Này! Địa Phủ Ở Hướng Kia!

Chương 9: đóng phim





Hướng Mộng Điệp nhìn về khuôn mặt vẫn đang nom nóp lo sợ của Liễu Vũ Hinh , khóe môi huyết hồng gợi lên nụ cười quỷ quyệt.

Con người luôn không thể kháng cự được khi bị dục vọng lôi kéo, đã bị dục vọng mê mắt thì sẽ không phân rõ thị phi nữa.

Bất quá nàng ta lại thật sự thích dục vọng kia của nàng. Dục vọng rất ngon, lại có nhiều chất dinh dưỡng để tẩm bổ cho nàng.

-------------

“Ta nói ngươi vô dụng, quá đúng rồi còn gì!”


Thanh âm vui sướng khi người gặp họa truyền tới không dễ nghe tí nào, ta hung tợn mà trừng mắt về kẻ đang đứng nói chuyện vừa xoa xoa thắt lưng, ta quát lên:

“Ta đây tốt xấu còn đi theo, còn ngươi cái gì cũng đều không chịu đi làm!”

Vệ Giới hừ một tiếng, quạt xếp trên tay hắn đánh vào đầu ta một chút:

“Nói ngươi đầu óc không tốt ngươi còn không chịu thừa nhận, ngươi ngẫm lại xem, ngươi hồi nãy đi theo nàng rồi mới làm bứt dây động rừng, ngươi không phải biết rằng nàng ta đã sớm chiếm thân thể của Liễu Vũ Hinh sao? Đến lúc đó hướng Mộng Điệp không bắt được, rồi làm Liễu Vũ Hinh chết tươi bỏ mạng, để ta coi ngươi làm sao giải thích đây!”

Ta vuốt vuốt đầu đang đau, có chút ủy khuất cong môi: “Vậy ngươi nói làm sao bây giờ……”

“Ai, còn phải vì ta thông minh tuyệt đỉnh, không gì sánh kịp Vệ Giới ta đâu! Ngươi yên tâm, ta đã sớm gửi sơ yếu lí lịch của mình cho quốc tế giới giải trí, ta tin tưởng bọn họ thật mau liền sẽ tới tìm đến chỗ ta để kêu ta ký hợp đồng trở thành nghệ sĩ của họ thôi!” Vệ Giới dào dạt đắc ý mà nói.

“Ngươi bộ muốn đi giới giải trí thật ư??!” Tiểu tử này, ta còn tưởng rằng hắn nói giỡn đâu.

Vệ Giới khoanh tay trước ngực, vẻ mặt kiêu ngạo: “Cái gì? Ta nói cho ngươi, chỉ bằng gương mặt này của ta và tài hoa này, hơn một ngàn năm trước kia fan của ta rất nhiều, lúc ấy ta ở nơi đó cũng coi như là một siêu cấp siêu sao. Còn bây giờ á, nếu không phải vì ta muốn an bình thì ta sớm đi vào giới giải trí thành một tuyệt đỉnh siêu sao.”

Muốn sống an bình???…… Đại ca ngươi là đang nói giỡn sao? Ta chịu không nổi giật giật khóe miệng.

“Ngươi đây là biểu tình gì? Ta nói cho ngươi, không bao lâu nữa ta có thể xách theo nữ nhân kia…nhầm… Nữ quỷ về Minh giới.” Vệ Giới dương cằm nói.

Ta chỉ có thể bất đắc dĩ mà cười cười, ta sẽ không trông cậy vào việc Vệ Giới thành công, chỉ cầu mong đến lúc đó hắn đừng chỉ lo làm đại minh tinh mà quên chính sự là được.


Quả nhiên, không được mấy ngày công sức thì liền có người tới cửa tới tìm Vệ Giới ký hợp đồng, Vệ Giới cũng đồng ý ký hợp đồng vào Công ty Giải Trí Đan Kỳ trở thành nghệ sĩ.

Mà ta bất hạnh cũng bị tiểu tử kia mang vào công ty, thế nhưng hắn bắt ta làm thư ký cho hắn!

Thư ký? Ta còn thua cả người hầu không bằng!!!

“Vệ ca, nước ngươi yêu cầu đã có rồi” Ta nặng nề mà đem một ly nước trái cây đưa tới cho kẻ đang thích ý dưới ô che nắng xem kịch bản.

Vệ Giới giương nhìn mắt nhìn nước trái cây trong tay ta, vẻ mặt ghét bỏ: “Ta kêu ngươi nước nho, sao ngươi lại mua nước cam?”

“Ngươi…… Ngươi có uống hay không!” Ta tức giận đến trừng lớn mắt, nghiến răng nghiến lợi mà nói.

Vệ Giới bĩu môi: “Được rồi, ta cố mà uống trước đi, đợi chút còn phải diễn cho được một tuồng kịch nữa!”

Nói xong liền uống nước trái cây. Ta dùng sức hạ đống lửa đang phun trào trong lòng xuống, nếu không phải ngại nơi này là đoàn phim, ta khẳng định hung hăng đánh tiểu tử thúi này một vố, cho hắn biết cái gì kêu lão đại, tốt xấu gì ta cũng lớn hơn hắn một ngàn năm tuổi, mà hắn dám coi ta như nha hoàn để sai khiến a!

“Vệ ca, tràng diễn chuẩn bị!” Biên kịch chạy chậm lại đây kêu lên.

“Ok!” Vệ Giới tháo kính râm xuống một phát ném vào trong tay ta, rồi mới nghênh ngang hướng phim trường đi đến.


Ta khẽ cắn môi đi theo, lại thấy một người đỏ tươi từ nơi không xa đi tới, đồng thời một luồng mãnh liệt âm khí cũng tự nhiên ập vào mặt ta.

Vệ Giới đang đi phía trước tất nhiên bước chân cũng dừng lại, quay đầu, con ngươi đen thâm ý mà liếc nhìn ta một cái, rồi mới quay đầu lại lộ ra nự cười cực độ loá mắt đi đón người mới tới.

“Nha, này không phải Vũ Hinh tỷ sao? Chậc chậc, chân này so với trong TV xinh đẹp gấp trăm lần a!” Vệ Giới cong môi khen tặng nói.

Liễu Vũ Hinh tháo xuống kính râm, từ trên xuống dưới đánh giá Vệ Giới một hồi, có chút nghi hoặc: “Ngươi là……”

“Ta là diễn viên diễn cùng với ngươi, ta vừa đến công ty thôi, ngươi có thể kêu ta Vệ Giới.” Vệ Giới tự giới thiệu, hắn dùng một đôi mắt thủy quang liễm diễm đào hoa không ngừng liếc mắt đưa tình, tuy rằng ta luôn luôn khinh thường hắn, nhưng cũng thừa nhận mị lực dụ người của hắn cao cỡ nào.

Tiểu tử này chắc sẽ không dùng nhan sắc dụ dỗ người ta chứ?







Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.