-Là…việc quan trọng của công ty,tôi không dẫn cô theo được…
-Tôi hiểu rồi. Nhưng tôi sẽ ở đâu.
-Cái đó…-Hắn thở dài.-Tôi sẽ đưa cô đến nhà của Gia Bảo,anh ta sẽ đưa cô đi chơi thay tôi. Được không?
-Cũng được.
Hắn dắt nó ra xe. Lái xe mà trong lòng hắn không yên. Thật
sự hắn không muốn,không bao giờ muốn đưa nó cho tên Gia Bảo đó.
Nhưng bây giờ cũng không thể đưa nó cho ai khác,càng không thể
đưa nó theo,chỉ có một cách đó thôi.
Hắn lái xe thẳng đến nhà anh. Ấn chuông,rất may là hiện giờ anh đang ở nhà. hấy nó cùng hắn đến nhà mình thì cực kì
bất ngờ.
-Chuyện lạ thế? Anh tặng cô ấy cho tôi mà không cần tranh đấu à?
-Mơ đi. Không bao giờ tôi làm như thế cả. Chẳng qua tôi muốn gửi cô ấy ở đây một lát.
-Không chỉ một lát mà cả đời cũng được.
-Bỏ ngay cái kiểu đá đểu đó đi. Hiện giờ tôi có việc bận mà chỉ có anh là người tôi an tâm nhất…
-Được rồi,tôi hiểu rồi. Anh cứ đi đi,tôi sẽ chăm sóc cô ấy
như một nàng công chúa,chắc chắn sẽ tốt hơn anh. Cứ việc đi
đi,không quay lại cũng được.
-Đẹp thì cũng đẹp nhưng anh không thích. Vào đây,anh sẽ tân trang cho em.
15 phút sau,nó bước ra với một diện mạo khác hẳn. Nó mặc
một chiếc áo thun ngắn tay màu hồng nhạt,có hình một con mèo
rất đáng yêu,chiếc quần rin màu kem ngắn hơn đùi,đôi giày
Converse màu trắng hồng,tóc cột cao bằng sợi dây hồng hồng có
hình chiếc nơ xinh xinh. Trông nó bây giờ vừa năng động trẻ
trung,vừa xinh xắn không kém gì búp bê (Hình như có gì sai sai). Nó đứng trước gương,thích thú với diện mạo mới của mình.
-Đẹp quá đi,không nhận ra em nữa,anh Bảo đúng là tuyệt vời.
-Được rồi,chúng ta đi thôi Bảo Ánh.
-Dạ.
Anh chở nó đến một khu hội chợ tấp nập. Nơi đây có rất
nhiều gian hàng và trò chơi dân gian. Nó thích thú chạy lung
tung,suýt nữa thì lạc. Anh đi theo nó,chơi cùng nó,mua đủ thứ
đồ cho nó. Nó vui lắm. Chơi mệt,nó ngồi nghỉ ở một hàng kem.
Anh đưa cho nó một cây kem ốc quế và nó ngồi ăn ngon lành. Anh
mỉm cười vì nó quá đáng yêu,lấy khăn giấy lau miệng cho nó.
Nó đang ăn thì bỗng thấy có dáng người quen quen ở xa xa kia.
Là hắn. Nó đang định chạy lại thì nhận ra,đi bên hắn còn có
một người con gái khác. Hai người họ đi với nhau,khoác tay
nhau,… Nó làm rớt cả cây kem đang ăn dở,ngã xuống đất. Anh vội
chạy lại đỡ. Thật sự anh cũng không tin hắn lại làm vậy. Anh
lựa lời dỗ ngọt:
-Bảo Ánh à,ở kia có bán cá viên chiên,anh mua cho em nhé?