Văn án:
Giới thiệu: Nếu bạn hỏi điều hạnh phúc nhất với tôi hiện tại là gì, Đó chính là cô gái đi bên tôi năm 17 tuổi đang nằm trong vòng tay tôi. Cảm ơn tất cả, cảm ơn em vẫn luôn ở đây!
Lần đầu tiên Lý Thư Di gặp Phương Chính tại buổi liên hoan học sinh tham gia đội tuyển Olympic của tỉnh, trước khi tham gia cuộc thi Olympic quốc gia vào 3 ngày sắp tới. Lý Thư Di là thành viên chủ chốt của đội tiếng anh còn anh là thành viên đội toán. Thật sự lúc ấy, thứ lưu lại mạnh mẽ nhất trong tâm chí cô bé 17 tuổi chính là nụ cười với chiếc mà núm rạng rỡ ấy. Đến sau này khi nhớ lại cô vẫn thường nói với anh
“ Lần đầu tiên em thấy một người cười lên có thể đẹp đến vậy”.
“ Phương Chính” cái tên bắt đầu len lỏi trong suy nghĩ của cô từ ấy. Để rồi không biết bao lần trong những giấc mơ sau này nụ cười ấy, cái tên ấy đều vô thức xuất hiện.
Bình luận truyện