Này, Đại Thúc!

Chương 15: Ta là lão bản, hắn là lão bản nương



Buổi chiều trở lại công ty, có người trong bộ nhân sự đến tìm Lý Mộc Nhất nói là công ty muốn tuyển người. Nhóm người tổng công ty điều đến này chỉ là tạm thời đến hỗ trợ, khi nào ở đây ổn định còn phải trở về, hơn nữa công ty sắp tới còn thêm vài hạng mục, người của bộ kỹ thuật hiện tại cũng cần quay về, vì vậy nhân viên mới trong bộ kỹ thuật cần Lý Mộc Nhất đi phỏng vấn.

Lý Mộc đồng ý nhưng vấn đề là bộ phận mình cần tuyển nhân sự, Lý Mộc Nhất dù chưa ăn qua thịt heo cũng gặp qua heo chạy, những người phỏng vấn đều ăn mặc nghiêm túc, tây trang thẳng thớm. Nghĩ đến bộ dáng của mình, bình thường miễn cưỡng cũng có thể coi như nghiêm túc nhưng nếu cứ thế mà đi phỏng vấn thì thực sự là không được, cho nên sau khi tan tầm, hắn liền lôi kéo Vưu Lạc bồi mình đi dạo phố, nhờ Vưu Lạc chọn giúp mình ít quần áo nghiêm túc một chút, hắn thực tin tưởng vào mắt thẩm mĩ của Vưu Lạc

Quả nhiên ánh mắt của Vưu Lạc là tốt nhất, Lý Mộc tự ngắm mình trong gương, thực vừa lòng.

“Đại thúc, vừa lòng không?” Vưu Lạc đến phía sau hắn hỏi.

“Ân, ta cảm thấy tốt lắm, ánh mắt của ngươi luôn không sai.”

Buổi tối, Lý Mộc Nhất nhận được điện thoại của Trình Hạo hỏi có muốn ra ngoài chơi không, hắn cùng Lục Diêm đang ở bên ngoài. Lý Mộc Nhất cự tuyệt, hắn còn muốn về nhà sớm nấu cho Vưu Lạc vài món ngon.

Trình Hạo nghe được liền lắc đầu, nói với Lục Diêm đang ở bên cạnh:” Diêm, đại thúc phải nấu cơm cho Vưu tổng”. Lục Diêm cười:” Vậy thì đừng làm khó dễ người ta”

“Được rồi, được rồi”

Vưu Lạc cùng Lý Mộc trở về nhà, Lý Mộc Nhất cởi giày, thay quần áo liền hướng vào bếp.

“Đại thúc không cần sốt ruột, ta cũng không quá đói bụng” Vưu Lạc nhìn bộ dáng Lý Mộc Nhất vội vàng nấu cơm trong lòng liền thấy ấm áp, bất quá chỉ là về muộn hơn mọi ngày một giờ thôi, cũng không đến mức đói chết người.

Lý Mộc Nhất ở trong bếp chiến đấu một hồi thì Vưu Lạc đi vào. Lý Mộc quay đầu lại nhìn hắn:” Ngươi vào đây làm gì, mình ta làm là được rồi, ngươi ra ngoài xem TV đi”

Vưu Lạc nhìn Lý Mộc Nhất cười cười, đi đến phía sau đem hắn ôm vào trong ngực, một tay ôm bên thắt lưng, một tay nắm bàn tay đang xào rau:” Ta muốn giúp ngươi a”.

Lý Mộc cảm giác tư thế này thật ái muội, nhưng hắn cũng thật hưởng thụ cuộc sống như vậy, đây chính là ước mơ mà hắn muốn đã lâu cứ tưởng cả đời này cũng không thể thực hiện không ngờ Vưu Lạc lại xuất hiện, cho hắn hết thảy những gì hắn muốn.

Lý Mộc quay đầu nhìn về phía Vưu Lạc, Vưu Lạc liền cúi xuống hôn lên đôi môi Lý Mộc Nhất:” Đói bụng lắm rồi đi, vốn không cần phải về muộn như vậy nhưng bộ nhân sự nói thông báo tuyển dụng đã lâu rồi, bởi ta xin nghỉ phép, họ không liên hệ được với ta nên đã rời lịch phỏng vấn từ thứ 2 thành ngày mai” Lý Mộc có cảm giác thật áy náy.

Không sao, ngươi là lão bản nương ai dám nói gì ngươi chứ” Vưu Lạc thả lỏng cơ thể tựa vào lưng đại thúc

Ăn xong cơm chiều, lại thu thập hảo, Lý Mộc Nhất tắm xong ngồi ở máy tính xem tư liệu:” Lạc”, Vưu Lạc vừa tắm xong đi ra thì nghe thấy đại thúc gọi mình.

“Có chuyện gì đại thúc?” Vưu Lạc đi đến bên cạnh Lý Mộc Nhất

“Chính là… ta chưa từng làm người phỏng vấn, ta phải hỏi cái gì a?”

Vưu Lạc nở nụ cười, đại thúc còn thật sự lo lắng chuyện đó sao? “Những chuyện khác ngươi không cần quan tâm, còn có những người khác nữa mà, bọn họ sẽ phụ trách hỏi, mời ngươi đến chủ yếu là muốn ngươi hỏi những vấn đề liên quan đến phương diện kỹ thuật, ngươi chỉ cần hỏi những gì liên quan đến phương diện chuyên ngành đó là tốt rồi, những cái khác đều không cần quan tâm, nếu không được còn có ta mà”

“Nga, đơn giản như vậy thôi a” Lý Mộc Nhất cào cào tóc, xem ra mình suy nghĩ nhiều rồi. Ngẩng đầu nhìn đến ánh mắt Vưu Lạc tràn ngập tình cảm đang nhìn mình

Lý Mộc Nhất đứng lên, vươn tay kéo Vưu Lạc ngồi cạnh mình trên giường sau đó đi vào phòng tắm lấy khăn mặt:” Ta không phải đã nói với ngươi rồi sao, không được để tóc ướt rồi cứ thế chạy ra, nếu ngươi bị cảm thì làm sao bây giờ?” Lý Mộc Nhất vừa quở trách vừa cầm khăn nhẹ nhàng lau mái tóc ướt sũng nước của Vưu Lạc.

“Ha ha, đại thúc, không phải ta cũng đã nói là có ngươi ở đây rồi, ta không cần lo lắng hay sao a “, Vưu Lạc nói xong đắc ý cười to, ôm lấy thắt lưng Lý Mộc Nhất, đem mặt chôn trong ngực hắn.

“Hừ, ngươi…ngươi là cố ý phải không, ngươi còn như vậy nữa ta sẽ không quan tâm đến ngươi”

“Đại thúc, ngươi sẽ không mặc kệ ta đâu, ngươi sẽ luyến tiếc” Vưu Lạc bộ dáng ta biết thừa ngươi nghĩ gì rồi đáp trả.

“Ngươi…” lời Lý Mộc Nhất định nói biến mất sau nụ hôn của Vưu Lạc

“Lạc, hôm nay…đêm nay không được, ngày mai còn phải phỏng vấn mà”, Lý Mộc Nhất bắt đầu lo lắng đến vấn đề phỏng vấn của công ty ngày mai

“Đại thúc, đêm nay chỉ một lần thôi, bởi vì…”, Vưu Lạc nắm tay Lý Mộc Nhất đặt lên phân thân đã sưng lên nóng bỏng của mình

“Kia, vậy được rồi, một lần thôi đấy”

[Mộc Mộc (không phải ta là tác giả nói): Lý Mộc Nhất, tiểu tử này chính là một con lang a, lời nói của hắn ngươi cũng có thể tin?]

“Đại thúc, đại thúc, ta yêu ngươi, ta yêu ngươi”. Lý Mộc nghe tiếng Vưu Lạc nỉ non bên tai khóe miệng câu lên, chìm vào trong kích thích Vưu Lạc gây cho hắn. Vưu Lạc một lần lại một lần tiến vào bên trong hắn, Lý Mộc chỉ có thể nương theo Vưu Lạc cùng nhau luật động, miệng phát ra từng tiếng rên rỉ nhỏ vụn, đêm vừa mới bắt đầu thôi.

++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++

Buổi sáng, Lý Mộc Nhất lại bị Vưu Lạc hôn tỉnh, hắn không muốn đứng lên chút nào, một chút cũng không muốn, nếu có thể thì hôm nay hắn đã xin nghỉ phép, dù sao Vưu Lạc cũng sẽ không nói gì. Nhưng không thể được, hôm nay hắn là người phỏng vấn nhất định phải có mặt, Lý Mộc Nhất ai oán nhìn Vưu Lạc

“Đại thúc, làm sao vậy?”, Vưu Lạc nhìn khuôn mặt một chút cũng không cao hứng của đại thúc

Lý Mộc Nhất ấm ức, ngươi còn dám hỏi ta làm sao vậy, tối hôm qua người ta từ sớm đã cầu xin từ bỏ, nhưng hắn căn bản một chút không để ý đến, cho nên làm cho mình mệt chết, rõ ràng đã đáp ứng chỉ làm một lần vậy mà lại trở thành như thế a! Rốt cuộc mình không thể đứng lên tất cả là do hắn làm hại.

Vưu Lạc ha ha cười, ôm Lý Mộc rời giường, mặc quần áo, lại ôm đi rửa mặt rồi ra ăn sáng, xuống lầu cũng muốn ôm nhưng bị Lý Mộc cự tuyệt

Đến công ty, Lý Mộc Nhất vẫn còn giận dỗi, Vưu Lạc kéo Lý Mộc vào văn phòng mình

“Đại thúc, đừng giận nữa, được rồi mà, ta biết sai rồi”, Lý Mộc nhìn cái miệng chu ra của Vưu Lạc giống như tiểu hài tử vì không được kẹo mà mất hứng thấy hắn thật đáng yêu.

Rốt cuộc vẫn không giận được nữa:” Phốc, được rồi, ta không tức giận, ta muốn đi chuẩn bị để phỏng vấn”, Vưu Lạc chỉ biết chiêu này sử dụng đã có hiệu quả, cười tủm tỉm gật đầu:” Hảo, ngươi đi đi, buổi trưa ta sẽ tìm ngươi, chúng ta cùng nhau ăn cơm”.

“Ân, được, ta đi đây”

“Đại thúc, đợi một chút” Lý Mộc Nhất quay đầu lại, Vưu Lạc liền đi tới chỉ môi mình:” Đại thúc, hôn tạm biệt một cái”

Lý Mộc Nhất hơi do dự nhưng vẫn đáp ứng, rất nhanh hôn một cái lập tức quay đầu đi ra khỏi văn phòng Vưu Lạc

Vưu Lạc nghĩ nghĩ cầm điện thoại trên bàn:”Uy, Vương quản lí, phỏng vấn….”

Thời gian phỏng vấn là 9:30, Lý Mộc Nhất tuy là người phỏng vấn phần kỹ thuật nhưng ai bảo người ta thân phận đặc thù, sao có thể giống như những người phỏng vấn khác. Kỳ thật Lý Mộc Nhất thật muốn nhìn những người khác phỏng vấn như thế nào. Đợi đến khi những người đi phỏng vấn tiến vào, Lý Mộc Nhất liền sửng sốt, thật sự là nhiều người mà, nghĩ kĩ lại cũng thấy không có gì là không đúng, tiền lương cùng đãi ngộ tốt như vậy, mọi người đều chen nhau đến sứt đầu mẻ trán để dành chỗ tốt.

Những người phỏng vấn chỉ mới nhìn nhiều người đến như vậy đã thấy thật đau đầu, Vưu tổng sáng nay đã phân phó, phỏng vấn hết buổi sáng phải xong không được để lan sang buổi chiều, giữa trưa còn muốn Lý Mộc Nhất nghỉ ngơi:” Lý quản lí, ta nghĩ nhiều người thế này không bằng mỗi người lấy một tờ giấy, sau đó ngươi tổng hợp vấn đề thành một số câu hỏi rồi để họ viết ra đáp án, cuối cùng tất cả đều nộp lại ngươi xem có được không, chứ nhiều người như vậy, không thể phỏng vấn hết được a”

“Ân, cũng được, như vậy có thể tiết kiệm được thời gian cho mọi người”, Lý Mộc Nhất nhớ sáng nay đã đáp ứng buổi trưa đi ăn cơm với Vưu Lạc, không thể để lãng phí thời gian ở đây. Trước đây, Lý Mộc Nhất quyết không có loại ý tưởng thế này, với hắn công việc vĩnh viễn xếp thứ nhất, nhưng hiện tại không như vậy, đã có Vưu Lạc, mọi chuyện tình đều xếp thứ hai.

Nhân viên công ty phát giấy bút, Lý Mộc Nhất bắt đầu đặt câu hỏi:”Câu thứ nhất xin mọi người trả lời bình thường trình tự viết số hiệu thế nào? Câu hai lấy năng lực của chính mình, bình thường muốn tạo một trang chủ như Nữ Trang Đào Bảo cần bao nhiêu thời gian có thể hoàn thành, câu ba ….” Lý  Mộc Nhất đọc xong 5 câu hỏi liền li khai.

Lý Mộc thấy mọi người bên ngoài đều đang làm việc không có ai chú ý đến mình liền hướng về phía văn phòng Vưu Lạc tìm người, mới chạm tay vào nắm cửa đã nghe thấy tiếng Vưu Ni ở phía sau:” Đại thúc, muốn tìm ông xã của ngươi cũng không cần lén lút như vậy đi”

“Ách, Tiểu Ni, ta…ta không có lén lút, ta chỉ sợ Vưu Lạc đang làm việc, thật sự”. Lý Mộc Nhất vội vàng hướng Vưu Ni giải thích, đồng thời đè thấp thanh âm nói:” Tiểu Ni, ngươi nói nhỏ một chút, ông xã cái gì chứ, mọi người đều đang ở đây, nhỡ mọi người đều nghe được thì thật không tốt”. Lý Mộc Nhất nghĩ Vưu Ni một chút cũng không giữ mồm giữ miệng chẳng kém Vưu Lạc cùng Vưu Ly chút nào.

Vưu Ni cảm thấy mình đã muốn tức đến hộc máu, đại thúc bây giờ nói chuyện thật lưu loát, nhất định là vì ở với Tam ca nên bị dạy hư:”Tam ca hiện tại đang làm việc mà, ngươi muốn vào tìm hắn sao?”

“A, như vậy a, kia quên đi, ta nghĩ nên đợi lát nữa”, Lý Mộc Nhất có điểm thất vọng. Vưu Ni nghĩ đại thúc cùng nhị ca quả nhiên là không thể so sánh, nếu là nhị ca thì sao có thể quản xem Mục ca có đang làm việc hay không, công việc có vội hay không nhất định cứ thế liền mở cửa mà vọt vào.

“Quên đi, dù phải đợi ngươi cũng vào trong phòng mà đợi đi, nếu để Tam ca biết ta đem ngươi đứng ngoài nhất định sẽ quở trách ta” Vưu Ni vừa nói vừa mở cửa.

“Vưu tổng, Lý quản lí ở bộ kĩ thuật tìm ngài có việc” Vưu Ni máy móc nói xong liền đẩy Lý Mộc Nhất vào trong, chính mình liền lui ra ngoài.

Vưu Lạc nhìn Lý Mộc Nhất ôn hòa cười cười:”Ngồi đây chờ ta một chút, sắp xong việc rồi”, Lý Mộc vừa vào phòng liền thấy một phụ nữ trung niên cùng một cô gái trẻ. Hai người trong phòng nhìn thấy Lý Mộc Nhất liền quay đầu nói với Vưu Lạc:” Vưu tổng, chuyện về đứa nhỏ này đành phiền toái ngươi”.

“Ân, đã biết” sau đó lại quay sang phân phó vài câu với một người đang đứng trong văn phòng rồi để người ấy ra ngoài.

“Đại thúc, lại đây”, Vưu Lạc hướng về phía Lý Mộc Nhất ngoắc ngón tay, người kia liền vòng qua bàn làm việc đi đến bên người hắn. Vưu Lạc nhanh tay đem Lý Mộc kéo đến bên người lại dùng chút sức ôm hắn ngồi trong lòng mình.

Lý Mộc bất an xoay xoay thân thể:”Lạc, hiện tại đang ở công ty mà!” Lý Mộc vẫn thấy thực khó có thể chấp nhận việc ở công ty mà tự nhiên cùng Vưu Lạc nóng bỏng hôn môi

“Ta biết a” Vưu Lạc không cho là đúng nói

“Làm sao vậy, tìm ta có chuyện gì, hiện tại cũng chưa tới giờ cơm trưa đi” Vưu Lạc cảm thấy có chút kì quái, lúc này đáng nhẽ Lý Mộc phải đang phỏng vấn không phải sao? Như thế nào lại có thời gian đến đây gặp mình?

“A, ta muốn bàn với ngươi về vấn đề phỏng vấn”

“Phỏng vấn, làm sao vậy? không thuận lợi sao?”

“Không có, không có, rất thuận lợi, chính là người đến phỏng vấn để vào bộ kĩ thuật bộ đặc biệt nhiều, chúng ta chỉ có 8 vị trí, tuy nói rằng trên phương diện kỹ thuật ta là chuyên gia nhưng cách dùng người thế nào ta một chút cũng không hiểu, nên muốn nghe ý kiến của ngươi”. Lý Mộc Nhất nghĩ đến vấn đề mình đang suy nghĩ, người đến phỏng vấn có lẽ phải đến hơn phân nửa đều có thể cho hắn đáp án vừa ý, nhưng vị trí của công ty lại có hạn, cho nên lần này không thể chỉ quan tâm đến phương diện năng lực mà còn phải quan tâm đến cả những phương diện khác nữa, cần tiến hành lựa chọn một cách toàn diện mà mình thì không thể xem xét hết mọi mặt được thay vì thỉnh giáo những người khác không bằng hỏi Vưu Lạc còn tốt hơn.

“Ha ha, đại thúc của ta còn biết hỏi ý kiến ông xã a, đến hôn một cái” hai tay giữ chặt sau gáy Lý Mộc Nhất nhanh chóng hôn xuống.

“Lạc, đừng náo loạn, ta đang bàn chuyện nghiêm túc với ngươi mà”

“Ha ha, như vậy đi, ngươi đem danh sách của toàn bộ những người đã thông qua phần phỏng vấn phương diện kỹ thuật cho ta, sau đó hai chúng ta sẽ cùng bàn bạc xem chọn người nào được không?”. Vưu Lạc nghĩ dù là tuyển ai đi nữa nhất định phải để đại thúc đồng ý mới được, những người được tuyển chọn về sau đều làm chung với đại thúc, nếu đại thúc không hài lòng dù vĩ đại thế nào hắn cũng không cần, có tiền còn sợ không tuyển được người tốt sao?

“Ân, cảm ơn ngươi, ta trở về nhìn xem”, Lý Mộc định đứng lên rời đi, Vưu Lạc liền giữ chặt hắn

“Làm sao vậy, còn có việc sao?” Lý Mộc có chút không hiểu nhìn Vưu Lạc

“Đại thúc, bàn bạc công việc xong liền muốn đi?”, Vưu Lạc bày ra bộ dáng một tiểu tức phụ đang phải chịu ủy khuất.

Lý Mộc thấy hắn như vậy trong lòng thật muốn cười, trở về bên người Vưu Lạc, cúi người ở trên môi hắn hôn xuống:” Như vậy đã vừa lòng chưa? Ta có thể đi rồi chứ”. Vưu Lạc giống như gà mổ thóc gật gật đầu:” Vừa lòng, vừa lòng”

Nhìn Lý Mộc ra khỏi văn phòng mình, Vưu Lạc nghĩ có phải nên học tập nhị ca của mình hay không. Sinh ý gì cũng không tiếp nhận, cả ngày chỉ ôm đại thúc thì tốt rồi. Nhưng suy nghĩ kĩ lại thấy không được a, đại ca đã nói ai không để ý đến sinh ý liền chặt đứt nguồn tài chính của người đó, nhị ca không cần là bởi vì Mục ca rất nhiều tiền, nhị ca muốn gì Mục ca đều có thể cho hắn nhưng chính mình thì không được a, không thể để đại thúc nuôi mình được. A, vẫn là cố gắng công tác đi.

Mấy đứa nhỏ trong Vưu gia đều không thích tiếp nhận sinh ý của gia đình, cho nên Vưu gia lão đại đã ra quyết định này, lúc trước cũng chỉ muốn dọa dọa đệ muội, không nghĩ tới Vưu gia lão nhị liền thật sự không tiếp, ai bảo hắn tìm được Lí Mục coi tiền như rác, nguyện ý dưỡng hắn chứ.

[Tử Mộc:Người ta đó là lưỡng tình tương duyệt được không?]

Lý Mộc đến phòng họp thì đã có rất nhiều người nộp bài, Lý Mộc đến bên cạnh một người phỏng vấn ngồi xuống trao đổi một chút sau đó nói:”Mọi người, nộp bài là có thể ra về, hai ngày sau công ty sẽ tiến hành đợt thi thứ hai, người nào qua được vòng hai có thể trực tiếp đi làm”

Đợi đến khi mọi người đều đi rồi, Lý Mộc Nhất cầm một chồng đáp án thật dày đi vào văn phòng Vưu Lạc. Lý Mộc Nhất cũng không biết mình bị làm sao rồi, vốn là muốn quay lại phòng mình xem đáp án nhưng không hiểu sao chân lại cứ bước về phía văn phòng Vưu Lạc

Nhẹ nhàng gõ hai tiếng, nghe được thanh âm đáp ứng bên trong liền mở cửa đi vào

Vưu Lạc ngẩng đầu nhìn người đang đi vào:” Đại thúc, phỏng vấn xong rồi sao?”

“Ân, đã xong rồi, ta đem tư liệu để ở chỗ người, hai ta cùng lựa chọn”, Vưu Lạc nghĩ không phải mình đã bảo hắn sàng lọc trước một chút rồi cuối cùng mới cùng mình bàn bạc sao?

Nhìn Lý Mộc Nhất đang ngồi ở sô pha sửa đáp án, Vưu Lạc nở nụ cười, có phải đại thúc hiện tại cũng giống mình rồi hay không? Ha ha

“Đại thúc, thế nào. Có thấy người nào đặc biệt tốt hay khôngg’, Vưu Lạc đi đến bên cạnh Lý Mộc Nhất ngồi xuống

“Ân, xem ra ta đã quá lạc quan rồi”, Lý Mộc Nhất có chút thất vọng

“Làm sao vậy?” Vưu Lạc khó hiểu nhìn về phía đại thúc

“Những vấn đề ta ra thực sự rất đơn giản nhưng hiện tại xem ra trên phương diện kỹ thuật có thể xem như toàn diện cũng chỉ có trên dưới mười người, như vậy chúng ta cũng không có nhiều sự lựa chọn”

“Đại thúc, ngươi phải biết rằng những đứa nhỏ hiện tại cùng ngươi khi đó không giống nhau, đại đa số đều không thật sự học tập”

“Nhưng là như này cũng kém quá nhiều đi”, những người ở phương diện kỹ thuật chân chính khiến Lý Mộc Nhất vừa lòng cũng chỉ có 3, 4 người, những người khác thì chỉ có thể nói là miễn cưỡng chấp nhận được

Vưu Lạc xoay mặt Lý Mộc Nhất hướng về phía mình:” Đại thúc, không phải ai cũng có thể vĩ đại như ngươi, đại thúc của ta là độc nhất vô nhị”. Vào thời điểm môi bị Vưu Lạc hôn trụ, Lý Mộc Nhất nhận thấy nam nhân này thực thần kỳ, trong nháy mắt liền có thể trấn an cảm xúc không yên ổn trong mình, dù là không vui, khổ sở, thất vọng hay áp lực…

“Ân…Lạc…Lạc, không…không được, nơi này là văn phòng”, Lý Mộc Nhất biết nơi này là văn phòng, lúc nào cũng có thể có người đi vào

“Đại thúc, đại thúc, đừng sợ, giao cho ta thì tốt rồi”, Vưu Lạc nhìn làn da trắng nõn của đại thúc dưới thân mình đang tràn đầy màu sắc ***

Đem Lý Mộc Nhất ôm vào người, cởi bỏ khóa kéo. Phịch một tiếng, cửa phòng bị người mở ra.

“Tiểu Ni, ngươi gạt ta, rõ ràng trong phòng có người”, Vưu Lạc nhanh chóng lấy quần áo bị ném ở bên cạnh che người Lý Mộc Nhất, đem cả người Lý Mộc Nhất ôm chặt trong lòng mình.

“Ai cho phép ngươi vào, cút ra ngoài cho ta”, Vưu Lạc thực sinh khí, chuyện tốt của mình bị người cắt ngang, hơn nữa thời điểm cửa mở Vưu Lạc rõ ràng cảm giác được Lý Mộc Nhất run lên, hắn sợ hãi.

“Ách, Tam ca, ngươi có biết không a, ta không ngăn cản được nàng”, Vưu Ni nhìn mặt Vưu Lạc biết Tam ca sinh khí không nhỏ, liền nhanh chóng phủi sạch mọi tội lỗi của mình.

“Lạc ca, hắn là ai vậy?”, nữ nhân đứng ở cửa, Diệp Thiến, chỉ vào Lý Mộc Nhất đang ở trong lòng Vưu Lạc oán giận chất vấn.

Lý Mộc Nhất siết chặt quần áo Vưu Lạc, ngay cả tim cũng run run, hắn nhớ tới bộ dáng ba của Trình Thành đến nhà hắn, một loại sợ hãi từ dưới đáy lòng bắt đầu lan tràn ra khắp cơ thể. Vưu Lạc cảm giác được, biết hắn sợ hãi càng thêm dùng sức ôm chặt hắn.

“Ngươi dựa vào cái gì mà hỏi hắn là ai? Ngươi là ai? Ngươi có thân phận gì ở đây mà dám theo ta hô to gọi nhỏ?”

Diệp Thiến tức giận đến cả người phát run, nàng thấy rõ ràng người trong lòng Vưu Lạc là nam nhân, tuy biết rằng Vưu Ly là đồng tính luyến ai nhưng Vưu Lạc không phải a, như thế nào bây giờ lại biến thành như vậy chứ? Trong khoảng thời gian mình không ở đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

“Ngươi rõ ràng đã đáp ứng mẹ ta là sẽ hảo hảo chiếu cố ta, hiện tại là thế nào?”

“Là người thì phải biết suy nghĩ, ta đáp ứng mẹ ngươi cho ngươi đến công ty làm việc chiếu cố một chút, trừ bỏ ý này không có gì khác, bất quá, xét thấy biểu hiện của ngươi hôm nay ta thấy lễ phép của ngươi xem ra bị chó tha rồi, cần quay lại trường hảo hảo học tập một chút, Vưu Ni, mang nàng tạm rời cương vị công tác, chiều nay đừng để ta còn nhìn thấy người này nữa”.

“Ngươi…ngươi cư nhiên vì một người ngoài mà muốn đuổi ta đi, sao ngươi có thể đối xử với ta như vậy?”

Vưu Lạc nhướn mày nhìn nữ nhân trước mặt:” Người ngoài? Nga, đã quên nói cho ngươi biết, ta là lão bản, hắn là lão bản nương”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.