Nếu Còn Có Ngày Mai - Tiểu Vy

Chương 61: Bỏ quên sự nghiệp vĩ đại



_ Haiz ! Tiếng thở dài thườn thượt của cô mèo trắng nào đó vang vọng khắp căn phòng ngủ . Khuôn mặt thon gọn bị ép với mặt gối khiến hai bên phệ ra méo mó nhìn rất ngu

Ánh mắt tinh quái nhìn tờ lịch thi học kì mà Vương Nguyên gửi cho như nhìn kẻ thù không đội trời trung

Chỉ còn một tuần nữa là thi rồi , mà cô thì lại chẳng một mảnh kiến thức trong đầu thì thi kiểu gì

Thử nghĩ xem , một sinh viên như cô , nguyên cả học kì kéo dài năm tháng thì số lần đến trường chỉ tròn có hai tháng , thì lấy cái quái gì mà thi với chả thố

Kiểu này có thi cũng rước trứng ngỗng về nhà thôi

Mà ... thi thì không được , không thi cũng càng không xong . Nếu không có điểm thi kì này , cô sẽ phải học lại từ đầu

Điều này chẳng khác nào xỉ nhục một đứa luôn đạt học sinh giỏi như cô , để ba mẹ biết được chắc cô khỏi vác mặt về Việt Nam luôn

_ Haiz ... ! Tiếng thở dài lần thứ N vang lên

Nếu có Vương Nguyên ở đây thì tốt quá , cô có thể hỏi anh ... nhưng ... chỉ tiếc ... người ta đang bận lắm

Nhắc tới lại càng thấy phục anh sát đát đất , cô nghĩ não anh chắc phải khác người bình thường như cô lắm thì mới có thể vừa học vừa làm tốt như vậy

Thời gian anh đến trường còn ít hơn số lần người ta đi du lịch nữa thế mà thi vẫn tốt , còn đạt điểm cao nữa là đằng khác

Thử hỏi sao lại có con người ưu tú như vậy ?

Ông trời cũng thật bất công quá đi , sao không chia cho cô một nửa bộ óc thiên tài kia để cô vượt qua kì thi này với chứ

Cào đầu bứt tóc , lăn đi lăn lại trên giường trong bộ đồ mèo trắng , nhìn cô chẳng khác nào cô mèo bị ăn trúng bả chó của người ta , nhìn hết sức mắc cười

Chẳng biết nghĩ ra cái gì đó mà cặp mắt sáng lên như đèn ô tô trong đêm tối

Uyển Lăng !!! Phải rồi , sao cô không nghĩ tới cô bạn đáng yêu kia nhỉ , lâu rồi không gặp , không biết cô ấy có nhớ cô không ?

Nhảy phóc xuống giường , thân hình nhỏ bé được bao bọc bởi bộ đồ con mèo bằng bông rộng thùng thình trông rất ngộ nghĩnh , cái đuôi mèo đằng sau ngúc ngoắc theo như con rắn

Cô tới bàn lấy điện thoại , bấm số gọi cho cô bạn đáng yêu

Quả nhiên là Uyển Lăng đồng ý làm gia sư của cô luôn mà không hỏi dài dòng . Còn việc làm gia sư ấy có miễn phí hay không thì cô không biết đâu

Dĩ nhiên là Uyển Lăng không từ chối rồi , đây là cơ hội để cô được đến tham quan nhà nam thần đó nha , có ngốc mới không tới

Chỉ là , trước khi làm cái việc tham quan ấy , Uyển Lăng còn một việc quan trọng hơn phải xử lí

_ Lương Ý Như , khai mau , hai tháng qua cậu đã trốn đi đâu hả , không nói không tằng nói biến mất là biến mất , tính chơi trò gì đây ? Bộ bí mật về Việt Nam lấy chồng hả ? Vừa bước nhà của người ta , Uyển Lăng đã hung hăng tra khảo như cô là phạm nhân

Đấy , đã bảo là cô nàng này đồng ý là không đơn giản mà . Một thời gian không gặp mồm miệng ghê ghớm hơn xưa nhiều rồi . Công phu tra khảo cũng thật cao siêu đi , gì mà bí mật về Việt Nam lấy chồng chứ ? Cái suy luận ấy chỉ có Uyển Lăng cô mới nghĩ ra được

_ Ai nha , Tiểu Lăng Nhi , tớ bảo cậu này , nếu là Ý Như về Việt Nam lấy chồng thật thì sẽ nói thật cho cậu biết sao ? Lại thêm một thanh giọng vang lên ngoài cửa chặn luôn họng Ý Như , cái giọng hết sức ngả ngớn nhàn nhạt . Liền đó là một bóng dáng thục nữ thong dong phất phơ đi vào

_ Thiên Nhu !!!! Ý Như trợn mắt kinh ngạc 

Không khí có chút thay đổi

Uyển Lăng phóng ánh mắt nóng tới 1000°c lên người Thiên Nhu . Mà ai kia vẫn tỏ ra vô tội như không có gì , xấn tới Ý Như , phồng má bất mãn

_ Gì đây ? Thái độ này là gì đây hả , là không chào đón mình sao ?

_ Ơ ... nào có ! Sợ bạn hiểu lầm , Ý Như liền xua tay giải thích , còn rộng lượng tặng một nụ cười miễn phí làm điên đảo chúng sinh _ tại cậu đến bất ngờ quá nên kinh ngạc thôi , cậu tới mình vui còn không kịp sao lại không chào đón chứ

_ Vậy còn tạm được ! Thiên Nhu phất tay kiểu như ta đây hào phóng lắm , không chấp nhất với ngươi . Nhưng thực tế là bị nụ cười ai kia làm mềm lòng

Rồi chẳng chịu ngoan ngoãn ngồi yên , như kiểu thấy thiên hạ thái bình là ta đây khó chịu . Cô nàng Thiên Nhu lại quay sang Uyển Lăng mặt đã lạnh đi cả mấy phần , vỗ vỗ vai tựa như hỏi han

_ Tiểu Lăng Nhi sao vậy , thấy khó chịu ở đâu sao , sao mặt cậu khó coi quá ?

Núi lửa trong cơ thể Uyển Lăng phun trào , Uyển Lăng quyên luôn sự nghiệp tra khảo Ý Như . Cô nàng hất mạnh bàn tay yểu điệu kia ra , rống lên

_ Trịnh Thiên Nhu , cậu muốn chết sao ? đã nói không được gọi cái tên đó , nghe không hả ! Cô ghét cái tên sến súa nổi da gà đó

Hình như đề tài câu chuyện đã bị thay đổi

_ Có chuyện gì vậy ? Ý Như bị một màn kia bất ngờ dọa cho ngây ngốc , mặt cứ đần ra

Lúc trước hai đứa này có vậy đâu , hình như cô đã bỏ qua chuyện vui gì trong thời gian vắng mặt rồi thì phải

_ Không có gì ! Như sợ bị lộ chuyện xấu gì đó , Uyển Lăng liền gục gặc lấp liếm như bị chột dạ , lại ném ánh mắt cảnh cáo về phía Thiên Nhu

" cậu muốn chết thì cứ nói "

Thiên Nhu rùng mình , cái gan đang phình to bỗng thu nhỏ lại như gan thỏ đế , hình như cô đã đùa đến giới hạn cho phép rồi , nên thu lại thôi , chứ mà dai quá kẻ gặp thê thảm sẽ là cô a

Nghĩ vậy , Thiên Nhu bèn cười hì hì đầu hàng

Ý Như làm sao lại không nhìn ra ánh mắt đe dọa chết người của Uyển Lăng chứ , cô dám chắc Uyển Lăng đang có bí mật gì đó không muốn nói ra

Nhưng ... cô là ai chứ , là đứa nổi tiếng hiếu kì và hay lo chuyện bao đồng nhất đó , không biết thì thôi , đã nghi ngờ thì nhất quyết không bỏ qua

Cô liền lôi kéo Thiên Nhu ra góc phòng , dụ dỗ một hồi , phải bỏ ra một bữa ăn kem và xem phim , lại còn phải làm bảo tiêu tránh móng vuốt của Uyển Lăng nữa mới đồng ý kể

Thiên Nhu này thế mà yêu quái thật , cũng biết lợi dụng quá đi . Mà thôi , coi như vì việc lớn mà hy sinh chút ít vậy

Chuyện là , hôm tết Dương lịch vừa rồi , hai cô nàng Thiên Nhu Uyển Lăng dắt nhau đi chơi , đến tối lại kéo nhau về nhà Uyển Lăng ăn tiệc gia đình

Hai nhà Trịnh - Đinh có quan hệ tốt , tiệc này Đinh gia có mời nhà Thiên Nhu đến chung vui

Cả hai đang hí hửng dắt nhau chuẩn bị vào nhà , bỗng

_ Tiểu Lăng Nhi ! Một thanh giọng trầm ấm mềm mỏng rất hay vang lên đằng sau lưng

Cả hai cô gái không hẹn mà xoay lại dù không biết là gọi ai

Đập vào mắt hai cô gái hám trai là một thân hình cao dong dỏng , gầy gầy khoác áo dạ màu nâu đất , cổ choàng khăn ấm áp   . Khuôn mặt trắng khá nhợt nhạt nhưng vẫn rất mịn hồng nữ tính , đôi mày lá liễu rũ xinh đẹp , đôi mắt xám khói sâu hun hút quyến rũ , đôi môi mỏng không son mà vẫn đỏ nhìn chỉ muốn cắn một cái cho đã . Chỉ có điều ... lại thích để tóc ngắn như đàn ông

Sở thích chị gái này hơi quái lạ , nhưng không sao , vậy mới cá tính

Uyển Lăng nhìn cảm khái không thôi

Ôimeơi , sao lại có người phụ nữ xinh đẹp đến điên đảo lòng người vậy chứ , đến cô là nữ giới mà vẫn mê như điếu đổ , cái này mà ra ngoài đảm bảo có khối thằng đổ rạp dưới chân mà xin bố thí tình yêu

Người kia thấy Uyển Lăng không lên tiếng , mất kiên nhẫn gọi lại

_ Tiểu Lăng Nhi !

__ Hả ??? Uyển Lăng giật mình ngơ ngác , Thiên Nhu cũng không ngoại lệ . Nhận ra có gì đó không đúng , Uyển Lăng liền quay sang Thiên Nhu vẫn tiếp tục ngẩn ngơ hỏi

_ Chị ta gọi ai vậy ?

_ Cậu chứ ai ? Chẳng lẽ là mình ! Thiên Nhu còn đang mải mê ngắm trai đẹp , chỉ trả lời theo phản xạ mà không nhận ra lời nói kia có chỗ không đúng

_ Nhưng tên mình đâu phải vậy ? Uyển Lăng xoa cằm đăm chiêu

_ Rõ ràng có chữ Lăng , cậu nhìn xem xung quanh đây có ai ngoài hai chúng ta đâu , mà tên này nghe cũng hay mà , Tiểu Lăng Nhi ! Thiên Nhu cười gian trêu ghẹo

_ Câm mồm ! Uyển Lăng trừng mắt , hay cái con khỉ , từ thuở cha xinh mẹ đẻ cô chưa nghe ai gọi mình bằng cái tên sến súa õng ẹo như vậy . Tiểu Lăng Nhi ... nghe mà nổi hết cả da gà

Ghét tên liền ghét lây sang người gọi , Uyển Lăng lập tức quắc mắc nhìn bà chị xinh đẹp kia , hung hăng nói

_ Chị gái xinh đẹp , chị gọi ai là Tiểu Lăng Nhi vậy ? Thứ nhất , tôi là Đinh Uyển Lăng không phải Tiểu Lăng Nhi gì đó . Thứ hai , tôi và chị không có quen biết , nên cảm phiền chị đừng có gọi cái tên thân thiết nổi da gà như vậy . Ok ????

Người đối diện nghe xong bỗng mặt đen lại như trời nổi giông , ánh mắt xám khói nhìn cô càng lạnh đi , Thiên Nhu cũng giật mình theo

Chị gái ??? Chị gái nào ? Có phải mắt Uyển Lăng có vấn đề không nhỉ ?

Chưa kịp mở miệng , Uyển Lăng đã tiếp tục mở miệng , điệu bộ không sợ trời không sợ đất

_ Gì nữa đây , tưởng trừng mắt như vậy là tôi sợ chị hả , đây là nhà tôi đó !

Người đó vẫn giữ tư thế cũ , không nói không rằng như ngậm vàng trong miệng . Chỉ có điều không khí càng lúc càng lạnh xuống , âm tới trăm độ , giông bão âm u như đen cả một vùng trời

Thế mà ai đó vẫn ngốc nghếch chẳng biết gì , trong bụng còn tự luyến

Chị ta làm gì mà cứ nhìn cô ghê thế , không phải nhìn trúng cô rồi chứ ? A ... không được nha , cô là nữ thẳng không có cong a

_ Uyển Lăng ! Bỗng có ai đó từ trong nhà gọi ra , không cần nhìn Uyển Lăng cũng biết là ai

Cô xoay lại , chạy tới người phụ nữ đoan trang đang đi ra kia , ôm tay người phụ nữ mách lẻo

_ Mẹ ... mẹ , chị ta là ai vậy , sao ở trong nhà chúng ta ?

Kết quả trán cô nhận được một cái gõ đầu của mẹ đau điếng , bà mắng

_ Cái con bé này , con bị ngốc hả , chị gái nào ở đây . Đây là Triết Đông , anh họ của con đi du học ở Mỹ vừa trở về , ngày xưa hai đứa hay chơi cùng nhau lắm , quên rồi sao ?

Uyển Lăng ....

........

_ Hahahahaha .... ! Vừa nghe xong , Ý Như , Thiên Nhu ôm bụng lăn trên giường cười sặc sụa

Ý Như còn không biết điều trêu chọc

_ Tiểu Lăng Nhi tỉ tỉ ... haha ... tiểu muội thật bái phục quy nhãn của tỉ , có thể nhìn một tên đàn ông biến sang thành chị gái xinh đẹp ... Lại còn là anh họ ... Hahahaha ... 

_ Hai ngươi ngậm mồm lại cho ta , im miệng , im miệng lại ngay ... ai bảo nhìn hắn giống phụ nữ làm gì ! Uyển Lăng thẹn quá hóa giận , rống lên

Đúng , là tại hắn giống phụ nữ . Làm sao mà cô lại biết tên anh họ ngày xưa hay chơi chung với mình nay lại xinh đẹp như phụ nữ thế kia

Nhưng hai người nào đó nào thèm bỏ vào tai , vẫn vỗ đùi cười như điên như dại

Những tiếng cười đó khiến Uyển Lăng bất lực bao nhiêu thì càng tức điên hơn bấy nhiêu

_ Ya , ta giết chết hai ngươi !

Uyển Lăng giơ hai bộ móng vuốt ra  lao tới

Sau sự nhầm lẫn đó , cô luôn bị tên anh họ kia kêu cho muốn tẩu hỏa nhập ma . Thế mà hai đứa kia đã không an ủi cô mà còn đem ra làm ra làm trò cười

Ý Như Thiên Nhu đương nhiên không ngốc mà ngồi im chịu trận , hai cô nàng bật dậy khỏi giường chạy xa móng vuốt của con mèo đang nổi giận nào đó

Cuộc rượt đuổi cứ thế diễn ra trong sự điên cuồng của Uyển Lăng , xen lẫn là tiếng cười khanh khách của Ý Như và Thiên Nhu

Trong phút chốc , cả phòng khách trở nên bề bộn , lộn xộn như ổ chuột . Cơ mà giờ phút này đâu ai thèm để ý đến điều đó làm gì

Bẩn một chút , lộn xộn một chút cũng chẳng sao . Vui là được rồi

Có ai đánh thuế đâu nào

Chơi trò đuổi bắt chán , Uyển Lăng kéo Thiên Nhu đi lật từng ngóc ngách nhà vị nam thần nào đó lên khảo sát . Nhờ sự mách lẻo không giữ lời của Uyển Lăng , Thiên Nhu đã biết trước đây là nhà Vương Nguyên . Bởi vậy , một nửa lí do Thiên Nhu tới cũng là vì chuyện đó

Hai cô chạy lăng xăng khắp nhà soi từng tí một , không bỏ sót chỗ nào . Nếu có thể , chúng nó đã xông vào phòng anh mà khảo sát rồi . Chỉ tiếc phòng khóa chặt , hai đứa không làm gì được đành ngậm ngùi quay lưng

Ý Như đối với mấy cái hành động hâm dở như hai con ngốc của bạn , chỉ biết tạc lưỡi thở dài , chứ không phản đối

Tâm trạng của một fan cuồng , cô biết mà . Nếu đổi lại là cô , cũng sẽ có mấy cái hành động quái đản vậy thôi

Cơ mà , hưng phấn mấy hai cô kia cũng không quên hỏi thăm cô giúp việc đặc biệt

_ Ý Như , nói xem . Cậu và Nguyên sống chung lâu như vậy mà không phát sinh gì sao ?

Ý Như giật thót , mắt nhìn đông nhìn tây , lấp liếm bảo

_ Phát sinh là sao ? Bọn mình thì có chuyện gì để phát sinh chứ ?

_ Một cô fan cuồng khả ái giỏi giang sống cùng nam thần soái ca ấm áp , thật sự không có chuyện gì sao ? Uyển Lăng ma lanh khoác vai bạn , cái ánh mắt lo lắng của Vương Nguyên nhìn Ý Như hôm ở phòng y tế trường đó , cô vẫn chưa quên đâu

Mà cô , cũng không phải kẻ ngốc

Thiên Nhu đứnv một bên gật gù

_ Không sai , có một cô giúp việc xinh xắn dễ thương như cậu , Nguyên xa không rung động , chuyện này hơi khó tin nha . Khai đi , khai mau , khai sớm sẽ nhận được sự khoan hồng của bổn tọa !

Trước sự tấn công dồn dập , nghiêm túc tra khảo của hai đứa bạn , Ý Như rùng mình . Cảm giác như không nói thật , cô khó sống qua khỏi hôm nay

Cuối cùng , không còn cách nào khác , đành bấm bụng , ngoan ngoãn khai toàn bộ

Chỉ có điều ... cả ba cô gái đã quên sự nghiệp học hành vĩ mất rồi


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.