Cao Y Y và Trịnh Di nhìn nhau đầy lo lắng, Trịnh Di lập tức vọt đến chỗ Lục Minh Thành, nói với anh: "Lục thiếu, anh lại cãi nhau với chị Hiểu Khê sao? Coi như là anh và chị ấy cãi nhau đi chăng nữa, anh cũng không thể để người khác bắt nạt chị Hiểu Khê tùy ý như vậy! Lục thiếu, bạn gái là để xót, để thương chứ không phải là để trút cơn thịnh nộ.
Anh không thể mặc kệ chị Hiểu Khê thương tâm như vậy!
"Bạn gái, bạn gái sao! Những tiếng "bạn gái" này thật sự khiến cho Uyển Dư khó chịu, ngoài mặt cô vẫn mỉm cười, thế nhưng lòng thì không.
Cô nhìn Lục Minh Thành một chút, cất giọng hỏi: "Lục thiếu, bạn gái anh bị người ta khi dễ, anh có muốn đến an ủi một chút không?"
Lục thiếu? Bạn gái? Lục Minh Thành nghe thấy giọng nói trầm thấp này của Uyển Dư thì liên biết, người phụ nữ này đang ghen.
Nhất thời, tâm tình của Lục Minh Thành tốt hẳn lên.
Có đôi lúc, anh cảm thấy bản thân thật sự có chút vặn vẹo, chỉ vì nhìn thấy Uyển Dư vì anh mà ghen, trong lòng anh còn ngọt hơn cả mật.
"Minh Thành! "
Giọng nói nhu hòa của Diệp Hiểu Khê lần nữa gọi tên Lục Minh Thành, trong thanh âm mang theo vẻ câu xin rõ rệt.
Vốn đĩ, trong lòng Uyển Dư vẫn còn rất khó chịu, lại thêm giọng nói nũng nịu của Diệp Hiểu Khê càng khiến cơn ghen trong lòng cô lộ rõ hơn.
Cô biết rõ, mình ghen tuông thế này thật sự chẳng ra làm sao, thế nhưng dù rằng trong lòng cậu trẻ cũng chỉ có một mình cô, mà cả thế giới này lại xem Lục Minh Thành là bạn trai của Diệp Hiểu Khê, khiến cô ghen đến mức khó chịu.
Uyển Dư là loại người mà trong lòng càng khó chịu, trên mặt lại càng cười đến xán lạn.
Cô cười dịu dàng, nhìn Lục Minh Thành, nụ cười sâu đến mức khóe môi cô muốn co quắp: "Minh Thành, bạn gái anh gọi kìa"
Minh Thành? Cô gái nhỏ này, thật sự muốn xù lông rồi! Thế nhưng, giọng cô la hét anh cũng thật là dễ nghe, khiến cho tim anh lại muốn nhảy cẫng lên nữa rồi! "Cửu tẩu, chị hiểu lầm rồi! Làm gì có bạn gái nào ở đây chứ! Nếu thật sự là có bạn gái thì bạn gái của Lục cửu cũng chỉ có thể là Cửu tẩu mà thôi!"
Quý Ngôn sợ Lục Minh Thành vì không hiểu phong tình mà bị Uyển Dư ghét bỏ, vì vậy gä muôn đời độc thân như anh ta lập tức nói lời giải thích với Uyển Dư.
"Cửu tẩu?"
Cũng không biết ai là người đầu tiên kinh ngạc thốt lên thành tiếng.
"Tiếng Cửu tẩu của Quý thiếu, là đang nói đến Uyển Dư sao?"
"Hình như chính là gọi Uyển Dư.
Nhưng mà chuyện này thật sự phi lý, không phải Lục thiếu là bạn trai của Diệp Hiểu Khê sao, vì sao Quý thiếu lại gọi Uyển Dư là Cửu tẩu?"
"Cái gì mà Lục thiếu là bạn trai của Diệp Hiểu Khê chứ! Từ đầu đến cuối, Lục thiếu người ta chưa hề thừa nhận Diệp Hiểu Khê mà! Từ trước đến nay, đêu là một mình Diệp Hiểu Khê lừa dối công chúng, tự đến bên người của Lục thiếu!"
"Chẳng lẽ, bạn gái thật sự của Lục thiếu lại không phải là Diệp Hiểu Khê, mà là Uyển Dư sao?"
Diệp Hiểu Khê nghe thấy tiếng nghị luận sôi nổi của đám người xung quanh, chân đã bắt đầu nhũn ra, cô ta sắp đứng không nổi nữa rồi.
Cô ta cố gắng bày bộ dạng điềm đạm, đáng yêu, nhìn Lục Minh Thành: "Minh Thành, đừng làm rộn nữa, chừa cho em chút mặt mũi được không?"
"Diệp Hiểu Khê, bao nhiêu năm qua, cô vẫn luôn tự xưng là bạn gái của tôi, tôi cũng chưa từng vạch trần cô, cho cô mặt mũi như vậy còn chưa đủ sao?"
Lời này của Lục Minh Thành, hiến nhiên là đang muốn nói với mọi người là anh và Diệp Hiểu Khê chưa từng có quan hệ trai gái, tất cả đều là tự Diệp Hiểu Khê bịa chuyện.
Đôi môi Diệp Hiểu Khê không khống chế nổi mà run rẩy liên tục, cô dùng sức, thở hổn hển một lúc mới có thể tìm lại thanh âm của chính mình: "Minh Thành, em! "
Thế nhưng còn chưa chờ đến khi Diệp Hiểu Khê nói xong, Trịnh Di và Cao Y Y đã bắt lấy tay cô ta, lo lắng hỏi: "Chị Hiểu Khê, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Lục thiếu thật sự không phải bạn trai của chị sao?"
"Tôi! "
Diệp Hiểu Khê cứng đờ, đứng yên tại chỗ.
Nếu như Lục Minh Thành không đến trực tiếp nơi này, cô còn có thể nói khéo, tìm cách giải thích.
Thế nhưng lúc này Lục Minh Thành lại đang ở ngay trước mắt cô ta, dù rằng cô ta có nói cái gì cũng đều có thể bị anh vạch trần.
Diệp Hiểu Khê thật sự là hận chết chính mình, ngày hôm nay vì sao cô ta lại kích động như vậy, vì sao lại muốn đến đây nhục nhã Uyển Dư như vậy.
Để đến bây giờ, cô vừa không thể khiến mọi người mắng chửi Uyển Dư, ngược lại còn tự khiến cho mình mất hết thể diện! Hôm nay, cô đúng là tự nâng đá ném vào chân mình mài "Tôi cái gì mà tôi? Chẳng lẽ nữ hoàng điện ảnh Diệp thật sự nghiện giả vờ làm bạn gái của Lục thiếu rồi sao?"
Từ trước đến nay, Quý Ngôn vẫn không thể nhìn lọt mắt Diệp Hiểu Khê, vì vậy cơ hội chỉnh đốn cô ta tốt như vậy, tất nhiên là anh không bỏ qua.
"Lục Cửu nhà chúng tôi là người đã có vợ, nữ hoàng điện ảnh Diệp dù là có yêu thích đi chăng nữa thì cũng phiền cô tìm người khác đi.
Câu dẫn người đã có vợ như vậy sao được.
Nữ hoàng điện ảnh Diệp à, đừng nói với tôi là cô muốn làm người thứ ba đấy nhé!"
"À không, không! Nữ hoàng điện ảnh Diệp còn đáng thương, đáng xấu hổ hơn cả tiểu tam, bởi vì thật sự là Lục Cửu của chúng tôi hoàn toàn không có hứng thú với cô, tuy rằng cô có tâm làm tiểu tam, thế nhưng thật sự là không có cửa!"
"Nữ hoàng điện ảnh Diệp, nếu như tôi là cô thì sẽ nhanh chóng cút ra chỗ khác, không tiếp tục ở đây xấu hổ nữa đâu! Làm sao, còn không mau đi đi? Nữ hoàng điện ảnh Diệp à, da mặt của cô còn dày hơn cả đất nữa, thật là khiến tôi nhìn cô bằng con mắt khác xưa nha!"
Loại người như Quý Ngôn, đối với người mình nhìn hợp mắt, tính khí sẽ rất tốt, thế nhưng đối với người mình nhìn không lọt mắt thì lại cay nghiệt đến mức không ai đỡ nổi.
Nghe xong lời nói của Quý Ngôn, gương mặt của Diệp Hiểu Khê trực tiếp biến thành màu xám tro, cô sống trên đời nhiều năm như vậy, cũng chưa từng mất mặt đến mức này! Thế nhưng Quý Ngôn này là ai? Chính là người thừa kế duy nhất của nhà họ Quý ở thành phố Hải Thành này, là một trong bốn cậu ấm của Hải Thành, cho dù là có bị Quý Ngôn nói cho tức điên lên thì Diệp Hiểu Khê cũng chỉ có thể nén giận, không dám lên tiếng.
"Nữ hoàng điện ảnh Diệp Hiểu Khê và Lục thiếu, hình như không phải là một đôi đâu!"
"Chứ còn làm sao nữa! Vốn dĩ đâu phải là một đôi! Không phải Quý thiếu người ta vừa nói đấy sao, Diệp Hiểu Khê chẳng qua là muốn làm người thứ ba xen vào, đáng tiếc là ngay cả cơ hội làm người thứ ba, Lục thiếu cũng không cho cô ta!"
"Thật sự là mất mặt, cả ngày toàn đi quyến rũ đàn ông, nữ hoàng điện ảnh gì chứ, cô ta rõ ràng là một người da mặt dày!"
"Đúng vậy nha, dụ dỗ ai cũng được đi, thế nhưng lại nhất quyết chọn dụ dỗ bạn trai của em gái mình! Vừa rồi lại còn bày ra bộ dạng chị gái tốt gì chứ, thật sự là buồn nôn mà"
"Uyển Dư thật là xui xẻo, vì sao lại có loại chị gái như vậy chứ!"
Diệp Hiểu Khê bị tiếng bàn luận ở xung quanh làm cho tức giận đến run người, móng tay dài, nhọn của cô đâm thẳng vào da thịt mềm mại của bàn tay, thế nhưng cô ta cũng không cảm thấy đau, chỉ cảm thấy hận.