Này, Đại Thúc!

Chương 18: Ngươi là đang muốn câu dẫn ta sao?



Cả một đêm này Lý Mộc Nhất không hề ngủ, hắn vẫn luôn nghĩ đến những lời Vưu Tư nói với mình, sau đó hắn nhớ tới rất nhiều năm trước, hắn từng mơ mình có một tình yêu như hiện tại, hắn cũng biết Vưu Lạc luôn hy vọng hắn có thể giống như Vưu Ly, nhưng chính mình đã trải qua quá nhiều đau khổ. Vưu Lạc từ trước đến giờ cũng chưa từng có ý bắt buộc hắn nhưng bởi được nhận từ hắn quá nhiều nên chính mình lại muốn cho hắn càng nhiều, trước kia mình là bộ dáng như thế nào a? Lý Mộc cảm thấy đã không còn nhớ rõ nữa.

Vưu Lạc có thói quen sáng sớm nhìn thấy đại thúc giống như một con mèo nhỏ ngoan ngoãn ghé vào trong lòng mình, nhưng hôm nay sáng sớm hắn đã đoán sai rồi, mở mắt ra lại không thấy người đáng nhẽ ra nên ở trong lòng mình đâu, trên giường chỉ còn lưu lại chút độ ấm thản nhiên

Vưu  Lạc lập tức xuống lầu tìm Lý Mộc Nhất, vừa xuống đến nơi liền nhìn thấy người kia đang ở trong bếp bận rộn:” Đại thúc, như thế nào lại dậy sớm như vậy, sao không ngủ nhiều thêm một chút chứ?”

Lý Mộc quay đầu lại nhìn Vưu Lạc nở nụ cười:” Có thể là vì thay đổi giường, có chút không quen cho nên từ sớm đã tỉnh rồi, ta nghĩ nếu đã ngủ không được vậy thì dậy làm điểm tâm cho mọi người còn hơn”. Lý Mộc Nhất nghĩ tới những điều tối qua Vưu Tư nói với mình trong lòng lại ngọt ngào

Vưu Tư nói cho Lý Mộc Nhất rất nhiều về chuyện của Vưu Lạc, rất nhiều chuyện mà ngay cả Vưu Ly và Vưu Ni đều không biết, cho nên sao hắn có thể không cao hứng chứ.

Vưu Lạc đến từ phía sau đưa hai tay ôm gọn thắt lưng tinh tế của Lý Mộc Nhất hôn hôn cái gáy mềm mại:” Đại thúc, có mệt hay không?”

“Sao lại mệt được a? Có thể làm điểm tâm cho người mình yêu là chuyện thực hạnh phúc nga”.

Vưu Lạc có chút kinh ngạc, đại thúc từ khi nào thì sẽ nói những lời như vậy, có phải ngày hôm qua Lý Mục cùng nhị ca kích thích hắn không a? Mặc kệ đi, dù thế nào thì thay đổi như vậy cũng là chuyện rất tốt.

“Nhưng là ta sẽ đau lòng a, bà xã của ta mệt muốn chết rồi, làm sao bây giờ?”

“Xin ngươi, Tam ca, sáng sớm vừa dậy đừng có ngay tại bếp mà bắt đầu ngọt ngào được không a”, Vưu Ni xuống lầu liền nhìn thấy hai người đang tình chàng ý thiếp mắt liền trợn trắng, trong nhà đã có nhị ca là yêu nghiệt, đừng thêm một người nữa được không.

“Bảo bối, sớm như vậy đã dậy rồi, tối hôm qua đã mệt muốn chết sao lại không ngủ nhiều một chút?” Lý Khắc ngáp một cái đem Vưu Ni kéo vào lòng.

“Cút ngay, nói bậy bạ cái gì đó, cái gì mà tối hôm qua mệt muốn chết rồi, một mình ngươi ra chỗ khác mà ngốc đi”, Vưu Ni cảm thấy ngượng ngùng, Tam ca vốn đã biết thì không sao cả nhưng đại thúc không biết a, Lý Khắc này ồn ào như vậy không phải cái gì đại thúc cũng nghe thấy rồi sao?

“Tiểu Ni, em không thể như vậy, xuống giường liền không nhận thức sao? Em là chê anh tối qua phục vụ không tốt sao? Kỹ thuật của anh cũng không có kém đi a, anh lần sau nhất định sẽ cải tiến, em đừng sinh khí a, Tiểu Ni, em đi đâu vậy a?” Lý Khắc ở phía sau đuổi theo Vưu Ni đang chạy lên lầu.

“Ách, Lạc, Tiểu Ni cùng Lý Khắc hai người bọn họ…”, Lý Mộc Nhất nghĩ hẳn là không phải như mình nghĩ đi.

“Ha ha, đại thúc, ngươi nghĩ thế nào thì chuyện là như vậy”.

“Vậy vì cái gì còn không kết hôn, cứ như vậy người chịu thiệt không phải là Tiểu Ni sao?”

“Ngươi cho rằng Lý Khắc không muốn a, hắn đã muốn xin Mục ca nói với đại ca rất nhiều lần, đại ca nói chuyện này là do Tiểu Ni tự mình quyết định. Kết quả Tiểu Ni chính là không kết hôn, chúng ta nói thế nào cũng vô dụng a”? Vưu Lạc cũng không rõ rốt cuộc Vưu Ni nghĩ thế nào.

“Không được ta phải tìm Tiểu Ni nói chuyện, cứ như vậy không thể được”, Vưu Lạc nghĩ có lẽ đại thúc có thể lay chuyển được Tiểu Ni, cứ cho hắn thử một lần.

“Hảo, vậy cứ tìm thời gian thích hợp nói chuyện với nàng đi”

“Ân, sáng nay muốn ăn gì, ta làm cho ngươi”?

“Chỉ cần là ngươi làm thì cái gì ta cũng thích ăn”, Lý Mộc Nhất không lên tiếng chính là khóe miệng nhanh chóng cong lên.

“Sớm a”, Vưu Tư từ trên lầu đi xuống nhìn hai người trong bếp.

“Đại ca, sớm, tối hôm qua nghỉ ngơi tốt không?”, Vưu Lạc buông Lý Mộc Nhất ra đi đến bên cạnh Vưu Tư.

“Phòng của ta cách phòng Vưu Ly cùng Lý Mục khá xa, coi như cũng không sai”, Vưu Tư cười cười, hai người này đã ở với nhau nhiều năm như vậy mà vẫn còn ân ái thế a.

“Đại ca, buổi sáng tốt lành, sáng nay muốn ăn cái gì?” Lý Mộc Nhất cũng đi tới

“A, tốt nhất là nấu chút cháo ăn sáng”.

“Hảo, ta đã biết, ta đi nấu, ngươi cùng Lạc cứ đến phòng khách ngồi đi”, Lý Mộc quay người hướng vào bếp.

“Hảo, phiền ngươi a”.

“Không sao cả, không phiền gì hết”.

Vưu Tư nhìn ánh mắt Vưu Lạc bám theo Lý Mộc Nhất, vẻ mặt hạnh phúc trêu chọc nói:” Yêu, Tiểu Lạc a, vất vả tức phụ nhà ngươi a!”.

Vưu Lạc quay đầu nhìn về phía Vưu Tư:” Đại ca, không cần giễu cợt ta, thời điểm xác nhận mình yêu đại thúc ta chỉ biết mình đã gặp hạn rồi”.

“Ha ha, ngươi là muốn gặp hạn mà, đúng rồi, buổi chiều ta sẽ đi xử lý chuyện về Diệp Thiến”

“Đại ca, ngươi nghĩ phải làm thế nào bây giờ? Diệp ba ba…”.

“Yên tâm, dù thế nào đi nữa ta cũng sẽ không làm Diệp ba ba thương tâm, đại ca ngươi làm việc ngươi còn không yên tâm sao?”

“Hảo, ta đã biết”.

“Dùng xong điểm tâm, Lý Mộc Nhất thu thập mọi thứ, lại phần bữa sáng cho Vưu Ly cùng Lý Mục sau đó hỏi buổi trưa đại ca ăn uống thế nào. Vưu Lạc nói đại ca muốn ra ngoài làm việc, sẽ ăn ở bên ngoài, hơn nữa ở đây đại ca cũng có bằng hữu đã hẹn đại ca họp mặt nói hắn không cần lo lắng.

Chờ đến khi tất cả mọi người chuẩn bị xuất môn, Vưu Ly cùng Lí Mục mới xuống lầu:” A, các ngươi đều phải đi rồi sao?”

“Tiểu Ni, chỉ cần ngươi nguyện ý, ta sẽ chăm sóc ngươi”, Lý Khắc tranh thủ cơ hội ở trước mặt Vưu Ni biểu hiện một phen.

Vưu Ly nhìn trang phục của Vưu Tư biết hắn muốn xuất môn:” Đại ca, ngươi cũng ra ngoài”.

“Ân, đi gặp vài bằng hữu, buổi chiều đi xử lý chuyện Diệp Thiến”.

“Tư, ta cùng bảo bối hôm nay không ra ngoài, ngươi lấy xe của ta mà đi, đỡ mất công lấy xe ra”

“Cũng được”.

“Mục ca, ngươi lại không đi làm, không sợ công ty đóng cửa sao?” Vưu Lạc đôi khi nghĩ công ty của Mục ca sớm muộn gì cũng sẽ bị nhị ca làm cho suy sụp.

“Không có việc gì, mọi chuyện ta đều có dự tính, nhị ca ngươi hôm nay mệt, ta phải ở nhà bồi hắn”, Lí Mục nói như lẽ đương nhiên.

“Thân ái, em yêu anh, chỉ có anh là đối với em tốt nhất”. Xem kìa, vừa xuống lầu hai người lại ôm nhau ngọt ngào.

“Thực không chịu nổi hai người, Tam ca, đi nhanh lên, sắp muộn rồi”. Vưu Ni kéo Vưu Lạc ra ngoài.

“A, trong nồi ta đã để điểm tâm nóng cho các ngươi, nhớ phải ăn đó”.

“A, vợ Tam đệ, cảm ơn ngươi a”, Vưu Ly vừa nói xong mặt Lý Mộc Nhất liền đỏ lên.

Hàm hồ trả lời:” Không cần khách khí” liền theo Vưu Lạc đi ra ngoài.

Chờ mọi người đều đi ra, Vưu Tư mới mở miệng:” Như thế sao, sự kiện kia không nói cho bọn họ sao?”

Vưu Ly gối đầu lên vai Lí Mục nhìn Vưu Tư:” Đại ca mặc kệ bọn họ nói thế nào, ta tuyệt không để ý, huống hồ thân ái thích ta như vậy, ta quản người khác làm gì?”

“Ân, chỉ cần ngươi hạnh phúc là tốt rồi”.

Lí Mục chân thành nhìn Vưu Tư:” Tư, cảm ơn ngươi”, sau đó lại cúi đầu nhìn người mình yêu trong lòng “Cám ơn ngươi đã tin tưởng ta, cám ơn ngươi đã để ta yêu bảo bối nhi”.

Vưu Tư cầm chìa khóa trên bàn, khoát tay đi ra ngoài.

“Bảo bối, muốn ăn ở trên bàn hay ở trên giường?”

“Thân ái, ăn ở đâu cũng được, bất quá em muốn anh uy em nga”.

“Ha ha, hảo”, Lí Mục ôm lấy Vưu Ly đi lên lầu

Đi trên đường Lý Mộc đột nhiên nhớ đến một chuyện liền hỏi Vưu Lạc:” Tiểu Ngải không biết đại ca sao?”

“Đương nhiên là biết, nhưng Tiểu Ngải hiện tại không muốn gặp đại ca”, Vưu Lạc thản nhiên giải thích.

Lý Mộc Nhất nghe ra vấn đề:” Không muốn gặp?”

“Ân, Tiểu Ngải từng thích đại ca hơn nữa còn từng điên cuồng theo đuổi đại ca một trận, nhưng đại ca nói chỉ muốn hắn làm đệ đệ cái khác thì không được, không lâu sau đó đại ca kết hôn”.

“Nga, nguyên lai là như thế a”

Lý Mộc Nhất nghĩ có những người cho dù quen biết cũng chưa chắc có cơ hội trở thành bằng hữu, có thể trở thành người yêu xác suất lại càng bé, chính mình thật sự là rất may mắn, không chỉ được quen biết mà còn có thể trở thành người yêu của Vưu Lạc.

Chiều đến, Lý Mộc nhất không có việc gì đi vào văn phòng Vưu Lạc một chuyến, dù sao mọi người trong công ty đã quen chuyện của hai người chỉ là không hiểu được tại sao hôm nay Lý Mộc Nhất lại chủ động như vậy.

“Lạc, ngươi đang làm việc sao? Có quấy rầy ngươi hay không?”, Lý Mộc Nhất đã quen không gõ cửa, thò đầu vào hỏi Vưu Lạc.

Vưu Lạc buồn cười nhìn Lý Mộc Nhất, vẫy vẫy hắn:” Lại đây, đại thúc”, Lý Mộc Nhất đi vào, đóng cửa lại đến bên người Vưu Lạc.

Vưu Lạc ôm Lý Mộc Nhất lên để hắn ngồi lên chân mình:” Đại thúc, ngươi hôm nay làm sao vậy, vì cái gì cứ 10 phút lại đến đây một lần, mỗi lần đến đều hỏi ta, lại còn không để cho người khác gọi điện thoại báo trước, ngươi muốn biết chuyện gì?”

“Ta…đại ca gọi điện nói sao?” Lý Mộc Nhất do dự nửa ngày cuối cùng vẫn hỏi ra.

Vưu Lạc đã biết, nguyên lai là đại thúc đang lo lắng chuyện Diệp Thiến:” Đại ca không gọi điện thoại tới, nhưng ta tin tưởng đại ca nhất định sẽ giải quyết ổn thỏa, ngươi yên tâm đi được không?”

“Ta không có lo lắng a, cáp…ha ha”.

Hai người đang nói chuyện điện thoại của Vưu Lạc vang lên:” Uy, đại ca, nga, ân, hảo, ta đã biết, cảm ơn đại ca, hắn a, lo lắng đến đòi mạng, một chút buổi trưa mà hỏi đến n lần, hảo, tạm biệt đại ca”.

“Là đại ca sao? Đại ca nói thế nào?” Lý Mộc Nhất giữ vai Vưu Lạc sốt ruột hỏi.

“Không có việc gì, đại ca không nói cho ta biết hắn rốt cuộc đã giải quyết như nào, chỉ nói là Diệp Thiến sẽ không bao giờ đến tìm chúng ta gây phiền toái nữa, còn có, đại ca nói buổi tối chúng ta cứ về nhà, nếu không lại không ngủ được, nhị ca cùng Mục ca sẽ ở Giang Bắc bồi đại ca”. Vưu Lạc nói xong ái muội cười cười.

“Lạc, buổi tối ngươi muốn ăn cái gì, tan tầm hai chúng ta đi mua đồ ăn được không?” Vưu Lạc trong lòng cao hứng, đại thúc hiện tại càng ngày càng biết làm nũng với hắn.

“Hảo, đã 4 giờ rồi, hai chúng ta đi trước đi”.

“Không được, ta còn chưa tan tầm mà”.

“Lão bản nương, lão bản nhà ngươi hiện tại rất đói bụng, làm sao bây giờ?”

“Hảo…được rồi, ta về phòng thu thập một chút đã”.

Vưu Lạc nhìn Lý Mộc ra khỏi phòng mình, đại thúc đã thật sự thay đổi rồi. Trước kia đại thúc sẽ không vì chuyện mua đồ ăn mà tan tầm trước. Nhưng hiện tại, chỉ cần mình nói muốn, đại thúc sẽ không cự tuyệt. Nghĩ đến vị trí của mình trong lòng đại thúc đã tăng lên liền thấy sung sướng, ân, đêm nay phải hảo hảo yêu thương, yêu thương đại thúc.

Hai người tan tầm rồi đi chợ mua chút đồ ăn, về nhà Lý Mộc nhất thay quần áo, đeo tạp dề đến phòng bếp nấu cơm, Vưu Lạc ở phòng khách xem văn kiện, thường xuyên đem công tác về nhà làm.

Lý Mộc đem đồ ăn bưng lên bàn, nhìn Vưu Lạc còn đang làm việc nhẹ nhàng đi ra phía sau ôm cổ Vưu lạc:” Lạc, cơm đã nấu xong rồi, cơm nước xong lại làm việc được không?”

Vưu lạc quay đầu hôn Lý Mộc Nhất đáp ứng một tiếng:” Hảo”, rồi đem công tác ném sang một bên, cầm tay Lý Mộc đến bàn ăn

Vưu Lạc nhìn một bàn đầy đồ ăn cảm thán:” Ân, khó trách đại ca lại hâm mộ ta như vậy, ta thật sự đã tìm được bà xã tốt lắm”.

Lý Mộc Nhất đỏ mặt ngượng ngùng, ngồi xuống phía đối diện Vưu Lạc, gấp cho Vưu Lạc chút rau, Vưu Lạc gắp một miếng thịt đưa qua:” Đại thúc, há mồm”. Lý Mộc mặt hồng hồng nhưng vẫn nghe lời hé miệng.

Cơm chiều qua đi, Vưu lạc lại tiếp tục làm việc, Lý Mộc dọn dẹp xong mọi thứ trong bếp liền đi tắm, tắm xong thấy Vưu Lạc vẫn ngồi làm việc liền đi đên bên ngươi ngồi xuống bên cạnh:” Lạc, ta đi làm cho ngươi một cốc nước trái cây được không?”

“Ân, đại thúc, thơm quá”, Vưu Lạc ôm lấy Lý Mộc Nhất, đầu đặt ở bên cổ Lý Mộc Nhất cọ a cọ. Đại thúc vừa tắm xong cả người toát ra vị bạc hà thản nhiên, đây là mùi sữa tắm hắn cùng đại thúc thích nhất.

“Còn rất nhiều việc sao? Có việc gì ta có thể giúp ngươi không?”

Vưu Lạc ngẩng đầu nhìn Lý Mộc Nhất:” Không có, trên cơ bản cũng xong rồi”.

“Ta đi làm nước trái cây cho ngươi, ngươi đi tắm đi”. Lý Mộc nói xong đứng dậy đi vào bếp. Đem chanh leo mới mua trong tủ lạnh lấy ra để lên bàn, lấy dao hoa quả. Vưu lạc đi vào bếp, từ phía sau ôm lấy hắn.

“Đại thúc, để ta giúp ngươi”, Vưu Lạc cầm tay Lý Mộc Nhất, đem chanh cắt thành miếng nhỏ, Lý Mộc Nhất cảm giác tay mình đang run đến lợi hại.

“Lạc….ta tự mình làm là tốt rồi, ngươi đi tắm đi”. Vưu Lạc cười cười không lên tiếng, tay đặt lên lưng đại thúc nhẹ nhàng ma sát, cúi đầu hôn lên lỗ tai hắn, đầu lưỡi vói vào lỗ tai nhẹ nhàng khuấy động.

“Ân, Lạc”, Vưu Lạc cười cười vẫn bảo trì im lặng, đem cúc áo ngủ cởi từng cái một, hai tay đồng thời xoa lên đầu nhũ hồng hồng trước ngực Lý Mộc Nhất, Lý Mộc Nhất chịu không nổi, giơ hai tay lên ôm lấy đầu Vưu lạc, ngón tay xoa xoa mái tóc mềm mại của Vưu Lạc cắn chặt môi dưới nỉ non:” Ân, Lạc, dùng sức một chút”.

Vưu Lạc dùng sức xoa nắn phía trước sau đó nương theo làn da trơn trượt lần xuống, lướt qua bụng đến khi chạm đến phân thân Lý Mộc Nhất, cảm thấy phân thân trong tay mình chậm rãi biến hóa vừa to lên vừa cứng rắn, lại ghé vào tai Lý Mộc Nhất nhẹ nhàng thổi khí:” Đại thúc, có cảm giác nga”.

Lý Mộc Nhất mặt liền đỏ hồng:” Lạc, ngươi…bởi vì là ngươi”.

“Ha ha”, một tay Vưu Lạc cầm phân thân Lý Mộc Nhất cao thấp bộ lộng, một tay trườn ra phía sau, một ngón tay nhẹ nhàng dò xét tiến vào, sau đó là hai ngón, rồi đến ba ngón.

“Ân, Lạc”, Vưu Lạc nghe thấy âm thanh Lý Mộc Nhất có chút ai oán trong lòng đã muốn cười trộm, Cứ cố ý nhẹ nhàng như thế không biết đại thúc có sinh khí không a?

“Đại thúc, hôm nay cùng nhau được không?” Lý Mộc Nhất cố nén dục vọng, gật gật đầu.

Ngón tay Vưu Lạc ở bên trong cơ thể Lý Mộc Nhất nhanh chóng cong lại, Lý Mộc Nhất khó nhịn vặn vẹo thân mình, hai tay gắt gao nắm chặt bệ bếp mông nâng lên càng cao. Đây hẳn là động tình đi, bằng không bình thường đại thúc sẽ không như vậy. Vưu Lạc ghé vào tai Lý Mộc Nhất:” Đại thúc, ngươi là đang câu dẫn ta sao? Ngươi có biết hay không đối với ngươi ta là không có sức chống cự nga”.

Lý Mộc Nhất quay đầu nhìn về phái Vưu Lạc:” Nếu như ta nói đúng vậy thì sao?”, bộ dáng mình bây giờ hẳn là người tối *** đãng đi.

“Ta chấp nhận câu dẫn của ngươi, đại thúc, nằm sấp xuống, mông nâng lên cao một chút, chân phải mở ra thật lớn mới được nga”, Vưu Lạc nhìn Lý Mộc Nhất bày tỏ thẳng thắn ý muốn của mình trong lòng cao hứng đến cực điểm. Hai tay giữ chặt thắt lưng đại thúc, đem mông đại thúc nâng lên thật cao rồi đem phân thân sưng đến tỉm đỏ của mình hung hăng đâm vào.

“Ân, Lạc”, Lý Mộc Nhất nhanh tay nắm chặt bệ bếp, đây là cảm giác mà hắn chưa từng được trải qua. Trước đây mỗi lần làm Lạc đều thực ôn nhu, hôm nay vì cái gì lại trở nên như vậy, chẳng lẽ là vì mình đã kích thích hắn sao?

“Đại thúc, thoải mái không?”

“Ân”, Lý Mộc Nhất gật đầu.

“Ân…Lạc…Lạc…ngươi rất…rất lớn, ta không được”, đầu Lý Mộc Nhất không ngừng xoay trái xoay phải bày tỏ mình không thể thừa nhận được.

“Đại thúc, không cần gạt ta, ta biết ngươi có thể”, Vưu Lạc càng thêm dùng sức tiếp tục tra tấn.

“Ân…a a…ân….Lạc…Lạc”.

Bàn tay vẫn tiếp tục xoa bóp phân thân Lý Mộc Nhất:” Đại thúc, chúng ta cùng nhau”.

“Ân…a a…”, Vưu Lạc gầm nhẹ một tiếng, hai người đồng thời phóng thích.

Lý Mộc Nhất xụi lơ trong lòng Vưu Lạc:” Lạc”. Vưu lạc đem Lý Mộc Nhất ôm lên đi vào phòng tắm.

Để Lý Mộc Nhất lên cạnh bồn rửa tay, Vưu Lạc đi xả nước rồi trở về bên người Lý Mộc Nhất hôn lên môi hắn:” Đại thúc, mệt không?”

Lý Mộc Nhất mị nhãn mê ly nhìn Vưu Lạc nhẹ nhàng lắc lắc đầu.

“Nga, phải không?” Vưu Lạc nâng thắt lưng Lý Mộc Nhất ôm vào trong lòng, hai chân Lý Mộc Nhất rất tự nhiên bò lên thắt lưng Vưu Lạc. Lý Mộc Nhất cảm giác phân thân của người kia để ở huyệt khẩu của mình nhưng nhất định không chịu tiến vào.

“Ân, Lạc…!”

“Đại thúc, làm sao vậy, không thoải mái sao?” Lý Mộc Nhất căn môi nhìn Vưu Lạc ấm ức, rõ ràng là hắn cố ý.

“Ngươi…ngươi chán ghét”.

Vưu Lạc ái muội cười cười, để phân thân của mình vào cửa kia đỉnh đỉnh, lập tức đổi lấy thở gấp của Lý Mộc Nhất:” Đại thúc, muốn gì thì phải nói ra nga”. Chỉ có lúc này bản chất ác ma trên người Vưu Lạc mới có thể thể hiện rõ ràng ra ngoài.

“Ân…Lạc….ta nghĩ muốn ngươi…cho ta….”, Lý Mộc Nhất chủ động ôm cổ Vưu lạc, hôn lên môi hắn

“Ân…a a…Lạc….lại sâu hơn một chút…”

“Đại thúc, như vậy sao, có đủ sâu hay không, còn muốn gì nữa, mau nói cho ta biết, đại thúc…”. Hai tay Vưu Lạc nâng mông Lý Mộc Nhất lên mạnh mẽ chuyển động.

“Ân…Lạc…mau….mau lên…còn muốn…còn muốn nhiều hơn…a…”. thanh âm tràn ngập hương vị *** ở trong phòng tắm thật lâu quanh quẩn.

Quả nhiên sáng sớm hôm sau Lý Mộc Nhất lại thành công không bước được xuống giường, Vưu Lạc hôm nay không đến công ty ở nhà bồi hắn. Lý Mộc cảm giác có chút áy náy, tối hôm qua làm gần như cả một đêm, hiện tại cả thắt lưng cả chân hắn đều đau ghé vào trên giường một chút cũng không muốn động.

Bữa sáng là Vưu Lạc làm, bưng đến bên giường, uy đến tận miệng. Lý Mộc Nhất ăn no lại tiếp tục ngủ lúc tỉnh lại lần nữa đã là hơn một giờ chiều.

Lý Mộc Nhất cùng Vưu Lạc thương lượng vẫn là nên đến công ty, nếu không có việc gì quan trọng, buổi chiều về sớm một chút là được, Vưu Lạc đồng ý cho nên buổi chiều hai người đều đến công ty.

Vưu Ni nhìn hai người đồng thời xuất hiện liền cho một ánh mắt xem thường, hai người này hiện tại cũng chẳng khác nhị ca cùng Mục ca tý nào a.

Lý Mộc thấy Vưu Ni đột nhiên nghĩ ra phải nói với nàng chuyện Lý Khắc. Gọi Vưu Ni vào phòng hội nghị, Lý Mộc Nhất hỏi Vưu Ni vì sao lại không muốn cùng Lý Khắc kết hôn?

Vưu Ni sửng sốt, sau đó cả biểu tình cũng trở nên nghiêm túc:” Đại thúc, chuyện của ta tự ta có thể phụ trách, ngươi không cần phải xen vào”.

Lý Mộc nhìn Vưu Ni biết nàng hiện tại không muốn nói gì cả:” Được rồi, khi nào ngươi muốn nói, hãy đến tìm ta, đại thúc ta là người rất biết lắng nghe nga”.

Vưu Ni cười cười chào Lý Mộc Nhất xoay người ra khỏi phòng họp.

Lý Mộc Nhất nghĩ rất nhiều người, rất nhiều sự việc đều phải dựa vào chính mình cởi bỏ khúc mắc, có một vài chuyện người khác nhất định không thể giúp ngươi nhưng mỗi người cũng sẽ không cô đơn, bên cạnh ngươi sẽ có một hoặc hai người yên lặng ở bên. Một mình suy nghĩ sẽ không có ý nghĩa muốn vui vẻ hay thương tâm để qua một ngày đều do chính ngươi lựa chọn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.