Cái ảnh chụp chung này thực sự không hề hài hòa chút nào, có điều nếu nhìn kĩ lại nó vẫn có chút gì đó ấm áp.
Giấy đăng ký kết hôn vẫn còn đó, mối quan hệ giữa bọn họ vẫn chưa hẳn là chấm dứt.
Chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Uyển Dư trong bức ảnh, biểu cảm của Lục Minh Thành ngay lập tức trở nên vui vẻ hån.
Anh cân nhắc một lúc rồi trả lời Uyển Dư vài chữ: "Ừ, sinh lễ tôi nhận được rồi."
Uyển Dư còn nghĩ rằng Lục Minh Thành sẽ không trả lời tin nhấn WeChat của cô, không ngờ rằng anh gần như trả lời tin nhắn ngay tức khắc.
Nhìn thấy trên wechat nhảy vài chữ, cô suýt sặc bị nước miếng của chính mình.
Cô không biết có phải mình lại sinh ra ảo tưởng gì không, cô bây giờ sao lại cảm thấy như cậu trẻ đang quấy rối cô vậy?!
Uyển Dư rất nghiêm túc trả lời một câu: "Cậu trẻ, anh hiểu lầm rồi đây không phải là sính lễ." “Thế nào, cô đưa tiền cho tôi không phải là muốn tôi lấy thân đền đáp sao?"
Nhìn thấy câu trả lời của Lục Minh Thành, Uyển Dư suýt chút nữa phun ra nước, cậu trẻ đây là đang đùa giỡn sao?
Vẻ mặt lãnh đạm, kiêng dè của cậu trẻ thích hợp làm một tộc trưởng xấu xa đáng sợ hơn, anh bây giờ đột nhiên đùa giỡn như vậy, trái tim nhỏ bé này của cô có chút không thể chấp nhận được.
Cô thực sự nghi ngờ người gửi tin nhắn cho mình không phải là cậu trẻ.
Uyển Dư yếu ớt nuốt nước miếng: "Anh thật là cậu trẻ?" "Không phải."
Sau khi nhận được câu trả lời này, Uyển Dư một hơi thở phào nhẹ nhõm, quả thật không phải là cậu trẻ à, nhất định là Quý Ngôn đã lấy điện thoại của cậu trẻ để chơi khăm cô, người lành lùng như cậu trẻ sao có thể nói ra được những điều này chú!
Uyển Dư còn chưa bình tĩnh lại trái tim nhỏ bé đang sợ hãi của mình, cô lại nhận được thêm đoạn tin nhắn:” Tôi là chồng của cô”
Uyển Dư sợ tới mức ném điện thoại ra ngoài, người trả lại tin nhắn cho cô vậy là chính là cậu trẻ!
Cậu trẻ muốn dọa cô đến mức phát bệnh tim hay sao chứ!
Uyển Dư nắm lấy điện thoại, cô run rẩy trả lời: "Cậu trẻ, anh đừng đùa nữa, trò đùa này không vui chút nào.
Cậu trẻ, tôi sẽ trả tiền cho anh đúng hạn, chúc anh ngủ ngon.
Nói xong, Uyển Dư vội vàng tắt máy, vì sợ Lục Minh Thành lại sẽ trả lời tin nhắn lại điều gì đó khiến trái tim bé bỏng của cô không thể chịu đựng nổi.
Thật ra, tâm tư của người phụ nữ thật sự rất kỳ lạ, Uyển Dư mặc dù sợ nhận được kiểu tin nhắn khiến trái tim cô đập loạn nhưng qua mấy phút sau, cô không nhịn được vẫn mở máy lên.
Cậu trẻ không trả lời.
Đây là điều cô mong đợi, nhưng cô không lý giải được, nỗi cô đơn đang chảy trong lòng của bản thân rốt cuộc là như thế nào.
Quả nhiên trái tim của đàn ông hay phụ nữ đều như mò kim đáy biển kim, chính bản thân họ đều không thể hình dung ra
Đi làm cố vấn y tế cho đoàn phim thực sự là một cơ hội tốt cho Uyển Dư, cô muốn tạo ấn tượng tốt với Tôn Thanh Thanh, nên từ sáng sớm cô đã đến đoàn phim rồi.
Cô rất ít khi chú ý đến tin tức mới về giải trí, cô thế nào cũng không hề nghĩ tới, nữ chính của "Bác sĩ thiên tài " hóa ra lại là Diệp Hiểu Khê.
Nghĩ đến việc Diệp Hiểu Khê muốn hãm hại mình hết lần này đến lần khác, Uyển Dư hận đến nỗi muốn xé nát bộ mặt đạo đức giả kia của Diệp Hiểu Khê, nhưng mà cô cuối cùng vẫn phải chịu đựng.
Trong thế giới người lớn, việc yêu và ghét không có quá nhiều sự khác biệt, nhiều hơn hết vẫn là bộ mặt giả tạo hòa hợp.
Uyển Dư không muốn đụng độ với Diệp Hiểu Khê trước mặt đoàn phim.
Tất nhiên, cô cũng sẽ không vì Diệp Hiểu Khê là nữ chính của bộ phim này mà bỏ vai trò cố vấn y tế.
Diệp Hiểu Khê hận cô, muốn trừ khử cô đi, cho dù cô có trốn trong núi hoang chim chóc không kêu gà không gáy thì Diệp Hiểu Khê cũng sẽ không dễ dàng buông tha cho cô, dù gì cũng tránh không được, thay vào đó nên khiến bản thân mình càng ngày càng mạnh để có thể đối mặt trực tiếp với kẻ thù
Thực lực hiện tại của cô quả thực quá yếu, không thể đánh bại Diệp Hiểu Khê huống hồ gì nói đến Diệp gia, nhưng sẽ có một ngày nào đó, cô sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, cô sẽ đoạt lại tất cả những gì mà Diệp gia đã lấy của mẹ cô!
Vinh quang và sự giàu có mà Diệp Thịnh đang sở hữu đều là do ông ta lừa từ mẹ cô, gia đình bọn họ không đủ tư cách để hưởng tất cả những gì đáng lẽ thuộc về mẹ cô!
Uyển Dư biết một khi cô đến đoàn phim, Diệp Hiểu Khê nhất định sẽ cố ý nhằm vào cô, nên cô càng phải chú ý nhiều hơn.
Cô phớt lờ Diệp Hiểu Khê, sau khi ký hợp đồng, trước tiên cô nên tập trung giúp biên kịch xem lại một số đơn thuốc được sử dụng trong đoàn làm phim.
Diệp Hiểu Khê cũng nhìn thấy Uyển Dư, nghĩ đến tất cả những gì cô ta đã cẩn thận sắp đặt cuối cùng lại giúp cho Uyển Dư trong họa có may trở thành thần tượng được nhiều người săn đón, Diệp Hiểu Khê hận đến mức muốn giết người.
Uyển Dư, cô có vẻ rất đắc ý khi là chuyên gia tư vấn y tế của "Bác sĩ thiên tài", phải không? Tôi nói cho cô biết, điều này đối với cô mà nói không phải là cơ hội mà là thảm họa! Cô đứng ở dưới mắt tôi cũng tốt, tôi vừa hay có thể từng chút hành hạ cô khiến cô không cách nào trở mình lại được!
Diệp Hiểu Khê là người phụ nữ duy nhất dính tin đồn tình cảm với Lục Minh Thành, cô ta có được như hiện tại cũng là nhờ sự hỗ trợ của nhà họ Lục.
Trong đoàn phim có thể nói Diệp Hiểu Khê giống như là sự tồn tại của mặt trăng giữa hàng nghìn ngôi sao, đến ngay cả đạo diễn Phó Tịnh lúc cùng cô ta nói chuyện cũng mang theo vài phần nịnh nọt, anh ta không ngớt lời khen ngợi Diệp Hiểu Khê vì sự tận tâm và kỹ năng diễn xuất tốt để cô ta giúp đỡ anh ta trước mặt Lục Minh Thành nói tốt vài câu.
Diệp Hiểu Khê cười thanh lịch phong nhã, bộ dạng giống như là vợ danh chính ngôn thuận của Lục Minh Thành, nhiều nữ diễn viên trong đoàn phim đều nhìn không quen cái gương mặt này của Diệp Hiểu Khê, nhưng vì sau hậu trường của bọn họ không ai chống lưng nên bọn họ đều hiểu đạo lý thấy gió chiều nào chỉ có thể theo chiều đó
Uyển Dư không muốn nghe mọi người tâng bốc Diệp Hiểu Khê nữa nhưng chỗ ngồi của biên tập lại đối diện với Diệp Hiểu Khê, cô cũng không thể yêu cầu biên tập đổi chỗ nên cô chỉ có thể nhìn mọi người nịnh hót Diệp Hiểu Khê.
“Xin hỏi vị nào là cô Diệp Hiểu Khê?” Uyển Dư đang tập trung đọc lại tên các loại thuốc Trung Y thì một giọng nói lanh lảnh vang lên sau lưng cô.
Linda xỏ chân vào đôi giày cao gót đi đến chỗ một tiểu ca đang ôm một bó hoa hồng đỏ lớn "Anh tìm Tiểu Khê nhà chúng tôi có việc gì?" “À, một vị tiên sinh đã đặt mua hoa ở cửa hàng hoa của chúng tôi, ông ấy nhờ tôi gửi chúng cho cô Diệp.
vị tiểu ca lên tiếng.
"Tôi thay mặt Tiểu Khê chúng tôi cảm ơn anh! Anh vất vả rồi" nói xong, Linda mỉm cười nhận lấy bỏ hoa hồng đỏ lớn từ tay người giao hàng.
"Tiểu Khê, có người tặng hoa cho cô!" Linda đi tới trước mặt Diệp Hiểu Khê, lấy lòng lên tiếng.