Nam Thần Ở Phòng Bên Cạnh

Chương 34-3: Tôi là em họ của anh ấy (3)



Thẩm Ôn Uyển càng càng nghe càng khó kiềm chế kích động, cô khẽ khàng liếm cánh môi của mình, một tầng hơi nước mỏng manh chốc lát dâng lên trong hai mắt nhưng chỉ một lát sau đã bị cô cưỡng chế tan đi.

Nụ cười trên mặt cô vì thế mà càng trở nên sáng lạn hơn, dò xét hỏi: “Em gái, em nói chị đối với Tần thiếu không giống với những cô gái khác sao?”

Tô Song Song vừa thấy Thẩm Ôn Uyển tin lời mình, nhìn đôi mắt quyến rũ của cô ta như sắp phát sáng, nhất thời cảm thấy có chút hoảng hốt nhưng rồi ra vẻ trấn định, gật đầu nghiêm túc nói: “Đúng vậy! Chỉ là da mặt anh họ quá mỏng nên không dám nói, chị gái xinh đẹp nhất định phải chủ động nhé!”

Thẩm Ôn Uyển nghe xong, kích động đứng bật dậy: “Vậy Tần thiếu bây giờ ở đâu, em biết không?”

Tô Song Song ngay lập tức cảm thấy mục đích đã sắp đạt được, hai tròng mắt xoay vòng vòng lém lỉnh, môi câu lên một nụ cười: rốt cuộc cũng nói đến trọng điểm, cô ngửa đầu nói: “Anh họ đang ở công ty, chị gái xinh đẹp đến công ty tìm anh ấy đi!”

Thẩm Ôn Uyển đương nhiên rất muốn nhìn thấy Tần Mặc ngay lập tức, nhưng cô vẫn chưa bị vui mừng át hết lý trí đâu.

Tần Mặc là người như thế nào, nếu không phải công ty nhà cô và Tần thị có mối hợp tác vài chục năm, cô làm sao có được cơ hội tiếp xúc với anh, cô rất thức thời, biết rõ mình không thể đường đột đến công ty tìm anh.

Tô Song Song sau khi sử dụng hết chiêu bài của mình, quả thật chẳng thèm quan tâm đến Thẩm Ôn Uyển nữa, dù sao mỹ nhân này cũng có ấn tượng không tốt lắm với cô.

Cô nháy nháy hai tròng mắt, ra hiệu Thẩm Ôn Uyển nếu bạn đang đọc truyện tại 1 web khác không phải nên nhanh chóng đi tìm Tần Mặc đi nhưng cô ta lại cố ý giả vờ như không hiểu ám chỉ của cô.

Cô ta cười vô cùng tươi tắn, sau đó rất không khách khí nói: “Chị ở đây chờ Tần thiếu về cũng được, không dám lãng phí lòng tốt của em.”

Tô Song Song nhất thời cảm giác như trời đất đang nghiêng ngả, kết quả cuối cùng sao lại thế này? Cô còn tưởng rằng sau khi cô nói như thế, Thẩm Ôn Uyển sẽ nhanh chóng đến công ty tìm Tần Mặc, một phen làm cho anh ta đau đầu chứ.

Cô ngàn lần, vạn lần không nghĩ đến da mặt của cô ta lại dày như thế, trực tiếp nhờ vả ngồi lỳ ở đây không đi, Tô Song Song thấy thế vô cùng chột dạ.

Nếu Tần Mặc mà trở vê, anh ta sẽ biết ngay là cô lại quấy rối, Tô Song Song bây giờ hối hận muốn chết, chỉ hận không thể ngay lập tức chạy khỏi đây.

Ông trời thật không có mắt, cửa đang đóng đột nhiên lại bị mở ra, Tô Song Song quay đầu đã nhìn thấy đôi giày da đen bóng của anh, tâm trạng trong nháy mắt vô cùng bế tắc.

Tô Song Song vội vàng quay lưng đi, làm bộ nghiêm túc tắm rửa cho Như Hoa, cô chỉ nghe thấy tiếng động của Thẩm Ôn Uyển chào đón anh trở về.

“Tần thiếu! Anh đã về rồi!”

Thẩm Ôn Uyển ngay lập tức đứng lên, đôi lông mày lá liễu cong cong, ánh mắt đầy ý cười quyến rũ. ăn cắp truyện không xin phép là hành vi vô cùng thiếu đạo đức Tần Mặc đứng ở cửa cũng không có ý đi vào trong, càng không để ý đến Thẩm Ôn Uyển, ngược lại quay đầu nhìn Tô Song Song đang ngồi xổm bên cạnh Như Hoa trong toilet.

Tô Song Song ngay lập tức như cảm giác được có một luồng khí nóng rực đang bắn trên lưng cô, hết sức không thoải mái, nhưng chẳng còn nơi nào khác để trốn cả, bèn làm bộ như không có cảm giác gì cả.

“Tần thiếu, mấy ngày này không thấy anh, em …” Thẩm Ôn Uyển thấy tầm mắt của Tần Mặc không đặt trên người mình, tươi cười có phần cứng ngắc, nhưng lại nhanh chóng không phục lại phong thái quyến rũ.

Nhưng còn chưa nói hết, Tần Mặc rốt cuộc cũng phảng phất cảm nhận được sự tồn tại của cô, quay đầu nhìn cô, lên tiếng cắt đắt lời nói của cô: “Sao cô lại ở đây?”

Âm thanh của anh rất lạnh, cảm giác như giông bão sắp nổi lên vậy.

Tô Song Song cẩn thận run rẩy nhè nhẹ, ngay lúc này, cô đã biết cái gì gọi là: tự gây chuyện thì không thể sống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.