Nam Trà Xanh Giả Gái Muốn Cưa Đổ Tôi

Chương 4



Edit: Đào

Beta: An An

_

Nữ sinh đứng ở phía trước thân hình bất ngờ bị xô đẩy mà mất cân bằng, mềm nhũn ngã về phía Cố Minh Âm.

Đột nhiên xuất hiện cái bóng khiến Cố Minh Âm chú ý, phản xạ có điều kiện vươn hai tay ra đỡ lấy đối phương, trong phút chốc hương thơm xông vào mũi, phía dưới lòng bàn tay là phần eo đường cong tinh tế mà mềm mại.

Thật thơm!

Thật mềm!

Lần đầu tiên ôm nữ sinh Cố Minh Âm bởi vì xúc cảm quá tốt mà khiếp sợ.

Nhưng mà một giây sau, Cố Minh Âm cơ thể trĩu xuống bởi vì không chịu nỗi sức mạnh này của đối phương.

Rất thơm rất mềm nhưng cũng quá nặng rồi!

Muốn buông tay ra quá!

Cố Minh Âm cánh tay bủn rủn cố chống đỡ, khó xử nhìn thoáng qua nữ sinh tựa hồ như ngất đi.

Tóc cô ấy dày lại lộn xộn che đi nửa khuôn mặt, lộ ra chiếc cằm xinh đẹp tinh xảo.

Cố Minh Âm còn chưa kịp cẩn thận đánh giá, đã nghe được vài người bắt đầu gọi tên.

"Dư Tri!"

Dư Tri?

Thẩm Dư Tri?

Tên này khiến Minh Âm sửng sốt, ngay sau đó trái tim co rút mãnh liệt, chỉ nghe "ba" một tiếng thật vang, cô không chút do dự buông tay ra, hơn nữa còn không khách khí lui về phía sau hai bước, hai bước nhỏ kia không khỏi khiến người khác thấy cô vô tình.

Thẩm Dư Tri là nữ phụ độc ác trong tiểu thuyết, môn đăng hộ đối với Triệu Mặc Thần, hai người là thanh mai trúc mã cùng lớn lên.

Nếu phân chia đẳng cấp độc ác cho nhóm nữ phụ kia, Cố Tịch Nguyệt kia trình độ cùng lắm là cấp Bạc, còn Thẩm Dư Tri chính là cấp bậc vương giả.

Gϊếŧ người không cần đao, tất cả chỉ cần dựa vào eo.

Hôm nay anh trai mưa này, ngày mai em trai mưa khác, một giọt nước mắt cũng đã khiến nam phụ tiểu đệ tận lực khom lưng. Ngay cả anh trai sinh đôi của nguyên nữ chính Cố Gia Vũ ở chỗ nào cũng hướng ánh nhìn về phía tiểu thanh mai mềm mại này.

Nếu không phải vòng hào quang yếu ớt kia của nữ chính, Minh Âm rất tin tưởng lấy thủ đoạn của Thẩm Dư Tri có thể dễ dàng điều khiển Triệu Mặc Thần, trở thành nữ chủ nhân của Triệu gia.

Nữ phụ độc ác bị Cố Minh Tri ném mềm oặt nằm dưới đất, tóc dài che mặt, làn váy dài tới gối cùng tất bao bọc cẳng chân thon dài thẳng tắp. Xem xét từ lực độ ném vừa rồi, đầu gối hẳn là bị sưng lên.

"Tri Tri!" Cố Gia Vũ từ nhỏ đã che chở cho em gái nhà bên, thấy cô chật vật ngã trên mặt đất, bất chấp tất cả, ôm lấy cô nàng đi đến phòng y tế, bởi vì quá mức lo lắng, cũng chưa kịp chất vấn hành động lúc ấy của Cố Minh Âm.

Triệu Mặc Thần như có điều suy nghĩ nhìn Cố Minh Âm, lập tức thu hồi ánh mắt cùng bóng lưng Cố Gia Vũ.

Cố Minh Âm nhẹ nhàng liếc một chút giả thiên kim bên cạnh, cũng không nhìn đối phương biểu tình khẩn trương, nói: "Triệu Mặc Thần, cậu nếu muốn biết chân tướng, hiện tại tôi có thể nói cho cậu."

"Không cần." Triệu Mặc Thần lãnh đạm ném ra ba chữ, không bao lâu sau thân ảnh liền biến mất không thấy bóng dáng.

Hai người vừa đi, Cố Tịch Nguyệt lập tức nhẹ nhàng thở ra, trở nên tươi cười bắt đầu thoải mái, còn không quên cùng Cố Minh Âm làm thân: "Minh Âm, cuối tuần vẫn nên về nhà đi, ba mẹ đều rất lo lắng cho chị."

Quần chúng ăn dưa thấy hai nhóm người đều đã rời đi, cũng không có ý tiếp tục vây xem, từng người giải tán trở lại lớp.

Sau khi đám người tản ra, Cố Minh Âm không nhanh không chậm đi theo đám đông cuối cùng, lòng tràn đầy khẩn cấp mở APP xem xét thu hoạch nhiệm vụ được bao nhiêu điểm.

3 điểm.

Hảo gia hỏa còn có thể keo kiệt hơn không?

Cố Minh Âm cố nén đau đem một điểm thêm đến khỏe mạnh, dư lại hai điểm dùng để giải khóa nội dung cốt truyện lần sau.

Cô chú ý tới lần này bình luận nhiều hơn rất nhiều, vì thế tiện tay mở bình luận ra xem một chút.

- Được lắm , mị sảng rồi, đây mới là hướng đi bình thường chứ, mỗi lần thấy nữ chính ngu ngốc tui đều tức chết đi được.

- A a a a, cho nên người mà nữ chính đỡ được rốt cục là ai vậy!

- Hy vọng không cần phải nhìn thấy nữ phụ độc ác, cũng không hi vọng tất cả nữ sinh đều nhằm vào nữ chính, gia thật mệt mỏi.

- Phía trên +1, quỳ lạy tác giả sắp xếp cho nữ chính một người bạn thân đi, cơ hữu cũng được!

- Huyết thư cùng thỉnh cầu, trong vòng ba giây tui muốn em gái này cùng nữ chính trở thành bạn tốt! Không muốn nhìn thấy mọi nhân vật nữ xuất hiện đều trở thành pháo hôi, thật sự không muốn thấy!

...

Cuối cùng mấy chương bình luận, like này tính ra cũng phải lên đến năm chữ số, khiến Cố Minh Âm đầu đầy dấu chấm hỏi, càng làm cô nghi ngờ nữa là ở cuối cùng.

Hệ thống 001: [ Xin chào kí chủ, chúc mừng ngài tiếp nhận nhiệm vụ phụ mới: Trở thành bạn tốt với Thẩm Dư Tri. ]

"... ? ?"

Cô tiếp nhận khi nào, sao cô lại không biết? ?

Hệ thống nhìn ra nghi hoặc của Cố Minh Âm nghi hoặc, thân thiết giải thích: [ ngài cũng biết ngài bây giờ là nữ chính trong sách, bởi vì toàn văn này chưa kết thúc, mỗi ngày còn đúng giờ đổi mới, cho nên ngài thân là đại nữ chính tất yếu phải tiếp thu đề nghị của người đọc, thỏa mãn nhu cầu bọn họ, người đọc muốn nhìn cái gì ngài phải làm cái đó. ]

"Hả?" Cố Minh Âm há hốc mồm, "Mẹ nó mi tại sao không nói sớm?"

Hệ thống đưa ra lời thề son sắt: [ Tôi ngay từ đầu đã ngài bày tỏ thân phận của chúng ta với ngài. Chúng ta là APP nữ chính ngược văn tự cứu , ngài sửa chữa nội dung cốt truyện khiến người đọc vui sướng, bình luận cấp bậc càng cao. APP của chúng ta là dựa theo nhu cầu của họ để tiến hành đổi mới , hiện giờ người đọc có nhu cầu, chúng ta tự nhiên cũng phải đuổi kịp. ]

"A." Cố Minh Âm đầy mặt lạnh lùng, "Không làm."

Để cô cùng với nữ phụ trở thành bạn thân? Cửa sổ cũng không có.

Cố Minh Âm đại khái lướt xong nội dung cốt truyện, toàn văn nội dung 500 chương, Cố Tịch Nguyệt chiếm100 chương, mà Thẩm Dư Tri trọn vẹn chiếm tới 300 chương! Có thể đoán được cô ta ác độc, đáng sợ nhường nào, để Cố Minh Âm ở chung với người như vậy? Có cái rắm.

Lớp học đã gần ngay trước mắt, Cố Minh Âm tăng tốc bước chân của mình.

Hệ thống vẫn không hết hy vọng khuyên bảo: [ Nếu như nói một quyển sách có nội dung cốt truyện chính, như vậy tự nhiên cũng có nội dung cốt truyện phụ. Ngài đây có nhiệm vụ chính là lật đổ nội dung cốt truyện ban đầu, như vậy nhiệm vụ phụ thì dựa theo người đọc nhu cầu giống như trở thành bạn thân với Thẩm Dư Tri như thế. Nếu ngài có thể hoàn thành nhiệm vụ phụ, APP tự nhiên cũng sẽ không bạc đãi ngài. ]

Câu nói cuối cùng kia khiến Cố Minh Âm nhanh chóng phanh lại.

Cô rất không có tiền đồ : "Như thế nào gọi là không bạc đãi?"

Hệ thống: [ Mỗi ngày hoàn thành nhiệm vụ phụ mới, sẽ tặng ngài điểm số hoặc là trực tiếp đổi thành nhân dân tệ. ]

Còn, còn có loại chuyện tốt này cơ á? ! ! ! !

Cố Minh Âm thiếu tiền.

Rất rất thiếu.

Cha Cố ban đầu gửi tiền tiêu vặt qua Wechat cũng tới hai con số, trên chứng minh thư tuổi cô còn chưa thành niên, ra ngoài làm công cũng không quá thực tế. Một con đường duy nhất chính là kiếm lấy học bổng, mọi người đều biết trường học quý tộc có học bổng rất dày, khoảng cách thời gian kì thi còn tận một tháng, làm thế nào để sống qua một tháng này chính là một cái vấn đề.

Nghĩ vậy, kiếm tiền từ chỗ hệ thống cũng rất đáng tin.

Cố Minh Âm nắm chặt nắm đấm, vô cùng đau đớn hạ xuống quyết tâm: "Ta làm!"

Hệ thống: [ Vậy ngài là muốn điểm số hay là? ]

Cố Minh Âm: "Tiền!" Này còn phải hỏi sao? Ai không yêu tiền!

Lời nói vừa hạ, một cái chuyên mục màu hồng phấn xuất hiện phía dưới nhiệm vụ chính, trên đó viết:

[Nội dung cốt truyện tuyến phụ mỗi ngày: Quen biết Thẩm Dư Tri. (nội dung cốt truyện khen thưởng X5 nhân dân tệ. ]

Năm nhân dân tệ?

Năm nhân dân tệ? ??

Mẹ nó mày đùa tao đấy à? ! ! !

Hệ thống: [ Kí chủ ngài đừng vội nha, nhiệm vụ đều là từ nhỏ đến lớn, nào có ngay từ đầu liền có thể nhận thưởng lớn? Yên tâm, APP của chúng ta chân thành phục vụ nữ chính cùng độc giả, ngài thân là nữ chính, con ruột của thế giới, khí vận nữ thần, chúng ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngài. ]

Ta tin ngươi cái quỷ.

Cô đã sớm nhìn thấu kịch bản rác rưởi của con hàng này.

Cố Minh Âm rất là khó chịu, một đường đen mặt đi đến lớp.

Nhất trung Nam Sơn ban phổ phông được chia ra làm bảy lớp, vẫn là sắp xếp theo bảng xếp hạng thành tích. Khi nguyên chủ bị mang đến đây, thành thích rất không đạt yêu cầu, cho dù cha Cố dùng không ít tiền, cũng chỉ có thể đem cô xếp vào một lớp kém cỏi nhất ban.

Ở lớp cuối cùng không có giống ban quốc tế lắm tiền, cũng không giống ban thực nghiệm có thành tích tốt; bọn họ rất bình thường, dù cho đặt ở trong cái trường toàn phú nhị đại này cũng không có một chút tồn tại, ngay cả giáo viên cũng không muốn đặt nhiều tâm tư vào học sinh lớp này.

Có lẽ là khúc nhạc dạo xảy ra ở cổng trường truyền đến mọi người, Cố Minh Âm vừa mới vào lớp lập tức hấp dẫn tất cả ánh mắt của đám bạn học. Mọi người đều có ánh nhìn khác nhau, có đánh giá cũng có vài phần tìm tòi nghiên cứu không nói rõ được.

Chỗ ngồi cao trung sắp xếp theo điểm số, thành tích thi lúc khai giảng của nữ chính đứng hạng chót, đương nhiên phải ngồi xuống bàn cuối cùng.

Cố Minh Âm vừa ngồi xuống, bạn ngồi cùng bàn liền dùng cán bút chọc chọc cánh tay của cô, nhẹ giọng hỏi: "Cố Minh Âm, nghe nói cậu cùng với ai đó ầm ĩ ở cổng trường?"

Cố Minh Âm không khỏi buồn cười: "Cậu nghe ai nói vậy?"

"Đều truyền hết rồi, sáng nay trên diễn đàn còn phát trực tiếp luôn."

Hiện tại học sinh cấp 3 đều rảnh rỗi như vậy sao?

Chưa từng vào diễn đàn trường, Cố Minh Âm đột nhiên nảy sinh vài phần hứng thú: " Làm sao để vào diễn đàn trường mình?"

Bạn ngồi cùng bàn đáp: "Cậu tải cái APP này, dùng tên học sinh để đăng kí."

Cố Minh Âm dựa theo phương thức đối phương chỉ dẫn thành công vào diễn đàn, rất nhanh đã nhìn thấy tin tức HOT ở ngay trang đầu.

【 Hiện tại cô nhi được nhận nuôi đều kiêu ngạo như vậy sao?? 】

Chủ tus triệt để đem Cố Minh Âm miêu tả thành nữ phụ xấu xí trong tiểu thuyết đi tranh giành sự nổi bật của thiên kim thật, hơn ba trăm cái comment trả lời cơ hồ đều đồng tình với Cố Tịch Nguyệt và châm chọc Cố Minh Âm.

Bạn ngồi cùng bàn ngược lại không để ý cái này, dù sao đều là lớp cuối, ai cũng không có tư cách xem thường ai. Thân là một quần chúng ăn dưa, miêu tả sinh động như thật xong sau lại hỏi: "Tin tức còn nói cậu đẩy ngã cả nữ thần lớp mười một ban quốc tế luôn, có phải thật không thế?"

Cô không có đáp lại, chụp lại mấy câu trả lời mang tính công kích cá nhân xong, buông di động xuống bàn yên lặng cầm sách vở.

"Nếu là thật vậy thì cậu liền gặp phiền toái lớn đó." Đối phương cười giễu cợt một tiếng, "Nghe nói Thẩm Dư Tri là con ma ốm, Thẩm gia bảo vệ cô ta kinh lắm. Trước đó hình như từng bệnh nặng, ra nước ngoài tu dưỡng nửa năm mới chuyển biến tốt; lúc này mới vừa trở về liền bị cậu đẩy tới phòng y tế. Chậc chậc, Cố Minh Âm cậu xong đời rồi."

Bạn cùng bàn hoàn toàn bày ra một bộ tư thế chờ xem náo nhiệt.

Lời hắn nói cũng không có sai. Nguyên chủ đối với ký ức về Thẩm Dư Tri cũng không phải rất nhiều, nội dung có liên quan đến cô ta đều là từ người nhà đôi câu vài lời nhắc đến, tỷ như thân thể rất kém này, gió thổi qua một cái là ngã; tỷ như cô ta cũng không thế nào đến trường nhưng vẫn như cũ tất cả các môn đều max điểm; lại tỷ như tính tình dịu dàng hào phóng, khiến tiểu bá vương Cố Gia Vũ cam tâm tình nguyện nhận cô làm em gái kết nghĩa.

Thời điểm nguyên chủ được nhận về nhà đúng lúc Thẩm Dư Tri bị bệnh rời đi, cho nên hai người không có trực tiếp tiếp xúc.

Cố Minh Âm chuyển động bút bi trên tay, âm thầm đánh chủ ý trong lòng: Trong tiểu thuyết mọi xung đột của cả hai đều là vì Triệu Mặc Thần, hiện giờ không có tầng quan hệ với Triệu Mặc Thần này, cô với Thẩm Dư Tri trở thành "bạn thân" cũng không phải không có khả năng.

Dù rằng việc có chút khó khăn, nhưng... ai cũng phải kiếm cơm mà!

Tiết thứ nhất rất nhanh đã bắt đầu.

Cố Minh Âm hiện tại đầu óc bị BUFF một cách âm tính, cho dù là kiến thức cô từng học qua, hiện tại lần nữa học tập cũng phi thường phí sức. Cho nên nàng không dám phân tâm, thành thành thật thật nghe giảng bài, thành thành thật thật chép bài, điều này làm cho phụ trách giáo toán học chủ nhiệm lớp cảm thấy phi thường kinh ngạc.

Cố Minh Âm đây là uống lộn thuốc? Sao hôm nay nghiêm túc vậy?

Nếu đã có người chịu lắng nghe, giáo viên tự nhiên cũng sẽ dùng tâm giảng. Lớp học sau khi kết thúc, Cố Minh Âm cũng không có ý tứ nghỉ ngơi, vẫn như cũ ngồi chuyên chú sửa sang lại ghi chép bài vở.

Lúc này, bên ngoài truyền đến một tiếng hô lớn.

"Cố Minh Âm, bạn học Thẩm gọi cậu!"

Âm thanh truyền tới mang theo ba phần phấn khởi, năm phần cười trên nỗi đau của người khác, hiển nhiên là chuẩn bị nhìn trò hay.

Bạn cùng bàn lập tức quẳng đến ánh mắt thương hại.

Ngón tay cầm bút của Cố Minh Âm xiết chặt, không khỏi nhìn đến phương hướng cửa lớp.

Thẩm Dư Tri công khai đến tìm cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.