Nàng Của Anh

Chương 17: Cậu Trẻ Lại Hôn Tôi Sao



Người đã gọi Uyển Dư chính là Quý Ngôn.

Quý Ngân vốn dĩ muốn nói chuyện phiếm với Uyển

Du để hỏi cô cảm thấy thế nào về Lục Minh Thành, ai biết được, ngay khi điện thoại vừa được kết nối anh lại nghe thấy giọng nói cầu cứu đầy hoảng loạn của

Uyển Dư “Cửu..Cứu tôi." “Này, Bác sĩ Diệp cô làm sao vậy?" “alo alo alo"

Đầu dây bên kia lập tức im lặng, trà lời anh là tiếng điện thoại rơi xuống đất một cách nặng nề.

Quý Ngôn sợ Uyền Dư xảy ra chuyện, không dám chậm trễ phút nào, lập tức quay lại phòng làm việc của Lục Minh Thành, “Lục Cửu, bác sĩ Diệp xảy ra chuyện rồi, Vừa này lúc tôi gọi cô ấy liền nghe thấy tiếng kêu cứu, còn lại cô ấy không nói thêm gì nữa tôi chỉ nghe thấy một tiếng "bịch" hình như là tiếng điện thoại bị ném đi

Bàn tay đang giờ tài liệu của Lục Minh Thành đột ngột dừng lại, trên người tỏa ra một luồng khí lạnh khiến người khác không rét mà run.

“Định vị điện thoại của cô ấy "Được, được, tôi làm ngay"

Tốc độ làm việc của Quý Ngôn quả là không chê vào đầu được, gần như ngay lập tức anh đã xác định được vị trí điện thoại của Uyển Dư.

Điện thoại của Uyển Dư đang ở một biệt thự nằm phía Bắc thành phố Quý Ngôn ngay lập tức sử dụng mạng lưới tình báo của nhà họ Quý tìm ra thông tin về biệt thự đó.

Căn biệt thự đó do triệu tấn, một trùm buôn gái đứng tên.

Triệu Tấn...!

Khi nhìn thấy thông tin của Triệu Tấn trên mạng lưới tình báo của Quỷ Ngôn, ánh mắt Lục Minh Thành trở nên lạnh lẽo có thể đông cứng người bên cạnh thành băng.

Triệu Tấn rất thích phụ nữa đẹp, khẩu vị trên giường của hắn cực kì biến thái, đã có rất nhiều cô gái bị bức từ dưới tay hắn, nhưng bởi vì hắn có quá nhiều tiền nên những chuyện đó đều được hắn che đậy kĩ càng, bởi vậy hắn đến bây giờ vẫn nhờn nhơ ăn chơi trác táng.

Uyển Dư hiện tại đã rơi vào tay Triệu Tấn, e rằng đã lành ít dữ nhiều, Lục Minh Thành bất giác siết chặt tay cây viết trong tay anh bị bẻ cong, đến áo khoác cũng không kịp lấy, lập tức cầm chìa khóa xe lao ra khỏi biệt thự.

Quý Ngôn đã quen biết Lục Minh Thành nhiều năm như vậy, anh lúc nào cũng bình tĩnh và thờ ở với mọi việc, đây là lần đầu tiên Quý Ngôn thấy vẻ mặt lo lắng của anh.

Quý Ngôn khập khiễng chống nạng chạy theo Lục

Minh Thành: “Đợi đã, tôi cùng cậu đi cứu bác sĩ Diệp"

Triệu Tấn vừa định lột quần của Uyền Dư đã bị Uyển

Dư một đạp nhằm ngay hạ bộ của hắn.

Lão ta đau đớn bật dậy ngay lập tức, Triệu Tần cho rằng cô đã bị lão ta đánh đến mức như vậy thì chỉ có thể nằm im ngoan ngoãn phục vụ ông ta, không ngờ cô đến cô vẫn còn sức để phân kháng.

Họa mi của lão bị một đạp này của Uyển Du làm cho khổn thể hot được nữa, lão tức giận lao vào đấm đá cô.

"Con điểm thổi, tao giết mày"

Triệu Tấn đêm nay biết không thể xơi được Diệp

Uyển Dư đành nắm đấm để xử lí cô.

Uyển Dư phun ra một búng máu nghiến răng nói: "Có giỏi thì ông giết tôi đi.

Tôi có chết cũng không để ông sống thỏa mái

Nói xong Uyển Dư há miệng thật to cắn vào cánh tay béo núc của Triệu Tấn.

Một nhát cắn này làm cho máu từ cánh tay lão tay chảy ròng ròng.

"Ahhh" Triệu Tấn hét lên vì đau, đồng thời đâm vào người Uyển Du, nhưng Uyển Du vẫn cắn chặt cánh tay ông ta, không có ý định buông ra.

Triệu Tấn đá vào ngực Uyển Dư khiến cô lặn ra đất.

Uyển Dư nằm trên mặt đất như một cái xác.

Triệu Tấn bị cô cắn đến mức miếng thịt béo núc cũng sắp rớt ra rồi.

Triệu Tấn nhếch lên một nụ cười độc ác, đã qua bao nhiều người phụ nữ, đây là lần đầu tiên lão ta chịu tổn thất lớn như vậy.

Đàn ông chính là như thế, đàn bà càng khó thuần phục thì càng khơi dậy ham muốn chinh phục của bọn họ.

Nghĩ đến thứ thuốc mà ông ta lấy được ở Thái Lan lần trước, khuôn mặt nhăn nhỏ của lão lập tức lộ ra một nụ cười nham hiểm Loại độc đó rất đặc biệt, một khi đã dính phải thi không thể loại bỏ,

Sau khi tiêm, nếu trong vòng một ngày không được thêm thuốc, cơn nghiện sẽ bùng phát và sẽ sống không bằng chết.

Chỉ cần lão ta tiêm cho Uyển Du loại độc đó, cô nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời

Triệu Tấn nhanh chóng cầm mỗi xilanh, từng bước từng bước đi đến chỗ Uyển Dư: “Diệp tiểu thư, cô vẫm không chịu từ bỏ sao? Đợi lát nữa tôi xem cô làm sao còn cứng đầu được"

Nghe thấy lời của Triệu Tấn, sắc mặt Uyển Dư đột ngột thay đổi hoảng sợ đến cực độ.

Ma túy là thứ không được dính vào, chỉ cần dinh vào thì coi như đời này hoàn toàn bị hủy hoại, đặc biệt là dạng mai thủy lỏng trên tay láo.

Uyển Dự đương nhiên không muốn bị tiêm thứ này, nhưng bây giờ cô thật sự không còn chút sức lực nào nữa, chỉ có thể tuyệt vọng nhìn kim tiêm trên tay Triệu tấn canfgb ngày càng gần da cô,

Đầu kim lạnh lẽo đã chạm vào da thịt Uyển Dư ngay lúc cô nghĩ rằng mình sẽ không còn cơ hội nhìn thấy ngày mai nữa thì cánh cửa phòng đột nhiên bị người ta đạp đổ.

Cơ thể béo nục nịch của Triệu Tấn bị đạp xuống đất bằng một lực mạnh nhất.

Vừa vặn lúc lão ngã xuống mũi kim đâm vào tay lão khiến lão ta hét lên đau đớn.

Lục Minh Thành nhìn Diệp Uyển Dư cả người đầy máu, gân xanh trên trán hằn lên một cách rõ ràng, lần đầu tiên trong đời hắn này sinh ý muốn giết người vì một người phụ nữ.

Sau khi thua hết trận nafy đến trận khác, mặt Triệu tấn tái xanh vì tức giận, hắn gầm lên: "Tên khốn chết tiệc dám đá tạo, để xem tạo làm sao xử lí

Sau khi nhìn rõ mặt Lục Minh Thành cổ họng ông ta đột nhiên nghẹn lại.

Lục Minh Thành.

Người đàn ông độc ác lạnh lùng nhất Hải Thành.

Triệu Tấn không kiềm được mà rùng mình "Lục Lục Thiếu tôi sai rồi.

Tôi có mắt không thấy

Thái Sơn.

Tôi đáng chết, đáng chết.

Lục Thiếu, xin hãy tha thứ cho tôi “Tên chó chết khốn nạn" Đôi chân dài nhắc lên, Triệu Tần không biết Lục Minh Thành đã làm thế nào hắn chỉ nghe thấy từng tiếng xương vỡ vụn trong lồng ngực mình.

Lục Minh Thành rất muốn dạy cho lão ta một bài học nhớ đời nhưng nhìn thấy Uyển Dư nằm co ro trên mặt đất, khắp người toàn là máu, lo sợ cô sẽ gặp nguy hiểm liền nhanh chóng bề cô chạy nhanh như bay ra ngoài.

“Tôi thích nhất là hành hạ người khác! Lục Cửu, không cần lo lắng, tôi nhất định sẽ để lão chơi thật vui vẻ"

Quý Ngôn vừa nói với theo vừa nhặt lên roi da trên mặt đất quất và người triệu tấn khiến lão ta phải hét lên vì đau đớn.

"Cậu trẻ, cảm ơn cậu đã tới.

" Uyển Dư khàn giọng nói gần như khóc tới nơi,

Một giây trước cô vốn tưởng rằng số mệnh định sản cô sẽ chết ở nơi này thật không ngờ rằng mình sẽ được cứu.

Nép mình vào trong lòng Lục Minh Thành, giờ phút này mọi điều hoảng sợ đều tan biến, chỉ còn lại cảm giác ấm áp và an toàn.

Lục Minh Thành không nói chuyện, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như cũ nhưng hiện lên một tia lo lắng.

bất chợt, Lục Minh Thành cúi đầu, dán chặt môi mình vào môi Uyển Du, thời khắc này lúc cảm nhận được vị tanh nơi khỏe mỗi Uyển Du anh nghe lòng mình chua xót đến mức vô cùng khó chịu.

Đầu Diệp Uyển Dư như nổ tung, chuyện gì đang xảy ra vậy? Là cầu trẻ...!cậu ấy lại hôn cô sao?.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.