Naruto Giữa Đời Thực Tokyo

Chương 88: Kiếm khách vô tình!



Translator: Waveliterature Vietnam

Sương Đảo Thanh Mỹ nheo ánh mắt lại nhìn về phía Bằng Mỹ, trong màn sương vô định kia, thực sự có thể nhìn thấy một ngọn đồi gì đấy thấp thoáng, xe của cô đậu trong bãi đậu xe của tòa nhà văn phòng cạnh bờ sông, cho nên cô có thể cảm nhận được nó bằng trực diện.

Đó không phải là một bức tường thủy tinh, không phải núi, mà là nước, chính xác là một thác nước!

Một lượng nước khổng lồ dâng lên từ dòng sông và tạo thành một bức tường nước cao 20 thước, khoảng chừng một tòa nhà cao tám tầng.

Hai mươi mét nghe có vẻ không quá cao, nhưng trên thực tế, sóng cao mười mét được gọi là sóng khổng lồ trong tự nhiên. Nếu nó rơi vào bờ biển, đó là một thảm họa sóng thần không nguôi!

Mấy năm trước diễn ra một trận động đất sau đó làm cho sóng thần xuất hiện nhưng nó cũng chỉ cao khoảng chừng mười lăm thước, nhưng điều này cũng đã gây ra những tổn thất về vật chất lẫn tinh thần khủng khiếp, một cơn sóng chỉ cần cao 10 thước quét qua thôi cũng có thể phá hủy cả một thành phố nhỏ, một lượng nước biển khổng lồ mang trọng tải hàng ngàn chục tấn khối nước, phá hủy ô tô, cột điện, khu dân cư, nhà cửa cùng các tòa nhà cao tầng, tất cả đều bị nước cuốn trôi, con người, của cải, gỗ bê tông trộn lẫn vào nhau.

Bởi vì đảo quốc nằm trong Vành Đai lửa Thái Bình Dương, cho nên người dân đảo rất nhạy cảm với thảm họa do trận động đất gây ra, khi nhìn thấy con sóng dài hơn 20 mét, Sương Đảo Thanh Mỹ hoàn toàn mất hết hồn vía.

Cái đầu thông minh tốt nghiệp từ trường đại học Đông Đại của cô ấy ngay lập tức bị bao phủ bởi nỗi sợ kinh hoàng, nếu con sóng khổng lồ này đổ xuống Mặc Điền khu, không cần quá nhiều thời gian, chỉ trong phút chốc còn mấy người có năng lực sống sót được ở Mặc Điền khu? Nền kinh tế và an ninh của Tokyo sẽ sụp đổ, thậm chí kinh tế Đảo quốc cũng sẽ lâm vào khủng hoảng trầm trọng.

Chưa kể đến sinh mạng của cô ấy.

"Không..." Sương Đảo Thanh Mỹ run rẩy và nhìn những con sóng.

Con sóng khổng lồ dâng lên đột ngột, nó không rút lui cũng không tiến tới, mà nó đứng im như một bức tường.

Dòng nước không ngừng chảy, làm mờ sương mù và dòng sông, và không có đài phun nước dưới lòng sông. Đây chắc chắn không phải là một hiện tượng tự nhiên bình thường.

Không, sự xuất hiện của một con sóng cao 20 mét giữa lòng sông đã là một biểu hiện không tự nhiên!!

"Chị... người, có người..."

Sương Đảo Thanh Mỹ sợ hãi ngồi trên ghế xe, cô lẩm bẩm trước những con sóng khổng lồ, giơ ngón tay chỉ vào con sóng lớn.

Sương Đảo Thanh Mỹ cũng nhìn một người mà như lời Bằng Mỹ nói, trên những con sóng lớn, một người phụ nữ đứng ngạo nghễ, cô ta mặc áo choàng tắm màu xanh và khăn choàng, những con sóng khủng khiếp nằm yên dưới chân cô như một con chó hiền lành.

Cô ta được nâng lên bởi những con sóng khổng lồ!

Các phương tiện trên bờ kè sông cũng yên tĩnh một cách đáng ngạc nhiên, không có tiếng la hét của cơn giận dữ trên đường, và không có tiếng ù của chiếc xe.

"Ơ." Ai đó bước ra khỏi xe, ngước đầu nhìn lên những con sóng lớn.

"Biển biển... biển... thác nước?" Một nhân viên văn phòng đeo kính mở cửa ra, từ từ bước đến bờ sông.

Đó không phải là ảo ảnh, người nhân viên văn phòng có thể nghe thấy tiếng nước vỗ, ảo ảnh thì không thể thực hiện chức năng truyền âm thanh.

Một người ló đầu ra nhìn trộm, nhìn lên nỗi kinh hoàng giữa bầu trời và trái đất.

Trong tòa nhà văn phòng ven sông, một ông chủ trung niên hói đầu trong bộ âu phục đã huấn luyện nhân viên của mình trong văn phòng.

Đây là một công ty chuyên về IT chuyên cung cấp các ứng dụng di động.

"Bản cập nhật phần mềm này rất tệ, phản hồi của khách hàng rất tệ. Tại sao lại thay đổi hình thức của nút này như vậy, giống như màu xám lúc trước có phải tốt hơn không?"

"Hơn nữa những gì đang diễn ra với việc thay đổi cái nút phía dưới, khách hàng muốn tìm thêm từ các tùy chọn ở trên cùng bên trái, sau đó cập nhật trang từ nhiều cửa hàng hơn..."

Việc đổi mới nội dung mà các ông chủ đưa ra thì vô giá trị.

"Nhanh lên, nhanh nào, nhất định phải sửa lại cho thật tốt đấy."Vừa mới vào làm mà đã mắc một lỗi sai như vậy, hơn nữa còn bị ông chủ quạt cho nước miếng bắn khắp mặt không ai dám phản bác một câu.

Nhưng trong thâm tâm, một số người trong bộ phận nghiên cứu sửa chữa chỉ muốn cào cấu.

Họ đều là những chuyên viên ưu tú được đào tạo từ nước ngoài về, không giống như các ngành công nghiệp khác, ngành công nghiệp IT của đảo quốc luôn dẫn đầu, vì thế cho nên người dân đảo quốc luôn thích "Thay đổi" thay đổi để vượt bậc hơn.

Thay đổi màu sắc của nút sẽ khiến người dung cảm thấy khó chịu, điện thoại thông minh đã xuất hiện từ mười năm năm trước, nhiều ứng dụng chức năng ở quốc đảo này có kiểu dáng hoàn toàn sử dụng được trên máy bay.

Thay vì chú ý đến sự ổn định của phần mềm, không bằng hãy nói đến tính quen thuộc của nó.

Kiểu thị trường kì lạ như thế này, là một phần lý do tại sao quốc đảo này chưa bao giờ có thể có một công ty IT bị ảnh hưởng.

"Cái... cái gì a..."

Đứng trước cửa sổ, người nhân viên nhìn chằm chằm vào cơn sóng khổng lồ.

Dần dần, hắn nhìn chằm chằm vào sương mù phía sau ông chủ của mình, và những con sóng trong dòng sông bao phủ một nửa đường chân trời.

Đứng ở vị trí tầng trệt, hắn cũng có thể thấy toàn cảnh bầu trời, và một người phụ nữ đang đứng sừng sững ở đó.

"Chậc?" Ông chủ đầu trọc đột nhiên cảm thấy thế giới trước mặt đột nhiên mờ ảo, giống như mặt trời lặn.

Trên tấm kính trong văn phòng, ông ta nhìn thấy sự phản chiếu của những con sóng khổng lồ, và anh quay lại đờ đẫn một người gỗ.

Đứng như trời chồng.

"Chị... Hóa ra... chị có thấy cái mà em đang thấy không?" Bằng Mỹ nói xong, cười một cách bi thảm, rút điện thoại di động ra, chuẩn bị nói những lời cuối cùng với bố.

Ta mới tốt nghiệp tiểu học được hơn mười năm, tại sao ta lại bất hạnh thế này!

Sương Đảo Thanh Mỹ cầm chắc khẩu súng lục trong tay, rồi đối mặt với con sóng khổng lồ trước mắt, cô cảm thấy lần này thật oái ăm.

Trong khóa học thứ năm, có một số hệ thống được trang bị vũ khí hạng nặng, vũ khí và thiết bị có sẵn từ xe bọc thép mặt đất đến máy bay trực thăng, tuy nhiên, sự tồn tại siêu nhiên đã phá vỡ hoàn toàn hệ thống, ngay cả những phương tiện kỹ thuật hiện đại nhất, cùng không thể nào đánh lại đối phương!

Đừng kết thúc, ta còn chưa biết yêu là thế nào mà.

Khuôn mặt của Sương Đảo Thanh Mỹ như thể cô không muốn chết vào lúc này, thư mật và vân vân, cô đã viết nó, ngay khi cô bước vào khóa học thứ năm, cô đã viết nó, khi cô chết, cô sẽ gửi nó cho gia đình.

Nếu như mình sau này mà chết đi, trong nhà cũng chỉ còn lại Rất Lang, hy vọng đệ đệ ngốc sẽ không còn cố chấp bướng bỉnh như xưa, thật khéo léo bồi đắp kinh nghiệm, việc điều hành võ đường không phải là chuyện đơn giản.

Người phụ nữ trên con sóng khổng lồ quan sát địa hình xung quanh, và khi cô vẫy tay, sương mù tản ra ầm ầm.

Thế giới giống như bị cô ta làm cho che mắt!

"Ầm ầm!"

Bức tường nước của thác nước trong suốt, màu xanh!

Thác nước từ từ tiến lên và tạo thành một thanh âm ầm.

Trong các bờ kè sông, nhà cửa, và các tòa nhà văn phòng, người ta la hét như ngày tận thế.

"Pằng pằng pằng!!!" Sương Đảo Thanh Mỹ lên đạn, bắn một phát súng.

Cô đang cầm một khẩu súng lục, khả năng gây chết người cao, nhưng viên đạn bắn vào tường nước không có tác dụng.

"Chị vô dụng thế... như thế thì sao có thể làm gián đoạn dòng chảy..."

Bằng Mỹ tuyệt vọng nhìn vào hành động vô ích mà chị gái mình đang làm, mọi người trên bờ sông đều rơi vào tuyệt vọng.

"chóe!"

Âm thanh của thanh kiếm từ vỏ bọc đột nhiên vang lên trong sự im lặng chết chóc.

Một ánh sáng lóe lên trên góc thác!

Bóng một người đàn ông trong tay cầm một thanh đao dài bay tới, xẹt ngang qua bức tường nước.

"Xẹt xẹt!"

Thanh đao quẹt qua!

Dòng nước đang cuồn cuộn bị thanh đao chặt đứt!

Phần dưới của thác bị đập xuống sông và đung đưa, nhưng phần trên vẫn ở trong không khí cho đến khi không thể rơi xuống sông sau một giây.

Một bóng người màu đỏ chặt đứt thác nước đứng trên lan can của bờ sông, những con sóng được nhặt lên sẽ tự động tách ra trước mắt hắn.

Ngay cả nước cũng sợ thanh đao vô tình của hắn.

"Xích Bích Vệ?"

"Bách hợp!!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.