Nó là một cô bé mồ côi cha mẹ.Ở trong cô nhi viện được các
cô giáo yêu thương nhưng ra ngoài lại bị những đứa khác cùng
tuổi bắt nạt.Nó hay bị mấy đứa khác trêu là:
-Đồ mồ côi không được dạy bảo,suốt ngày chỉ biết đi ăn xin,có khi còn ăn cắp ăn trộm.
Mấy đứa đó còn kéo tóc,đánh đập nó.Họ trêu nó là đồ lập dị bởi nó có một đôi mắt rất to và tròn,lại hay long lanh,ươn ướt nên nhìn nó lúc nào cũng như sắp khóc.
Về tới cô nhi viện,nó lúc nào cũng tơi tả,quần áo rách
bươm.Nó nhớ bố mẹ nó lắm,mặc dù chưa bao giờ được gặp
họ.Rồi một mùa đông năm ấy,nó cũng bị những đứa trẻ khác
đánh,trêu chọc nhưng lần này nó không đi về cô nhi viện mà đôi
chân nó vô thức đưa nó đến một cánh đồng hoa.Cánh đồng ấy rất đẹp nhưng bị tuyết phủ trắng xóa.Giữa cánh đồng ấy có một
cây cổ thụ rất to lớn.Nó đi đến và ngồi dưới gốc cây cổ
thụ.Nó ngủ thiếp đi vì quá mệt mỏi.Trong giấc mơ,nó thấy bố
mẹ đang dang tay đón nó và tất nhiên nó chạy lại với bố
mẹ.Họ dắt nó đi một đoạn rồi tự dưng biến mất:
-Bố mẹ đừng bỏ con mà,con không muốn sống trên trần gian lạnh lẽo này đâu,con cô đơn lắm!
Sáng hôm sau,người ta thấy xác một cô bé nằm cạnh gốc cây
cổ thụ.Nó đã chết vì lạnh.Nhưng linh hồn nó không lên thiên
đàng,không xuống địa ngục mà lại nhập vào một con búp bê của
một khu trưng bày thời trang.Điều lạ là từ khi nó nhập vào
một con búp bê,con búp bế này nhìn y như người thật,không còn
các phần nối với nhau rời rạc mà y như con người,đặc biệt,con
búp bê này cũng xó đôi mắt to,rất to,cái đôi mắt lúc nào cũng ươn ướt ấy.Thực ra lúc đầu con búp bê này khá xấu xí,nhưng
bây giờ lại trở nên xinh đẹp lạ thường.Người đầu tiên phát
hiện ra là bác lao công của khu trưng bày này.Thực ra lúc đầu
vào trong kho bác cũng chẳng chú ý nhưng cặp mắt to tròn cứ
nhìn bác chằm chằm làm bác rùng mình.Và từ như thế,nó được
đem ra làm búp bê trưng bày chứ không còn ở trong kho tối
tăm,lạnh lẽo kia nữa.
Hắn là giám đốc của công ty FS,một công ty nổi tiếng thế
giới về những mặt hàng thời trang cao cấp.Hôm nay hắn được mời đến tham dự buổi trưng bày thời trang.Dù biết là không có gì
đáng chú ý nhưng hắn cảm thấy như bị thôi thúc.Thôi thì đành
đến xem sao.