Đây là chuyện chỉ có trẻ con mới làm,có được không! Lúc Lục Minh Thành quay người lại khiến Uyển Dư đã tình cờ nhìn thấy vết thương vừa được cô bằng bỏ trên lưng anh, nghĩ đến việc anh vì cô mà xả thân mình, trong lòng cô lập tức cảm thấy mềm nhũn.
Cô kiên nhẫn hỏi anh: "Cậu trẻ, anh thích ăn gì? Anh nói cho tôi biết anh thích ăn gì, tôi đi nấu cho anh có được không?”
Vết thương lần này của Lục Minh Thành đã bị nhiễm trùng, phát sốt còn nặng hơn so với lần trước rất nhiều, Uyển Dư vừa rồi hỏi cái gì, anh thật ra nghe không có rõ ràng.
Anh chỉ nghe mơ hồ Uyển Dư hình như là đi nấu cơm cho anh, người phụ nữ anh thích thế nào lại có thể đi nấu cơm chứ! Anh không nỡ để cô xuống bếp “Quý Ngôn!” Lục Minh Thành trầm ngâm do dự một lúc, vẫn là gọi tên của Quý Ngôn.
Nếu như là xuống bếp nấu cơm thì cũng là do Quý Ngôn xuống tay..
"Há?!"
Uyển Dư sững sở, hoản loạn giống như một cây non bị gió mưa thổi bay, cậu trẻ vậy mà lại muốn ăn Quý Ngôn sao?!
Uyển Dư đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, cô thường ngày cũng thích đọc một số tiểu thuyết không bổ ích về bá đạo tổng tài.
Trong những tiểu thuyết đó, tổng thống bá đạo đó thường nói những câu mang theo chút gợi tình,không trong sáng với nữ chính.
Tôi muốn ăn cô.
Bây giờ, cậu trẻ muốn ăn...!Quý Ngôn
Cậu trẻ thế nào có thể muốn ăn Quý Ngôn đây?!
Uyển Dư cảm thấy tam quan của mình đã bị tổn thương nghiêm trọng, cô đã bị đầu độc bởi Tô Trà Trà để bây giờ cô cũng được xem là một nữa hủ nữ.
Cậu trẻ sẽ không thực sự có ý nghĩa xấu xa gì với Quý Ngôn chứ?
Cậu trẻ ghét bỏ cô, chế cô bẩn, nhưng lại luôn động tay động chân với cô, chẳng lẽ cậu trẻ đối xử với cô như vậy chỉ để che giấu sự thật rằng anh thích đàn ông?
Nói cách khác, cậu trẻ muốn chứng minh rằng anh thực sự có hứng thứ với phụ nữ, nhưng trên thực tế cô lại không thể khơi dậy sự hứng thú của anh, đến cuối cùng anh vẫn là kết thúc trong thất bại.
Cô có chút khó tin, chân ái của cậu trẻ hóa ra là Quý
Ngôn
Vào lúc này, vô số ý nghĩ lóe lên trong đầu Uyển Dư, cuối cùng, cô vẫn là quyết định đi tìm Quý Ngôn.
Người mà cậu trẻ muốn gặp nhất chính là Quý Ngôn, lúc này đương nhiên phải là Quý Ngôn chăm sóc anh.
Nghĩ đến điều này, Uyển Dư liền không quay đầu lại mà lao ra khỏi phòng.
Lúc cô xuống lầu, Quý Ngôn đang ngồi trên số pha trong phòng khách nhàn nhã cần hạt hướng dương, nhìn thấy Uyển Dư đi xuống, anh ta có chút kinh ngạc.
Anh ta cần một hạt hướng dương khác: "Bác sĩ Diệp, cô thế nào lại xuống đây rồi? Vết thương của Lục Cửu như thế nào? Anh ta có chết không? Bác sĩ Diệp, cô vẫn nên nhanh chóng đi lên chăm sóc cho Lục Cửu nha.
Anh ta làm loạn muốn gặp cô đấy, nếu như anh ta tỉnh lại mà không thấy cô, nhất định lại phát điên lên mất!”
Uyển Dư yếu ớt nuốt nước bọt, cô phải rất cố gắng mới tìm lại được giọng nói của chính mình: "Anh chắc chắn người mà cậu trẻ muốn gặp là tôi?" "Bác sĩ Diệp, cô nói như thế là có ý gì? Lục Cửu nếu như không muốn gặp cô, chẳng lẽ anh ta lại muốn gặp tôi sao! Uyển Dư không trả lời câu hỏi của Quý Ngôn, cô mấp máy nói: "Cậu trẻ nói...!anh ấy đói rồi." "Đói?" Quý Ngôn biểu hiện như giác ngộ ra được "Đúng rồi hạ, Lục Cửu còn chưa ăn cơm tối nữa, anh ta bị thương thế này cần phải ăn bù! Tôi sẽ sai người chuẩn bị bữa cơm "Không cần đầu, cậu trẻ không muốn ăn" Bỏ qua sự kinh ngạc của Quý Ngôn, Uyển Dư dừng lại, sau đó nói tiếp, "Cậu trẻ nói, anh ấy muốn ăn anh" "Cái gì cơ?! Lục Cửu muốn ăn tôi?"
Quý Ngôn không khỏi kinh ngạc thốt lên: "Tôi tối hôm nay luôn bị Lục Cửu ức hiếp có được không! Tôi lúc nào lại mạo phạm đến anh ta rồi chứ? Anh ta bây giờ còn hận tôi hến mức muốn ăn cả tôi sao?"
Quý Ngôn không hiểu ý nghĩa của từ "ăn" là gì, thực tế nó không như là suy nghĩ trong sáng của anh ta vừa rồi, nhưng với một người đàn ông trực nam như anh ta cũng không thể nào xem qua những bộ tiểu thuyết về tổng thống bá đạo với thiếu nữ trong sáng và ngây thơ được.
Uyển Dư thấy anh ta vẫn thực sự không hiểu ý muốn “ăn anh ta" trong câu nói của Lục Minh Thành, cô suy nghĩ một chút, vẫn là định giải thích rõ ràng cho anh ta.
“Từ ăn trong lời nói của cậu trẻ không phải là ý ăn cơm đâu.
Da mặt của Uyển Dư rất mỏng nha, nói trực tiếp như thể này cô thực sự có chút không mở lời được.
Trầm mặc một lúc, cô cố uyển chuyển nói với Quý Ngôn: "Chắc anh chưa bao giờ đọc qua bộ tiểu thuyết nào về tổng thống bá đạo có phải không?"
Thấy Quý Ngôn gật đầu lia lịa, cô tiếp tục nói: "Tôi đã đọc qua tiểu thuyết về tổng thống bá đạo rồi.
Trong tiểu thuyết về tổng thống bá đạo, nam chính thường nói với nữ chính, tôi muốn ăn thịt cô không có nghĩa là thực sự xem nữ chính thành đồ ăn mà là muốn làm những chuyện khó diễn tả được bằng lời.
Cậu trẻ nói muốn ăn anh chính là ý nghĩa từ ăn giống như trong tiểu thuyết về tổng tài bá đạo”
Nói xong, Uyển Dư nhịn không được nhìn Quý Ngôn nhiều hơn.
Trên chân của Quý Ngôn vẫn còn quấn băng, nhưng những điều này không làm giảm đi khí phách đặc biệt trời sinh của anh ta.
Khuôn mặt của anh ta không hề kém cạnh so với Lục Minh Thành, chỉ là do anh ta cả ngày lúc nào cũng trưng cả cái bộ dạng trông như kẻ ngốc khiến cô luôn muốn làm lợ, anh ta thực ra cũng có một khuôn mặt rất là điển trai.
Đường nét trên gương mặt của Quý Ngôn rất hiền lành nhưng trong ánh mắt anh ta lại luôn ẩn chứa một tia ranh mãnh, sao nam đẹp trai nhất làng giải trí cũng không ưa nhìn bằng anh ta, cái gọi là nhan sắc thời đại ấy cũng không qua được Quý Ngôn.
Không có gì lạ khi cậu trẻ cũng nỡ bỏ rơi tất cả phục nữ trên thiên hạ này để yêu Quý Ngôn đến mức chính mình không thể thoát khỏi ma lực đó.
Trong lòng Uyển Dư hiểu rõ cậu trẻ là thứ mà cô cả cuộc đời này không thể với tới, nhưng khi cô nghĩ đến người mà cậu trẻ yêu là Quý Ngôn, trong lòng cũng không sự chủ mà ăn dấm chua.
Hèn gì mặc dù cậu trẻ đối xử rất tốt với Diệp Hiểu Khê nhưng lại không bao giờ thừa nhận mình là người đàn ông của Diệp Hiểu Khê, hóa ra là anh chỉ muốn mình là người đàn ông của
Quý Ngôn!
Ghen tỵ chết mất thôi!
Nghe xong lời của Uyển Dư, Quý Ngôn lập tức sững sờ, sau một hồi sững sờ, anh ta không nhịn được cười thành tiếng.
"Bác sĩ Diệp, không đúng nha, nên đúng là Cửu tẩu.
Cửu tẩu, đừng nói là cô cho rằng Lục Cửu đang có ý đồ đen tối với tôi chứ? Làm sao có thể! Tôi cùng Lục Cửu mặc cùng một chiếc quần lớn lên.
Nếu như anh ta thực sự có ý đồ không chính đáng với tôi thì sớm đã động tay với tôi rồi, còn phải chờ đến tận bây giờ sao?!” “Cửu tẩu, cô đừng hiểu lầm nha, quan hệ giữa tôi và Lục Cửu rất thanh bạch nha, tôi có thể đảm bảo với cô, trong lòng anh ta chỉ có cô mà thôi! "Anh ấy vừa rồi nói rất rõ ràng, anh ấy thực sự muốn ăn anh.
Đúng rồi, tôi không phải là cái gì mà Cửu tẩu.
Tôi và cậu trẻ sớm đã ly hôn rồi.
Làm phiền anh sau này hãy gọi tôi là bác sĩ Diệp!"