Nam Thần Kiêu Ngạo Ở Nhà Tôi Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 548: Một Chuyến Du Lịch Nói Đi Là Đi 8





Chương 548: Một chuyến du lịch nói đi là đi (8)
Editor: May
Sở dĩ nội dung WeChat nhiều như vậy, là bởi vì không biết là ai thiết lập một bao lì xì, kéo cô vào, trong mười ngày cô không khởi động máy, lại có thể hơn vạn cái tán gẫu.

Nội dung WeChat khác, đều là một ít bạn bè gửi tới, còn có những người bạn khác biết cô ở Nhật Bản, tìm cô nhờ mua đồ.

Tần Dĩ Nam cũng gửi WeChat cho cô, tất cả đều là nội dung quan tâm, Tống Thanh Xuân trả lời một câu, “Rất tốt, đừng nhớ”, liền rời khỏi WeChat.

Đại đa số nội dung tin nhắn đều là 10086 gửi tới cuộc gọi nhỡ, trong đó có một nửa cuộc gọi là Tần Dĩ Nam gọi tới, có một ít cuộc gọi là đồng nghiệp công ty gọi tới, còn có một phần là số điện thoại của Tống Mạnh Hoa và điện thoại nhà, cái khác đều là một ít bạn bè, quảng cáo...!
Tống Thanh Xuân quét qua một chút, lúc đang chuẩn bị rời khỏi tin nhắn, lại từ trong giữa một đống tin nhắn, nhìn thấy tin nhắn Trình Thanh Thông gửi tới.

Thư ký của Tô Chi Niệm...!Trình tiểu thư...!Cô ta tìm cô làm gì?
Tống Thanh Xuân chần chờ một lát, cuối cùng vẫn nhấn màn hình một cái, tiến vào trang tin nhắn của Trình Thanh Thông.


“Tống tiểu thư, chào cô, tôi là Trình Thanh Thông, thư ký của Tô tổng, tôi tìm cô có chút chuyện, không biết cô có tiện không?”
“Tống tiểu thư, cô nhận được tin nhắn của tôi chưa? Tôi là Trình Thanh Thông, thư ký của Tô tổng.”
“Tống tiểu thư...”
Trình Thanh Thông gửi cho cô khoảng mười dòng tin nhắn, gần như là trong mấy ngày cô đang du lịch, mỗi ngày đều gửi một tin.

Cô ta cần mẫn tận tụy tìm cô như vậy, là vì cái gì? Chẳng lẽ có liên quan với Tô Chi Niệm?
Tống Thanh Xuân nhìn màn hình điện thoại di động chăm chú, hốc mắt có chút chua xót, cô giật nhẹ khóe môi, ra vẻ hoàn toàn không nhìn thấy tin nhắn của Trình Thanh Thông, trực tiếp rời khỏi, tìm số điện thoại bàn trong nhà, gọi đi.

Điện thoại vang nhiều tiếng, đường giây mới được nối.

Chị dâu Phương Nhu nghe máy, sau khi Tống Thanh Xuân nói chị dâu giúp mình nhận chuyển phát nhanh, quan tâm Tống Mạnh Hoa một chút, sau đó trước khi chuẩn bị tắt điện thoại, chị dâu bỗng nhiên hỏi một câu: “Thanh Xuân, bây giờ em đang ở đâu?”
“Em ở Tokyo Nhật Bản.”

“Vậy khi nào em trở về?”
“Còn chưa biết.”
“Chị hẹn với chị Đường, cũng muốn qua Nhật Bản chơi một lần, bây giờ em đang ở nơi nào của Tokyo? Hoàn cảnh như thế nào? Nếu như tốt, hiện tại tụi chị liền đặt khách sạn bên đó.”
“Em đang ở Hotel&Resorts Luxury, cũng không tệ, lúc chị và chị Đường tới đây, có thể suy xét ở nơi này...”
...!
Cắt đứt điện thoại nhà, Tống Thanh Xuân nhấn mở tin ngắn, lại nhìn thoáng qua những tin nhắn mà Trình Thanh Thông gửi tới, sau đó mấp máy môi, tắt máy.

Buổi tối, Tống Thanh Xuân cố ý ăn bữa tối ở nhà hàng Azabu Yukimura liên tục dẫn đầu về nguyên liệu ở Nhật Bản nhiều năm, cố ý gọi món cua hoàng đế mà người ta phải ăn một lần trong đời, quả nhiên danh bất hư truyền, thịt rất tươi ngon.

Sau khi Tống Thanh Xuân ăn xong, hài lòng thỏa dạ đón taxi, trở về khách sạn, cô ngâm suối nước nóng nửa tiếng, sau đó liền bò lên giường, cô muốn ngủ thoải mái một giấc, nhưng nhắm mắt lại, lại không thể nào ngủ được, cuối cùng vẫn là cầm điện thoại di động lên, mở máy.

Từ buổi chiều khi cô khởi động máy gửi chuyển phát nhanh cho đến hiện tại, Trình Thanh Thông lại gửi cho cô một dòng tin nhắn.

Tống Thanh Xuân trượt màn hình điện thoại di động, giãy giụa rất lâu, cuối cùng vẫn gửi lại cho Trình Thanh Thông một tin nhắn, chỉ có một chữ dấu: “?”
Hóa ra, thật sự thích một người, là sẽ trở nên không có cốt khí như vậy.

Tô Chi Niệm lạnh nhạt với cô, cô là thật rất hận anh, cũng rất oán anh, nhưng cô lại vẫn không chết tâm được..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.