Đến tối, tôi lại nhận được tin nhắn từ cô ấy như mọi ngày:
"Anh tổng đài ơi ~"
"Hôm nay có việc gì vui mà gọi nghe thân thiết thế kia?"
"Hôm nay được sếp thưởng mà ~"
"Chúc mừng nhé!"
"Ơ thế anh không hỏi vì sao được thưởng à?"
"Cô xuất sắc thế được thưởng là chuyện bình thường mà."
"Miệng anh ngày càng ngọt rồi đấy."
"Quá khen."
"Hôm nay tôi kí được một hợp đồng lớn với phía công ty đối tác. Lúc đầu người ta không muốn kí cơ, về sau chẳng hiểu sao lại đổi ý."
"Thế à? Li kì quá nhỉ?"
"Mà này nhé, anh có biết chủ công ty ấy là ai không?"
"Là ai?"
"Là cái người giúp tôi lúc bị trẹo chân mà hôm qua tôi kể với anh đó!!!"
"Làm gì dùng 3 dấu chấm than nhìn dữ dội vậy?"
"Chứ anh không thấy bất ngờ hả? Trùng hợp quá ghê ghớm còn gì!"
"Ừm, thế cô thấy anh ta là người thế nào?"
"Mới gặp làm sao biết là người thế nào."
"Hôm qua anh ta đã giúp cô mà?"
"Biết vậy là biết bên ngoài thôi, chứ mấy người làm giàu từ hai bàn tay trắng á, không ai có nội tâm đơn giản đâu."
"..."
"Sao vậy? Tôi nói thật mà!"
"Cô đọc truyện với xem phim nhiều quá rồi đấy."
"..."
"Đọc nhiều xem nhiều nó nhiễm luôn vào não rồi chứ gì?"
"Tôi nói là không có nội tâm đơn giản chứ có bảo giết người phạm pháp gì đâu mà phản ứng ghê thế."
"Chứ không thì sao?"
"Thì kiểu là người ta gài bẫy nhau, giành cơ hội của người khác về cho mình, giẫm lên trên người khác để đạt được vị trí cao hơn... Đại loại vậy á, thế giới của người ta tôi làm sao mà hiểu."
"Cái đó người ta gọi là có năng lực, tiểu thư của tôi ạ. Những người bị cướp mất cơ hội chẳng qua vì họ quá kém cỏi thôi."
"Như nhau cả mà."
"Haizz, chịu thua cô luôn đó."
"Anh lúc nào thì thắng tôi cơ chứ!"
"Thế... cô có ghét anh ta không?"
"Ai cơ?"
"Tổng giám đốc công ty đối tác của cô ấy."
"Bình thường."
"Bình thường?"
"Ừ, anh ta có làm gì sai đâu, chỉ là cố gắng để sinh tồn trong cái xã hội này thôi."