Nếu Còn Có Ngày Mai - Tiểu Vy

Chương 46: Không thấy cô ấy đâu cả



Sau ba tiếng bay , máy bay hạ xuống sân bay Thượng Hải . Lúc này đã là 2 giờ chiều

Vương Nguyên chuẩn bị ra khỏi sân bay , một hình bóng người đàn ông đập vào mắt anh

Hắn cũng nhận thông tin nhanh đấy , mới đó đã đến đây rồi

Anh không hề có ý định tới chào Thẩm Hữu Kỳ , hai người vẫn luôn là tình địch , anh xoay người qua đường khác . Ra tới đường liền bắt xe , giục tài xế tới địa chỉ mà thám tử gửi cho anh

Anh phải tìm cô nhanh hơn Thẩm Hữu Kỳ , không thể để hắn tới trước được

Hồ Hạo Thần muốn buổi chiều đưa Ý Như đi chơi Thành phố Thượng Hải một vòng . Nên bữa tiệc diễn ra lúc buổi trưa , gọi là bữa tiệc cho oai chứ cũng chỉ mấy người trong Thạch Tĩnh Tâm , điều đặc biệt chính là thím Lam đã làm rất nhiều món ăn nổi tiếng Trung Hoa

Ý Như đã ăn rất nhiều , những món ăn đó cô đã từng nghe qua , toàn là những món ăn xa xỉ chỉ có ở những nhà hàng cao cấp dành cho giới thượng lưu . Những người bình dân như cô , căn bản cả đời cũng không có được cái phước thưởng thức chúng

Thế nhưng hôm nay , thím Lam đã đặc biệt làm cho cô . Cô vui lắm , sau này về Bắc Kinh rồi , cô nhất định không quyên thím

Nghỉ trưa xong , Hồ Hạo Thần đưa cô đi chơi . Ý Như đương nhiên không phản đối , cô đến đây tính ra cũng khá lâu , chưa một lần được đi tham quan phong cảnh nơi này . Ngày mai cô sẽ rời khỏi đây , không biết còn được trở lại đây lần nữa hay không . Phải tranh thủ đi chơi cho biết với người ta mới được

Hai người vừa đi khỏi , xe chở Vương Nguyên liền đi tới

Anh trả tiền xuống xe , xong , chưa kịp quan sát cánh cổng sắt cao lớn trước mặt đã thấy một chiếc xe đen đi tới , đỗ ngay bên cạnh

Vương Nguyên hơi nhướng mày nhìn chiếc xe kia , thấy kết quả , liền cảm thấy không vui

Lại là Thẩm Hữu Kỳ , hắn cũng nhanh quá đấy

Thẩm Hữu Kỳ thấy anh , sắc mặt có chút ngạc nhiên . Tên tiểu tử này thế mà cũng đã biết tin , lại còn đến trước hắn nữa

Quả không tồi

Nhanh chóng thu lại vẻ ngạc nhiên , hắn cao ngạo đi tới , giọng chả có gì gọi là hòa nhã

_ Cậu cũng nhanh thật đấy !

_ Anh cũng không kém ! Vương Nguyên không khách khí đáp lại

Không muốn mất thời gian thêm với hắn , anh đi tới bấm chuông

Thẩm Hữu Kỳ cũng chẳng nói gì thêm , đứng bên cạnh chờ đợi . Bộ dáng vẫn toát ra khí lạnh , bình thản . Còn bên trong lại vô cùng sốt ruột , bồn chồn và khẩn trương

Lát sau , một nữ hầu đi ra mở cổng . Nhìn thấy hai người đàn ông vô cùng xuất chúng , cô ta bất giác bất động , mắt trợn tròn hết cỡ , quyên luôn mình đang làm gì

Vương Nguyên quá quen với cảnh này rồi , anh thầm ngao ngán , cô ta chắc lại leo lên trời ngao du với mây rồi

Không gọi chắc cô ta còn lâu mới tỉnh

Nghĩ rồi , anh ho khan một tiếng . Nữ hầu mê trai quả nhiên liền giật mình kéo hồn đu trên mây trở về

Biết mình quá lỗ , nữ hầu kia ngượng chín mặt , cười lả giả

_ Xin lỗi ... hai vị tìm ai ?

_ Tôi tìm Lương Ý Như , cô ấy có ở đây không ? Cả hai cùng lên tiếng

Dứt lời , cả hai nhìn nhau ngạc nhiên . Đã lâu hai người không trùng lặp như vậy

Nữ hầu kia khỏi nói , kinh ngạc đến bật cười . Sợ lại lỗ mãng , cô ta nhịn cười xuống , cảnh giác hỏi

_ Cô Ý Như ??? Hai vị là như thế nào với cô Ý Như ?

_ Là bạn trai ! Là bạn trai ! Cả hai cùng lên tiếng lần hai

Xong lại nhìn nhau khó chịu , thế quái nào cứ cùng tình địch đồng thanh không là sao ?

Thêm nữa , nghe chính Thẩm Hữu Kỳ nói trước mặt người ngoài , hắn là bạn trai cô . Trong lòng anh nổi lên cơn gió lốc lớn , hắn dám nói hắn là bạn trai cô ? Mặt hắn cũng dày quá đi

Nữ giúp việc lại thêm một phen kinh ngạc khủng khiếp , hai từ "bạn trai" được thốt ra từ miệng hai người đàn ông chuẩn soái ca

Thế nghĩa là sao ? Ai là thật , ai là giả ?

Cô ta nhìn Thẩm Hữu Kỳ rồi lại nhìn Vương Nguyên xăm soi , xong nuốt nước bọt cái ực , chỉ vào cả hai khó khăn hỏi

_ Hai người ... đều là bạn trai cô ấy ? Hỏi xong nữ hầu kua chợt muốn cắn lưỡi mình một cái . Vốn định hỏi ai là thật ai là giả , nào ngờ khi lời thốt ra lại hoàn toàn khác

Thật chẳng có tiền đồ

Hai người không muốn mất thời gian thêm với nữ nhân trước mặt thêm , không trả lời câu hỏi ngớ ngẩn kia

Vương Nguyên hỏi thẳng điều mình đang quan tâm

_ Trả lời tôi , cô ấy đâu ?

Giọng anh trầm lạnh cộng đôi mắt đen phát ra hàn khí khiến nữ hầu kia phát sợ , lập tức quyên hết những suy nghĩ trong đầu . Lập cập đáp

_ Ý Như ... cô ấy không ở đây ?

_ Đi đâu ? Thẩm Hữu Kỳ phát giọng u ám càng khiến nữ nhân kua run rẩy thêm . Cô ta đang gặp phải người hay quỷ vậy trời ?

Nuốt nước bọt , cô ta lắc đầu

_ Tôi không biết ... cô ấy đi cùng cậu chủ , họ cũng mới vừa đi thôi !

Cả hai cùng lúc chau mày , không hẹn đồng loạt nhìn về hướng đường phía trước mặt

Mới đi ? Nhưng khi nãy trên đường tới đây , không hề gặp chiếc xe chạy ngược chiều nào . Vậy chỉ còn khả năng , chiếc xe đó đi về phía đường bên tay trái tính từ cổng nhà

_ Nói tôi biết biển số chiếc xe chở Ý Như ! Vương Nguyên nhìn nữ hầu kia gắt gao , anh là đang rất cố để giữ bình tĩnh

_ Tôi ... không biết ! Nữ hầu kia cúi mặt lắc đầu , bị dọa như vậy căn bản cô đã không còn chút gan nào , cô ta rất sợ , nhưng cô ta lại không hề biết rõ biển số xe , cậu chủ nhiều xe như vậy , cô làm sao có thời gian để ý biển xe _ Tôi ... chỉ nhớ mỗi hiệu xe thôi ! Cô ta nhỏ giọng , len lén nhìn hai người đàn ông trước mặt

Mới nãy còn ngã nhặn lắm , sao giờ lại trở nên đáng sợ như vậy

_ Xe gì ? Lại đồng thanh , nhưng giờ chẳng ai còn tâm trí để ý nữa

_ Bentley Rapier ... màu đen !

Người nói còn chưa kịp đóng môi , người nghe đã lên xe rời đi nhanh như cơn gió

Vương Nguyên không có xe , anh chui lên xe Thẩm Hữu Kỳ mà ngồi

Nếu là bình thường , cả hai sẽ vô cùng tối kị tình địch ngồi chung xe . Nhưng giờ , điều ấy đâu còn quan trọng

Quan trọng là phải tìm được cô , khi biết cô đi cùng một tên đàn ông , người Vương Nguyên nóng như ngồi trên lò hỏa thiêu . Anh đã có ý nghĩ giết người

Nếu cái tên khốn đỏ có ý đồ xấu với cô anh nhất định không tha cho hắn . Sau những chuyện vừa rồi , anh càng ý thức được việc bảo vệ cô quan trọng tới mức nào

Thẩm Hữu Kỳ còn đáng sợ hơn , càng nghĩ tới việc cô đang đi cùng một gã nam nhân , là hắn chỉ muốn xé xác tên đó ngay lập tức

Suy nghĩ ấy thôi thúc con mãnh thú trong hai người trỗi dậy , chiếc xe càng lao đi nhanh hơn . Nhanh đến nỗi người ta chỉ có cảm giác như vừa có một cơn gió lướt qua

Nhưng là ... dù có nhanh đến mấy , họ vẫn không đuổi được chiếc xe hiệu Bentley ấy . Hoặc có thể , chiếc xe ấy đã rẽ vào đâu rồi

Thẩm Hữu Kỳ lái xe tiếp tục đi tìm theo manh mối mỏng manh duy nhất

Trong khi hai người đang chật vật tìm kiếm cô thì , Hồ Hạo Thần và Ý Như đang ở bến Thượng Hải dạo quanh khu đường bộ kéo dài 1km

Ý Như rất kích động khi nhìn thấy khung cảnh thơ mộng mang phong cách cổ xưa . Nơi này cô nghe đến không ít lần , cũng xem qua trên ti vi khá nhiều , rất nhiều nhà làm phim Trung Quốc luôn chọn bến Thượng Hải làm địa điển quay phim

Nhưng được tận mắt chứng kiến toàn cảnh như thế này chính lại là lần đầu

Hạo Thần dẫn cô vào xem các di tích lịch sử , đi đến đâu anh cũng đều giới thiệu cho cô biết rõ ràng cụ thể cứ như là một hướng dẫn viên thực thụ

Ý Như không nhịn được , ngưỡng mộ nói

_ Anh giỏi thật , cái gì cũng biết rất rõ

_ Giỏi gì chứ , hồi còn đi học tôi rất thích học lịch sử , luôn tìm sách viết về lịch sử các nước trên thế giới đọc , nên biết như vậy cũng không có gì lạ ! Hạo Thần khiêm tốn

_ Wow , vậy càng phải ngưỡng mộ nha , thời bây giờ thanh niên rất hiếm người thích tìm hiểu lịch sử lắm nha ! Cô chính là một trong những thanh niên ấy , hồi còn là học sinh , cô ghét nhất chính lịch sử

Hạo Thần cười ngại ngùng , được cô khen lòng anh cảm thấy rộn ràng hẳn lên

Hai người tiếp tục đi tham quan , sau đó lại đến công viên Phục Hưng

Công viên này rất khác với những nơi khác , ở đây môi trường vô cùng lành mạnh

Ngoài phong cảnh đẹp , những hoạt động thường nhật của dân cư nơi này như luyện thái cực quyền , tập thể dục , đi bộ ... Chính là điểm nhấn nổi bật nơi này

Nhất là vào mùa đông như vậy nhìn những con người đó đoàn kết cùng luyện tập , cùng vui chơi . Không khí càng trở nên ấm áp

Dạo một vòng công viên , chơi cũng đã mệt , bụng đã đói , trời cũng bắt đầu tối

Hai người đến Din Tai Fung thưởng thức bánh bao Thượng Hải , một trong những đặc sản của Thượng Hải

Ý Như đương nhiên rất thích , bụng lại đói , cô ăn một lúc hết ba cái

_ Hạo Thần , ăn xong rồi chúng ta sẽ về phải không ? Đang ăn cô lại hỏi

Hô Hạo dương mắt lên nhìn cô , có chút lo lắng

_ Cô mệt à ?

_ Không ! Cô vội lắc đầu , ý của cô không phải vậy _ tôi còn muốn đi chơi

Anh nghe xong mới an tâm thu nét căng thẳng xuống

_ Vậy lát nữa dẫn cô đi ngắm cảnh đêm

_ Ừm !

Cả hai xử lý xong bữa tối , Hạo Thần đưa cô đi ngồi du thuyền ở sông Hoàng Phố . Ngắm tháp truyền hình Minh Châu Phương Đông

Ý Như chưa bao giờ trong một ngày được đi chơi nhiều địa điểm nổi tiếng như vậy . Cô rất vui

_ Hạo Thần , tôi đi vệ sinh một lát ! Đang ngắm cảnh đêm từ tòa tháp truyền hình , Ý Như nói nhỏ với Hạo Thần

_ Tôi đi cùng cô ! Nhà vệ sinh khá xa , ở đây lại là chốn đông người , anh không yên tâm để cô đi một mình

Biết anh đang nghĩ gì , Ý Như cười trấn an

_ Không cần đâu , tôi tự lo được , anh yên tâm , đừng quyên tôi biết võ !

Không thể khiến cô đồng ý , anh đành cho cô tự đi

_ Vậy cẩn thận đấy ! Hạo Thần dặn thêm

_ Tôi biết ! Cô gật đầu , quay người đi về phía ngà vệ sinh

Hồ Hạo Thần có chút lo lắng không thôi , nhìn theo bóng dáng cô cho tới khi khuất bóng sau cánh cửa nhà vệ sinh

Anh nghĩ chắc do mình nghĩ quá nhiều , làm gì có thể có chuyện gì được . Cô chỉ đi vệ sinh thôi mà , anh vẫn có thể nhìn thấy cô

Anh hít một hơi để tự trấn an bản thân , mắt vẫn cứ dán chặt cánh cửa nhà vệ sinh

Nhưng ... đã hai mươi phút trôi qua , vẫn không thấy cô ra , anh lại thấy lo lắng trở lại . Tự anh chạy vào thì quá kì cục , mà gọi điện cô lại không có điện thoại

Anh định mai mới đưa điện thoại mới cho cô , biết vậy đưa từ sớm cho rồi

Đợi thêm năm phút , vẫn không thấy cô đâu . Bao nhiêu người vào đó rồi ra nhưng còn cô lại như mất tăm

Hồ Hạo Thần cực kỳ sốt ruột , anh thật sự không thể chờ thêm được nữa . Bất chấp hình tượng , anh chạy tới hỏi một cô gái vừa đi ra

_ Xin lỗi , cô có thấy cô gái này không ? Anh mở hình cho cô gái ấy xem

Cô gái ban đầu còn thất kinh , sau hiểu ra liền lắc đầu

_ Không có , trong đó không có ai cả !

_ Cô chắc chứ ? Trong lòng Hồ Hạo Thần sôi sục cả lên

_ Thật , tôi ra thấy cửa phòng nào cũng mở , có thấy ai đâu !

Tim Hạo Thần đập mạnh một cái , không nghĩ gì thêm , anh xông vào nhà vệ sinh nữ , đạp tất xả cửa phòng ra , tìm từng ngóc ngách có thể giấu được người

Nhưng ....

Không thấy ... cô đâu cả


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.