Nhiệm vụ của cô và anh, đưa con ngài lãnh chúa về Vải Quốc, đã hoàn thành suất sắc..
Lãnh chúa không ngớt lời ca ngợi họ..
- hai người làm tốt lắm, tôi nhất định sẽ báo việc này cho Kakashi! Con trai tôi đã bình an trở về nhờ công của hai người!
- không có gì đâu ạ! - cô trả lời từ tốn - tôi xin phép được về trước, thưa ngài.
Anh không nói gì, cùng cô đi ra cửa, nhưng khuôn mặt tỏ vẻ khó chịu..
Khi nhìn thấy hàng chục ánh mắt đưa tình của con trai ở đây dành cho Sakura...
”Sao họ lại nhìn cô ấy như thế nhỉ? Họ không biết rằng mình đang đứng cạnh cô ấy sao?”
Dù biết ở Vải Quốc khá ít phụ nữ, nhưng có nhất thiết phải nhìn chằm chằm cô như vậy không?
Mà hình như Sakura không nhận thấy điều đó, cứ thản nhiên đi tiếp như không có chuyện gì, anh cũng tự nhắc mình không để cảm xúc quá lộ liễu nên nhanh chóng gạt phăng mớ suy nghĩ từ nãy đến giờ, tập trung về làng cho kịp buổi trưa...
---------------
- Sasuke-kun nè....mình với cậu...đi ăn chung có được không? - chẳng biết từ khi nào mà giọng nói của cô lắp bắp y chang Hinata vậy.
Cô chỉ tay về phía quán Dango khi về tới làng, chờ đợi câu trả lời của Sasuke..
- hmn...vào trong thôi.. - vẫn là giọng điệu lạnh lẽo, anh một mình bước vào quán ngồi. Cô cũng nhanh chân chạy theo..
Sau khi hai tách trà nóng hổi - một mật ong và một trà xanh - được đặt ngay ngắn trên bàn, cô hỏi nhỏ..
- Sasuke-kun....cậu.....vẫn ổn chứ?
Thật sự là hỏi rất nhỏ, tưởng chừng như chả thấy gì ngoại trừ cái nhép miệng của Sakura, nhưng may mắn anh đã nghe được, nhếch môi cười thầm..
”Cuối cùng em cũng chịu hỏi thăm tôi rồi sao? Em thật ngốc lắm đấy!”
- hmn...khá ổn. Còn....cậu?
Cô thở phào, thật chẳng mong mỏi điều gì hơn khi người mình quan tâm lại quan tâm ngược lại mình, cô cười tươi rạng rỡ..
- mình...vẫn vậy mà! Từ lúc cậu đi tới giờ!
Anh bắt đầu cảm thấy thú vị, lại hỏi tiếp..
- vậy sao? Thế cậu có nhớ đến tôi kh-
- SAKURA-CHAN, TEME!! Thì ra hai người ở đây!!
Một bóng áo cam tóc vàng quen thuộc từ đâu chạy tới gián đoạn cuộc nói chuyện giữa cô và anh...
- nghe nói hai người làm nhiệm vụ về, sao không báo cho tụi tôi biết chớ?!
- baka Naruto! - cô cốc đầu anh chàng tóc vàng - lúc tớ ở chỗ thầy Kakashi đâu có thấy cậu đâu mà nói?!
Naruto nhăn mặt đau đớn, lấy tay xoa xoa đầu mình, vẻ tội nghiệp..
- thôi vào việc chính vậy! Chẳng là tên teme này về làng đã hai ngày rồi mà vẫn chưa có gì chào đón hắn cả, thế nên tụi tớ đã bày ra một kế hoạch trong lúc cậu và hắn đi làm nhiệm vụ, đó là một bữa tiệc hoành tráng!!Nghe tới 'bữa tiệc' mắt cô đã sáng hẳn ra, nắm tay cậu bạn thật chặt:
- tiệc hả? Ở đâu? Mấy giờ? Gồm những ai?
- xem Sakura-chan phấn khích chưa kìa! Lúc 6h chiều nay, tại nhà tớ, có Hinata, Tenten, Sai, Ino, Shikamaru,.... Đến nữa! - rồi cậu liếc sang Sasuke - đỡ hơn cái đồ Teme thối nhà cậu!
- hmn...tôi không quan tâm..
Naruto năn nỉ:
- sao vậy? Bữa tiệc dành cho cậu mà! Đến đi nha, Sasuke-kun à~~
- tôi không quan tâm mà! - anh vẫn lạnh lùng.
Cô tiếc hùi hụi vì bữa tiệc của nhân vật chính mà nhân vật chính lại không đến, giả bộ yếu ớt:
- Sasuke-kun! Cậu đến đi nha, nha Sasuke-kun! Cậu....mà không đến....tớ....buồn lắm đấy!
”Sao cô ấy lại buồn nhỉ? Chỉ là bữa tiệc cỏn con thôi mà! Nếu em đã nói vậy, thì tôi đành phải tới thôi!”
- hmn...chiều nay, tôi sẽ tới...cùng với Sakura..
Anh uống hớp trà cuối cùng rồi bỏ đi trước sự ngạc nhiên của hai người..
- sao anh ấy đổi ý nhanh vậy?
- tên teme đó đổi ý nhanh vậy?
--------------
6h, tại nhà Naruto....
- tớ rất vui vì mọi người đã đến đông đủ! Và cũng xin được cảm ơn thầy Kakashi và bà già Stunade đã tới đây góp v-
Cậu chưa kịp nói hết câu đã bị ăn ngay cái tát vào mồm bởi ngài Stunade..
- ai là bà già hả thằng ôn con??!
Sau đó là tràng cười bá đạo hột gạo của tất cả mọi người xung quanh..
Cô hôm nay nổi bật hơn hẳn, mái tóc hồng đào thường ngày nay đã được vấn cao lên bằng một cây trâm màu hồng nốt. Bộ Yukata xanh nhạt điểm lên vài bông hoa đào giúp cô khoe những đường cong đầy hấp dẫn..
Khuôn mặt khả ái, cằm thon V-line cùng cái trán cao thông minh, chính giữa là dấu ấn Bách Hợp Thuật tím hồng, trông cô càng thêm lộng lẫy giữa đám đông..
Anh mặc khá đơn giản, tóc để tự nhiên cuốn hút như một play boy thứ thiệt, Yukata xanh đậm - trái ngược với Sakura - kẻ hoạ tiết độc lập làm tôn lên vẻ lạnh lùng, lãnh khốc của anh..
Đôi mắt đen u buồn, sắc nhọn liếc nhìn cảnh vật xung quanh, cơ thể sáu múi cường tráng ẩn hiện lật lờ sau vạt áo, làn da trắng tái ngọc trai,..tất cả khiến anh trở nên ma mị, quyến rũ đến chừng nào...
Hai con người, trái nhau hoàn toàn, nhưng lại “vô tình” ngồi cạnh nhau, làm mọi người đều phải chú ý..
Là tâm điểm của bữa tiệc ngày hôm nay...
Thầy Kakashi xung phong hát bài con ếch ộp dở tệ khiến ai nấy cười ra nước mắt, hay Hinata trượt chân ôm lấy Ino cuộn tròn mấy vòng trên mặt đất, Sai thì ngốc chẳng phân biệt được ai đẹp ai xấu nên đã bị cô cho ăn đấm tơi bời...
Bữa tiệc hôm nay rất vui và nhộn nhịp, mọi thành phần bựa nhất quả đất tập trung lại đây, ngay cả Sasuke - người máu lạnh nhất - cũng phải nhếch môi cười vì những trò đùa dai dẳng...
Đồ ăn bị ném tứ tung, Kiba và Rock Lee đại chiến Ramen với Naruto và cuối cùng họ phải nhảy điệu con vịt thúi vì thua cuộc...
-----------------
Tầm bảy tám giờ, khoảng thời gian tuyệt vời nhất để hưởng thụ suối nước nóng, và họ đang trên đường đến suối nước nóng công cộng...
Một nơi tắm nước nóng khuất sâu trên núi, nơi những vẻ đẹp kì diệu của Konoha về đêm có thể nhìn rõ nhất ở đây...
- bà chủ! Bà chủ ơi! - Naruto háo hức gọi - chúng tôi đã đặt chỗ hai hôm trước.
Một người phụ nữ trung niên bước ra tiếp đón..
- xin hỏi, quý danh của cậu đây là gì?
- à...là Naruto supper hero 123! - cậu cao hứng nói to cho mọi người nghe cái biệt danh mới của mình.
- dạ vâng...h..e..r..o 123! Xong! Mời cậu và các bạn đi lối này!
Người phụ nữ dẫn mọi người lên tầng thượng, nơi đẹp nhất của chỗ này, hồ nước được chia làm hai, cách nhau một tấm vách mỏng, một bên là nam, một bên là nữ riêng biệt...