Nàng Của Anh

Chương 11: Ngạc Nhiên Cực Độ



Mọi chuyện đã được sáng tỏ, nhìn thấy Uyển Dư ir lặng không nói gì, đoán chắc Uyển Dư sẽ không truy cửu đến cùng, Trương Bảo vội vàng kéo vợ mình ra ngoài.

Ảnh mắt Uyển Dư chậm rãi rơi vào trên người Tiêu

Hanh, nở nụ cười lạnh nhạt cất lời: "Giám đốc Tiêu bây giờ tôi có nên làm thủ tục từ chức ngay không?"

Tiêu Hanh suýt nữa rớt tim ra ngoài đổ mồ hôi lạnh nói: “Uyển Dư, cô nói gì vậy chứ? Chúng ta ở đây cần một nhân tài như cô, Sao cô có thể từ chức

Uyển Dư khoé môi giật giật, không khỏi diễu cợt "Nhưng mà giám đốc Tiêu, anh vừa rồi rõ rằng là "Ó, hiểu lầm, đều là hiểu lắm!”

Tiêu Hạnh cười như bị chó dại cắn: "A Uyển, sau này chúng ta sẽ học hỏi lẫn nhau, giúp đỡ nhau trong công việc, cùng nhau tiến bộ chứ.

Hẳn ra sức lấy lòng.

Uyền Dư thật sự không thể khinh thường bộ dáng hợm hĩnh của Tiêu Hạnh, nhưng hiện tại, cô không có chứng có Tiêu Hạnh cùng Hiểu Khê không biết tốt xấu, hãm hại cô, cô thật sự không thể làm gì hắn.

Nhìn thấy HànTịnh lại định ôm mình, Uyền Dư nhanh chóng thoát ra khỏi vòng tay của anh; "Sao hôm nay anh lại tới đây?"

Uyển Dự quyết định rằng phải nói rõ một số điều với Hàn Tịnh, mặc dù anh ấy là cha của Diệp Gia Bảo và Diệp Uyển Nghị, nhưng họ không phải là vợ chống hay người yêu của nhau.

Không danh không phân cũng nên tránh một số tiếp xúc thân mật.

"Đến đưa cậu về nhà!"

Hàn Tịnh nhìn Uyển Dư cười: "Boss, tôi đã dọn hết mọi thứ của cậu và các con yêu quý về nhà rồi.

Kể từ hôm nay cậu có thể sống cùng tôi

Diệp Uyển Dư trợn tròn mắt, cô ấy nói sẽ sống cùng Hàn Tinh khi nào chứ?hần còn chưa nhắc đến chuyện này với cô mà đã tự mình quyết định rồi.

không đợi Uyển Dư lên tiếng, Hàn Tịnh đã tiếp tục nói: "boss, tôi có mua nguyên liệu làm lẩu.tôi sẽ nấu.

Tối nay chúng ta cùng nhau ăn lẩu nhé?" Quay lưng nhìn thấy Lục Minh Thành "Ơ, câu trẻ, sao câu lại ở đây? Tôi nay câu có muốn ăn lẩu cùng nhau không?"

Lục Minh Thành nhìn Uyển Dư đứng bên cạnh Hàn Tịnh, và hai đứa trẻ xung quanh Hàn Tịnh, nhìn bạn họ thực sự hạnh phúc như một gia đình vậy, anh cũng không hỏi tới họ ở chung từ bao giờ, trong lòng có vài phần ủ dột, trầm tư, “Hả?" Hàn Tinh sửng sốt, hắn chỉ có lễ phép hỏi thôi, không ngờ chủ mình lại thật sự đồng ý.

Anh ấy cũng đang định nhân cơ hội cùng boss đi hâm nóng tình cảm, nghe nói con gái bây giờ thích nhất là các kiểu lãng mạn, cậu trẻ mà đi theo thì chắc chắn không thể triển khai kế hoạch rồi! Cập nhật chương mới nhất tại Truyện8 8.net

Hàn Tịnh từ trước đến nay đều vô cùng kính sợ cậu trẻ của mình người được mệnh danh là tàn ác máu lạnh nhất Hải thành, đương nhiên không dám nói không cho anh đi, hắn cười một cách méo xệch: "Cậu muốn cùng ăn tối với chúng ta.

Thật tuyệt.

Tôi nay Nước lầu chắc chắn sẽ ngon và đậm đà hơn.

" Hàn Tịnh vừa định nói thêm cái gì, điện thoại di động đột nhiên vang lên.

Đó là cuộc gọi từ me anh, Lục Tây

Giong nói của Lục Tây như hố gầm, suýt chút nữa đánh thủng màng nhĩ của Hàn Tịnh: “Tiểu thủ thổi, cô gái năm năm trước máy hãm hại trong khách sạn, cô ta đưa con đến cửa rồi! mày chắc biết phải làm thế nào rồi đúng không?!" “Sao a?"

Hàn Tinh gần như nhảy dựng lên, mắt liếc nhìn Uyể Dư đứng bên cạnh, hấp tấp nói với Lục Tây “Mẹ! Làm sao có thể? Bọn họ chắc chắn là phường lừa đảo! "Ta không quan tâm:

Lục Tây vẫn như cũ giọng tức giận nói: "Người tự mình xử lý những món nợ đào hoa mà người gây ra đi, đừng tưởng rằng người đi gây chuyện thì ta sẽ đứng ra dọn dẹp đồng lộn xộn này cho người

Cho người một giờ đồng hồ lập tức mang chuyện này xử lí ổn thỏa, bằng không ta sẽ cho đóng băng tải khoản ngân hàng của người

Nói xong, Lục Tây lập tức cúp điện thoại, không để cho hàn Tinh có cơ hội nói thêm bất cứ điều gì.

"Me.."

Hàn Tịnh tức giận đến mức muốn đập nát điện thoại, vợ con của hắn hắn đã tìm được rồi, đám lừa đảo này ở đâu ra tự nhiên lại đến kiếm chuyện vậy chứ Sợ rằng Lục Tây sẽ thật sự đồng bằng tài khoản ngân hàng của mình, Hàn Tinh suy nghĩ một lúc, cuối cùng quyết định trở về nhà lớn hàn gia một chuyến

Hàn Tinh bước tới năm lấy bàn tay nhỏ bé của Uyển Du: “Boss, tối nay chúng ta đã hẹn cùng nhau ăn lẩu, tan làm tôi sẽ tới đón cậu, đừng quên

Nhìn thấy Hàn Tinh nắm lấy tay Uyền Dư, con người Lục Minh Thành đột nhiên giật giật, vị trí ngay lồng ngực cũng truyền đến một trận đau nhức, không biết tại sao, giờ phút này, anh ta lại vô cùng muốn chặt tay Hàn Tinh.

Uyển Dư không chút lưu tình hất tay Hàn Tịnh ra: "Hàn Tiểu Phản, cậu cử đi xử lí công việc trước đi, tối nay tôi cũng có chuyện muốn nói với cậu”

Thấy Uyển Dư đồng ý tối nay cùng nhau ăn lẩu, Hàn

Tịnh vui mừng cười đến mức miệng dài ra tận mang tai.

“Boss, tối nay không gặp không về

Sau khi Hàn Tịnh rời đi, Uyển Dư mới nhận ra một vấn để vô cùng nghiêm trọng.

Hàn Tinh dẫn hai đứa nhỏ tới đây, nhưng cô vẫn đang trong giờ làm! Ai sẽ đưa hai đứa nhỏ về bây giờ?

Nhìn Lục Minh Thành đang đứng ở một bên, Uyển Dư ngập ngừng hỏi: “ Cậu trẻ, cháu còn chưa tan ca, cậu có thể giúp cháu chở Gia bảo và Bối Bối về được không a?"

Lục Minh Thành nhẹ nhàng đáp.

Ánh mắt mang một tia cảm xúc lạ không thể nào hiểu được.

Diệp Hiểu Khê ngạc nhiên đến mức mở to mắt, hai mắt như muốn rớt ra ngoài.

Vừa rồi Lục Minh dón cùng ăn lầu với Hàn Tịnh cô đã vô cùng bất ngờ rồi.

Bây giờ anh còn đồng ý giúp Diệp Uyển Dư đưa bọn nhỏ về? Có phải hôm nay tai cô có vấn đề rồi không? Lục Minh Thành trước giờ luôn tỏ ra lạnh lùng.

Cô ta quen biết anh nhiều năm như vậy, anh còn chưa một lần để ý cô ta.

Anh trở nên tốt bụng và thân thiên như thể từ khi nào vậy? Ảnh mắt Diệp Hiểu Khê liếc nhìn Uyển Dư sắc bén như một lưới dao, chỉ hận không thể lập tức giết chết cô.

Cô ta không hiểu tại sao hàn Tịnh lại nhận Diệp gia bảo và Diệp Uyển Nghị là con mình, nhưng dù thế nào đi nữa, cô cũng không cho phép Diệp Uyển Dư, Diệp gia Bảo, Diệp Uyển Dư, ba kẻ này ở cạnh Lục Minh Thành.

Cô ta muốn loại bỏ từng người từng người một, khiến bọn chúng hoàn toàn biến mất khỏi cuộc sống của cô ta.

Buổi chiều Lục Minh Thành đưa hai đứa nhỏ đến đón Uyen Du.

Vừa nhìn thấy Uyển Dư, Diệp Uyển Nghi lập tức nhảy vào lòng cô, biểu cảm cực kì hạnh phúc.

Quay đầu nhìn khuôn mặt cao quý và nam tính của Lục Minh Thành "Mẹ ơi! Ông chủ của con thật đúng là hảo soái ca nha! Chú ấy còn mua cho con rất nhiều sô cô la " khỏe mỗi Diệp Gia Bảo giật giật: "Bối Bối, em đúng là không có tiền đồ, nếu ông chủ không mua số cô la cho em thì em sẽ còn cảm thấy chú ấy đẹp trai sao?"

Vâng, Cậu thừa nhận ông chủ của mình quả thật rất đẹp trai, chủ cũng vừa mới mua cho mình mô hình Transformers bản mới ra mắt, còn là bản giới hạn nha.

Ông chú" Ông nội nhỏ!11

Diệp Gia Bảo rũ mi mắt xuống, thoảng có chút không vui, đẩy mắt hiện lên một tia mất mát, thật ra cậu không thích gọi Lục minh thành là ông nội nhỏ ( ông chủ), cậu thích gọi anh là ba ba hơn, nhưng đáng tiếc chủ ấy không phải ba cậu.

.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.