Này Bác Sĩ Hư Hỏng Em Yêu Anh

Chương 424



Chương 424: Lẻn vào nhà họ Mạc

 

Tường Vi đi ra khỏi tập đoàn Lục thị, cũng không lên xe, một mình đi trên đường phố vắng vẻ, trời đã rất khuya, cũng không có nhiều người đi đường, kéo ra một cái bóng rất dài dưới ánh đèn đường. Lúc mà cô ta đến một góc hẻo lánh, đột nhiên Tường Vi dừng lại: “Cô tính đi theo tôi đến lúc nào?”

ở trong góc, Lục Khánh Huyền bước ra, cô ta thấy rất kỳ lạ, rõ ràng mình đã rất cẩn thận rồi, sao mà Tường Vi vẫn phát hiện ra được.

Tường Vi quay đầu, thấy Lục Khánh Huyền là phụ nữ, cô ta không khỏi sững sờ, hỏi: “Cô là ai, sao lại đi theo tôi?” Lục Khánh Huyền phản ứng rất nhanh, mỉm cười nói: “Chào cô, tôi tên là Lục Khánh Huyền, là giám đốc của tập đoàn Lục thị”

Tường Vi cau mày: “Cô là người của giám đốc Lục, vậy sao lại bám theo tôi? Cô đã đi theo tôi từ lúc tôi vừa mới xuống tầng, hơn nữa cô cũng không

được huấn luyện chuyên nghiệp, không sợ tôi không nói gì mà lập tức giết cô luôn sao, ở trong cái nghề này của chúng tôi, thà giết nhầm còn hơn là bỏ sót.”

Lục Khánh Huyền cười một tiếng: “Chắc chắn cô sẽ không bởi vì tôi biết cô, nếu cô vì cái lý do đơn giản này mà giết tôi, chẳng phải không đáng giá sao?”

Tường Vi cười nhạt: “Cô biết về tôi như vậy, nhưng chúng ta chưa từng gặp mặt, sao cô lại biết tôi?”

“Có phải giảm đốc Lục bảo cô đi đối phó Mạc Du Hải?” Lục Khánh Huyền nhìn Tường Vi, hỏi.

Tường Vi cũng không phủ nhận: “Đúng vậy, nhưng mà cô không nên nói nghiêm trang như vậy, giám đốc Lục chưa có ra lệnh, là tôi muốn đấu với Mạc Du Hải một trận”

Lục Khánh Huyền cười nói: “Tôi đến là nghĩ kể cho cô Tường Vi lạnh lùng hỏi: “Tại sao, cô cũng là kẻ thù của Mạc Du Hải?”

Lục Khánh Huyền lắc đầu: “Không phải, nhưng tôi cũng là người của tập đoàn Lục thị, tất nhiên phải giúp giám đốc Lục giải quyết vấn đề.”

Tường Vi quan sát Lục Khánh Huyền, hỏi: “Cô có phương pháp gì, nói mau”

Lục Khánh Huyền lại cười một tiếng: “Vị tiểu thư này, cô không thấy chỗ này không phải là chỗ nói chuyện được sao?”

Tường Vi gật đầu: “Cô nói đi, đi chỗ nào Lục Khánh Huyền cười nói: “Hai ta có thể vừa uống vừa nói chuyện Hai người đi đến một bán bar, gọi hai ly rượu sau đó vào trong góc ngồi.

Tường Vi không động vào rượu mà phục vụ vừa bưng lên, là sát thủ nhất định phải thật cẩn thận, hỏi: “Bây giờ cô có thể nói được rồi, rốt cuộc là phương pháp gì?”

Lục Khánh Huyền nhẹ nhàng nói: “Chắc là giám đốc Lục đã nói cho cô, Mạc Du Hải có bạn gái tên là Hạ Nhược Vũ”

Tường Vi gật đầu: “Tôi biết, nhưng tôi sẽ không động chạm vào Hạ Nhược Vũ, bởi vì đây là trò chơi đi săn của tôi và Mạc Du Hải, không cần sự tham gia của bên thứ ba.”

Lục Khánh Huyền hơi thất vọng, nhưng sau đó đã trở về vẻ bình tĩnh rất nhanh: “Tôi cũng không bảo cổ động vào Hạ Nhược Vũ, mà là động vào tôi”

Tường Vi sửng sốt, nhìn Lục Khánh Huyền nói: “Cô bị bệnh à?” Lục Khánh Huyền lắc đầu: “Đây là kế hoạch của tôi, cô chưa từng đến thành phố này, đúng chứ, cũng không biết rõ Hạ Nhược Vũ, chả nhẽ cô không thể nhận nhầm người sao, cho nên cô coi tôi là Hạ Nhược Vũ rồi bắt cóc, cũng là chuyện rất bình thường”

Tường Vi nghe xong đầu óc mơ hồ, hỏi: “Cái này có quan hệ gì với việc ám. sát Mạc Du Hải?”

“Tất nhiên là có quan hệ rồi, tôi biết rất rõ Mạc Du Hải, đừng nhìn dáng vẻ luôn lạnh lùng của anh ta mà nhầm, thực ra anh ta rất dễ mềm lòng, sau khi

biết tôi bị cô bắt cóc, tất nhiên là sẽ đến cửu tôi, khi đó hai ta trong ngoài phối hợp với nhau, đây không phải là kế hoạch rất hay sao, khẳng định là anh ta

không nghĩ đến, tôi bị bắt cóc, nhưng thật ra là ở cùng chiến tuyến với cô” Lục Khánh Huyền giải thích.

Tường Vi nhìn Lục Khánh Huyền: “Đây là lần gặp mặt đầu tiên của chúng ta, cô lập tức muốn giúp tôi, cô thấy rằng tôi sẽ tin tưởng cô sao?”

Lục Khánh Huyền cười nói: “Cô đã gặp mặt Mạc Du Hải chưa, có nghĩ rằng anh ta là người dễ đối phó sao, nếu như không có sự trợ giúp của tôi, cô sẽ rất khó xử lý, yêu cầu của tôi cũng rất đơn giản, sau khi chuyện thành công, phiền cô nói tốt vài câu ở trước mặt giám đốc Lục, đây chính là mục đích của tôi.”

Tường Vi nửa tin nửa ngờ nhìn Lục Khánh Huyền, với người lần đầu tiên quen biết, cô ta lúc nào cũng đề phòng.

“Cô không tin tôi, tôi có thể hiểu, dù sao thì hai ta mới gặp mặt nhau lần đầu, cho nên cô có thể thử đi giết Mạc Du Hải trước, nếu thật sự không có cách nào, nhớ gọi điện cho tôi”

Lục Khánh Huyền đặt một tấm danh thiếp ở trên bàn, xinh đẹp đi ra khỏi quán rượu.

Gió đêm thổi qua mặt cô ta, Lục Khánh Huyền lộ ra vẻ đắc ý, cô ta tin rằng nhất định Tường Vi sẽ đến tìm cô, bởi vì không có ai có thể là đối thủ của Mạc Du Hải.

Đây là mưu kế của cô ta, nếu như Tường Vi áp dụng đề nghị của cô ta, như

vậy vào thời điểm quan trọng, có thể sẽ giúp được Mạc Du Hải, như vậy thì cô có thể để lại ấn tượng tốt với Mạc Du Hải, cho dù Mạc Du Hải không có cảm kích, cô có thể dùng Hạ Nhược Vũ làm cái cớ để chặn sủng, và làm dịu đi mối quan hệ với Hạ Nhược Vũ.

Cô ta phát hiện rằng nếu chỉ đơn thuần đối phó với Hạ Nhược Vũ, vẫn hơi quá khó khăn, không bằng tiếp cận cô ta một chút, và bỗng nhiên ra tay, tỷ lệ thành công sẽ cao hơn.

Mấy ngày nay, bởi vì Lục Hãng muốn đối phó với Mạc Du Hải, cho nên cô ta vẫn luôn âm thầm quan sát từng cử động của Lục Hằng, Tường Vi xuất hiện, khiến cho cô cảm thấy được Lục Hằng sẽ thật sự ra tay với Mạc Du Hải, cơ hội của cô ta cũng đã đến rồi.

Lục Khánh Huyền mỉm cười, cho dù phải bỏ ra bất cứ giá nào, cô cũng phải đoạt lại Mạc Du Hải từ trong tay của Hạ Nhược Vũ!

Tường Vi ở trong quản rượu, cầm lên danh thiếp của Lục Khánh Huyền để lại, đã ghi lại dãy số ở đó, cô ta có thể hỏi Lục Hãng một chút về thân phận của Lục Khánh Huyền, nhưng cô ta không có làm như vậy, bởi vì cô ta luôn làm theo cách riêng của bản thân,

“Mạc Dụ Hải thật sự rất khó đối phó sao, tôi cũng không tin, tối nay tôi sẽ lập tức ra tay!”

Tường Vi đứng dậy rời khỏi quán bar, trở lại tầng dưới của tập đoàn Lục thị, mở chiếc xe thể thao màu đỏ, đi đến biệt thự của nhà họ Mạc,

Đèn đuốc ở trong biệt thự sáng trưng, thể hiện nét riêng của nhà giàu có, Tường Vi đỗ xe ở phía xa xa, bởi vì loại gia tộc giàu có này, nhất định sẽ có biện pháp an ninh nghiêm ngặt, khi xe đi vào một phạm vi nhất định, cũng sẽ bị đội tuần tra bắt được,

Tường Vi lợi dụng bóng đêm đi đến bên cạnh biệt thự nhà họ Mạc, thấy trong sân đậu xe của Mạc Du Hải, chứng minh rằng anh đã quay lại. “Mạc Du Hải, tôi không tin anh cảnh giác một ngày hai tư giờ”

Tường Vi xác nhận Mạc Du Hải ở nhà, quay về xe, nhanh thay bộ quần áo màu đen, lại đến gần biệt thự nhà họ Mạc, chuẩn bị chờ cơ hội để lẻn vào trong.

Tất nhiên, kiên nhẫn của cô ta rất tốt, không có tiến vào lập tức, mà trốn ở trong góc chờ đợi, theo sinh lý mà nói, vào khoảng ba giờ sáng là lúc người ta buồn ngủ nhất, cũng là thời cơ tốt nhất để cô ra tay.

Âm thầm ghi nhớ đường đi tuần của bảo vệ, cũng từ trong đó mà tìm ra quy luật, ám sát là một công việc cần phải chuẩn bị nhất.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, đã sắp hai giờ sáng, Tường Vi đã đoán ra đường đường đi tuần của bảo vệ ở biệt thự nhà họ Mạc, nhặt một hòn đá lên, đầu tiên là ném vào bên trong biệt thự, nếu như có chó, nghe được tiếng động sẽ sửa.

Không có nghe thấy tiếng chó sủa, chứng minh rằng khá an toàn, Tường Vi linh hoạt trèo qua tường vây, đi đến góc chết của camera, như vậy thì sẽ không bị người ta phát hiện.

“Mạc Du Hải, tối nay tôi nhất định phải giết chết được anh.”

Tường Vi âm thầm thề trong lòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.