Quận Osaka ( Đại Bản), khu vực Nakasu, ở đây đang diễn ra một nghi lễ để đưa tiễn người chết, một số nhà sư đang tụng kinh trong phòng tưởng niệm, một bức ảnh chân dung của Quy Điền đặt ở giữa.
"Sự đời thật khó lường."
Một nhóm người đứng trong phòng tưởng niệm, cảm xúc hỗn độn trong đám tang của Quy Điền, còn chưa đầy 50 tuổi, đã phải chết vì một tai nạn, đây thực sự là một thế giới mà không ai có thể đoán trước được.
Bình thường mà nói, theo như nghi thức của phong tục thì người ta sẽ tắm rửa ăn vận cho người quá cố, sau đó người thân và bạn bè theo thứ tự sẽ đến chào tạm biệt tại buổi lễ, nhưng Quy Điền cùng với chiếc xe đã hóa thành tro bụi, vụ nổ mạnh đã cuốn phăng Quy Điền đi cùng với xương cốt của ông ta, cho nên có cố gắng cỡ nào đi chăng nữa cũng không thể tắm rửa ăn vận được cho ông ta.
Không khí đưa tiễn cũng rất kỳ lạ, vợ và con của Quy Điền không để lộ một cảm xúc gì trên khuôn mặt, người ta không thể thấy bất kỳ nỗi buồn nào hiện ra trên khuôn mặt bọn họ, điều duy nhất cho thấy bọn họ vừa mới mất người thân là bộ quần áo đen cùng lời chia buồn ở đây, trong buổi tang lễ, hai người tình cùng đứa con ngoài giá thú của Quy Điền cũng bất ngờ được tìm thấy.
"Mấy ngày hôm trước vẫn sống tốt như thế này mà, làm thế nào mà chiếc xe lại đột nhiên vượt ngoài tầm kiểm soát, thật là khủng khiếp."
"Đúng vậy." Thủ Võ Hùng, trả lời trong vô thức mặt không một chút cảm xúc, "Chính xác là chuyện đời khó biết."
Cái chết của Quy Điền, không ai nghi ngờ đến hắn trước tiên, ít nhất là cho đến bây giờ,
Cảnh sát cũng theo quy định tìm đến hắn hỏi han về các vấn đề liên quan, Thủ Võ Hùng về cơ bản là khai báo chi tiết mọi chuyện như, thăng chức tăng lương, điều chuyển đi đến Hokkaido hắn đều nói ra một hơi, duy nhất hắn chỉ che những xung đột khác, ở bãi đỗ xe ngầm không có người theo dõi, rồi việc biến chiếc xe ô tô bị hư rồi đâm sầm nổ tung, cũng không ai nhìn thấy hai người đánh nhau, nói gì đến việc nghi ngờ Thủ Võ Hùng đầu tiên, ngay cả khi có bị nghi ngờ... thì có sao.
Tâm tính của Thủ Võ Hùng đã hơi hơi thay đổi một chút, hắn thực sự cảm nhận được một nguồn năng lượng mạnh mẽ đến như thế nào.
Hơn nữa tình hình hiện tại rất phức tạp, đối với nguyên nhân về cái chết của Quy Điền, các thành viên gia đình của ông ta cũng không quan tâm bọn họ chỉ quan tâm đến tài sản của Quy Điền, ngay cả khi cái chết cảm nhận thấy cái chết của Quy Điền có gì đó kỳ lạ, gia đình ông ta cũng không yêu cầu điều tra chân tướng, sở cảnh sát cũng sẽ không rảnh tay can thiệp vào điều tra, cảnh sát chỉ vì chính nghĩa mà sẽ mở rộng điều tra ngẫu nhiên cho có tin tức.
Quy Điền lớn nhỏ gì cũng là người đứng đầu của một công ty thương mại lớn, từng chịu trách nhiệm về các vấn đề xuất nhập khẩu, với các đơn đặt hàng nước ngoài được chuyển tới tay ông ta thì nó có thể giúp ông ta danh chính ngôn thuận hưởng hoa hồng, ông ta cũng có một dãy hệ thống nhà trọ, hai ngày sau khi ông ta qua đời, đầu tiên là vợ con cùng cha mẹ của ông ta có mâu thuẫn với di sản của Quy Điền, sau đó lại bất ngờ xuất hiện hai đứa con và người tình bất hợp pháp.
Đối với sự xuất hiện của người tình nhân cùng đứa con giá thú, nó dường như đã được dự đoán từ lâu, nếu không tại hội trường tang lễ không phải là một cuộc giằng co, mà sẽ là một cuộc chiến lớn.
Trong luật trước đây của quốc đảo, đứa trẻ bất hợp pháp sẽ không được hưởng quyền thừa kế, mà chỉ có quyền nuôi nấng, sau này quy định được sửa đổi lại rằng đứa trẻ ngoài giá thú có quyền được hưởng một nửa di sản từ cha hoặc mẹ nó, sự vô lý của điều luật đã gây lên một làn sóng phản đối dữ dội ở quốc đảo, nhiều người dân cho rằng điều này chà đạp lên luật hôn nhân gia đình cùng với đạo đức xã hội, khi họ vừa phải thực hiện nghĩa vụ của mình là phụng dưỡng cha mẹ của cả hai bên lại vừa chăm sóc nuôi dưỡng những đứa con ngoài giá thú chúng không liên quan gì đến họ, nếu như cha của chúng là người nghèo khổ chúng sẽ không bao giờ xuất hiện nhưng đổi lại nếu người cha là người có tiền, thì những đứa con ngoài giá thú chưa bao giờ nghe về nó sẽ đột nhiên xuất hiện.
Tang lễ Quy Điền đã xảy ra trường hợp này, hai người tình nhân kia cùng đứa con ngoài giá thú có hơn hai mươi năm chung sống, đứa trẻ của một trong hai người phụ nữ kia vẫn chưa đến mười tuổi, đứa trẻ ngây thơ vẫn không biết gì, điều làm cho người ta chê cười chính là, vì tiết kiệm chi phí mai táng, gia đình Quy Điền không tìm cho ông ta một nơi chôn cất trong khu vực trung tâm khu mà Quy Điền từng sống, mà thay vào đó, đi đến khu vực Nakasu.
"Tài sản mà Quy Điền để lại được cho gia đình nghe đâu là 50 triệu yên." Mấy tên đồng nghiệp trong góc thì thầm với nhau.
"Nhiều như vậy sao."
"Có lẽ đó không phải là tất cả, mọi người còn nói rằng hắn vẫn có một ngôi nhà ở Tokyo, trong những năm gần đây, giá nhà đất toàn cầu đang tăng lên, Tokyo cũng vậy, căn hộ đó rất đáng giá rất nhiều tiền."
"Vâng, hy vọng sau này ta chết đi cũng sẽ không lâm vào tình cảnh như vậy...."
"Nói cứ như thật ấy bây giờ ngươi có rất nhiều tiền sao, bây giờ ngươi còn không có bạn gái, chứ đừng nói đến chuyện ngoại tình." Các đồng nghiệp đã cười nhạo không thương tiếc, "Ngươi chỉ là một nhân viên quèn thôi. "
Đối với tài sản mà Quy Điền đã từng tranh đoạt, mấy tên đồng nghiệp của hắn đều toan tính chiếm giữ
"Đúng rồi công ty gần đây đã có hai người chết rồi đấy, lễ tang của Đằng Cương Khánh Nhân vừa mới tổ chức xong."
"Cái người mà nhảy vào đường ray sao? Ông ta cũng có tài sản để gia đình tranh giành sao?"
"Ông ta nào có tài sản gì, tiết kiệm đến nỗi cả đi uống rượu ở quán rượu cư ốc cũng không đi, người cha già của ông ta ở quê đột ngột qua đời vì nghe tin con trai tự tử, vợ ông ta cũng trở nên bệnh hoạn, con gái ông ta lực học cũng không tồi trước học ở trường trung học tư thục, nhưng với tình cảnh như bây giờ nó chỉ có thể vào các trường trung học công lập bình thường vì không đủ khả năng đóng học phí. "
"Người tự tử đó, công ty cũng sẽ không bồi thường..., Nói thế Quy Điền gặp tai nạn với chiếc xe, trong trường hợp này chắc công ty xe hơi cũng phải bồi thường một khoản tiền lớn à. "
Đằng Cương Khánh Nhân, Thủ Võ Hùng hoảng hốt nhìn thấy ở ông ta có bóng dáng của chính mình, nếu như hắn không gặp được con yêu hồ, thì không biết tương lai kia hắn có thể gánh nổi gánh nặng cuộc sống đang đè lên đầu hắn hay không...
Không, nếu không gặp được yêu hồ như hắn vừa nói, thì hắn đã chết khô ở Thanh Mộc Nguyên Thụ Hải rồi, nói đến đây hắn nhớ bản thân đã từng tự sát qua một lần.
Theo như nghi thức cáo biệt thì nó sẽ diễn ra vào ngày một, thời gian vẫn còn sớm, hôm nay, công ty đã cố tình cho các bộ phận nghỉ nửa ngày để sắp xếp đến buổi lễ tang từ biệt của Quy Điền, tuy nhiên vẫn cần phải quay lại công ty vào buổi chiều, hơn nữa muốn nghỉ cũng không thể nghỉ được, công ty cũng khẳng định sẽ tăng thêm ca để bù cho nửa ngày nghỉ này, Thủ Võ Hùng và một số đồng nghiệp mặc bộ đồ đen, chậm rãi đi chậm trên đường đến quận trung tâm.
Đại Bản (Osaka) là một thành phố theo hơi thở thành thị, dù sao đó là một nơi mà các thương nhân đã tụ tập hàng trăm năm qua, thành phố này rất phong phú về văn hóa, người dân ở đây cũng nổi tiếng với vốn hiểu biết của họ, người dân ở các vùng khác trên đảo cũng biến chế ra những câu châm biếm ngắn chê cười người Đại Bản (Osaka), như "Khu vực chất thải Osaka" hay những câu đại loại thế.
Dòng sông Dotonbori đang lặng lẽ chảy qua nó trái ngược với không khí ồn ào tấp nập của các phương tiện giao thông cùng với các hoạt động của con người ở khu vực trung tâm này, ở trên con sông người ta xây một cây cầu để mọi người có thể qua lại, ngay khi Thủ Võ Hùng vừa mới bước lên cầu, ở ngã tư đường đối diện người ta bỗng nhiên hô hoán!
Một chiếc xe ô tô chạy với tốc độ cao dường như mất kiểm soát đang đâm sầm vào lan can của cây cầu!
"Ầm!!"
Lan can gỗ mỏng manh sao có thể đỡ được một chiếc ô tô to lớn như vậy chứ, chiếc ô tô ngay cả một vật cản chở cũng không có ngay lập tức lao xuống phía dưới.
Sau phản ứng những người đi bộ trên cầu người ta biết rằng những người trong xe chắc chắn sẽ chết ngay lập tức, dưới áp lực bên ngoài của nước, những người bên trong sẽ không thể nào mở được cửa, hơn nữa sông Daotong cũng là một con sông đổ ra biển, lòng sông rất sâu, rất khó để mà có thể trục vớt chiếc ô tô lên được.
"Làm thế nào mà lại có nhiều xe mất kiểm soát trong hai ngày này thế nhỉ, ngươi nói xem, Thủ Võ Hùng?........ Ngươi muốn làm gì? Thủ Võ!"
"Cứu người."
Thủ Võ Hùng cởi áo khoác, không nói thêm lời nào nhảy xuyên xuống.