Nàng Của Anh

Chương 44: Báo Đáp



"Năm năm trước tôi và cô ta là người yêu của nhau, nhưng có ta lại quá phóng túng chế rằng một mình tôi không thể thỏa mãn nổi cô ta.

Cô ta sau lưng tôi còn có thêm vài người đàn ông nữa.

Lần quá đáng nhất là cô ta một đêm gọi đến ba tên trai bao bị tối bắt gặp ngay trên gường, khung cảnh lúc đó thật khó coi! Lục tổng, cô ta bây giờ tuy đã đi theo anh rồi nhưng sau lưng còn không biết đã cho anh đội bao nhiêu chiếc mũ xanh rồi! Lục tổng, tôi trong lòng thực sự không muốn anh bị người phụ nữa này đùa giớn như vậy!" “Anh đã biết tôi không tin, anh còn nhiều lời vậy làm gì? Cút!” Đôi môi nhếch lên, áp lực vô hình trên người Lục Minh Thành khiến Tần Chí Minh khó thở.

Lục tổng, tôi...!

Tần Chí Minh không cam tâm đã không ăn được gì lại mất tất cả, anh ta rất muốn lưu lại chút ấn tượng trong lòng Lục Minh Thành, nhưng khi bắt gặp ánh mắt đen sì giận dữ của Lục Minh Thành những lời tiếp theo của anh ta đều mắc kẹt trong cổ họng.

Anh ta có cảm giác nếu mình nói thêm một cầu nữa người đàn ông bá đạo này nhất định sẽ chém mình thành ngàn vạn mảnh..

Nghĩ đến những chuyện mà anh ta đã nghe được liên quan đến Lục Minh Thành, Tần Chỉ Minh không khỏi nổi lên sự ớn lạnh, anh ta mang theo ánh mắt hận thù nhìn vào Uyển Dư rồi bước nhanh ra khỏi tiểu khu.

Uyển Dư, đều là do Uyễn Dư Nếu không có cô, Lục Minh Thành sẽ không có ấn tượng xấu về anh ta như vậy! Có thể lấy được dự án của nhà họ Lục hay không đối với họ Tán rất quan trọng, anh ta nhất định sẽ không để một người phụ nữ cản đường đi của mình.

Cho dù dùng thủ đoạn nào nữa, hạng mục đó anh ta nhất định phải lấy được!

Những lời mà Tần Chí Minh vừa lúc này nói thực sự rất khó nghe, không biết Lục Minh Thành có phải in lời anh ta rồi hay không?

Uyển Dư không biết phải giải thích thế nào với Lục Minh Thành, sau khi cân nhắc một lúc, cô chỉ đành thấp giọng nói nhỏ với anh: "Cậu trẻ, chuyện tối hôm nay, cảm ơn cậu rất nhiều."

Thật ra Uyển Dư vẫn muốn hỏi tại sao anh lại trùng hợp xuất hiện ở đây, có phải anh tới tìm cô không nhưng nghĩ đến việc cô đã hứa với Hàn Tinh có gắng chấp nhận anh, cô lại không hỏi.

Điều cô nên làm bây giờ là cố gắng chấp nhận Hàn Tịnh, cho hai đứa trẻ một mái ấm trọn vẹn, về phần cậu trẻ, anh chỉ là một điều xa xỉ mà cô không thể nào với tới được.

"Cô rất thích anh ta?" “Hả?” Uyển Dư không ngờ Lục Minh Thành lại đột ngột hỏi như vậy, sửng sốt một lúc mới phản ứng lại, cô thấp giọng nói: “Đó là chuyện của quá khứ rồi." “Ừ, cô trước kia đúng là không có mắt nhìn người." Lục Minh Thành trong lòng không hiểu sao có chút khó chịu, anh muốn hút thuốc, nhưng khi tay đặt trên hộp thuốc lại rút trở về.

Cô có vẻ không thích mùi thuốc lá.

vậy, lúc tuoi con kém.

Tôi cứ nghĩ tôi và anh ta sẽ kết hôn, nhưng không ngờ anh ta và Diệp Hiểu Khê

Nghĩ đến mối quan hệ của Diệp Hiểu Khê với Lục

Minh Thành, Lục Minh Thành vẫn luôn giúp Diệp Hiểu Khê, Uyễn Dư lập tức ngậm miệng.

Cậu trẻ rất để tâm đến Diệp Hiểu Khê, nếu như cô ở trước mặt cậu trẻ nói về chuyện xấu của Diệp Hiểu Khê, cậu trẻ nhất định sẽ nghĩ cô đang cố ý nói xấu về Diệp Hiểu Khê, cô không hy vọng cậu trẻ xem cô là loại phụ nữ thích vu khống người khác.

Như nhìn thấu được những gì Uyển Dư đang nghĩ, Lục Minh Thành nhàn nhạt nói: "Tôi giúp Diệp Hiểu Khê là bởi vì bảo đáp "

Báo đáp? Báo đáp cái gì?!

Uyển Dự thật sự rất tò mò, Diệp Hiểu Khê có ơn nghĩa gì với Lục Minh Thành chử, có điều cô lại không dám hòi, Lục Minh Thành lời nói quý như vàng, có thể nói ra những điều này đã là đáng quý rồi, cô hỏi nhiều quá chỉ càng quá đáng.

Không ngờ, Lục Minh Thành im lặng một lúc lại dùng am thanh nhẹn nhàng như mây trôi nước chảy nói "Năm năm trước, cái đêm mà cô gặp tiểu Tịnh, tôi bị người ta hạ thuốc, Diệp Hiểu Khê đã giúp tôi giải thuốc, cứu tôi một mạng"

Mọi người đều là người trưởng thành, khi Lục Minh Thành nói vậy, Uyển Dư tự nhiên biết được anh bị người khác hạ thuốc gì, còn Diệp Hiều Khê đã dùng thân thể giúp anh giải thuốc.

Nghĩ đến Lục Minh Thành đã thực sự lên giường cùng Diệp Hiểu Khê làm chuyện thân mật nhất giữa một người đàn ông và một người phụ nữ, tâm trạng của Uyễn Dư hơi chúng xuống,

Nhưng sau khi suy nghĩ lại Uyễn Dư nhận ra có điều gì đó không ổn.

Đêm đó, Diệp Hiểu Khê bị tai nạn xe hơi và sảy thai, làm sao có ta có thể dùng cơ thể mình làm thuốc giải giúp Lục Minh Thành?! "Cậu trẻ, chủ chắc chắn người đêm đó là Diệp Hiểu

Khê sao?"

Sau khi hỏi điều này, Uyển Dư thực sự rất muốn cắn đứt đầu lưỡi của mình, cô hỏi như vậy có phải là quá tọc mạch không?! “Ừ.” Lục Minh Thành liếc sâu vào mắt Uyển Dư, nhàn nhạt nói.

Cậu trẻ chắc chắn rằng người tối hôm đó là Diệp

Hiểu Khê.

Trong lòng Uyên Dư càng thêm trầm mặc, cô đúng là quả quản chuyện dư thừa rồi, cậu trẻ cùng ai lên giường bản thân anh làm sao lại không rõ chứ Rất có thể Diệp Hiểu Khê sau khi xảy thai đã đi khách sạn, vừa lúc đụng phải cậu trẻ đang bị hạ thuốc, hai người họ mới quan hệ cùng nhau.

Uyển Dư là bác sĩ, có một số thứ căn bàn cô vẫn biết, sau khi sẩy thai thân dưới sẽ tiếp tục chảy máu, nói cách khác đêm đó chủ nhà đang trong cuộc chiến đẫm máu, khẩu vị của chủ nhỏ thật là mặn: Uyển Dư bất giác vỗ vỗ ngực chính mình, thực sự bị Tần Chí Minh dọa sợ đến phát bệnh rồi, khẩu vị của cậu trẻ mặn hay nhạt liên quan gì đến cô! Cô chắc chắn là bệnh rồi nên trong lòng mới khó chịu thế này! Uyển Dư khó chịu nhìn Lục Minh Thành, biểu cảm cứng nhắc nói: " Cậu trẻ, anh cùng Diệp Hiếu Khê thành một cặp cũng rất tốt.

Lục Minh Thành cau mày, anh nói rõ ràng mối quan hệ giữa anh với Diệp Hiểu Khê với cô chính là không hy vọng đến việc cô cảm thấy anh thiên vị Diệp Hiểu Khê, bây giờ anh đã giải thích rõ ràng như vậy với cô rồi, cô thể vậy? lại giống ing hiểu lầm sâu hơn

Một người kiêu căng như Lục Minh Thành vốn không thích giải thích cho người khác, nhưng anh không biết tại sao anh lại không thích Uyền Dự hiểu lầm anh.

Anh trừng mắt nhìn Uyển Dư" Tôi với Diệp Hiểu Khê không phải đang yêu nhau " "Ồ!" Uyển Dư không hiểu tại sao Lục Minh Thành tại nói điều này với cô, có điều anh cùng ai yêu đương đối với cô đều không quan trọng, cô bây giờ trong lòng chỉ có thể nghĩ đến Hàn Tịnh không thể nghĩ đến người khác.

Cô đã đồng ý với Hàn Tịnh làm bạn gái của anh, nên cô sẽ không làm điều có lỗi với Hàn Tịnh.

"Cậu trẻ, đã muộn rồi, anh về sớm nghỉ ngơi đi, tôi ra ngoài mua chút đổ."

Nói xong Uyển Dư liền chuồn đi.

“Tôi đi cùng cô." Đôi chân dài thẳng tắp bước tới, hai ba bước liền đuổi kịp Uyển Dư.

Uyển Dư vốn dĩ muốn vạch ra ranh giới rõ ràng giữa cô và Lục Minh Thành, thêm nữa cô muốn đi mua đồ dùng của phụ nữ, cô đương nhiên sẽ không để anh đi cùng với cô.

Cô dừng bước lại, cười khan, "Cậu trẻ, không can đầu, tôi đi một mình cũng được.

Anh bận như vậy vẫn là nên nhanh chóng về nghĩ ngợi ".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.