Naruto Giữa Đời Thực Tokyo

Chương 115: Ta vẫn cố gắng cải trang như một con chó



Translator: Waveliterature Vietnam

Trong căn phòng cho thuê, Thủy Dã Không một tay ấn đầu con chó một tay giữ miệng nó lại, bộ ngươi muốn giết con chó để thỏa mãn tâm trạng của ngươi à.

Nghe thấy tiếng kêu của Tả Điền Thực Y, Thủy Dã Không thả tay ra, ngượng ngùng suýt chút nữa lỡ chân đạp vào bãi phân chó: "Ngươi về rồi à? Thịt ít như vậy, sao mà giết nó được."

Tả Điền Thực Y ngạc nhiên nhìn Thủy Dã Không, không phải hắn ngày kia mới trở về sao: "Sao ngươi về sớm vậy? Còn nữa vừa nãy ngươi muốn làm...."

"Có một tình huống bất ngờ trong chuyến đi, cho nên tất cả mọi người đã về sớm." Thủy Dã Không nói một cách sơ lược, về những người cây tác oai tác quái ở Thanh Mộc Nguyên Thụ Hải cùng với Thủy Dã Không hắn có mối quan hệ như thế nào "Ta chỉ kiểm tra sự phát triển những chiếc răng của Tiểu Q, đừng nhìn ta như thế chứ, thực ra ta là một bác sĩ thú y rất giỏi. "

Tả Điền Thực Y không thực sự tin vào lời nói của Thủy Dã Không, bác sĩ thú y và những điều khác nữa, là đại yêu quái trước kia tự chữa bệnh cho chính mình lâu dần rồi năng lực như một bác sĩ sao?

"Ăn cơm chưa đấy?"

"Vẫn chưa."

Tả Điền Thực Y nhìn vào cái tủ lạnh nhỏ trong căn phòng cho thuê.

Đặt trên bàn là một chút đồ ăn còn sót lại ở trong tủ lạnh, chúng là những món làm sẵn mà Tả Điền Thực Y mua trong siêu thị, có thể được sử dụng trong ba ngày liên tiếp, không ăn hết được cũng có thể để dành cho Tiểu Q, là một giống chó nhỏ được lai tạo hỗn hợp, cho nên khả năng tiêu hóa của Tiểu Q rất tốt.

Hơn nữa nó cũng không kén ăn, có cái gì ăn cái đó.

Thủy Dã Không chỉ vào ba lô của mình: "Bên trong có món ăn nhẹ là đặc sản từ núi Phú Sĩ, rất ngon."

Quả thật nó rất ngon, đó chính là điều kiện tiên quyết để ăn món ăn ngay lập tức.

Nửa tin nửa ngờ cô nhận lấy cái cặp đi học, vẫn không biết đặc sản của núi Phú Sĩ là cái gì, Thủy Dã liền cười lên vài cái, rồi nắm cái đuôi của Tiểu Q kéo nó lại: "Ngươi ăn trước nhé, ta còn có chút việc, vừa mới về nhà mà nó đã làm loạn hết cả lên, ta phải huấn luyện lại nó, con chó ngớ ngẩn này không có ta chăm sóc mấy ngày, dường như lại hình thành các thói quen xấu. "

Nói xong Thủy Dã bắt lấy Tiểu Q rồi bế nó lên, đi xuống dưới cầu thang chỉ trong hai ba bước.

Tả Điền Thực Y vuốt mái tóc bên cạnh má, khi Thủy Dã Không đã đi rồi cô lẩm bẩm nhỏ trong miệng: "Cái tên này.... Thần bí thế nào ấy."

Trên một không gian nhỏ bên cạnh tòa nhà chung cư, Thủy Dã Không nắm lấy hai bàn chân trước của Tiểu Q dựng đúng nó lên, nhìn chằm chằm vào Tiểu Q.

Trong trường hợp không nghe thấy cuộc trò chuyện, ở phía xa nhìn lại thì cảnh tượng rất bình thường như một người trêu chọc một chú chó.

"Nói."

"Gâu?"

Đôi mắt to tròn của Tiểu Q nhìn Thủy Dã Không, toàn bộ khuôn mặt của chú chó như vẽ lên chữ vô tội đáng thương.

"Khi nào mới có thể nói chuyện được?"

"Gâu gâu?"

Tiểu Q vươn đầu lưỡi hồng hào ra rồi thở một cách hổn hển, nó còn dụi đầu liếm liếm vào bàn tay của Thủy Dã Không.

"Nếu ngươi không nói chuyện, ta sẽ cắt mất tín hiệu TV."

"NHK là truyền hình cưỡng chế!"

Một thanh âm non nớt đột nhiên vang lên, là từ miệng con chó phát ra.

Thủy Dã Không xoa đầu chú chó, kéo tai Tiểu Q: "Thẳng thắn nhé, học được cách giao tiếp nói chuyện vào mấy ngày trước rồi đúng không."

Vừa thấy mình bị lộ, Tiểu Q sinh ra khó chịu rồi phản ứng lại.

"Trước........ mới ngày trước thôi." Tiểu Q nói chuyện còn có chút khó khăn, nhưng từ vựng và ngữ pháp lại rất tuyệt vời.

Thật lo lắng khi tuổi thọ trung bình của loài chó chỉ có hơn mười năm được sống trên thế gian này, vừa mới tròn một tháng không bao lâu Tiểu Q lúc ấy mới chỉ mới là một con chó nhỏ, thế mà bây giờ nó đã có thể giao tiếp với Thủy Dã Không, thông linh thuật thật là hiệu quả làm cho người ta cũng phải kinh ngạc.

"Tả Điền biết ngươi nói được tiếng người không?"

"Nữ chủ nhân không biết." Tiểu Q lắc lắc đầu, "Ta vẫn cải trang giống như một con chó."

"........"

Thủy Dã Không xoa vào huyệt thái dương, hắn nhất thời nghĩ không ra nên nói gì với Tiểu Q "Ngươi hành động và diễn xuất tuyệt đấy chứ."

Buổi chiều lúc về nhà, Thủy Dã Không đứng ngoài cửa thì nghe thấy tiếng cười lạ trong phòng, hôm qua là cuối tuần, hôm nay là thứ hai, Tả Điền Thực Y kiểu gì thì kiểu cũng không thể ở nhà vào buổi chiều được.

Còn có người khác trong phòng căn phòng cho thuê à?

Thủy Dã âm thầm ngưng tụ Chuck lạp, sẵn sàng tiêu diệt những kẻ xâm nhập bất hợp pháp trong căn phòng, nhưng khi mở cửa ra thì thấy Tiểu Q đang ngồi trên ghế sofa với đôi chân vắt chéo, vừa xem TV, nó vừa quát to "Con chó này là loại gì thế, bộ dạng thật xấu xí? "Con mèo này cũng được, đẹp đấy"" Con chó này như muốn hù vậy. "

Cảnh này quả thật rất huyền diệu!

Thủy Dã Không đã sớm chuẩn bị tâm lý, một số hỏa ảnh của thông linh vật có thể mở miệng nói chuyện, trí thông minh của nó cũng không hề thua kém con người, chỉ có một năng lượng đặc biệt mới có thể cùng chiến đấu, cho nên lượng Chuck Lạp để triệu hồi vô cùng lớn, có một số thông linh vật mạnh mẽ to lớn nhưng không biết cách nói chuyện, một số con có khả năng chiến đấu thấp nhưng mưu kế lại rất cao.

Giữ móng vuốt của con chó, Thủy Dã có thể cảm thấy rằng một lượng nhỏ Chuck lạp đã ngưng tụ trong cơ thể của Tiểu Q, mặc dù không nhiều, nhưng so với Thủ Võ Hùng thì mạnh hơn, Chuck Lạp không phải là nguyên nhân duy nhất để động vật biết nói, nhưng không có Chuck lạp có trăm triệu năm đi chăng nữa cũng không thể mở miệng nói chuyện.

"Như một nhẫn thuật sao?"

Đây là điều quan tâm nhất của Thủy Dã Không, trong hệ thống hỏa ảnh Naruto, các Ninja triệu hồi thông linh thú để sử dụng kỹ năng của thông linh thuật, có thể ngay lập tức triệu hồi linh thú trước mặt mình bất chấp khoảng cách không gian, nhưng cá biệt là các thông linh thú có thể nắm giữ thông linh thuật nghịch đảo, tên đúng là nhẫn thuật triệu hồi nghịch đảo, đúng như tên gọi thông linh thú bất chấp khoảng cách triệu hồi Ninja đến trước mình....

Nếu Tiểu Q nắm giữ được thuật triệu hồi nghịch đảo, nó sẽ quá thuận tiện cho Thủy Dã Không, theo bố cục tiến hành, hắn chắc chắn còn thiếu phương pháp phân thân này, hắn không có khả năng thi triển thuật phân thân mỗi khi chạy đi, nếu là ở Tokyo thì còn được, nhưng nếu đó là bố cục của đảo Cửu Châu hay Hokkaido, phải mất rất nhiều thời gian để di chuyển quãng đường dài, không chừng có thể để lộ dấu vết.

Tuy nhiên, có một sự khác biệt trong thuật triệu hồi nghịch đảo, trước đó nếu muốn đến nơi nào, có thể trực tiếp phái thông linh thú tới đó trước, linh thú nhỏ sẽ không thu hút sự chú ý, nó có thể xuất hiện ở mọi nơi, hơn nữa cũng không nhất thiết phải là mèo chó, cũng có thể sử dụng con chim nhạn quạ đen, đối với công nghệ khoa học kỹ thuật hiện đại, nó thực sự là thần tiên thuật.

"Nhẫn thuật?" Tiểu Q chỉ nhớ một chút xíu về tư liệu nhẫn thuật, khi mối quan hệ ràng buộc được thiết lập, Thủy Dã Không đã ý tứ giáo huấn nó lúc trước, nhưng nó chỉ lười biếng hết ăn lại nằm không học lại cũng không cũng không thực hành.

Nó dùng móng vuốt gãi đầu gãi cổ: "Ta chỉ là một con chó, ngươi biết đấy, ngón chân của con chó không thể tách rời, làm thế nào để ta kết ấn."

"Thông linh thú thi triển nhẫn thuật không cần phải kết ấn..." Nói đến đây, Thủy Dã Không nheo ánh mắt lại.

Trong hệ thống hỏa ảnh Naruto điều mà hắn không hiểu chính là kết ấn, nếu Chuck lạp biến đổi, một năng lượng xuất hiện trong cơ thể, thế thì thân thể bên ngoài nếu kết ấn sẽ xảy ra chuyện gì? Ở tác phẩm ngay từ đầu, người ta nói rằng kết ấn là để dẫn năng lượng, nó giống như các vòng lặp khác nhau dẫn đến các hướng khác nhau, nhưng trong giai đoạn sau khi các vị thần đánh nhau, thì sự kết ấn này dần biến mất từ từ, khái niệm về kết ấn cũng ngày càng mờ nhạt.

Những người như thế nào mới phải thi triển kết ấn, còn động vật có cần không?

Thủy Dã Không chỉ có thể dựa vào nguyên tác ban đầu như thế, những lời nói của Tiểu Q đã truyền cảm hứng cho ý tưởng của Thủy Dã Không, nếu kết ấn được sử dụng để tập trung Chuck lạp, vậy tại sao không niệm một câu thần chú? Vì cái gì mà không thể thiền tâm trong long được?

Bị nam chủ nhân nhìn như thể đó là lời nói dối, Tiểu Q nức nở vài tiếng: "Ta chỉ là một con chó, một chút ta cũng không biết về cái này."

Thủy Dã Không dựng lên ba ngón tay, giơ nó ẩn hiện trước mắt Tiểu Q.

"Gâu gâu?"

"Nội ba mươi ngày, phải học được thuật triệu hồi nghịch đảo cho ta."

"Gâu...."

"Nếu không ngươi sẽ không được xem TV."

"Gâu!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.