Nam Thê

Chương 44



Bởi vì không có kinh nghiệm, Lưu Giai đi đến bên cạnh Lâm Phong cũng không biết làm cái gì mới tốt. Không biết làm sao, Lâm Phong liền hảo tâm kéo hắn một cái, Lưu Giai không có đứng vững, đổ đến trên người Lâm Phong.

“Muốn ta chỉ đạo?”

Không có đợi cho trả lời, Lâm Phong dùng ngón cái lau môi Lưu Giai, sau đó vuốt đến môi chính mình. Theo phương hướng ngón tay, hồng ấn từ trên xuống dưới nổi lên. Nhưng vừa đến bụng nam nhân, Lưu Giai dừng lại, mà ngón tay đang chỉ thị kia còn chưa dừng lại.

Ngẩng đầu nhìn nam nhân, đó là một biểu tình khát vọng. Nam nhân nhìn đến người yêu đang do dự, lập tức lộ ra bộ dáng tiểu phụ nhân, bĩu môi, làm ra biểu tình buồn bực  ‘vì sao không tiếp tục đi, cái này bình thường ta cũng có giúp ngươi làm’.

“Ngươi hiện tại là công a.” Hơn nữa một câu nhắc nhở đúng lúc. Làm công quả thật phải làm đến cái này.

Nước trong ôn tuyền thật nóng, mà hơi nước bốc lên càng tạo ra phong cảnh thúc giục tình tề. Ôn tuyền cũng không có nóng hơn, nhưng nhiệt độ cơ thể hai người lại liên tục tăng cao. Lưu Giai hai chân khẽ run, như nhũn ra, trượt trên thân thể nam nhân.

Lần đầu tiên nhìn đến phân thân của nam nhân gần như thế, lại một lần nữa ngẩng đầu nhìn xem nam nhân muốn hắn tiếp tục hay không. Nam nhân làm sao có thể nhượng bộ, y bắt lấy cằm Lưu Giai đến gần hạ thân của mình. Hai bộ vị không chút nào tương quan lần đầu tiên thân mật đụng chạm. Bên môi sát qua bộ phận đứng thẳng.

Nam nhân một tay khống chế được khớp hàm Lưu Giai, hỗ trợ mở ra. Một bàn tay khác ấn đầu người yêu, đem phân thân từng chút một đưa vào.

“Ân…… Ân……” Lần đầu tiên làm loại chuyện này trong đầu Lưu Giai đã muốn hoàn toàn trống rỗng, mất đi năng lực suy nghĩ, như con rối phục tùng nam nhân chỉ thị.

“Ưhm……” Nước mắt cùng với nam nhân phát tiết mà chảy ra.

Tuy rằng được đến giải phóng là Lâm Phong, nhưng mà mềm nhũn lại là Lưu Giai.

Kéo người không lực quỳ gối trong nước, lau đi dấu vết vừa đạt đến cao trào bên miệng hắn, cắn lấy bờ môi của hắn. Miệng Lưu Giai lại một lần nữa bị chà đạp một phen.

Hôn xong, Lưu Giai ngược lại thanh tỉnh không ít, hắn cũng nhớ lại quá trình thân thiết. Thừa dịp chính mình còn đang thanh tỉnh, đem Lâm Phong đặt ở trên tảng đá, ngồi ở trên người y.

Lâm Phong không vội, mặc Lưu Giai đùa nghịch thân thể của mình.

Thời điểm Lưu Giai đang suy nghĩ phải thăm dò như thế nào, Lâm Phong cũng không có nhàn rỗi, từ lưng Lưu Giai, vẫn xuống phía dưới, đụng đến hai cánh mông người yêu, sau khi ăn nhiều đậu hủ một phen, xâm nhập đến mật động. Sờ soạng hai cái, cảm giác tiểu cúc hoa sau một lúc ngâm ôn tuyền cũng đủ mềm mại, thừa dịp Lưu Giai còn không có phản ứng liền giành trước một bước.

Đột nhiên cảm thấy hạ thân trầm xuống, sau đó là một loạt đau đớn.

“A…… Làm… Cái gì……” Thình lình xảy ra tập kích, hiển nhiên Lưu Giai chưa thể thích ứng.

“Thả lỏng, chậm rãi ngồi xuống sẽ không khó chịu.” Vừa nói,vừa đem eo người yêu ấn xuống.

“Ah…… Khó chịu……”

Nóng cháy nước suối, nóng cháy hai người, càng miễn bàn bộ phận hai người tương liên. Mỗi lần tiến vào một chút, độ ấm liền lên cao một chút.

Vì làm cho cảm giác thống khổ sớm một chút chấm dứt, Lưu Giai lựa chọn phối hợp, hai người rốt cục hoà làm một thể.

Một cái quay người, đổi hai người vị trí. Lưu Giai ở dưới, Lâm Phong ở trên, về tới tư thế thường ngày, động tác của Lâm Phong có thể nói là thuận buồm xuôi gió.

Sau hai hiệp, người phía dưới liền chịu không nổi. Người được ăn no cũng ngừng lại.

Chiếm được thoả mãn Lâm Phong cũng rất lương tâm, biết người yêu hành động không tiện, liền ôm hắn làm cho hắn có thể hảo hảo hưởng thụ ôn tuyền. Về phần rửa sạch hậu sự lại càng không cần nói, là y một mình ôm lấy mọi việc.

Đêm đó quá mệt mỏi, Lưu Giai không còn khí lực mắng chửi người, trở lại phòng liền gục đầu ngủ say. Ngày hôm sau buổi sáng, hắn đương nhiên không quên truy cứu trách nhiệm. Nào biết đâu rằng người nọ giảo hoạt nói lần đầu tiên là hắn ở mặt trên, y ở mặt dưới. Hơn nữa y rất hợp tác ở mặt dưới hoàn thành một lần mới quay người. Tức giận đến Lưu Giai suốt một ngày không có cùng Lâm Phong nói qua một câu.

Trong khoảng thời gian chữa thương, hai người qua thật sự vui vẻ. Trong chớp mắt hai người xuất môn đã gần nửa tháng. Mắt thấy vết sẹo cũng đã khá tốt, hai người liền từ biệt Lý đại phu.

Trước khi đi, Lý đại phu nhờ Lâm Phong chuyển lời ”Bảo nó có rảnh trở về nhà một chuyến.” Nói xong Lý đại phu liền đóng cửa lại, hai người khởi hành về nhà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.