Này, Đại Thúc!

Chương 6: Bữa cơm này thật đúng là thoải mái đến phập phồng a



“Tốt lắm, nháo đủ rồi, lập tức chuẩn bị bàn giao công việc, thật sự là một đám ngu xuẩn, công ti không phải nơi muốn chuyển là chuyển được, thật đúng là đều lấy mình làm trung tâm”. Mai Á nện chiếc giày cao 11 tấc, tao nhã xoay người đi ra ngoài, trong lòng nghĩ nhóm người này thật đúng là buồn cười, đúng là người trẻ tuổi a.

Nhóm người từ trong phòng hội nghị đi ra, ảo não có, bi thương có, tức giận có, còn lại là nhìn Lý Mộc Nhất như muốn dùng ánh mắt giết chết hắn

Thế nhưng Lý Mộc Nhất hoàn toàn không nhìn đến nhóm người này, hắn còn đang suy nghĩ chuyện của mình, hắn nghĩ về sau có phải sẽ không có người đến tìm mình gây phiền toái hay không. Hắn còn muốn biết, những lời Vưu Lạc vừa nói kia là có ý gì?

Đương nhiên không có khả năng mọi người đều cam tâm tình nguyện, bất quá Mai đại tổng giám hiểu được phải có thủ đoạn để đối phó với bọn họ, làm cho bọn họ không ý kiến đi thu xếp mọi thứ rời đi

Lý Mộc Nhất vẫn ở trong phòng hội nghị, chờ hắn lấy lại được phản ứng, trong phòng chỉ còn hắn cùng Vưu Lạc, hai người liền cứ nhìn nhau như vậy, một câu cũng không nói

Cuối cùng Lý Mộc Nhất phán tan trầm mặc:”Vưu tổng, vừa rồi cảm ơn ngài”

“Cảm ơn ta vì cái gì?”

“Cảm ơn ngài đã giúp ta giải vây!”

“Nga, vậy ngươi muốn cảm ơn ta như thế nào? Vưu Lạc trêu tức nhìn Lý Mộc Nhất

“Ta, ta cũng không biết” Lý Mộc Nhất cúi đầu mềm mềm trả lời một câu

Vưu Lạc nhìn Lý Mộc Nhất nghĩ, sớm muộn cũng sẽ có một ngày ta sẽ thay đổi tính cách đại thúc từ trên xuống bưới. [Chúng ta thật chờ mong đại thúc lột xác a]

“Này, đại thúc, hay là mời ta ăn bữa cơm, cũng không tính là quá đáng đi?”

“Được, ngươi muốn ăn cái gì?” Lý Mộc Nhất làm cho tinh thần tỉnh táo lại, hắn thật sự muốn cảm ơn cảm ơn Vưu Lạc, y đã chiếu cố hắn rất nhiều, mặc dù hắn có chút không hiểu chuyện gì đang xảy ra

Buổi tối tam tầm, Vưu Lạc đến bộ kỹ thuật tìm Lý Mộc Nhất một hồi kéo hắn đi

Thời điểm chờ thang máy, đụng phải Vưu Ni cùng Trình Hạo:”Tam ca, ngươi cùng đại thúc đi đâu a?” Vưu Lạc nghĩ tiểu cô nương này thật sự là biết rõ còn cố hỏi a!

“Ta cùng đại thúc đi ăn cơm!”

“A, cùng đại thúc đi ăn cơm! ăn cái gì, ta cũng muốn cùng đi!” Vưu Ni cố ý lớn tiếng nói

“Được, Tiểu Ni đã nói muốn đi, liền cùng nhau đi” Lý Mộc Nhất nói cho Vưu Ni nghe, ánh mắt lại nhìn Vưu Lạc, đại thúc ngươi xong rồi, bắt đầu sa đọa rồi

“Ngươi xác định muốn cùng đi sao?” Vưu Lạc hỏi, Vưu Ni chớp mắt, Tam ca hỏi như thế này chắc chắc là có vấn đề, có âm mưu

“Ta…. ca, ta chỉ nói giỡn thôi, ngươi đừng cho là thật, ta mới không cùng ngươi và đại thúc đi để làm bóng đèn, đúng không, Trình Hạo?”

“Đúng vậy, đúng vậy, người ta đi ăn cơm, ngươi đi theo xem náo nhiệt sao?” Trình Hạo hướng Vưu Lạc chớp chớp mắt

“Xem như ngươi hiểu chuyện, thang máy đến rồi, đi thôi”

Vưu Lạc nhìn biểu tình của Lý Mộc Nhất, hoàn hảo, không có biến hóa gì quá lớn.

Trong lòng Lý Mộc Nhất đã muốn thiên hoàn địa chuyển. Cho dù hắn đã độc thân nhiều năm nhưng hắn không phải hòa thượng, hắn cũng có thất *** dục, sao có thể không hiểu lời Vưu Ni nói

Nhưng Lý Mộc Nhất không hiểu được vì sao Vưu Lạc không phản bác, vì cái gì lại không tức giận, vì cái gì lại không có những phản ứng như bình thường a!

Đại thúc của chúng ta thực sự là mơ màng rồi

Ra khỏi công ty, Vưu Lạc cùng Lý Mộc Nhất đi đến bãi đỗ lấy xe, Vưu Ni nói với Trình Hạo:”Uy, ngươi nói xem chúng ta có nên theo dõi hai người kia một chút không, ta thấy Tam ca đã muốn chuẩn bị ra tay rồi”

“Ta cảm thấy Tam ca ngươi hiện tại sẽ không ra tay, có hơi sớm, hơn nữa, ngươi dám theo dõi sao?” Trình Hạo hỏi Vưu Ni

“Ai nói ta không dám đi, lấy xe đi” Vưu Ni vừa nói vừa lôi Trình Hạo hướng đến bãi đỗ xe

Trình Hạo lấy đầu ngón tay, chọc chọc cánh tay Vưu Ni, sau đó chỉ về phía sau nàng. Vưu Ni cả kinh, quay đầu lại, một tay đỡ trán, ta chỉ biết Tam ca nhất định sẽ để lại cho ta một cái phiền toái, thực độc ác.

“Tiểu Ni, tan tầm rồi ta tới đón ngươi, nhanh lên nhào vào trong lòng ta đi” Lý Khắc cười đến vẻ mặt sáng lạn như ánh mặt trời

“Ách, đừng nói ta quen biết ngươi, ta đời trước có phải thiếu nợ ngươi hay không a, đời này sao ta đi đâu cũng gặp ngươi ở đó” Vưu Ni đau đầu. Kỳ thật tiểu cô nương cũng không phải không thích hắn, chỉ là còn không nghĩ chấm dứt cuộc sống độc thân hoàng kim nhanh như vậy thôi.

Nhìn hai người đi rồi, Trình Hạo liền cảm thấy buồn cười, thật sự là một đôi oan gia, bất quá, Vưu Lạc thật đúng là lợi hại, hẳn là sớm đoán được Vưu Ni nhất định sẽ làm vậy cho nên mới báo trước cho Lý Khắc đi

“Tiểu Hạo, đang nhìn cái gì  vậy?” Trình Hạo quay đầu, nhìn nam nhân đang đứng phía sau mình

“A, sao ngươi lại tới đây?”

“Đến gần đây xử lý công việc, ta xem thời gian không sai biệt lắm liền thuận đường lại đây đón ngươi, đi thôi, ta đưa ngươi về nhà”. Trình Hạo nhìn nam nhân cao lớn trước mặt, thật sự là không biết nói dối a Ngươi rõ ràng đặc biệt tới đón ta, lại còn bày đặt thuận đường này nọ, sao không chịu nói thật a.

“Lục Diêm, ngươi nghĩ thế nào về đồng tính luyến ái?” Trình Hạo cẩn thận nhìn Lục Diêm, hắn nghĩ rằng nếu Lục Diêm không thể tiếp nhận về sau liệu mình có thể cùng hắn làm bằng hữu hay không? Hắn lấy Lý Mộc Nhất làm tấm gương, nếu Lục Diêm nói không thể chấp nhận, kia chính mình sẽ thế nào?

Lục Diêm chọn mi, thật sự không rõ lời hỏi này của hắn có ý tứ gì? Chẳng lẽ đã phát hiện ra tâm tư của mình, chắc là không phải đi

“Ta chỉ thuận miệng hỏi vậy thôi, không có việc gì, ha ha, đi thôi”. Lục Diêm nghĩ nên nắm chặt thời gian giải quyết, càng kéo dài sẽ thành đêm dài lắm mộng

Hắn giữ chặt Trình Hạo đang muốn xoay người:”Ta cảm thấy không có gì, mỗi người đều có quyền yêu và được yêu, bất kể là nam hay nữ, bất kể người yêu hắn là nam hay nữ. chỉ cần chính mình cảm thấy hạnh phúc là tốt rồi, ngươi thấy đúng không?”

“Nga, thật tốt quá, ta chỉ biết Lục Diêm ngươi nhất định không phải người nông cạn, thật sự là quá tốt” Trình Hạo lôi kéo cánh tay Lục Diêm, tâm trạng dâng trào

“Vì sao lại hỏi ta vấn đề này? Lục Diêm hỏi

“Bởi đại thúc rất nhanh sẽ trở thành đồng tính luyến ai. [con a, ngươi không biết đại thúc nhà ngươi thật lâu trước kia đã là đồng tính luyến ái rồi sao]. Ta cảm thấy chỉ cần hắn có thể hạnh phúc là tốt rồi. Nhưng ta sợ vì ta có bằng hữu như vậy ngươi sẽ…sẽ…”

“Mất mặt sao?” Trình Hạo mạnh mẽ ngẩng đầu ánh mắt trong suốt nhìn Lục Diêm

“Ngươi thực để ý cái nhìn của ta sao?”

“Ân, ngươi là bằng hữu tốt nhất của ta, ta không nghĩ bởi sự kiện này mà mất đi ngươi” [Tiểu Hạo Tử a, lời ngươi nói dù thế nào cũng thấy ái muội a].

Sao có thể như vậy, chỉ cần là người quen của ngươi ta sẽ không để ý, yên tâm, đi thôi, ta mang ngươi đi ăn” Lục Diêm trong lòng cao hứng, bởi Tiểu Hạo một chút cũng không bài xích đồng tính luyến ái, xem ra con đường tương lai của mình sẽ rất sáng lạn a.

Ngồi trong xe Vưu Lạc, Lý Mộc Nhất hỏi:”Vưu tổng, ngài muốn ăn cái gì?”

“Vưu tổng?” Vưu Lạc chọn mi, vẻ mặt mất hứng:”Tan tầm mà vẫn còn gọi ta như vậy không phải quá xa lạ sao?”

“Vậy ta nên xưng hô với ngươi thế nào?”

“Vưu Lạc hoặc là….Lạc”

Vưu Lạc trong lòng kêu rên, ngươi gọi ta là “Thân ái”, “Darling”,”honey”, “ông xã” đều được a.

“Ách, ta đây gọi Vưu Lạc là được” Lý Mộc Nhất trong lòng nghĩ, ta như thế nào có thể gọi ngươi là Lạc a, như vậy cũng quá thân thiết đi. Hừ về sau sẽ có người thân thiết hơn gọi ngươi như vậy không phải sao.

“Được rồi, Vưu Lạc thì là Vưu Lạc đi, ta cũng không kén ăn, cái gì cũng ăn được, thanh đạm một chút là tốt rồi”

Lý Mộc Nhất nhíu mày suy nghĩ một chút:”Đi đường Hoàng Hà ăn tôm càng Ba Thục đi, đủ thanh đạm, hương vị cũng không sai, phong cảnh cũng rất tốt”

“Được, vậy đi đến đó”

Đỗ xe xong, hai người cùng nhau hướng khách sạn đi, Vưu Lạc so với Lý Mộc Nhất cao hơn nửa cái đầu lúc hắn cùng Lý Mộc nói chuyện Lý Mộc phải ngước lên nhìn hắ, nhấc chân lên bậc bị hụt một bước ngả người về phía trước

Vưu Lạc lập tức đưa tay đỡ hắn, một tay cầm tay Lý Mộc Nhất, một tay ôm trên lưng Lý Mộc Nhất, nháy mắt Lý Mộc cảm giác thân thể như có một dòng điện hạy từ chân lên đỉnh đầu, tê rần cả người, Vưu Lạc còn ý xấu tăng thêm lực đạo lên cánh tay đặt trên lưng Lý Mộc, xoa nhẹ một phen.

“A, cảm, cảm ơn ngươi, ta, ta không sao” Lý Mộc Nhất lắp bắp nói

Vưu Lạc nhìn Lý Mộc Nhất mặt đỏ đến có thể bốc hơi, trong lòng đắc ý cười trộm:”không có việc gì, ngươi cẩn thận một chút, ngã một chút thôi cũng sẽ rất đau a!”

“Ta đã biết”. Lý Mộc Nhất trong lòng ấm áp, đã bao nhiêu năm không có người quan tâm đến mình như vậy

Tuy rằng nói Lý Mộc Nhất mời Vưu Lạc ăn cơm, nhưng hắn lại thấy cả bàn đầy thức ăn rõ ràng đều là món hắn thích, chẳng lẽ hai người ngay cả khẩu vị cũng giống nhau sao?

Lý Mộc Nhất a, Vưu Lạc đâu quan tâm đến đồ ăn a, chỉ cần là món ngươi thích nhất định hắn cũng sẽ thích.

Vưu Lạc hỏi Lý Mộc Nhất uống cái gì, bia được không?

Lý Mộc Nhất không giải thích nhiều liền từ chối, muốn uống nước lọc. Hắn một lòng nghĩ rượu bia là tuyệt đối không thể uống, đã biết tửu lượng của mình không hề tốt, uống xong không biết sẽ ra cái dạng gì, đáng sợ nhất chính là khi tỉnh lại chính mình cũng không nhớ gì hết những gì đã làm. Vạn nhất có làm gì sai, Vưu tổng sẽ đem chính mình đá ra khỏi công ti đi.

Trong khi đó Vưu Lạc lại nghĩ, tốt nhất là đem đại thúc chuốc say, có thể còn hỏi được nhiều điều nữa, hoặc là mình cùng người ta sẽ có tiến bộ vượt bậc gì đó thì thật tốt. Chính là không nghĩ đại thúc một hơi liền từ chối, quên đi, cách mạng chưa thành côn, đồng chí vẫn phải cố gắng a!

“Đại thúc, nếm thử món này đi, hương vị thật không sai nga” Vưu Lạc gắp một miếng thịt ếch bao bột tôm cho Lý Mộc Nhất

“Ân, chính ngươi cũng ăn a, đừng chỉ gắp cho ta” Lý Mộc vừa nói vừa gắp cho Vưu Lạc đũa rau

Vưu Lạc vừa lòng nở nụ cười, thế này cũng xem như quan hệ giữa hai người đã tiến bộ đi, trong lòng nghĩ về sau nhất định phải thường xuyên mang đại thúc ra ngoài ăn cơm mới được

Cơm nước xong, ăn uống đến no nê, hai người định đứng dậy rời đi chợt nghe một đôi tình nhân bên cạnh nói:”ngươi xem nhà người ta, ông xã đối với bà xã thật tốt, người ta hai người còn đều là nam nha, ngươi xem lại mình đi, thiết, xách dép cho người ta cũng không được” Cô gái đối chàng trai nói

Lý Mộc Nhất hóa đá ngay tại hiện trường, Vưu Lạc tươi cười hớn hở, cầm tay đại thúc kéo ra ngoài, Lý Mộc Nhất vẫn ngây người, hoàn toàn không phản ứng

“Đại thúc, hồi hồn!”

Lý Mộc thấy nam nhân chói mắt đứng bên người mình, trên tay chuyền đến độ ấm như muốn làm phỏng tay hắn

Lý Mộc Nhất nhớ mang máng lần trước, khi Vưu Lạc đưa mình từ KTV về, hai người đã ở trên xe nói rất nhiều, nhưng hắn chỉ nhớ một đoạn 

Vưu Lạc nói: “Mọi người đều nói ta là phúc tinh chuyển thế, cho nên từ nhỏ mạng đã vô cùng tốt, chính là kiểu hài tử ngậm thìa mà lớn như mọi người thướng nói, ăn đồ tốt nhất, mặc trang phục tốt nhất, học tại nhà trẻ quý tộc, có thể không cần thi liền vào đại học, sau đó ra nước ngoài du học về nước là có thể tiếp nhận sinh ý của gia tộc, người khác cần phấn đấu cả đời cũng chưa chắc có khả năng đạt được những thứ mà ta dễ như trở bàn tay đã đạt được, với ta mà nói muốn bao nhiêu nữ nhân sẽ có bấy nhiêu nữ nhân, mọi thứ mà mọi người đều mong ước đối với ta mà nói đều là điều hiển nhiên, xem đi xem lại thì mệnh của ta thực sự rất tốt”. Lý Mộc nghe hắn nói xong cả một đoạn như vậy nhưng lại không biết ý hắn là gì

Tiếp theo Vưu Lạc nói:” Này, đại thúc, ngươi nói mạng ta có phải tốt lắm hay không a?”

“Thật sự là tốt đến mức làm cho người ta hâm mộ mà!” Lý Mộc Nhất cảm thán

Như vậy Vưu Lạc quay đầu nhìn Lý Mộc Nhất:”Ngươi về sau phải ở gần ta, ta sẽ đem hảo vận truyền cho ngươi”

Vưu Lạc nhìn Lý Mộc không biết đang suy nghĩ cái gì, cũng không quấy rầy hắn

“Nha, đây không phải là Tiểu Lạc sao? Ngươi là đồ phân chó, đi ăn cơm cũng không gọi ta a?”

Vưu Lạc đau đầu nghĩ hôm nay ra ngoài đúng là không xem giờ hoàng đạo, như thế nào lại gặp phải hắn:”Tiểu Ngải, ngươi sao lại ở đây?”

“Cùng nam nhân của ta hẹn hò, đây là ai a, ngươi đổi khẩu vị sao? Tiểu Ngải mắt sáng ngời, vừa chỉ vào Lý Mộc Nhất vừa hỏi

Lý mộc thấy tiểu nam hài trước mặt, thật lòe loẹt. [Đại thúc, người ta gọi đó là đa dạng mĩ nam được không a!]

“Ngậm miệng chó của ngươi lại” Vưu Lạc sợ Tiểu Ngải làm hỏng chuyện của mình, mở miệng nói

“Đại thúc này, ân, đủ vị, cũng không biết người ta có ý với ngươi không a, ha ha”. Tiểu Ngải đem Lý Mộc Nhất đánh giá từ đầu đến chân, cười đến gian tà

Vưu Lạc liền kéo Lý Mộc Nhất đi, Tiểu Ngải ở phía sau hô to:”Tiểu Lạc a, ta chờ tin tốt của ngươi, đừng quên mời ta ăn cơm a, còn có chuẩn bị thật tốt chuyện sửa cách gọi của mọi người thành “chị dâu” đi a!”

Vưu Lạc trong lòng nghĩ “chị dâu”, ân, không sai, ta thích

Lý Mộc Nhất trong lòng nghĩ, bữa cơm này ăn thật đúng là thoải mái đến phập phồng a

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.