Này Tên Ngáo Kia! Chiếm Lấy Em Đi

Chương 7: Món ăn ngon nhất!



*Vừa nói xong Tuấn Trạch ẵm Mỹ Lệ vào bếp. Tuấn Trạch thở dài rồi dựa đầu vào đầu Mỹ Lệ, Tuấn Trạch nói: " Rắc rối lớn rồi! Vì sao lúc giận dữ cậu cũng đáng yêu đến thế? Cậu đó! Cướp mất trái tim tớ rồi!"

- Mỹ Lệ liền đẩy Tuấn Trạch ra: Cậu...cậu nói gì vậy chứ?!? Đền đi! Đền với những gì đêm qua cậu đã làm!

- Tuấn Trạch: Đền? Vừa mới đền cậu mà?

- Mỹ Lệ: Đền? Đã đền cho tớ cái gì đâu?

- Tuấn Trạch: tớ vừa đền cho cậu bằng một nụ hôn rồi còn gì! Mặt cậu vẫn còn ngượng đỏ kìa?!

- Mỹ Lệ: Cậu!?

- Tuấn Trạch: Tớ cũng mất đời trai của mình rồi còn đâu! Không biết đâu! Tại cậu đó! * Nhõng nhẽo...

- Mỹ Lệ:...

- Tuẫn Trạch: Thôi! Dù gì cũng đói rồi. Ở lại phòng mình ăn cũng được!

- Mỹ Lệ: Cậu định ăn món gì?

- Tuấn Trạch: Ăn món mình thích nhất!

- Mỹ Lệ: Là món gì?

- Tuấn Trạch: Là cậu!

- Mỹ Lệ: Aiz... Đừng đùa nữa mà!

- Tuấn Trạch bế Mỹ Lệ lên gác thềm bếp bên cạnh với bếp của mình nấu ăn: Cậu ngồi yên đó đi! Để mình làm là được rồi! Ngồi ngoan ở đó để mình trông chừng là được!

- Mỹ Lệ: Hừm... Được rồi.

- Tuấn Trạch: À cậu vào tủ lạnh lấy hộ tớ một ít súp lơ xanh với.

- Mỹ Lệ: um!

* Lúc Mỹ Lệ nhảy xuống bậc gác thềm ở bếp mình đang ngồi thì do sàn khá trơn nên đã té xuống người Tuấn Trạch.

- Mỹ Lệ: Ố mồ! Xin lỗi cậu nhé do sàn trơn quá nên...

- Tuấn Trạch cầm tay Mỹ Lệ lại rồi ôm vào eo của mình từ đằng sau: Cậu quậy quá đó! Có phải là đang gây sự chú ý của mình không?

- Mỹ Lệ: Mới không có!

* Tuấn Trạch cứ giữ tay của Mỹ Lệ ôm eo mình suốt nên nấu ăn hay đi lấy đồ là Tuấn Trạch đi đâu thì Mỹ Lệ cứ phải đi theo đó từ đằng sau.

- Tuấn Trạch: Xong rồi! Cậu đi trải khăn bàn ăn ra hộ tớ.

- Mỹ Lệ: Um. Tớ biết rồi!

- Tuấn Trạch: Xong rồi chứ? Lại đây!

- Tuấn Trạch: Đưa tay của cậu ra. Đây là dĩa của cậu. Còn đây là dĩa của tớ! Vì dĩa này là dĩa hoàng gia nên rất mắc cậu bưng cho cẩn thận đấy!

- Mỹ Lệ: Đương nhiên rồi! Mình làm gì cũng cẩn thận hết!

- Mỹ Lệ chưa nói dứt câu. Tuấn Trạch liền hôn lên môi Mỹ Lệ.

- Tuấn Trạch: Đây là món khai vị. * nói xong rồi cười mỉm.

- Mỹ Lệ: Cái...cái tên vô lại này!

- Tuấn Trạch: Nói gì vậy cô bé ngốc? Lại đây ngồi ăn đi chứ!

- Tuấn Trạch: Nào ăn thử món mì sốt kem mình làm đi nào? Nói "A"để mình đút cho cậu!

- Mỹ Lệ: AAAA

- Tuấn Trạch đút xong rồi lại đưa cọng mỳ Mỹ Lệ đang ăn vào miệng của mình. Hút từ từ môi 2 người chạm vào nhau tạo nên một tiếng: " CHỤT"

- Mỹ Lệ: Này có phải cậu cố tình?

- Tuấn Trạch bẹo má Mỹ Lệ: Ngoan đi! Ăn hết đi mình mới thương!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.