Editor: May
Có tiếng đẩy cửa truyền tới, sau đó tiếp tục là tiếng bước chân của anh, túi của cô được thuận tay ném ở trên ghế sofa truyền tới tiếng vang nhỏ nhặt, ngay sau đó là tiếng nói chuyện thanh nhã của anh: “Em ngồi ở chỗ này đừng động, anh đi xả nước tắm cho em.”
Lúc này Tống Thanh Xuân tỉnh táo, hoàn toàn không hiểu chính mình khi say rượu, đáy lòng đang suy nghĩ gì, tóm lại vừa rồi cô còn càn quấy, trong nháy mắt liền trở nên đặc biệt ngoan ngoãn, “ừ” mạnh một tiếng với Tô Chi Niệm.
Tô Chi Niệm giống như bởi vì cô quá mức biết điều, thật để tâm xuống, xoay người đi vào phòng tắm, chỉ là Tô Chi Niệm hẳn là còn chưa đi đến ngưỡng cửa phòng tắm, trong tai nghe liền truyền tới tiếng nôn mửa.
Tối hôm qua cô còn ói nữa sao?
Tống Thanh Xuân lúng túng cắn cắn khóe môi, liền nghe thấy lời nói của Tô Chi Niệm: “Đừng động, rất bẩn!”
Bước chân của anh rất nhanh, hai ba bước liền đến trước mặt cô, sau đó chính là tầng tầng lớp lớp tiếng chân không đồng nhất, sau đó nữa chính là âm thanh cửa phòng tắm bị kéo ra, tiếp nối chính là tiếng nước chảy ào ào.
Lúc đó điện thoại di động được ở trong phòng ngủ, cô và Tô Chi Niệm lại ở phòng tắm, cho nên thu được âm thanh có vẻ hơi nhỏ, Tống Thanh Xuân chỉnh âm lượng điện thoại di động đến lớn nhất, cách tiếng nước, nghe thấy chính mình không ngừng kêu gào : “Em không muốn tắm rửa, anh không được tưới vào em...”
Có thể là cô náo ở trong phòng tắm quá hung, theo một câu “Cẩn thận” của Tô Chi Niệm, liền truyền tới một tiếng thân thể ngã xuống đất.
Cô vốn cho rằng sẽ nghe thấy tiếng kinh hô đau đớn của mình, không nghĩ tới lại là một tiếng kêu rên của Tô Chi Niệm.
Biểu tình của Tống Thanh Xuân hơi ngơ ngác một chút.
Chẳng lẽ lúc cô ngã sấp xuống, là Tô Chi Niệm bảo vệ cô?
Từ trong tiếng kêu rên của anh, có thể phán đoán ra, anh hẳn là đã vì cứu cô, đụng đau chỗ nào đó.
Phán đoán trong đầu Tống Thanh Xuân còn chưa thành hình, liền nghe thấy tiếng nói bởi vì mình say rượu, nên có vẻ hơi mềm nhũn: “Anh trai, anh lớn lên thật xinh đẹp nha, sao lại giống như người em thích vậy chứ...”
Anh trai? Tống Thanh Xuân nhắm mắt lại, hít sâu một hơi.
Chỉ là cô còn chưa hít xong một hơi này, liền nghe thấy tiếng rống giận dữ hơi kéo căng của Tô Chi Niệm truyền tới: “Tống Thanh Xuân, em dừng tay cho anh! Anh sờ nơi nào vậy hả!”
Sờ nơi nào? Cô sờ nơi nào?
“Tống Thanh Xuân, em ở trên người anh thành thật một chút, còn nhích tới nhích lui nữa, anh liền bỏ mặc em!”
Hóa ra là anh làm đệm thịt, lót ở dưới thân thể của cô...!Đáy lòng Tống Thanh Xuân bỗng dưng run lên một cái.
“Tống Thanh Xuân, em nghe không nghe lời anh nói hả?!” Theo một câu gầm nhẹ này của Tô Chi Niệm, trong tai nghe còn truyền tới âm thanh anh hít vào một ngụm khí lạnh, sau đó chính là anh nghiến răng nghiến lợi nói một câu: “Tống Thanh Xuân, em dừng lại cho anh, không được sờ xuống dưới nữa!”
“Gì? Đây là cái gì nha? Sao lại cứng như vậy?”
Lúc nghe được câu này của mình, rốt cuộc Tống Thanh Xuân biết chính mình sờ tới nơi nào, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô soạt một tiếng liền nóng lên.
Cô, cô, cô lại vào lúc say rượu, sờ, sờ, sờ nơi đó, nơi đó của Tô Chi Niệm...!
Tống Thanh Xuân cảm thấy hai chân của mình đã bắt đầu nhũn ra.
Trong tiếng ghi âm kế tiếp là một trận náo loạn, khiến cho cô không nhận rõ rốt cuộc anh và cô ở trong phòng tắm, đã phát sinh cái gì, nhưng cô nghĩ, có thể là Tô Chi Niệm ngăn cản hành động của cô...!Qua khoảng nửa phút, bên trong lại truyền tới tiếng nói của cô: “Anh trai, sao anh lại dùng nước lạnh tắm rửa?”
Tống Thanh Xuân tỉnh táo, bỗng chốc liền hiểu được hàm ý che giấu trong lời nói này..