Nam Thần Kiêu Ngạo Ở Nhà Tôi Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 564: Tô Kiêu Ngạo Tràn Ngập Khí Phách 4





Chương 564: Tô kiêu ngạo tràn ngập khí phách (4)
Editor: May
Tầm mắt Tô Chi Niệm hoàn toàn không dừng lại trên người Đường Noãn một giây phút nào, liền thu trở về, anh lấy điện thoại di động, khuôn mặt hờ hững trượt màn hình, nhìn như sóng nước chẳng xao, thật ra đáy lòng đã cảm thấy bữa tiệc này ghê tởm đến khó nhịn
Trong ngày thường, lúc tham gia bữa tiệc, Tô Chi Niệm đã không nói nhiều, hôm nay có Đường Noãn ở đây, lời nói của anh càng ít đến đáng thương.

Qua ba lần rượu, không khí trên bàn ăn trở nên quen thuộc náo nhiệt hơn, mọi người cũng đều không giới hạn ở trên chỗ ngồi của mình, bắt đầu bưng ly rượu, tìm người cụng rượu.

Lúc Đường Noãn uống rượu với tổng giám đốc Trịnh, vừa lúc cách vị trí Tô Chi Niệm ngồi không xa, cô ta bất giác nghiêng đầu nhìn về phía anh.


Ở trong một phòng đầy mùi rượu mùi thuốc lá, Tô Chi Niệm một thân biếng nhác dựa vào ở trên ghế dựa chơi điện thoại di động, lộ ra vẻ đặc biệt sạch sẽ xuất chúng.

Ở dưới ánh đèn thủy tinh chiếu xuống, dung nhan tuấn lãng của anh vẫn khiến cho tim cô ta đập mất tốc độ, hô hấp khó khăn.

Đường Noãn nhìn chằm chằm Tô Chi Niệm thất thần một lát, mới đưa ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, sau đó tận lực vòng xa một cái, lượn quanh từ phía sau Tô Chi Niệm về đến chỗ ngồi của mình.

Sau khi cô ta ngồi xuống, cầm điện thoại di động lên, giả vờ bộ dáng xem thời gian, dư quang khóe mắt lặng lẽ hướng về trên người Tô Chi Niệm đang ngồi ở vị trí chủ vị lần nữa.

Từ đầu đến cuối trên mặt Tô Chi Niệm không có quá nhiều biểu tình, anh giống như là biết Đường Noãn lại đang nhìn chính mình, qua khoảng một phút, đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, ra khỏi phòng bao.

Tô Chi Niệm đi nhà vệ sinh một chuyến, đứng ở trước cửa sổ phía cuối hành lang, hóng gió lạnh một lát, dưới đáy lòng dự đoán một chút thời gian mình ra ngoài không sai biệt lắm, mới quay trở lại phòng bao.

Người trong phòng bao, uống hăng hái, có mấy người uống nhiều, tiếng nói chuyện lớn giống như là đang cãi nhau.


Tô Chi Niệm dùng một tay kéo ghế dựa một chút, còn chưa ngồi vững, tổng giám đốc Trịnh liền mở miệng: “Tô tổng, nếu tôi nhớ không lầm, cậu tốt nghiệp ở trung học X đúng không?”
Lúc Tô Chi Niệm đứng ở bên ngoài hóng gió, không lưu ý người trong phòng đã nói những gì, cho nên lúc nghe được lời nói của tổng giám đốc Trịnh, hơi hơi nghiêng đầu, gật đầu một cái với ông ta.

“Vậy thì thật là trùng hợp, Tô tổng, Đường tiểu thư mà Hoàng tổng mang tới, cũng là tốt nghiệp ở trung học X, hóa ra các người là bạn học cao trung đó, không nghĩ tới lại có duyên như vậy!” Tổng giám đốc Trịnh giống như là mình tìm được một bạn học cũ, nói đặc biệt hưng phấn.

Có duyên phận với Đường Noãn? Tổng giám đốc Trịnh xác định đây không phải là đang làm bẩn anh ư?
Mặt Tô Chi Niệm không biểu tình rút tầm mắt nhìn tổng giám đốc Trịnh, lười biếng dựa vào trên ghế dựa, cầm điện thoại di động lên.

“Thật sự quá trùng hợp, lúc Đường tiểu thư học cao trung, đã quen biết Tô tổng đúng không?” Tổng giám đốc Trịnh vừa khởi đầu, liền có người cảm thấy hứng thú bắt đầu hỏi vấn đề.


Đường Noãn nhoẻn miệng cười, nói: “Trung học X không có ai là không biết Tô tổng, trước đây Tô tổng ở trường học của em, chính là nhân vật phong vân, dấu hiệu của trường học.”
“Hóa ra lúc cao trung Tô tổng đã xuất chúng nổi bật như vậy...” Có người khách sáo khen.

“Lúc cao trung, nghĩ đến cô gái theo đuổi Tô tổng sẽ không ít đi?” Cũng có người bát quái sâu hơn một chút.

“Không phải không ít, là tương đối nhiều, bạn học nữ toàn trường, gần như đều coi anh ấy như là bạch mã vương tử để ảo tưởng ...” Đường Noãn nói đến đây, cố ý liếc nhìn sắc mặt Tô Chi Niệm, thấy khuôn mặt anh bình thản, giống như cũng không ghét mọi người thảo luận về anh, mới mím môi cười, tiếp tục nói: “Mỗi khi đến lễ tình nhân, Lễ Giáng Sinh, quà và thư trong ngăn kéo của Tô tổng đều có thể rơi đầy đất.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.