_ Hahahaha! Thương hại tôi sao? Không cần đâu hot boy à!
Cô nhóc cười phá lên mà lòng chua xót vô cùng. Cậu ta làm cô bị thương rồi giờ đứng đây hỏi han sao? Cậu ta quan tâm hay đúng hơn chỉ là sự thương hại. Đưa ánh mắt sắc như dao nhìn Duy, cô căm phẫn gào lên_ Tôi không cần sự thương hại rẻ tiền!
Xoay lưng bước mà như chạy.cô cố gắng tránh ánh mắt đó. Gạt phăng khuôn mặt đó ra khỏi tâm trí.
_ Quân à! Sai lầm vẫn có thể sửa mà
Cậu nhóc chua xót nói với theo. Cậu đâu biết cô đang khóc. Cô tự hỏi bản thân có phải mình đã sai không? Cho tới giờ phút này thì 1 chút niềm tin mà cậu cũng không có nơi cô. Đau lắm! Đau tới nỗi không thở nổi. Ngồi thụp xuống góc đường, cô nhóc khóc ầm lên...
Khóc cho lần yêu cuối để nước mắt tan vào mưa nhé