Này, Đại Thúc!

Chương 12: Chúng ta sống trong thế giới của chúng ta



Ánh mặt trời sáng sớm ấm áp chiếu vào căn phòng còn đang chìm trong giấc ngủ. Một người trên giường vươn ra một cánh tay, nhu nhu tóc người bên cạnh nhẹ nhàng nói:” Đại thúc, sớm”

Vưu Lạc nhìn người nằm trong lòng mình ngủ say sưa không tự giác nở nụ cười, cúi đầu hôn lên mái tóc mềm mại. Nhẹ nhàng đem cánh tay để dưới đầu người kia rút ra lại cẩn thận rời giường, đem chăn đắp thật tốt cho hắn, mặc vào bộ quần áo thoải mái ở nhà nhẹ nhàng mở cửa đi ra ngoài lại nhẹ nhàng đem cửa đóng lại

Vưu Lạc biết thân thể Lý Mộc Nhất không phải đặc biệt tốt, tuy rằng không có bệnh nặng gì nhưng từ lúc tuổi còn nhỏ đã làm nhiều việc như vậy, còn không ăn uống đầy đủ, trực tiếp làm cho thân thể gầy gò. Vưu Lạc nghĩ nhất định phải nghĩ biện pháp đem hắn chăm cho béo lên một chút, tuy rằng hiện tại ôm lấy thực dễ dàng bởi hắn thật sự rất nhẹ nhưng trên người có chút thịt vẫn tốt hơn, hắn thích cảm giác mềm mềm, giồng như mái tóc mềm của đại thúc

Vưu Lạc xay một mẻ sữa đậu nành, nấu hai cái trứng chim, lại nướng vài miếng bánh mỳ lúa mạch, nhìn bữa sáng chính mình vì đại thúc mà chuẩn bị, gật gật đầu, dinh dưỡng coi như đầy đủ

Khi Lý Mộc Nhất tỉnh ngủ, hướng bên cạnh sờ soạng phát hiện bên người đã không có ai nhưng vẫn còn độ ấm, hẳn là thời gian dậy cũng không lâu đi.

Hắn rời giường, mở cửa nhìn thấy Vưu Lạc đứng bên bàn ăn, ánh sáng buổi sớm chiếu lên người hắn làm cho toàn thân nam nhân đều được bao phủ trong một vầng ánh sáng nhu hòa, Lý Mộc Nhất nhất thời ngẩn ngơ cứ đứng đó xem Vưu Lạc đến choáng váng.

Vưu Lạc nghe được âm thanh mở cửa, quay đầu lại, nở nụ cười nhẹ, hướng nơi Lý Mộc đứng đi đến

“Đại thúc, lại đây, tối qua ngủ ngon không?”

“Ân, thật lâu không ngủ say như vậy, thật ngượng ngùng, còn để ngươi dậy trước làm điểm tâm” Lý Mộc duỗi tay cào cào tóc, có điểm ngượng ngùng

Vưu Lạc kéo tay Lý Mộc Nhất” lại đây ăn điểm tâm, ăn xong hai ta cùng đi dạo phố, ngươi quyết định xem chúng ta nên đi đâu”

“Ân, tới trung tâm thương mại Tùng Lôi xem trước đi, sau đó đi dạo một chút”

“Được”

“Đại thúc, làm sao vậy, không thích ăn sao?” Vưu Lạc nhìn Lý Mộc Nhất thấy đại thúc ăn không nhiều lắm

“Ta không quen ăn bánh mỳ lúa mạch, bình thương nếu không kịp nấu nướng thì ăn thế này sẽ rất tiện lợi nhưng là…. Không ngon như cháo ngươi nấu” Lý Mộc Nhất càng nói những lời cuối cùng lại càng nhỏ dần

“Thực xin lỗi đại thúc, về sau sáng nào cũng sẽ nấu cháo cho ngươi được không?” Vưu Lạc nghĩ vốn định chuẩn bị một bữa sáng với đầy đủ dinh dưỡng, nào biết đại thúc thích cháo mình nấu a.

“Ta không phải ý tứ kia….cái kia…” Lý Mộc Nhất có chút nóng nảy nghĩ mình thật là có bệnh, hiện tại có người chủ động làm bữa sáng cho mình cư nhiên còn đòi hỏi cái này cái kia

“Không có việc gì, ta hiểu được, cố gắng ăn hết bữa sáng nay được không” Vưu Lạc đánh gãy ý muốn tự trách của Lý Mộc Nhất

“Ân” Lý Mộc Nhất cúi đầu ăn

“Đại thúc, ta thật thích ngươi như vậy” Lý Mộc Nhất ngẩng đầu nhìn Vưu Lạc khó hiểu

“Đại thúc, ta thực ra vẫn còn rất trẻ, năm nay mới 23, từng kết giao với không ít bạn gái nhưng thực sự chưa từng dụng tâm với một người nào, cho nên hiện tại ở chung với ngươi, ta muốn đem toàn bộ những gì ta có cho ngươi nhưng lại không biết ngươi có thể nhận bao nhiều, thậm chí cũng không biết chính mình làm thế có đúng hay không. Nếu ngươi cái gì cũng không nói ra mà ta thì chỉ biết cắm đầu vào làm theo ý mình thì chúng ta sẽ không đi được cùng nhau quá xa. Cho nên, ta thực cảm tạ ngươi vừa rồi đã nói với ta những lời đó. Đại thúc, về sau nếu không thích cái gì hay không muốn cái gì đều phải trực tiếp nói cho ta biết, ta có thể hiểu được, không cần giấu diếm lại càng không cần lừa gạt. Dù có là ý tốt hay xấu, khen hay chê hoặc nghĩ cái gì đều phải trực tiếp nói cho ta biết. Ta vốn là người nhanh mồm nhanh miệng đối với ngươi dù là muốn sở hữu, thích, chán ghét, vui vẻ hay ghen tỵ đều đã nói rõ ràng với ngươi, cho ngươi hiểu hết những gì ta suy nghĩ cho nên ngươi cũng phải như vậy có hiểu không?” Vưu Lạc tận lực đem từng lời nói suy nghĩ cẩn thận hy vọng Lý Mộc Nhất có thể hiểu được tâm ý của mình

“Ta hiểu, ngươi muốn chúng ta trong khi sống chung sẽ không có gì giấu diếm, ta sẽ tin tưởng từng câu nói của ngươi, đem mọi cảm giác, tâm tình của mình nói cho ngươi biết”

Vưu Lạc nhìn Lý Mộc Nhất biết hắn cùng những nữ nhân trong quá khứ của mình không giống nhau. Mình không thể đem mọi chuyện đều ôm vào trong lòng, cũng không thể đem hắn hoàn toàn bảo hộ trong vòng tay,hắn hiểu được nếu muốn cùng Lý Mộc đi xa hơn có một số việc nhất định cần cả hai người phải cùng nhau đối mặt mới được, Việc này hắn đã sớm nghĩ qua không nghĩ tới ngay vào sáng sớm hôm nay có cơ hội đem những lời này nói cho Lý Mộc Nhất nghe.

Hắn nghĩ thật may mắn vì đại thúc hiểu được ý tứ những gì hắn muốn nói. Thật lâu sau này có xảy ra một sự kiện khiến Vưu Lạc cảm thấy thật may mắn vì mình đã sớm đem những lời này nói cho Lý Mộc nghe nếu không không biết sẽ dẫn tới hậu quả gì nữa.

Nếm qua điểm tâm, chuẩn bị xong mọi thứu hai người liền ra ngoài. Vưu Lạc muốn mua một chút đồ dùng sinh hoạt, hai ngày nay mình đều dùng bàn chải đánh răng của đại thúc, quần áo linh tinh có thể từ từ rồi mua nếu không cứ về nhà lấy là được nhưng là trước hết quần áo đại thúc phải mua một ít để ở nhà mình khi nào cần còn dùng đến.

Vưu Lạc mang theo Lý Mộc tới trung tâm thương mại rộng lớn, mua cho Lý Mộc Nhất một chút quần áo. Cuối tuần lại còn là một ngày hè tháng sáu người đi dạo phố thực sự là không ít. Trên đường nơi nơi đều là ngươi mua đầy những đồ vật giống như ném tiền ra cửa sổ

“Vưu Lạc, đừng mua nữa, đã mua rất nhiều quần áo rối, một mùa hè có ba, bốn tháng, một mình ta sao có thể mặc nhiều quần áo như vậy a” Lý Mộc thấy đống đồ trong tay Vưu Lạc hắn lại còn có xu hướng muốn vào cửa hàng nữa chọn hết thứ này đến thứ kia cho mình, quần áo, giầy, đồng hồ, thắt lưng, thậm chí cả quần lót, hơn nữa những đồ này đều là những thứ xa xỉ. Hiện tại cuộc sống của Lý Mộc Nhất cũng không thiếu tiền nhưng khi hắn nhìn Vưu Lạc mua hàng trong lòng không tránh khỏi run rẩy. Mới một buổi sáng mà thôi, dù Lý Mộc Nhất tính sơ sơ cũng đã tiêu mất mấy chục vạn rồi,có tiền cũng không thể hoang phí như vậy a.

Vưu Lạc nghĩ nghĩ, những gì cơ bản nên mua đều đã mua xong:” Hảo, hai ta đi ăn cơm đi, buổi chiều lại mua đồ dùng sinh hoạt là được”

Nhưng vừa nói xong chưa đến hai phút Lý Mộc Nhất lại bị Vưu Lạc kéo đến một cửa hàng cung cấp hàng độc quyền, Lý Mộc Nhất có điểm dở khóc dở cười:”Lấy cho ta cái quần kia cỡ L” Vưu Lạc chỉ vào một chiếc quần âu Armani nói với người trong cửa hàng

Nhân viên tiểu thư nhìn nam nhân trước mặt hai mắt lập tức biến thành hình trái tim, đây là nam nhân tinh anh suất khí trong truyền thuyết đi, lập tức bày ra nụ cười mỉm ngọt ngào tiêu chuẩn:”Tiên sinh, cỡ L có khả năng sẽ không vừa với ngài, ngài thử cỡ XL một chút đi”

“Ân, không phải cho ta, cho hắn” Vưu Lạc kéo Lý Mộc Nhất từ sau lên nói

“Nga, vậy thì có thể, vị tiên sinh này, mời đi bên này” một nhân viên tiểu thư dẫn Lý Mộc Nhất vào phòng thử đồ

“Tiên sinh, mời đi bên này, ngài ngồi nghỉ ngơi trước một chút đi” nhân viên tiểu thư khác dẫn Vưu lạc đến ngồi vào một sopha

“Uy, nhìn thấy không, thật suất a”

“Đúng vậy đúng vậy, hơn nữa ngươi xem mấy túi to bên chân đi, vừa thấy chính là có ‘Tiền’ lại có ‘Tài’ a, ta mà tìm được bạn trai như vậy thì tốt rồi, sẽ không cần phải đi làm ở đây nữa”

“Thiết, cũng không nhìn lại mình xem, ai, bất quá ngươi nói xem người dễ nhìn vừa đi vào là ai a”

“Ca ca hoặc là thúc thúc gì đấy đi, dù sao khẳng định là thân thích, ngươi không thấy những túi đồ bên người của người ta đều là đồ dùng cho nam sao, khẳng định đều là của người nọ hoặc người dễ nhìn kia”

“Ta cũng muốn có thân thích như vậy a” Nhân viên tiểu thư lại mặc sức tưởng tượng

Vưu Lạc nghe nhân viên tiểu thư ở một bên khe khẽ nói nhỏ, không khỏi cảm thấy buồn cười:” Ca ca hoặc là thúc thúc sao?” Khóe miệng hắn cong lên, lộ ra ý cười đến không có hảo ý.

“Vưu Lạc, thế nào?”

“Ân, không sai, ta chỉ biết ngươi mặc nhất định sẽ thích hợp”. Vưu Lạc quay sang nói với nhân viên tiểu thư đang đứng gần đó:”Phiền toái đem cái này gói lại cho ta”

“Được, mời bên này”

Lý Mộc Nhất cùng Vưu Lạc ở quầy thu ngân thanh toán xong liền đi ra ngoài, đi đến cửa Vưu Lạc đột nhiên quay đầu nhìn về phía Lý Mộc Nhất:” bảo bối, ngươi muốn ăn cái gì?”

Lý Mộc Nhất ngốc lăng, nghĩ đây là làm sao vậy, mặt lập tức phối hợp đỏ lên:” Ha ha, bảo bối, phát ngốc cái gì chứ?” Vưu Lạc một tay vòng qua thắt lưng Lý Mộc Nhất, cúi đầu hôn lên trán hắn sau đó quay đầu nhìn thoáng qua các nhân viên tiểu thư đã hóa thạch đắc ý nở nụ cười ôm đại thúc nhà mình đi ra ngoài.

Bắt đầu từ lúc rời khỏi cửa hàng đi ra, Vưu Lạc phát hiện Lý Mộc Nhất không hề nói chuyện, Vưu Lạc có điểm lo lắng, vừa rồi có phải quá đáng hay không, tư tưởng của đại thúc lại không thoải mái như mình:” Đại thúc, ngươi sinh khí sao?”

Vưu Lạc cẩn thận hỏi, Lý Mộc Nhất ngẩng đầu nhìn về phía hắn:” Vì sao lại làm như vậy?” Ngữ điệu  bình thản, không hề cao hứng, không hề sinh khí chính là giống như một câu trần thuật mà thôi.

“Vừa rồi nhân viên tiểu thư trong kia nói ngươi không phải ca ca thì chính là thúc thúc gì đó của ta, ta nghe xong mất hứng cho nên cố ý làm như vậy cho bọn họ xem” nói xong Vưu Lạc nhìn trộm Lý Mộc Nhất xem ra hẳn là không thành vấn đề, hoàn toàn không sinh khí

Lý Mộc Nhất đại khái đoán được có thể là vì vậy, hắn ở trong phòng thay đồ cũng nghe các nàng nói chuyện, chính là không nghĩ người này dưới ánh mắt công chúng cư nhiên dám làm như vậy.

“Ngươi không sợ bị người quen nhìn thấy sao?”

“Vì sao phải sợ, ta mang bà xã nhà mình đi mua đồ, còn phải trốn tránh cái nhìn của người khác sao” Vưu Lạc không cho là đúng trả lời

“Đối với chúng ta… chúng ta cùng với những người khác không giống a, người ta sẽ nói..” Lý Mộc nhất có điểm lo lắng nói.

“Ai muốn nói cái gì thì cứ nói, ta không quản được miệng người khác, ta cũng không có biện pháp làm cho mình không nghe nữa nhưng ta không quan tâm, ta cũng không sống vì bọn họ” Vưu Lạc biết nếu để một mình Lý Mộc Nhất trên một con ngựa rồi bảo hắn đến với mình thì là điều không có khả năng nhưng chính mình có thể làm người dẫn đường, khiến hắn hiểu được đồng tính luyến ái cùng người bình thường không có gì khác nhau

Vưu Lạc dùng một tay ôm chầm lấy Lý Mộc Nhất:” Đại thúc, nếu chúng ta không quản được miệng người khác thì cứ mặc kệ là được, chúng ta còn có một đám bạn tốt, chúng ta tự sống trong thế giới của mình thì tốt rồi, được không?”

Lý Mộc chôn mặt thật sâu vào ngực Vưu Lạc, hai tay gắt gao ôm lấy thắt lưng Vưu Lạc, Vưu Lạc cũng không lên tiếng cứ đứng như vậy thản nhiên nhận những ánh mắt khác thường của người xung quanh.

Hắn nghĩ nếu đại thúc không thể đối diện với ánh mắt của người khác, thì chính mình sẽ thay hắn đối diện, hắn không thể thừa nhận điều gì thì chính mình sẽ thay hắn thừa nhận là tốt rồi. Đại thúc không cường đại như mình, hắn cần thời gian, vậy mình liền cho hắn đủ thời gian để trở nên mạnh mẽ sau đó cùng mình đối mặt với cuộc sống

Vưu Lạc cùng Lý Mộc Nhất ở bên ngoài ăn cơm trưa buổi chiều đi đến siêu thị phụ cận mua một ít đồ dùng sinh hoạt sau đó lái xe mang theo Lý Mộc về nhà mình trước tiên đến biệt thự tại Long Tháp. Phòng ở trang trí rất đơn giản, với hai màu đen trắng làm chủ đạo, còn có một cửa sổ sát đất thật to đó là nơi Vưu Lạc thích nhất

Vưu Lạc đem đồ của hai người để vào tủ quần áo, còn đồ dùng sinh hoạt thì đem vào nhà vệ sinh, để Lý Mộc Nhất tự quen thuộc hoàn cảnh, hắn nói cho Lý Mộc Nhất nếu bình thường phải tăng ca thì hai người có thể đến đây ở, nơi này rất gần công ty

“Đại thúc, trời nóng, ngươi đi tắm đi, nghỉ ngơi một hồi ta đưa ngươi đến căn hộ tại Giang Bắc. Lý Mộc Nhất vừa quay đầu lại liền thấy Vưu Lạc đã tắm xong đi ra, đang chuẩn bị bật điều hòa.

“Đợi, đợi một chút, đừng bật điều hòa, ngươi như vậy sẽ dễ bị cảm mạo, đối với thân thể không tốt”. Lý Mộc Nhất chạy tới tiếp nhận khăn mặt trong tay Vưu Lạc:” Ngồi xuống” Vưu Lạc nghe lời ngồi xuống, Lý Mộc Nhất quỳ gối trước mặt Vưu Lạc nhẹ nhàng lau tóc cho hắn

“Lần sau khi tóc còn ướt không được ra ngoài, lau khô rồi hãy ra”

“Đại thúc, không phải có ngươi ở đây sao” Vưu Lạc đem Lý Mộc Nhất ở trước mặt ôm vào trong lòng, mặt chôn trước ngực Lý Mộc Nhất. Nhiệt khí theo hơi thở đi ra phun lên ngực Lý Mộc Nhất, ngứa, Lý Mộc Nhất khó nhịn xoay xoay người, Vưu Lạc dùng sức ôm chặt đem Lý Mộc Nhất hoàn toàn ôm trong lòng

Vưu Lạc cúi đầu muôn hôn, Lý Mộc Nhất duỗi tay ngăn lại một chút:” Ta muốn tắm rửa, lát nữa còn có việc phải làm mà”

“Chậm một chút cũng không sao” Lý Mộc Nhất còn muốn nói gì đó nhưng thanh âm đã hoàn toàn biến mất trong nụ hôn của Vưu Lạc

“Ân… Lạc” nghe được tiếng Lý Mộc rên rỉ, Vưu Lạc dúi đầu vào cổ hắn, miệng tiến đến kề sát bên tai Lý Mộc Nhất:” Đại thúc, ta muốn ngươi”

“Ân, đợi đến buổi tối được không?”

“Được” Vưu Lạc ôm Lý Mộc Nhất bình ổn một chút:” Đại thúc, đi tắm đi”

“Được” Lý Mộc Nhất đứng lên, vọt vào phòng tắm trong phòng ngủ, nhìn khuôn mặt hồng của mình trong gương hắn biết không phải do hơi nước

Buổi chiều hai người lại đến biệt thự của Vưu Lạc ở khu biệt thự Giang Bắc, đó là khu biệt thự hiếm có tại H thị, trong tiểu khu có phong cảnh rất đẹp, non xanh nước biếc, chỉ là khoảng cách giữa các biệt thự quá gần

Vưu Lạc nói phòng ở đây định kỳ đều có người đến dọn dẹp cho nên thực sạch sẽ, thời gian nghỉ ngơi có thể đến đây, Lý Mộc Nhất thực thích nơi này, đường xá mát mẻ, còn có hồ bơi riêng, tất cả đều khiến Lý Mộc thật vui vẻ

Hai người lại trở lại phòng ở của Lý Mộc Nhất tại Giang Nam, Vưu Lạc đem đồ đạc của mình sắp xếp ổn thỏa hắn nghĩ có lẽ về sau thời gian ở đây sẽ là nhiều nhất.

Buổi tối chưa kịp ăn cơm Vưu Lạc đã nhận được điện thoại của Lục Diêm:” Tiểu Lạc, ở đâu vậy, chúng ta ở Coco, các ngươi khi nào thì qua đây?”

“Ta cùng đại thúc cơm nước xong sẽ qua”

“Tiểu Lạc a, chị dâu đâu? Nhanh lên lại đây đi, Ly Ly đã muốn chờ không được, rất muốn được gặp chị dâu rồi” Tiểu Ngải đoạt lấy điện thoại ồn ào nói.

“Đã biết” Vưu Lạc nghe thanh âm bên đầu kia điện thoại, hôm nay người thật đông đủ a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.