Nam Thần Nhà Cô Có Bệnh

Chương 39: Thẳng thắn và tức giận



Giải thưởng Tử Kim với tư cách giải thưởng âm nhạc cao nhất trong nước được rất nhiều người quan tâm, một năm qua Cận An không phát hành đĩa đơn hay album nên giải thưởng năm nay không có quan hệ đến anh. Có điều với tư cách khách mời trao giải, người được anh đề cử sẽ càng được người khác chú ý.

Chỉ mới bước lên thảm đỏ, tin tức Cận An đảm đương chức khách mời trao giải thưởng Tử Kim nhanh chóng được đưa lên các phương tiện truyền thông, tin tức giải trí buổi tối còn phát lại cảnh họ đi trên thảm đỏ.

Kết quả, fan hâm mộ của Cận An bừng bừng phấn khởi, mặc kệ anh có nhận giải hay không, chỉ vì muốn thấy Ansel, họ ôm lấy ti vi hoặc máy vi tính để xem buổi truyền hình trực tiếp lễ trao giải!

Khi Cận An dẫn Giản Ưu và Terry vào hội trường, có thể nói ai cũng chú ý, anh gặp người quen cũng chào hỏi, rồi được nhân viên dẫn đến vị trí ngồi ở hàng đầu. Anh là khách mời trao giải có tên tuổi lớn, ban tổ chức cũng không dám chậm trễ, cho nên dành cho anh vị trí ngay hàng thứ nhất.

Đến khi ba người ngồi xuống, ánh mắt cũng những người xung quanh thi thoảng liếc qua, ngẫu nhiên phát ra từ "Ansel" có thể nghe thấy.

Giản Ưu lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, bề ngoài nụ cười của cô thật xinh đẹp, kỳ thật trong lòng vẫn có chút sợ, nếu sơ ý sẽ liên lụy đến Cận An.

Cận An cầm tay cô, thì thầm: "Đừng sợ, em làm rất tốt, thế này đủ rồi." Tình huống như vậy, anh chỉ cho phép xuất hiện một lần, không bao giờ muốn cô làm như thế một lần nữa.

"Ừ." Giản Ưu hít thở từ từ, là một bác sĩ tâm lý, mỗi ngày cô đều được nghe được thấy những tâm trạng tiêu cực, làm sao lại không biết điều hòa tâm trạng của bản thân? Nếu không như vậy thì đã sớm bị đóng băng rồi.

Terry ngồi nghiêng quay ra, "Miêu Miêu, có bố ở đây, mẹ không phải sợ. Terry cũng sẽ bảo vệ mẹ."

Giọng điệu trẻ con giành được tiếng cười từ Giản Ưu, cô cúi xuống hôn lên mặt Terry, "Terry giỏi quá."

Chỗ ngồi bên cạnh Cận An đã đầy, họ đều là khách mời trao giải quan trọng đêm nay, có mấy người có quan hệ không tệ với Cận An, nói sao thì cũng là người trong giới âm nhạc, ít nhiều gì cũng quen biết. Người đàn ông ngồi bên cạnh anh luôn chú ý động tác của ba người, lúc này cũng bị Terry chọc cho cười.

Giản Ưu và Terry theo tiếng cười nhìn sang, khi thấy anh ta cũng hơi ngạc nhiên, Cận An đành phải giới thiệu thay họ, "Ưu Ưu, Terry, vị này chính là Cảnh Hi, Leo" rồi nói với Cảnh Hi, "Đây là vợ tôi Giản Ưu, con trai tôi Terry."

Đôi bên chào hỏi nhau, Cảnh Hi mới cười híp mắt nói: "Ansel, lần này anh về thật khiến chúng tôi vui mừng đấy, âm thầm bay sang nước M, lại âm thầm lấy vợ, còn có con trai lớn thế này, anh giấu thật kỹ."

"Leo, tôi nhớ là có mời anh đến dự hôn lễ, anh không đến, điều này không thể trách tôi." Cảnh Hi là nhân vật có tiếng trong giới thanh niên, ấn tượng về anh ta chính là cổ quái thần bí, hồi trước lúc anh ra mắt có thể mời anh ta sáng tác đều nhờ vào mặt mũi của Lâm Trường Ca.

Cảnh Hi cười tấm tắc, không lý tới Cận An, chuyển hướng sang Giản Ưu và Terry, đối đáp qua lại, không thể không nói, tuy con người Cảnh Hi cổ quái nhưng tài ăn nói rất tốt, mới một lúc mà Terry đã bị dụ gọi chú Leo.

Thời gian trôi qua từng phút, buổi lễ trao giải bắt đầu, mấy giải thưởng đầu tiên có cũng được không có cũng được, nhạt nhẽo như nước, nhưng thấy người nhận giải ứa nước mắt, nét mặt kích động, ngược lại họ cũng cảm thụ được lòng nhiệt tình và tình cảm với âm nhạc, có được sự vui sướng sau khi cố gắng nên không kẹo kiệt mà nhiệt liệt vỗ tay.

Cảnh Hi lại gần Cận An nói: "Mấy người này kém hơn anh trước kia nhiều." Cũng đúng, trong nhiều năm giới âm nhạc đâu thể có được Ansel thứ hai? Giọng hát, khí chất, thiên phú, vận may, hậu trường, thiếu một thứ cũng sẽ không có Ansel của hôm nay.

"Sân khấu này trước giờ không phải của một mình tôi, mỗi một ngày thậm chí mỗi một giây đều có người mới đi lên, anh nói quá cực đoan." Sự chú ý của Cận An luôn đặt trên người vợ con, cũng chính lúc phát hiện ống kính nhắm vào mình anh mới thay đổi sang khuôn mặt khác, lộ ra nụ cười.

Cảnh Hi giễu cợt, "Hôm đấy tôi có đi xem buổi biểu diễn của anh, màn vũ đạo sau cùng không tệ lắm. Chỗ tôi có mấy bài, đều giữ lại cho anh đấy." Không phải có mỗi Cận An là ca sĩ, chẳng qua Cảnh Hi không muốn bị những người đó chà đạp lên ca khúc của mình, cho nên cất giấu kín toàn bộ, chờ Cận An về. Cũng may anh ta sớm có danh tiếng, tiền cũng kiếm đủ, bằng không mấy ca khúc anh ta giữ dù không muốn cũng phải bỏ ra.

"Vậy thì cám ơn." Lúc này, Cận An để ý có người ra dấu với anh, đúng rồi, đúng lúc anh lên trao giải, anh đã nghe được người dẫn chương trình nhắc đến anh.

"Tuy nói vậy có hơi kiêu ngạo, nhưng đó cũng là sự thật, vị khách mời biểu diễn kiêm khách mời trao giải từ khi xuất hiện đã bắt đầu lấy tư thế cuồng phong bão táp giành giải thưởng Tử Kim, giải thưởng cho người mới, nam ca sĩ được yêu thích nhất, có đĩa nhạc được bán chạy nhất, liên tục chín năm liền đều là tên anh. Nói đến đây hẳn mọi người đều biết người đó là ai rồi chứ ạ? Xin mời Ansel!"

Cận An đứng lên trong tiếng vỗ tay như sấm, vỗ nhẹ lên tay Giản Ưu động viên cô, sau khi vẫy tay chào hỏi mọi người rồi bước lên sân khấu.

Cận An hát xong một bài, công bố giải thưởng nữ ca sĩ được yêu thích nhất, người dẫn chương trình rất nhiệt tình hỏi Cận An: "Ansel, anh cũng thấy năm người được đề cử, vậy anh cho rằng ai có khả năng giành được giải thưởng này nhất? Không nên trả lời là anh đấy nhé, tuy chúng ta đều biết, nếu hôm nay anh có ca khúc mới, giải nam ca sĩ được yêu thích nhất sẽ xuất hiện lại tình huống mười năm như một trước kia."

Có điều người dẫn chương trình dường như nghĩ tới tính cách Cận An, lục giục anh mở phong bì, ngoài miệng nói: "Thật ra tôi là một người rất tốt bụng, thực sự không nỡ làm khó xử Ansel của chúng ta, cho nên chúng ta hãy xem phong bì viết thế nào đi!"

Mọi người có mặt đều rất nể mặt nở nụ cười, song sắc mặt mấy nam ca sĩ được đề cử lại không được đẹp chút nào.

Cận An cười mở phong bì, giọng nói du dương thông qua micro truyền khắp hội trường, anh nói: "Giải thưởng nữ ca sĩ được yêu thích nhất lần thứ hai mươi chín là Phí Na. Xin chúc mừng."

Trao thưởng xong, Cận An quay về ghế ngồi, Giản Ưu dựa vào cánh tay anh, cười nói: "Vừa rồi anh hát thật hay." Trên gương mặt cô có nét đỏ bừng, vì vừa rồi ca khúc Cận An hát là một ca khúc kinh điển của một ngôi sao có tiếng nhiều năm trước "My Beauty", nghe đâu đó là ca khúc dành tặng người phụ nữ anh ta yêu nhất, khi Cận An hát bài này, cô có thể cảm nhận được ánh mắt lưu luyến của anh trên người cô.

Có mặt ở đây cũng không thiếu phụ nữ vừa bị ca khúc tràn đầy tình cảm của Cận An khiến cho tim đập xao xuyến, trong phút chốc, họ cũng có cảm giác bị người đàn ông trên sân khấu chiếm lấy trái tim.

Cận An nghiêng đầu hôn nhẹ lên trán cô, đúng lúc có ống kính chiếu vào chụp lại cảnh tượng ấy trước mặt công chúng, rất nhiều người cho rằng - thật xinh đẹp. Fan hâm mộ của Cận An thấy rằng, Ansel như thế bọn họ cũng rất thích.

Đó là lí do mà Cảnh Hi, Ân Tử Duẫn và rất nhiều người nói Cận An có vận số tốt. Con người đôi khi không tin vào số phận, thời cơ Cận An kết hôn rất tuyệt diệu, vì vào lúc ấy, fan hâm mộ đều đang có suy nghĩ "Chỉ cần Ansel quay về, chuyện gì cũng dễ nói", cho nên kết hôn và quay về cùng thời điểm, fan hâm mộ sẽ chú ý đến việc quay về hơn, và trong lúc vô tình họ cũng chấp nhận tin tức kết hôn, đến khi bừng tĩnh cũng không làm ra những phản ứng quá kích động.

Thêm nữa, trong mười năm, Cận An quả thật là một nghệ sĩ thanh tâm quả dục, những tai tiếng lan truyền không cái nào không bị Lâm Trường Ca giải quyết mạnh tay, trong lòng fan hâm mộ, Cận An còn thuần khiết hơn tờ giấy trắng, rất nhiều người đã dõi theo người đàn ông ấy từ khi niên thiếu đến khi thành thục, họ càng ủng hộ lý giải và bao dung cho Cận An hơn. Kết hôn là chuyện theo lẽ tự nhiên, dưới sự dẫn lối của người quản lý vô cùng tài năng, fan hâm mộ cũng bày tỏ sự ủng hộ với chuyện kết hôn, chỉ một số ít là kích động.

Lâm Trường Ca cũng thấy được cảnh dịu dàng này trên ti vi, anh ta cười cười, tin rằng sau khi phỏng vấn, fan hâm mộ sẽ càng ủng hộ Ansel và Katrina hơn nữa.

Lúc này, một nhà Cận An cũng đang bị phóng viên vây quanh, những nghệ sĩ đoạt giải đang chờ được phỏng vấn thấy cảnh này có ý nghĩ muốn cắn chết Cận An lập tức.

Bảo vệ Phi Dương đi theo nhanh chóng làm việc, đám người Lâm Trường Ca Kiều Tấn Vũ cũng xuất hiện, sau khi phóng viên được chỉ dẫn, cũng không kêu la huyên náo nữa, mỗi người đưa ra một câu hỏi.

Tất nhiên phần lớn là muốn khai thác chuyện về Giản Ưu và Terry, đối với lần này, Cận An ra dấu để họ yên lặng rồi lên tiếng: "Tôi biết mọi người có rất nhiều thắc mắc, đầu tiên tôi xin trả lời, tôi và vợ tôi quen nhau ở nước M, vì vợ tôi là một bác sĩ tâm lý, khi đó bố cô ấy đang trị liệu cho tôi, nói đến đây chắc mọi người không tin, nhưng trên thực tế, trong một năm qua ở nước M tôi đang tiến hành việc diều trị tâm lý...

Tôi không cho bệnh tâm lý là xấu hổ, ai cũng có áp lực tâm lý, tâm trạng tiêu cực chồng chất, rồi cũng sẽ gặp những trở ngại tâm lý, cho nên tôi rất bình thản nói cho mọi người cùng biết, tôi từng mắc bệnh tâm lý. Khoảng thời gian đó vợ và con trai tôi đã giúp đỡ và sưởi ấm tôi, cũng bởi vậy tôi yêu vợ tôi."

Các phóng viên đều bị tin tức này làm cho khiếp sợ, nhưng nhìn vào ánh mắt chăm chú của Cận An, họ đều bừng tỉnh, kỳ thật mắc bệnh tâm lý cũng không có vấn đề gì cả... Ai mà không có trở ngại tâm lý, chỉ xem mức độ nó nặng nhẹ thế nào thôi.

Cuối cùng Cận An nói: "Vợ và con trai tôi đều là người bình thường, tôi hy vọng cho họ một cuộc sống bình thường, vậy nên tôi cũng hy vọng phóng viên và các bạn không nên dồn tâm trí quan tâm đến họ, nói sao họ chỉ trở thành người thân của tôi, không phải trở thành nghệ sĩ. Mặc khác, năm tới tôi sẽ tập trung vào nhạc kịch, mượn "tâm bệnh" lần này của tôi, truyền đạt tới xã hội một tin tức chính xác, bệnh tâm lý cũng không phải do tinh thần có bệnh, chúng ta không cần kiêng kị, tìm kiếm phương hướng trị liệu chuyên nghiệp sẽ làm chúng ta tránh được rất nhiều tổn thất."

Đến đây, phỏng vấn kết thúc, trên các tờ báo hôm sau, Cận An lại trở thành tiêu điểm của các trang đầu báo giải trí. Bên trong công ty giải trí Trường Hằng, Trương Khởi Hạc tức giận ném tờ báo xuống đất, còn kém một chút nữa! Ông ta thật không ngờ Cận An lại dám đưa vợ con ra phỏng vấn, lại còn nói về sự việc ở nước M, họ đã mất điểm ưu tiên, còn đưa tin về những chuyện kia vốn không còn tác dụng!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.