Nam Thần Xấu Tính

Chương 5: Tập Đặc Biệt: SỰ TRỪNG PHẠT CỦA SÓI 21 +



Ôm con sâu rượu về tới nhà, Giang Minh Dã tức mình lấy chân đạp đóng cửa cái rầm như là biểu thị tâm tình hiện giờ của hắn.

Đi một mạch vào trong phòng ngủ, tức giận thả người trên tay rơi xuống giường. Tuy có nệm dày, mềm mại nhưng không tránh được sốc. Làm người đang say mơ màng bị đau mà mở mắt ra

“ hự...hự... sao ... cái tên...b.. iến ...thái này, lại ... ở.. nh..à ... tôi” mơ mơ màng màng nói xong cô lại nằm lăn xuống giường ngủ tiếp

Giang Minh Dã “...”

Giờ thì con sói không nhịn được cục tức nữa! Xem ra hôm nay không dạy dỗ cô đàng hoàng thì sau này cô không biết bản thân mình là thuộc về hắn.

Tháo cà vạt, cởi áo khoác, áo sơ mi ,... rồi đến cúc quần tây ... cả thân hình cường tráng sắp lộ ra thì người trên giường vẫn vô tư chẳng hề biết sự nguy hiểm của sói bị bị đói. Vô tình lăn qua một bên, dây váy rớt xuống lộ ra cả vùng ngực trắng dụ người

“ừm” Tô Tô còn vô thức rên lên một cái

“Chiết tiệt” hắn khẽ nguyền rủa một câu, chịu không nổi nữa. Vội vàng nhào lên trên giường đè lên trên tiểu yêu tinh đáng chết này

Hắn vội vã cúi mặt xuống cắn lên đôi môi đỏ, người ở dưới chịu đau, mặt khẽ nhăn lại dẫy dụa:

Trong giấc mơ, Tô Tô thấy mình bị con sói hoang đè lên người. Không những thế, loài Sói xấu xa chết tiệt này còn cắn cắn môi cô. Cô tức điên vung tay lên táng một phát lên mặt nó rồi vùng vẫy muốn thoát

“Chát” một cái tát vang dội vang lên trong phòng, trên mặt Giang Minh Dã in lằn nguyên bàn tay. Chuyện đã đến mức này thì đừng mơ mà hắn sẽ bỏ qua cho con thỏ này! Hắn tức giận lấy cà vạt trói hai tay cô lên đầu giường. Dùng sức mạnh lột trần cô ra, váy dạ hôi bị ném xuống đất không thương tiếc

Cắn lên môi cô rỉ cả máu, người say bị đau cũng dần ý thức trở lại. Thấy kẻ đang không ngừng cắn cắn môi mình, còn hút máu ở môi như ma cà rồng. Điều quan trọng là tay cô đang bị trói không thể nhúc nhích, cả người lại trần trụi như đang chờ bị làm thịt. Cô há miệng định chửi thì hắn lại nhân cơ hội này lấy lưỡi tiến công thần tốc vào trong khoang miệng ngọt ngào, chơi đùa với cái lưỡi mềm mại, khẽ đẩy, rồi mút mạnh vào. Không ngừng mút ngọt ngào của cô vào miệng.

“Ừm” cô muốn dãy giụa nhưng chẳng dãy nổi. tức mình cắn lấy cái lưỡi tham ăn trong miệng

Bị đau đến chảy máu nhưng hắn vẫn không rút lui. Không ngờ thỏ con bị giẫm phải đuôi cũng phản kháng. Giang Minh Dã không có tâm trí trêu trọc cô, cái hắn cần bây giờ là thỏa mãn cái nơi căng cứng kêu gào bên dưới của hắn.

Hôn đến khi cô thở không nổi mới buông ra. miệng men theo đường cổ xuống xương quai xanh. Hôn lên từng tấc da thịt trên người cô, hai tay còn không quên an ủi hai đóa hồng mai nở rộ. Mút đến khi mỗi tấc da thịt cô nổi lên từng trái dâu tây mới hài lòng. Rồi cúi xuống nắm ngay một trái anh đào bỏ vào miệng mà *nếm thử*, một tay thì ân ủi bên còn lại. Một tay thì men theo bụng sờ nắn mọi chỗ, không ngần ngại xoa bóp, nhào nặn lên hai mông tuyết trắng

“Ừm” Cô rõ ràng muốn phản kháng nhưng dần bị dục vọng xâm chiếm không nhịn được mà rên lên

hôn dọc xuống bụng, liếm lên vùng bụng, hai tay thì giữ chạy, tách hai chân đang co lại che đi vùng nhạy cảm bên dưới. Hắn thì thào

“Tô Tô, Anh đợi ngày này rất lâu rồi!” cô còn chưa kịp nghe rõ thì hắn đã cúi đầu xuống giữa hai chân, không ngần ngại mà nếm ái dịch ngọt ngào.

Cô giật bắn mình muốn lùi lại : “đừng mà!”

Nhưng hắn vẫn kịp giữ lại, môi phủ lên, đầu lưỡi không ngừng liếm nơi nhụy hoa, lâu lâu lại phát ra tiếng *chậc chậc* nghe như đang thưởng thức món ăn ngon .

“ Ừm..a..a ...”

“Đừng mà, em chịu không nổi nữa...”

“ Kêu đừng mà lại ra nhiều mật dịch như này..” hắn búng một cái vào hoa tâm

“A” vừa đau vừa tê, cô chịu không nổi nên cao trào

“Đúng là vật nhỏ khẩu thị tâm phi” hắn cười vui vẻ, còn cô, mệt quá nên nằm phịch xuống dưới thở hổn hển. Giờ cô chẳng còn tẹo sức lực nào mà đi cãi lại.

Giang Minh Dã cũng không chần chừ nữa, đặt cự long thô to ngay lối vào chỉ chờ phát động.

Cô vốn dĩ muốn nằm nghỉ tý, nhưng cô ngây thơ đâu nghĩ rằng tên xấu xa kia chưa thỏa mãn sao dễ bỏ qua cho cô được. Lúc cô nhìn thấy thứ đó to lớn của hắn làm cô giật nảy mình, ý thức được nguy hiểm thì đã quá trễ. Muốn tránh đi mà hắn kéo cô lại, xuyên thẳng dút khoát tiến vào trong cô hòa làm một.

Lúc phản ứng kịp, thì đau đớn như xé rách cô ra làm hai.

“AAAAAAAAAAAAAAAA” cô thét to lên như trọc tiết lơn

Giang Minh Dã “... ....” Tuy hắn bị cô làm cho tụt cảm xúc . Nhưng tay hắn giữ người cô lại, người cúi xuống hôn ngay đôi môi, nuốt hết tiếng thét của cô. Tay còn lại xoa nắn khắp người để cô dần thích ứng với thô to của hắn.

Sau một hồi, cô đã thả lỏng, miệng còn phát ra những tiếng rên rỉ nho nhỏ thì hắn không nhịn nữa, điên cuồng mà luật động.

Lúc đầu cô còn phối hợp với từng chuyển động của hắn, về sau càng ngày càng nhanh, càng co rút nhanh chóng, cô chịu không nổi xin hắn tha mà hắn như con ngựa đứt cương, mãi không chịu dừng.

Đến những cú thúc cuối cùng, hắn phun hết tinh dịch vào trong cô.

Cứ nghĩ mọi chuyện kết thúc, cô muốn giãy ra, vì lửa nóng của hắn vẫn ở trong làm cô chướng khó chịu. Ai ngờ những hành động ấy lại làm cho “thứ kia” thô to , cương cứng hơn vài phần. Cô hoảng sợ muốn tránh thì bị cánh tay khỏe mạnh của Giang Minh Dã lật úp lại, côn th*t hắn xoay một vòng trong cô

“A” cô run người rên rỉ lên tiếng. Hắn từ phía sau nhẹ nhàng ra vào, lại không vào hoàn toàn, làm cô ngứa đến khó chịu. Tay hắn đánh cái *bốp* lên mông trắng tròn của cô, tay còn lại thì vuốt ve nhụy hoa bên dưới

“Làm ơn mau lên”

“ Em nói cái gì cơ?” hắn giả bộ không hiểu hỏi

“ Xin anh” Cô cầu xin hắn đừng hành hạ cô nữa, cô muốn hắn lấp đầy trong cô

“ Vậy từ nay có dám đi với Tần Huynh hay bất cứ tên con trai nào nữa không? “ Hắn gằn lên hỏi, tay xấu xa tìm đến tiểu hạch búng một cái

“AAAAAAAAAAAAAA” cô hét lên một cái

“ Không gi.... ám.... n..ữa” cô thật không chịu nổi nữa, tự đẩy mình về phía sau làm cho hắn lấp đầy hoàn toàn lại rút ra, đầy lại

*chát* hắn đánh cô một cái ngay mông rồi gầm lên “ Tiểu Yêu Tinh”

Hai tay cầm lấy xương hông cô điên cuồng luật động cho đến khi cả hai dục tiên dục tử

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.