Nam Thần! Nam Thần, Anh Làm Rớt Một Bạn Trai Kìa!

Chương 16



Editor: Mike-kun

Tống Tử Kỳ đã thật lâu chưa uống say.

Giống như cậu đã nói, tửu lượng của cậu không tồi, cho dù có uống say cũng sẽ không nổi điên, không khóc không nháo, vô cùng an tĩnh, giống như chưa từng uống say vậy.

Nếu không hiểu cậu, đại khái cũng sẽ cho rằng cậu căn bản không uống say.

Hai người một vại uống tiếp một vại, một vại tiếp một vại, cũng không biết uống nhiều hay ít. Cho nên khi hai người khác trong ký túc xá trở về, liền nhìn thấy Tề Lượng tứ chi dang rộng nằm trên sàn nhà, hiển nhiên đã say đến không chịu được, bên cạnh cậu là một đống lon bia rỗng ngã nghiêng trên đất, không khí tràn ngập mùi rượu.

Mà bên cạnh Tống Tử Kỳ cũng có vài lon bia rỗng, nhưng so với Tề Lượng say đến đứng ngồi cũng không xong, thì Tống Tử Kỳ lại khoanh chân ngồi đến tương đối đoan chính. Xương sống ưỡn đến thẳng tắp, không có một chút men say, chỉ là so với bộ sáng bình thường ăn nói to tiếng thì an tĩnh hơn rất nhiều.

Thấy hai người khác trong ký túc đã trở lại, Tống Tử Kỳ nâng một chút mí mắt: "...... Bọn mày đã trở lại."

"Bọn mày thất tình hết sao? Mà say hết thế này?"

"Tề Lượng say, tao không có say."

"Đm, mấy lon này đều rỗng hết, bọn mày uống bao nhiêu rồi?"

Trưởng phòng cùng lão tam mỗi người một bên vừa mới đem Tề Lượng đỡ lên, liền thấy Tống Tử Kỳ đứng lên, hướng tới cửa ký túc xá đi đến, nhìn như muốn đi ra ngoài.

"Mày uống nhiều như vậy, còn muốn đi đâu?"

"...... Tao không có say."

Trưởng phòng cùng lão tam nghi hoặc đánh giá Tống Tử Kỳ một cái, Tống Tử Kỳ ánh mắt bình tĩnh, trên mặt không chút men say, nhìn như vô cùng thanh tỉnh.

...... Chẳng lẽ Tống Tử Kỳ thật sự không uống say?

Trưởng phòng cùng lão tam chỉ hơi do dự, Tống Tử Kỳ đã xoay người ra khỏi cửa.

Rời đi ký túc xá, Tống Tử Kỳ lang thang vô dịnh khắp nơi, lúc này đã gần hoàng hôn, sắc trời bắt đầu tối.

Bởi vì là ngày lễ kỷ niệm thành lập trường, nên dù trời tối trên G đại vẫn còn rất nhiều người, nơi nơi đều là học sinh G đại hoặc là học sinh tới tham quan lễ kỷ niệm thành lập trường. Tống Tử Kỳ yên lặng xuyên qua đám người, đi qua một đôi lại một đối tình nhân nắm tay thân mật khăng khít......

Ngay khi Tống Tử Kỳ lại đi xuyên qua một đôi tình nhân, cậu liền đụng phải đàn em đã lâu không gặp --

"Đàn anh?"

Tống Tử Kỳ dừng chân lại, ngẩng đầu lên.

Đàn em cúi đầu nhìn Tống Tử Kỳ, vẻ mặt vui sướng: "Đàn anh, đã lâu không gặp...... Anh định đi căn tin ăn cơm sao, em cũng chuẩn bị đi căn tin ăn cơm, chúng ta cùng đi đi?"

Tống Tử Kỳ nghiêng đầu nhìn chằm chằm đàn em hồi lâu, tuy là cậu có uống say, nhưng đại não vẫn miễn cưỡng có thể bảo trì thanh tỉnh tự hỏi, nhưng mà tốc độ tự hỏi lại chậm hơn bình thường N lần...... Nói cách khác hiện tại cậu, so với ngày thường trì độn hơn N lần.

Nhìn đàn em chằm chằm khoảng năm phút, Tống Tử Kỳ mới phản ứng lại: "...... A, là em à."

Căn tin?

Hắn định đi căn tin sao?

Chính là cậu không đói bụng ......

Nhìn ánh mắt đàn em sáng lấp lánh, Tống Tử Kỳ nghiêng đầu tự hỏi thật lâu, rốt cuộc mới phản ứng lại...... Đây là muốn thông đồng cậu?

Đúng rồi, đàn em này hình như vốn muốn thông đồng cậu, chẳng qua đã bị cậu từ chối rất nhiều lần...... Nhưng mà vô luận cậu từ chối bao nhiêu lần, đàn em này vẫn như cũ không chịu từ bỏ, hình như có hơi phiền toái.

-- Giống như cậu với Bạch Y Tống Tửu.

Mặc dù Bạch Y Tống Tửu từ trước tới nay vẫn không đáp trả cậu, Tống Tử Kỳ lại vẫn như cũ nhiệt tình. Cậu đã nghĩ chỉ cần cậu vẫn kiên trì làm video nhất định sẽ có một ngày làm Bạch Y Tống Tửu chú ý...... Nhưng đối với Bạch Y Tống Tửu mà nói, đại khái chỉ thấy cậu phiền toái đi.

Fan có hành vi quá mức cuồng nhiệt, đại khái chỉ khiến cho Bạch Y Tống Tửu bối rối.

Hơn nữa, fan cuồng nhiệt kia lại là nam......

Đại não Tống Tử Kỳ trì độn xoay vài vòng, lơ đãng hiện ra một màn trên sân khấu -- hai người chỉ vừa nhìn qua liền có thể phối hợp ăn ý, ngay cả ngoại hình cũng vô cùng xứng đôi, từ nhỏ lại cùng lớn lên, ngay cả đại học cũng ở bên nhau, cảm tình của họ, nhất định rất tốt đi?

"Đàn anh, đàn anh?"

Tống Tử Kỳ chậm rãi phục hồi tinh thần, liền thấy đàn em quan tâm nhìn cậu.

"Đàn anh, cùng đi căn tin đi?"

Tống Tử Kỳ: "...... Không đi."

Đàn em có chút thất vọng, nhưng vẫn rất nhanh tỉnh lại: "Vậy chúng ta đi ra ngoài trường học ăn đi?"

Tống Tử Kỳ: "...... Không đi."

"Vậy......"

"Không đi," Tống Tử Kỳ chậm rãi nhìn hắn một cái, "Cậu thật phiền."

▪︎ Mình thấy Tống Tử Kỳ đang nói nặng lời nên sẽ đổi xưng hô hen.

Đàn anh: "......"

"Anh không thích cậu, bây giờ không thích, về sau cũng sẽ không thích. Cho nên cậu không cần lãng phí tinh lực trên người anh, điều này chỉ làm anh thấy...... bối rối."

Nếu là lúc thanh tỉnh, Tống Tử Kỳ tuyệt đối không có khả năng nói thẳng như vậy, nhưng khi Tống Tử Kỳ uống say, giống như buông xuống trói buộc của ngày thường, buông thả bản tính.

Ngay lúc đàn em sửng sốt, Tống Tử Kỳ đã xoay người rời đi.

Kỳ thật cậu cũng không biết chính mình muốn đi đâu, chỉ là theo bản năng mà đi......

Chờ Tống Tử Kỳ phục hồi lại tinh thần, cậu đã đứng ở cái cửa hàng trang phục từng đi qua hai lần.

Nhìn chiếc váy màu trắng hoa nhỏ, Tống Tử Kỳ ở cửa ngốc ngốc đứng yên thật lâu, lâu đến mức nhân viên hướng dẫn mua sắm của cửa hàng đi ra, hướng cậu lễ phép mỉm cười: "Tiên sinh tốt lành, xin hỏi anh có phải hay không nhìn trúng cái váy này, muốn tặng cho bạn gái sao?"

Nữ, bạn gái?

Cậu sao có thể có bạn gái......

Chờ Tống Tử Kỳ phản ứng lại, cậu đã đứng trong tiệm.

Nhân viên hướng dẫn mua sắm gỡ xuống cái váy kia, một bên đóng gói, một bên nói: "Tiên sinh, ánh mắt của anh thật tốt, cái váy này mặc vô đặc biệt gầy, bạn gái anh nhất định sẽ thích."

Tống Tử Kỳ há miệng thở dốc, muốn phản bác gì đó, nhưng đại não trì độn lại ở thời khắc mấu chốt vận chuyển không linh.

...... Vì thế, chờ Tống Tử Kỳ lại lần nữa phản ứng lại, cậu đã xách theo cái váy được đóng gói cẩn thận đi ra khỏi cửa hàng.

Nhưng ngay khi Tống Tử Kỳ cúi đầu nhìn cái váy kia, trong lòng bỗng nhiên xuất hiện một chuỗi kích động không đè nén được.

Tựa như có thanh âm ác ma, không ngừng ở bên tai cậu dụ hoặc --

...... Mặc vào đi?

"Anh đẹp trai, anh muốn mua cho bạn gái giày cao gót sao? Thật là có tâm quá~"

"Kiểu giày cao gót này chính là mẫu mới lưu hành năm nay, xin hỏi bạn gái anh đi mã bao nhiêu...... Ách, mã số này, có hơi khó tìm, phiền anh chờ một lát......"

"Anh đẹp trai mua đồ trang điểm cho bạn gái sao? Đầu năm nay bạn trai tri kỷ như vậy thật hiếm thấy, bạn gái anh thật có phúc ~"

......

Tống Tử Kỳ không ít lần giúp Tống Tuyết Doanh mua đồ trang điểm, cho nên đối với đồ trang điểm gì đó, cậu cũng có chút hiểu biết. Thậm chí là ở thời điểm Tống Tuyết Doanh học hoá trang còn bị lôi kéo học một chút, cho nên cũng hiểu một chút thường thức về hoá trang.

Một bộ nữ trang đã được trang bị xong, Tống Tử Kỳ xách theo mấy cái túi, xoay người chuẩn bị về ký túc xá.

Ngay lúc đi đến ký túc xá nam, Tống Tử Kỳ bỗng nhiên dừng chân lại.

...... Đem mấy thứ này mang về ký túc xá, mấy tên kia mà biết đại khái sẽ cảm thấy cậu rất biếи ŧɦái đi?

Vì thế bước chân Tống Tử Kỳ biến đổi, hướng tới WC nam bên cạnh đi qua.

WC của G đại sạch sẽ, không chỉ không có mùi lạ, mà còn thoang thoảng vị chanh nhàn nhạt trong không khí.

Lúc này trong WC vừa lúc không người, Tống Tử Kỳ liền trực tiếp đi vào phòng cuối cùng.

Tống Tử Kỳ dáng người hơi mảnh khảnh, nhưng vẫn phải tốn sức mới chui vào được kiện váy, tứ chi cậu thon dài mà tinh tế, làn da trắng nõn không chút lông, thậm chí ngay cả phiền não phải cạo lông chân của nữ sinh cũng không có.

Mang lên bộ tóc giả, thay váy, đeo vào đôi giày cao gót......

Kích động bị đè nén hồi lâu, rốt cuộc cũng được phá bỏ.

---------------------------------

Tác giả có lời muốn nói: (╯3╰)~ bẹp ~

-30/3/2020- Hoàn chương 16.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.