Này, Đại Thúc!

Chương 19: Trí nhớ mơ hồ



Vưu Tư ở H thị khoảng một tuần thì trở về bởi bà xã ở Bắc Kinh điện thoại gọi về, Vưu Ly, Vưu Lạc không nói hai lời liền giúp đại ca thu thập mọi thứ, đặt vé máy bay trở về, đương nhiên Vưu Ni cũng đi theo để chăm sóc đại tẩu, có hai người chăm sóc, đại ca sẽ yên tâm hơn. Lý Khắc nghe thế cũng bám đuôi chạy theo. (trong QT một vòng, theo ta biết thì là 1 con giáp, là 12 năm cơ mà ở đây dịch thì phải thế nào a, ta không biết nên ta cứ để thế này, ai biết thì chỉ ta với nha:D)

Đảo mắt một cái đã đến cuối thu, mùa thu phương Bắc luôn đỏ rực như lửa, ánh nắng chói mắt, nhiệt tình khiến người ta không chống đỡ được, lá phong diệp đỏ rực làm cả núi non như thay một lớp áo mới khiến cho người ta say lòng.

Những ngày được nghỉ gần đây mọi người đều đến biệt thự Giang Bắc của Vưu Lạc lấy lý do là muốn nghỉ ngơi một chút nhưng sự thật là muốn tới ăn trực cơm Lý Mộc Nhất nấu.

“Đại thúc, một thời gian nữa chúng ta đi leo núi đi, từ lúc tốt nghiệp đại học đến giờ đã rất lâu không đi rồi”, Trình Hạo hướng Lý Mộc Nhất đề nghị.

“Ân, leo núi? Ta chưa từng đi a!” Lý Mộc Nhất có chút không hiểu vì sao Trình Hạo lại đưa ra đề nghị này.

“Đại thúc, ngươi muốn đi không? Nếu muốn đi thì tìm sắp xếp thời gian đi, chúng ta đi chơi, dù sao vận động nhiều một chút cũng có lợi cho sức khỏe, bình thường ở chỗ phòng tập thể hình của Lý Khắc vận động cũng được nhưng dù sao thì ở trong nhà cũng không thể so với việc ở bên ngoài được tự do hoạt động”.

“Vậy ngươi muốn đi không?”

Vưu Lạc nhìn Lý Mộc Nhất cười cười:” Nếu ta nói muốn đi thì sao?”

“Vậy được rồi”, Lý Mộc Nhất biết nếu Vưu Lạc muốn đi thì mình chắc chắn cũng sẽ đi.

“Ta nói Tam phu nhân a, ngươi có thể đừng chiều tên nhóc chết tiệt kia như thế được không a”, Vưu Ly nhìn Lý Mộc Nhất hoàn toàn là bộ dạng một hiền thê nhịn không được muốn đâm chọc một chút.

“Ân”, Lý Mộc Nhất ngẩng đầu, có chút mê mang nhìn Vưu Ly:” Ta làm như vậy có cái gì không đúng sao?”

“Ách, quên đi, không thể nói với ngươi được, ngươi muốn thế nào thì liền làm thế đi!” Vưu Ly cảm thấy đôi khi nói chuyện với Lý Mộc Nhất giống như đang nói với đầu gối.

“Ha ha, bảo bối, như vậy cũng không tốt nga”, Lí Mục ôm Vưu Ly nhéo nhéo cái mũi đáng yêu của hắn, Vưu Ly không lên tiếng xoay người ở trong lòng Lí Mục cọ cọ

Lý Mộc nhìn về phía Vưu Lạc không biết có phải mình đã nói sai gì rồi không:” Đại thúc, không có việc gì, ngươi không cần để ý đến nhị ca”.

Vưu Ly liền dựa sát vào người Lý Mục:” Thiết, ta còn có thân ái, cần ngươi để ý làm gì a?” Vưu Lạc cũng lười cùng Vưu Ly tranh cãi.

“Đại thúc, ngươi không cần lo lắng cho ta, nếu ngươi muốn đi không cần lo lắng gì cả, cứ đi đi”.

Lý Mộc Nhất suy nghĩ một lát:” Đi xem sao, ta cũng chưa được đi ra ngoài chơi đùa như thế lần nào”, Lý Mộc Nhất nhớ chỉ có lúc hắn còn rất nhỏ, ba mẹ mới dẫn hắn ra ngoài chơi, về sau thì đi thế nào, chơi cái gì hắn một chút ấn tượng cũng không có.

“Hảo, chúng ta thương lượng một chút xem đi đâu đi”.

“Được được, chúng ta đi tra tư liệu thôi đại thúc”, Trình Hạo kéo Lý Mộc Nhất nhanh chóng chạy đến máy tính của mình bắt đầu tìm kiếm địa điểm đi chơi.

“Đúng rồi, có một tin tức nhưng không biết có đúng hay không, mọi người muốn nghe hay không?” Lục Diêm nói

Vưu Ly nằm trong lòng Lí Mục điều chỉnh một tư thế thoải mái miễn cưỡng hỏi:” Nga, tin gì a?”

“Tập đoàn Chiếm Nguyên của Hongkong muốn tới H thị đầu tư, hiện tại rất nhiều xí nghiệp đều đang tích cực tạo mối quan hệ, bằng mọi cách muốn chiếm được việc làm ăn béo bở này a” Lục Diêm nói ra tin tức mình mới nghe được.

“Chiếm Nguyên? Việc này ta cũng có nghe thấy, bất quá tin tức có chính xác hay không còn đang chờ xác minh lại a” Vưu Lạc cũng đã nghe đến tin này, bất quá không xác định có phải đúng hay không.

“Nếu là sự thật, chúng ta không thể ngồi chờ chết a” Lí Mục cảm thấy với thực lực của ba bọn họ muốn giành được hạng mục này sẽ không quá khó khăn.

“Ân? Chiếm Nguyên?” Vưu Ly đăm chiêu.

“Bảo bối, làm sao vậy?” Lí Mục cúi đầu hôn Vưu Ly trong lòng.

“Các ngươi không hay cùng mấy người phòng quản lý tiếp xúc nên chắc là không biết, nghe nói Tổng tài của Chiếm Nguyên có thân phận không thể chọc hơn nữa hình như là gay đó”.

“Không phải đâu, ngươi xác định không nhị ca?” Vưu Lạc hoài nghi hỏi.

“Chuyện này ta cũng không quá chắc chắn, bất quá có một người chắc chắn sẽ biết”.

“Ai a?” Lục Diêm đối với việc này cảm thấy rất hứng thú, nếu có thể hiểu biết được sở thích của Chiếm Nguyên Tổng tài  vậy việc hợp tác nhất định sẽ có không ít hiệu quả a.

“Ta nói các ngươi thật sự là một lũ ngốc a, chính là vạn năm linh hảo, Tiểu Ngải”. (chả biết vạn năm linh hảo là gì nên mình giữ nguyên, ai biết chỉ mình nha:D).

“A”, mọi người như từ trong mộng tỉnh lại, Tiểu Ngải đã một thời gian không liên hệ với mọi người vì hắn không biết Vưu Tư đã trở về Bắc Kinh.

“Để ta gọi điện cho hắn”, Vưu Lạc lấy di động đi ra ngoài.

20 phút sau Tiểu Ngải hấp tấp chạy tới, vừa vào người đến cửa liền hướng đến người Vưu Ly nhảy lên. Lí Mục nhanh tay đem Vưu Ly ôm vào người, Vưu Ly ở trong lòng Lí Mục cười không ngừng.

“Yêu, Tiểu Ngải a, lâu lắm không thấy người, ngươi nhiệt tình như vậy ta chịu không nổi đâu nga”. Vưu Ly ôm chặt lấy Lý Mục, hướng về phía Tiểu Ngải ái muội nháy mắt mấy cái.

“Thiết, Tiểu thụ vạn năm nhà ngươi, nhìn cái bộ dạng phóng đãng của ngươi đi, nói, có chuyện gì mà gọi ta đến đây, khẳng định là ngươi lại nói gì đó với bọn họ đúng không?”

“Yêu, cứ cho là ta phóng đãng đi, dù sao đi nữa a thân ái nhà ta chính là thích ta phóng đãng như thế, ngươi quản được bọn ta sao, nhìn ngươi một bộ dạng muốn tìm bất mãn đã bao lâu không được nam nhân sáp rồi a?”

“Thiết, Tiểu Ngải ta mà thiếu nam nhân sao? người muốn thượng ta xếp thành cả một hàng dài chờ ta chọn kia kìa!” Tiểu Ngải bình thường rất lợi hại, đương nhiên lúc nào không đụng tới Vưu Ly chính là lúc hắn bình thường.

“Được rồi, hai ngươi có thể thu liễm một chút hay không a, Mục ca, kính nhờ quản tốt miệng bà xã ngươi được không”. Vưu Lạc thật sự không nghe nổi nữa, vội vàng lên tiếng ngăn cản.

“Ta thích xem bộ dáng này của bảo bối, ha ha”, Lí Mục ôm Vưu Ly nở nụ cười.

Trình Hạo sớm tìm kiếm thông tin xong oa trong lòng Lục Diêm hai mắt tỏa sáng hỏi Lục Diêm:” Diêm, ngươi nói xem nếu Tiểu Lạc không ngăn cản thì ai sẽ thắng?”.

“Ngươi nghĩ sao?”

“Ân, ta thấy nhất định là Vưu nhị ca”.

“Ân, thật sự là bé ngoan, không hổ là đứa nhỏ Lục Diêm của chúng ta coi trọng”, Vưu Ly thật đắc ý nói.

“Thiết các ngươi đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã” Tiểu Ngải trong lòng rất bất bình a.

“Được rồi, các ngươi đừng khi dễ Tiểu Ngải, hắn từ Giang Nam thật xa chạy đến đây, sao các ngươi có thể đối xử với hắn như vậy chứ? Tiểu Ngải a, ngươi muốn uống gì, ta xay cho ngươi cốc nước trái cây được không?”, các vị nghĩ xem lời này là ai nói? Bingo! Chính là Lý đại thúc.

Tiểu Ngải lập tức như lang đói bổ nhào lên người Lý Mộc Nhất:” Ô ô, chị dâu, ta biết chỉ có ngươi là  đối với ta tốt nhất, bọn họ chỉ biết khi dễ ta, cũng chỉ có ngươi rất tốt với ta”. Lý Mộc Nhất ngây ngô cười, đi vào bếp xay nước trái cây cho Tiểu Ngải.

“Được rồi, đừng náo loạn, Tiểu Ngải, ngươi biết tổng tài của Chiếm Nguyên sao?” Lục Diêm cắt ngang lời nói giỡn của mọi người, đi thẳng vào vấn đề.

“Chiếm Nguyên? Hongkong?” Tiểu Ngải tìm tòi trong trí nhớ xí nghiệp hắn vừa nghe được.

“Đúng, chính là nó, Tiểu Ly nói tổng tài của Chiếm Nguyên hình như là gay, nói hết những gì ngươi biết cho chúng ta đi”.

“Vì cái gì muốn biết về hắn?” Tiểu Ngải biết những người này sẽ không vô duyên vô cớ đi quan tâm đến một người không liên quan.

“Ân, nghe nói hắn có khả năng sẽ tới H thị đầu tư, mấy người chúng ta muốn lấy được hạng mục này”, Lí Mục đã ôm Vưu Ly yên ổn ngồi trên sô pha.

“Thì ra là như vậy a, người này ta thật sự có biết một ít nhưng cũng không hiểu biết quá sâu sắc, Tổng tài của Chiếm Nguyên gọi là Tần Chiếm Nguyên, theo ta biết thì quê hắn ở H thị…”.

Tiểu Ngải nói Tần Chiếm Nguyên chính là người H thị, đại học cũng học tại H thị, ba ba cùng mụ mụ hắn bỏ trốn, Tần lão gia tử biết được con gái mình cùng một tên nam nhân mà mình không tiếp nhận bỏ trốn rất giận dữ, liền cùng con gái đoạn tuyệt quan hệ, ba ba cùng mụ mụ của Tần Chiếm Nguyên có cuộc sống phi thường hạnh phúc, sau đó lại có Tần Chiếm Nguyên. Về sau, con dâu cùng cháu đích tôn của Tần lão gia tử bị tai nạn xe cộ, cả hai đều gặp nạn, Tần lão gia là một người truyền thống, không cho phép họ hàng thừa kế gia nghiệp nên đã tìm con gái về, để cháu ngoại thừa kế gia nghiệp, đứa cháu ngoại kia chính là Tần Chiếm Nguyên.

“Bất quá, đây là những gì mọi người đồn đại, cụ thể thế nào ta cũng không rõ nhưng ta nghĩ ít nhất cũng chính xác đến 60%. Một người là tình nhân của người kia một thời gian lại quan hệ với ta không tệ lắm nói. Tần Chiếm Nguyên đối với tình nhân cũng không tồi, người theo hắn cũng không thiếu, lại được chiều chuộng, nhưng không ai có thể ở bên hắn quá lâu, nghe hắn nói với những người từng cùng hắn hình như trong lòng hắn đã có chủ, chỉ muốn tìm trên người những tình nhân kia chút bóng dáng người cũ mà thôi.

“Nga, là người thế nào thì mới có thể làm cho hắn như vậy, ta rất ngạc nhiên”, Vưu Lạc cảm thấy thực hứng thú người này.

“Nói thực ra là người kia của hắn rất giống ta nga”, nói xong Tiểu Ngải lại đưa tay vuốt vuốt cằm.

“Ngươi thực không biết xấu hổ, có thể đừng có thiếp vàng lên mặt mình như thế được không a, còn nói người kia giống với ngươi, nếu nói như ngươi thì ta không phải thành tình nhân trong mộng của hắn rồi sao”.

Trình Hạo gật gật đầu:” Ân, Vưu nhị ca nói rất đúng, nếu người kia thật sự giống Tiểu Ngải thì thủy tổ lại đây mà (cái thủy tổ kia là cái gì a? >”< nhiều từ mình không biết quá, mọi người ai biết làm ơn nói chỉ mình vs) “Thiết, các ngươi nghe cho rõ đây, các ngươi cũng biết ta cũng ở Hongkong lăn lộn một thời gian, khi đó hắn chủ động tìm ta, nói muốn ta cùng hắn một thời gian, ta lúc ấy hỏi hắn vì sao, hắn nói vì ta giống người kia, đương nhiên ta có hỏi hắn người kia là ai? Kết quả hắn cái gì cũng không nói, nhưng ta nghĩ hắn nói người kia hẳn là muốn nói đến người trong lòng mà hắn nói với mọi người đi”. “Vậy là ngươi cùng hắn?” Vưu Lạc hoài nghi hỏi, hắn đối với Tiểu Ngải vẫn có chút hiểu biết “Ngươi cảm thấy ta là người như thế sao? Ta đương nhiên không có khả năng cùng hắn, ta lại không thiếu tiền, có thể lên giường cùng ta, thứ nhất phải là người ta thấy thuận mắt, thứ hai cả hai phải lưỡng tình tương duyệt, được không, đương nhiên tình trong một ngày cũng có thể tính vào.” (!!!!!) “Ân, hành động như thế thật giống tính cách của ngươi, ngươi cũng nên lấy đó làm ưu điểm đáng giá mà khoe ra”, Vưu Ly xem như đang đứng về phía Tiểu Ngải một lần. “Kia đương nhiên, Tiểu Ngải ta là ai a? Bất quá nói thật thì Tần Chiếm Nguyên thật đúng là phù hợp với tiêu chuẩn thứ nhất của ta mà, bộ dạng thực không sai nga, một chút cũng không thua kém mấy người, chính là điều kiện thứ hai lại hoàn toàn không được, Tiểu Ngải ta phong lưu phóng khoáng, mềm mại quyến rũ sao có khả năng làm thế thân cho người khác chứ”, nói xong Tiểu Ngải lại một mình cười thực đắc ý. “Vậy không có ai biết đến người trong lòng hắn là ai sao?” Lục Diêm hỏi. “Căn bản là không có ai biết, bất quá có một sự kiện mà mọi người đều biết”. “Nga, chuyện gì?” Lí Mục cảm thấy thực hứng thú, hơn nữa biết nhiều một chút đối với sinh ý của bọn họ chỉ có lợi không có hại. “Tần Chiếm Nguyên vì người trong lòng hắn không tiếc cùng Tần lão gia tử mỗi ngày đều nháo, Tần lão gia tử sắp xếp cho hắn thiên kim tiểu thư môn đăng hộ đối để xem mắt kết quả vào ngày xem mắt đó hắn mang theo một tình nhân đến tham dự, còn ngay tại đó cùng tình nhân hôn môi nồng nhiệt. Tần lão gia tức giận không nhẹ mà người nhà cùng vị tiểu thư cũng xấu hổ nên đều bỏ về, sau đó vì bồi thường chuyện mình không phải, Tần lão gia tặng cho nhà kia một sinh ý trị giá mấy triệu, đối phương dù cảm thấy rất mất mặt nhưng được bồi thường sinh ý lời mấy triệu cũng bỏ qua. Bất quá Tần Chiếm Nguyên lại nói với Tần lão gia tử rõ ràng là hắn yêu nam nhân, cũng sẽ chỉ kết hôn với nam nhân, muốn hắn cưới nữ nhân một cửa cũng không có, hắn đối với sinh ý của gia tộc không hề hứng thú, nếu có thể thì mời lão gia tử an bài người kế nhiệm, hắn không cần. Tần lão gia tử tức giận thổi râu trừng mắt nửa ngày cuối cùng đành thỏa hiệp, đương nhiên trong đó có lẽ hẳn là sẽ có rất nhiều chuyện khó nói nữa nhưng ta sao có thể biết hết.”. “A, người này thật là kẻ si tình a!” Trình Hạo cảm thán, không nghĩ tới thật sự sẽ có người như thế. “Ân, ta cũng hiểu được người như hắn hiện tại thật đúng là hiếm thấy, ta nghĩ người được hắn yêu khẳng định sẽ rất hạnh phúc đi”, Lý Mộc Nhất cũng có chút cảm khái vì người si tình như vậy. “Đại thúc, ngươi chê ta không đủ si tình sao?” Vưu Lạc ôm Lý Mộc Nhất làm nũng. “Ta nào có, ta chỉ nói sự thật thôi, ngươi đừng nghĩ nhiều, đối với ta mà nói ngươi là người tốt nhất”. Lý Mộc Nhất nhanh chóng giải thích cho Vưu Lạc, mặt cũng đỏ hồng. Người trong lòng hắn thật đáng yêu a. “Đúng vậy, cho nên mọi người liều mạng muốn câu dẫn hắn, ngươi phải biết rằng Tần gia bọn họ là mấy đời vinh hoa phú quý a”. Tiểu Ngải đem tin tức mình biết nhất nhất nói cho mọi người. “Đấy cũng không phải việc dễ dàng, không biết người trong lòng hắn là ai, nếu như chúng ta tìm thấy thì sinh ý sẽ chiếm được rất nhiều cơ hội a!” Lục Diêm nhìn về phía Lý Mục cùng Vưu Lạc. “Ta thấy cũng không cần thiết đi, ba chúng ta cùng liên thủ hẳn sẽ không quá yếu”, Vưu Lạc cảm thấy rất tự tin trước thực lục của bọn họ. “Ân, người nổi danh như hắn nếu vào mạng hẳn là có thể tra được đi”, Trình Hạo tràn ngập hi vọng nói với Tiểu Ngải. “Hắn tuy là người bình thường nhưng lại bề bộn rất nhiều việc, hẳn là không đâu không thấy, hơn nữa mạng internet hiện nay phát triển như vậy, ngươi thử tìm xem có thấy hắn không nga”, Tiểu Ngải nghe được lời Tình Hạo nói cũng rất hứng trí. Vì thế một đám người vậy quanh trước màn hình máy tính bắt đầu tra tư liệu:” Ân, sao anh chụp lại đều không thấy rõ mặt, rất mơ hồ”, Trình Hạo nhìn một hình ảnh trong bài viết có liên quan đến Tần Chiếm Nguyên. “Ân, ta thấy không rõ, bất quá có thể xác định đây chính là Tần Chiếm Nguyên”, Tiểu Ngải nhìn ảnh chụp nói. Lý Mộc Nhất vừa nhìn thấy ảnh chụp liền sửng sốt:” Người…người này?” bàn tay Lý Mộc Nhất chỉ vào ảnh chụp có chút run run. Tất cả mọi người phát hiện Lý Mộc Nhất không thích hợp, Vưu Lạc ôm chặt Lý Mộc Nhất nhẹ giọng hỏi:” Đại thúc, làm sao vậy? Nhận thức người này sao?” Lý Mộc Nhất cẩn thận nhìn nhìn, tuy ảnh chụp không rõ mặt lắm, hắn cũng không quá chắc chắn, nhưng là… “Đại thúc, ngươi không sao chứ?”, Vưu Lạc lo lắng hỏi, biểu hiện của đại thúc thật sự không thích hợp a. “Không, không có việc gì, có thể là ta nhìn lầm rồi, ta cảm thấy người này cóc chút giống như người ta biết”, Lý Mộc Nhất nghĩ về thời gian thật lâu trước kia, lâu đến mức có những chuyện hắn đã không còn nhớ rõ lắm hắn nghĩ hắn cần hảo hảo ngẫm lại thì mới có thể nhớ được đi.    

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.