” Tiểu Tề thay hắn đem lời nói nói cho xong, sau đó hừ lạnh cười nói.
“Người tôi mời đến, cậu cũng dám đuổi, làm sao, nhìn tôi không vừa mắt?”
“Không phải, không phải anh Tề, tôi không biết là người anh mời, thật xin lỗi, thật sự xin lỗi…….”
“Sau này chỉ cần Tề Đông tôi ở đâu, tôi đều không muốn nhìn thấy cậu.”
Tô Mê thấy đây là có hiểu lầm, cũng biết rõ bị phong sát rất khó xử, lập tức tiến lên giải thích.
“Anh Tiểu Tề, anh ấy cũng chỉ là hơi vô tâm, đừng nóng giận ha, anh xem thời gian cũng không còn sớm, chúng ta nhanh chóng xuất phát thôi, tránh trời tối mất.”
Thật ra Tề Đông không phải người xấu, cũng không phải động một chút liền muốn phong sát ai, Tô Mê cho hắn một cái bậc thang đi xuống, hắn liền lạnh mặt nói: “Nể mặt cô ấy lần này tôi không truy cứu, nếu có lần sau…….”
“Anh Tề yên tâm, không có lần sau.”
Hai người và Tề Đông cùng nhau lên xe buýt, đi vào địa điểm quay chụp đầu tiên —— nhà ga.
Cảnh tượng muốn quay chụp là tình tiết người đàn ông đi công tác trở về, gia đình đứng chờ ở nhà ga.
Tề Đông để phó đạo diễn quảng cáo qua mục này, sau đó mang các cô đi đến tổ trang phục thay quần áo, đi sau lưng nam chủ quảng cáo, làm bộ là người qua đường xuống xe lửa.
Mấy cái ống kính quay qua, rất nhanh liền chuyển cảnh đến cửa hàng pizza.
Cái cảnh này muốn quay cả gia đình đi vào cửa hàng pizza, đặt pizza chí tôn siêu giá trị, cùng thực đơn một ít món ăn đưa ra thị trường.
Hai người cởi bỏ áo lông vũ trên người, lập tức làm cho nhóm diễn viên quần chúng cùng tổ đạo diễn ánh mắt sáng ngời.
Tô Mê mặc váy dài phối với áo lông màu đỏ đang thịnh hành trong quý này, tóc dài màu đen được uốn lọn nhỏ, như rong biển tùy ý rối tung, mà bộ Điền Hiểu Du mặc trên người, lại cực kì tương ứng với bộ của Tô Mê, người sáng suốt vừa nhìn liền biết, hai người là quan hệ bạn bè rất thân.
Hai người xếp hàng ở sau lưng nam nữ chính quảng cáo, sau đó cầm lấy pizza được đóng gói, đi ra khỏi cửa hàng pizza.
Ở trên ống kính dài trong nhà ga, mặt của hai người đều mơ hồ, lúc này đạo diễn cố ý cho các cô một cái ống kính gần, kéo cao chỉnh thể thị giác với nhan giá trị.
Gia đình ngồi ở trước bàn tròn, hoà thuận vui vẻ ăn pizza, nói ra cụm từ chúc tết quảng cáo, toàn bộ đoạn quảng cáo kết thúc.
Hai người lãnh tiền, thời gian trước mắt còn sớm, Tô Mê trực tiếp gọi điện thoại cho Đại Bạch.
"Buổi tối quán bar cần người không, còn thiếu người không?”
“Không thiếu, hai người tới vừa lúc không thiếu.”
“Ba hoa, thiếu thì mắng có phải hay không?” Tô Mê cười trêu ghẹo Đại Bạch một hồi, tắt điện thoại liền an vị trên tàu điện ngầm đi quán bar Dạ Sắc.
……
Trong ánh sáng tối tăm xuân sắc, Tô Mê một thân váy dài màu đỏ, cố ý trang điểm thật đậm phối hợp với môi đỏ như lửa, vốn định tăng thêm chút khí thế bên ngoài cho mình, lại không nghĩ thu hút càng nhiều tầm mắt của cánh đàn ông.
Tuy rằng quán bar này vừa mới khai trương, làm ăn không tốt lắm, nhưng bởi vì quan hệ của ông chủ quán bar, thường xuyên sẽ có rất nhiều vị khách có thân phận bất phàm đến đây.
Đêm đó Tổng giám đốc Quân Mạc Thâm của giải trí KING, chính là một ví dụ.
Tô Mê không muốn chọc phiền phức, sau khi cự tuyệt N người đàn ông muốn xin số hẹn hò, chỉ có thể lấy rượu xem như bồi tội với bọn họ.
Rất nhanh uống xong một ly nhỏ Hennessy, lễ phép tiễn đi một người đàn ông, Tô Mê hướng về phía bartender Johan xin một ly nước, bỗng nhiên uống xuống, chạy đến sân nhảy khiêu vũ để tán bớt mùi rượu, rồi sau đó đi WC xả nước.
Không biết là Tô Mê xui xẻo, hay là bởi vì nhà vệ sinh của quán bar có trường hợp này, hỗn loạn lại thối nát.
Tóm lại, “Nhặt thi” trong truyền thuyết còn chưa có gặp phải, lại ở trong một góc của WC nữ đụng phải một đôi nam nữ đang vận động.