Khi chúng tôi xem được gần nửa bộ phim,tôi nhẹ nhàng nắm lấy tay cô ấy.Cô ấy giật mình,liếc mắt nhìn tôi nhưng không giật tay ra,chỉ cười.Một lúc sau,cô ấy khẽ dựa vào vai tôi.Bây giờ đến lượt tôi giật mình, thì thầm:
- Vi Trà?
- Suỵt, đang xem phim mà.
- Thế thì sao?
Cô ấy ngẩng đầu,vươn tay lên,xoa xoa đầu tôi:
- Ngoan, cho em dựa một lát.
- Anh là cún con à?
- Là cún con của em.
- Của em thì còn được chứ anh không muốn làm cún đâu.
- Đòi hỏi quá đấy nhé,anh muốn sao?
Tôi lại gần cô ấy,hôn nhẹ:
- Anh yêu em.
Cô ấy sững người, nước mắt bắt đầu rơi.
- A?Sao vậy, đừng khóc mà.
- Em chỉ là... em đã luôn không tin vào tình yêu kể từ khi chia tay mối tình dài 6 năm của em.
- Anh sẽ không bỏ rơi em, anh sẽ luôn ở bên em, cho đến khi em không cần anh nữa. À, không phải, dù là em không cần anh nữa, anh vẫn sẽ bám theo em, sẽ ở bên cạnh em những lúc em buồn. Nếu em không muốn nhìn thấy anh nữa, anh vẫn sẽ ở trong bóng tối bảo vệ cho em, chịu không?
- Anh nói dối, đàn ông ai khi đang tán tỉnh cũng đều nói như vậy cả.
- Thế em muốn mình đi kí giấy hôn thú ngay bậy giờ không?
Cô ấy mở to mắt:
- Anh đùa hả?
- Anh không đùa. Em yêu người kia 6 năm, còn anh yêu em đã gần 8 năm rồi. Em có biết người bí ẩn luôn giúp em giải quyết những vấn đề khó khăn ở trong bóng tối là ai không?
- Em từng nghĩ đó là Phong, nhưng sau khi chia tay thì em biết không phải anh ta, là anh sao?
- Là anh, Vi Trà,anh đã yêu em từ rất lâu rồi.
- Huhu,em đã tưởng,tưởng rằng không ai yêu em cả,em chỉ là nữ phụ đam mỹ...
- Em không phải, Vi Trà, chỉ cần khi đó anh là nam chính, thì em sẽ là nữ chính của anh, em có nguyện cùng anh viết nên câu chuyện của chúng ta không?