Nếu Bỗng Ta Chạm Nhau

Chương 20: Chính thức tỏ tình



Nó tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài. Nó vươn vai, lười biếng ngồi dậy đưa mắt nhìn quanh. Trong phòng vắng hoe, không biết anh nó đã đi đâu mất. Bước xuống giường, ngay trên tủ nhỏ đầu giường có một mẩu giấy vàng nổi bật. Nó cầm lên xem, nét chữ cứng cáp, đẹp đẽ của anh nó hiện lên.

” Nhóc à!

Anh có việc phải ra ngoài. Nếu nhóc dậy rồi thì xuống sân trường đi.

Anh có một bất ngờ nho nhỏ cho nhóc đấy ^^

Thương em,

Thiên”

Nó mang cái đống hỏi chấm to đùng mà đi ra ngoài. Một chùm bóng sặc sỡ bay lên. Oa! Không biết ai hạnh phúc vậy nha! Được tỏ tình lãng mạn chết đi. Mà không lẽ Thiên gọi nó ra để xem người khác được tỏ tình à? Không sợ nó GATO sao? Nó đang mải nghĩ thì dòng chữ trắng trên tấm vải đỏ gắn dưới chùm bóng làm nó giật mình:

“ĐỒNG Ý LÀM BẠN GÁI CỦA PHONG, THY NHÉ!!!”

Nó theo bản năng ngó xuống tìm kiếm bóng dáng của hắn nhưng không thấy đâu. Chỉ thấy dưới sân có rất nhiều người đang đứng đó cười thật tươi. Thiên đứng vẫy tay gọi nó:

- Nhóc con! Mau xuống đây!

Nó máy móc gật đầu một cái rồi mang theo trái tim đang đập thình thình mà lại thang máy xuống tầng 1.

Nó chầm chậm đi ra, nhìn tất cả mọi người với ánh mắt khó hiểu:

- Mọi người làm gì vậy?

Không một ai lên tiếng trả lời. Tất cả đứng nhìn nó cười rồi tự động dãn ra hai bên. Hắn từ trung tâm đoàn người đi ra, trên tay là một đóa hoa đỏ hồng rực rỡ. Nhạc nổi lên, hắn đưa tay chỉnh lại mic rồi vừa tiến về phía nó vừa cất tiếng hát:

“Baby life was good to me

But you just made it better

I love the way you stand by me

Through any kind of weather

I don’t wanna run away

Just wanna make your day

When you felt the world is on your shoulders

Don’t wanna make it worse

Just wanna make us work

Baby tell me I will do whatever

I t feels like nobody ever knew me until you knew me

Feels like nobody ever loved me until you loved me

Feels like nobody ever touched me until you touched me

Baby nobody, nobody,until you

Baby it just took one hit of you now I’m addicted

You never know what’s missing

Till you get everything you need,yeah

I don’t wanna run away

Just wanna make your day

When you feel the world is on your shoulders

Don’t wanna make it worse

Just wanna make us work

Baby tell me,I’ll do whatever

See it was enough to know

If I ever let you go

I would be no one

Cause I never thought I’d feel

All the things you made me feel

Wasn’t looking for someone until you

Nobody, nobody, until you”

Hắn cất giọng hát ấm áp trầm trầm, xung quanh mọi người cùng nhảy theo một điệu nhảy đẹp mắt. Nó thấy cảm giác giây phút này như ngừng lại còn nó thì như không tồn tại. Niềm hạnh phúc trong nó quá lớn, người nó yêu cũng yêu nó. Vậy là đủ. Người lạnh lùng khô khan như hắn đã vì nó mà có thể lãng mạn tỏ tình đến mức này. Thời điểm này, nó chắc chắn không do dự, chắc chắn sẽ bất chấp tất cả để nghe theo con tim, để hết lòng yêu hắn.

“No body, no body, until you”

Hát xong câu cuối cùng cũng là lúc hắn tiến bước chân cuối cùng đến gần nó. Hắn quì xuống, đưa bỏ hoa lên, ngẩng đầu nhìn nó với ánh mắt đầy yêu thương mà cất giọng trầm trầm:

- Đồng ý làm người yêu anh nhé!

Nó nhìn hắn, chầm chậm đưa tay ra đón lấy bó hoa. Một giọt nước mắt lăn ra trên má, giọt nước mắt hạnh phúc lấp loánh trên khuôn mặt mê người.

Hắn đứng dậy, đưa tay lên khẽ lau đi giọt nước mắt trên má nó:

- Ngốc à! Đừng khóc!

Mọi người xung quanh đang đắm chìm trong hạnh phúc của đôi trẻ bấy giờ mới như sực tỉnh vỗ tay vang dội, tiếng huýt sáo hò hét cổ vũ. Bỗng có ai đó hét lên:

- Hôn đi!!!!

Cả đám đông như phấn khích đồng loạt hô lớn:

- Hôn đi! Hôn đi! Hôn đi!

Nó mỉm cười nhìn mọi người rồi khẽ kiễng chân lên, kéo cổ hắn xuống mà đặt một nụ hôn lên môi hắn. Vừa định buông ra thì nó đã bị cái tên tham lam biến thái ôm chặt lấy, ngấu nghiến mà hôn trước sự cổ vũ nhiệt liệt của mọi người (giỏi lắm con trai ^^)

Nụ hôn đó có lẽ sẽ kéo dài vô tận nếu không bị một người phá đám (đoán xem ai nào))))

- Cắt! Làm rất tốt! Mọi người vất vả rồi._ông hắn đi ra hô thật to.

Đôi trẻ giật mình vội buông nhau ra.

- Ông!!!!!!_hắn rống lên (hí hí! ai bảo hai đứa mày trêu ngươi mẹ mày F.A:v)

- Ông đây!_ông hắn cười toe làm hắn tức muốn xì khói đầu. Rồi ông quay sang nó vẫy tay.- Cháu dâu lại đây với ông nào!

Má nó bởi vì hai từ “cháu dâu” của ông hắn mà đỏ hồng lên. Nó bẽn lẽn tiến lại gần ông.

- Cháu dâu thấy ông đạo diễn tốt không? Quá đạt luôn nhá!_ông hắn cười lớn.

- Ông!!!!_hắn rống lên rồi nhìn ông với đôi mắt rực lửa.

- Cháu dâu xem nó sắp nổi điên rồi kìa! Được rồi! Được rồi! Ông không nói nữa là được mà.

Ông hắn cầm lấy tay nó cùng tay hắn đang quay người giả vờ dẫn dỗi kia rồi đặt tay hắn vào trong tay nó.

- Ông trao thằng đích tôn của ông cho cháu. Bây giờ cháu có toàn quyền xử lí nó. Nếu nó dám chống cự thì cứ việc bảo ông. Ông sẽ xử nó đến nơi đến chốn luôn.

- Vâng ạ._nó cười toe toét với ông rồi quay sang hắn.- Anh nghe gì chưa? Ông đã giao anh cho em, kể từ giờ anh dám bắt nạt em thì em sẽ mách ông cho ông trị anh.

- Dạ! Nghe rồi! Ông à! Ông nỡ bán cháu đi như thế này sao?_hắn mặt đau khổ nhìn ông nội.

- Cháu đang tự thần tượng hóa bản thân sao? Ông là cho cháu đi, không phải bán. Cháu là đồ miễn phí.

Hắn mặt méo mó nhìn ông khóc không ra nước mắt:

- Ông à! Ông có cần đối xử với cháu vậy không?

- Cần!

Nó không nhịn được mà cười thành tiếng. Ông hắn thật “dễ thương “.

- À quên! Ông đã nói chuyện hai đứa với bố mẹ cháu rồi! Họ bảo ngày mai hoặc ngày kia sẽ về Việt Nam để hủy bỏ hôn ước giữa cháu với Mĩ Kim, tiện thể xem mặt con dâu tương lai luôn.

- Thật ạ?_nó hoang mang nhìn ông hắn.

- Không lo đâu! Ông với thằng Phong ưng cháu là được. Bố mẹ nó không ưng thì ông đuổi cổ cả hai ra khỏi nhà luôn.

- Cháu cảm ơn ông. Yêu ông nhất!

Nó chuẩn bị nhào vào ôm ông một cái thì đã bị hắn kéo lại:

- Không cho em ôm.

“Cốp”

- A! Đau cháu! Cháu làm gì mà ông đánh cháu!_hắn ôm cái trán bị ông cốc đỏ ửng.

- Mày còn dám so đo với cả ông. Không đánh không được.

Điện thoại ông hắn vang lên, ông rút điện thoại ra rồi nhìn hai đứa nó:

- Ông có việc đi trước! Gặp hai đứa sau.

- Vâng ạ! Cháu chào ông._nó cười tươi đưa tay ra vẫy.

- Haizzz! Có người hạnh phúc quá quên luôn ông anh trai rồi._Thiên từ đâu chui ra.

- Bọn mình bị ra rìa rồi! Haizzz!!!_một lũ lại thở dài ngay cạnh.

- Tại sao ngày xưa anh không tỏ tình lãng mạn như thế này với em?_Thảo quay sang hỏi Tú.

- Không phải em tự giác chạy theo anh sao?_Tú cười híp mắt.

- Á à! Anh được lắm. Vậy chia tay đi, anh không yêu em phải không?

- Ai nói thế nào! Anh yêu em ai cũng biết mà vợ!_Tú cười giả lả.

- Chỉ được cái giỏi nịnh thôi ông kễnh ạ!_Thảo yêu thương lấy ngón trỏ dí trán Tú một cái.

- Anh chỉ nịnh mỗi mình vợ thôi!

- E hèm! Vợ chồng mày cứ ở đây đóng phim tình cảm đi!

Hắn nói rồi nắm tay nó đi ra trước mặt mọi người:

- Hôm nay rất cảm ơn mọi người đã giúp em chinh phục được cô ấy._hắn cúi đầu.

- Để cảm ơn mọi người em sẽ mời mọi người đi ăn nhé._nó nói rồi cười tươi ôm tay hắn.

- Hôm nay phải cho cô cậu ý sạt nghiệp phải ở lại rửa bát trừ nợ mới được nha mọi người._Lan Anh nói lớn.

- Đồng ý!_mọi người đồng thanh hô to.

- Đi nào. Party is coming!_nó hào hứng hét lên rồi kéo tay hắn đi.

- Phong!

Một giọng nói gọi hắn làm hắn đứng lại. Nó nhìn Quân đang đứng trước mặt khó hiểu:

- Chuyện gì thế Quân?

- Hì! Tớ muốn gặp riêng Phong một lát! Được không Thy?

- Không phải cậu thầm thích Phong chứ?_nó nháy mắt tinh nghịch.

“Cốp”

Trán nó bị cốc đau điếng. Nó ôm trán, phẫn uất quay lại nhìn “tác giả”.

- Nhìn gì anh! Em chỉ giỏi nghĩ lung tung. Đi trước đi nhé. Lát bọn anh theo sau.

- Đi thì đi._nó bĩu môi phụng phịu bước đi.

Chờ đến khi sân trường không còn ai rồi thì Quân mới mở miệng:

- Cậu phải chăm sóc cô ấy cho thật tốt đấy!

- Tôi tự biết làm như thế nào, cậu không cần quan tâm.

- Tôi không nói đùa đâu! Chỉ cần cậu làm cô ấy tổn thương, tôi nhất định sẽ đến cướp cô ấy đi.

- Sẽ không bao giờ có ngày đó đâu.

- Mong rằng cậu sẽ làm được._Quân cười buồn rồi quay người bước đi đi.

Cậu đã thua chính bản thân mình, cậu mới chính là kẻ hèn nhát chỉ biết đứng sau lưng người ta. Lúc nó vui, khi nó buồn, lúc nó đau yếu thì người bên cạnh vẫn chưa bao giờ là của cậu. Quân cầm điện thoại trong tay, hình ảnh cô gái xinh xắn giữa cánh đồng hoa bồ công anh này cứ để cậu giữ cho riêng mình được không? Hít một hơi thả lỏng người. Những gì có thể cậu đã làm rồi, dù nó không biết tình yêu cậu dành cho nó, dù nó ở bên người khác nhưng chỉ cần nó hạnh phúc thì cậu cũng sẽ thật vui. Số mệnh đã sắp đặt rằng cậu chỉ là người đã đắp áo cho nó ở kiếp trước, không phải người chôn cất nó. Vậy thì cứ chấp nhận số mệnh đi…

Dưới ánh nắng, một bóng lưng cô độc chói mắt. Hắn tự hứa rằng hắn sẽ làm được, sẽ không bao giờ buông tay nó, đem đến cho nó những thứ tốt nhất trên đời. Nhất định vậy….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.