Nếu Được Làm Lại Một Lần Nữa, Tôi Vẫn Quyết Định Hận Anh

Chương 47: Chương Ngoại Truyện 1




Tại trường học
- Dương sao mày ở đây ngủ hả lại làm biếng rồi - cô gọi anh khi thấy anh nằm ngủ ở sau vườn trường
- Đây, sao dám xưng hô mày tao với anh hả - anh nhéo mũi cô
- Kệ tao thích thế - cô ngang bướng gọi tiếp
- Thế em phải chịu trừng phạt - Thế là anh kéo cô xuống hôn cô thật sâu
- Ưm......a....ơ.......đáng ghét - cô bị anh đè xuống vẫn cố gắng chống cự dù gì thì cô cũng có đai đen taekwondo chứ bộ
- Vẫn dám chống cự hả, tối này an sẽ cho em biết tay - anh cười nhếch miệng
- Đồ biến thái bộ tưởng anh là anh họ em mà thích làm j thì làm à - nó hét lên
- Dù sao thì mấy bài điểm 1 của em vẫn còn ở phòng anh đó he - anh cười gian tà
- Mày ơi thương tao với tao bik lỗi rồi - nó xuống nước năn nỉ an chứ mấy cái bài đó mà vào tay mẹ nó là xong ôi nghĩ thôi là cả 1 vấn đề
- Vậy tối nay đi chơi với anh - anh ôm eo nó hỏi
- Ko đc em hẹn với anh Phong rồi còn cả học trưởng Lâm nữa
- Ko đc - anh ghen tuông nói
- Ai cho anh quyết định em hẹn đi ăn với người ta rồi - cô nói rồi phủi váy đứng dậy
Tan học
- Em Dương đứng lại cho tôi, sao em lại ko viết chữ j vào bài kiểm tra anh văn hả bộ em ghét tôi lắm sao - Thầy dạy anh văn điên tiết
- Em...em - Dương giả bộ nai con nhìn về phía cô
- Băng cậu cứu Dương đi - 1 bn nữ là fan cả anh nói
- Haizzzz - cô chỉ biết lắc đầu ngao ngắn rõ là làm đc mà ko làm toàn làm cái j vậy ko à
- Thưa thầy, bn Dương đã biết lỗi mong thầy bỏ qua, bn ý sẽ làm lại bài và nộp cho thấy vào ngày mai ạ - nó lựa lời nói với thầy giáo
- Vậy 2 em ở lại làm rồi chốc nộp cho tôi luôn, băng thầy nhờ em kèm nó giúp thầy nhé - Thầy nói rồi đi ra
"Ùng"

Câu thầy vừa nói làm tan nát kế hoạch đi chơi với Lâm và Phong của cô
- Haizzzzz - nó thở dài nhìn cái đt lẽ ra 4h tan học là nó về nhà chuẩn bị 4h15 đi giờ ngồi tới 4h15 ở trường đợi anh làm bài haizzzzz
- Em có thể đi đừng đợi anh - anh nói giọng hờn dỗi
- Haizzzz dù sao thì em cũng gọi ấy anh ý rồi hôm nào đi sau cung đc giờ anh làm bài tập đi - cô giục anh, mỗi cái bài luận thôi mà ngồi từ lẫy tới giờ
- Uk - anh chẳng nói gì ngồi làm mấy chứ
- Em đi VS anh ngồi làm típ đi - cô nói rồi đứng dậy đi ra khỏi lớp
Đợi cô đi, anh nằm rụt xuống bàn, ko học nữa, anh thấy mệt mỏi với đống chữ này quá dù gì anh cũng lấy đc bằn đại học rồi chẳng qua là muốn ở chung chỗ với cô cho nên mới đi học cùng cô
- Anh lại làm biếng rồi à - cô thấy anh lười biếng nằm đó thì mắng
- Anh làm xong rồi - anh trả lời
- vậy em đi nộp cho, anh sách cặp xuống đi nhé - cô nói rồi cầm bài của anh chạy tót đi
Ở phòng giáo viên
- Thưa thầy bài của bn Dương đây ạ - cô lễ phép đưa cho thầy giáo
- Ừ....à Băng này thầy bảo, em và Dương là anh em họ lên chắc chẳng ngại chuyện j, thấy muốn nói là em ấy đã có băng đại học do việc em ấy nhảy cóc, thầy khó hiểu là tại sao còn đi học lại - Thầy nói như 1 điềm báo dáng xuống đầu cô
Anh dấu cô việc này, ha anh thương hại cô sao
- Dạ em cũng ko rõ - cô cười nhẹ rồi chạy đi
Tại cổng trường
- Sao lâu thế - anh thấy cô thì hỏi
-.......- cô ko trả lời liền đi thẳng
- Ê - anh nắm lấy tay cô
- Bỏ ra - cô hất tay anh ra chạy 1 mạch về nhà
Ở nhà
- Dương con gọi Băng xuống ăn cơm - bà giúp việc ôn hoà nói
- Vâng - anh đi lên phòng cô
- Băng em giận anh chuyện lúc chiều à, vì anh mà em bị lỡ hẹn với học trưởng - anh hỏi cô
- Ko - cô lạnh nhạt nói
- ......vậy xuống ăn cơm đi - anh nói rồi bỏ xuống nhà ăn cơm
Ở dưới nhà đợi mãi mà cô ko xuống thôi anh ăn trước rồi để cô ăn sau cũng đc
9h tối
- Alo - anh nghe máy
- Mày đi bar ko - Tiếng Lâm hỏi
- Ok - anh đang chán rồi cũng đồng ý
10h tối cô mò xuống nhà với cái bụng đói meo, sau khi ăn xong định tìm anh xin lỗi thì ko thấy đâu
- Thím Trương anh Dương đâu ạ - cô hỏi bà giúp việc
- Cậu chủ đi chơi với bạn rồi ạ - Bà nói
-Vậy à cảm ơn thím - cô cười nhè rồi đi lên lầu. Đáng chết đi ko rủ mình
12h hơn cô vẫn đợi anh, ngồi trước cửa phòng anh đợi
"Cạch "

Có tiếng cửa mở cô chạy xuống
- Ơ - cô thấy anh say mèn với 1 cô gái ăn mặc thiếu vải
- Cô là ai hả tránh ra, - cô gái đó đẩy cô làm cô tí thì té xuống cầu thang
- À tôi là em gái anh ấy - cô trả lời ủa sao tim cô đau thế này
- Vậy hả phòng anh cô đâu tôi là bn gái anh ấy - cô gái chảnh choẹ đó nói
- Kia chỉ lên phòng - phải rồi cô và anh là anh em mà sao anh ấy yêu mình đc là cô ngốc mà
Ko nói j cô trở về phòng của mình, tôi đó cô khóc rất nhiều
Tại Phòng anh
- Cô về đc rồi tiền tôi sẽ chuyển khoản - anh nói với cô gái ăn mặc thiếu vải
- Ờm tôi về, mà em gái anh chắc buồn lắm đó - cô gái ăn mặc thiếu vải
- Ko sao sáng mai tôi sẽ dỗ cô ấy - anh cười hạnh phúc nói mà ko biết cô đã khóc vì anh
Sáng hôm sau
cô tỉnh dậy với cặp mắt gấu trúc, trang điểm lại 1 chút để che đi quầng thâm, cô sẽ vất bỏ tình yêu đầu tiên đó cô nghĩ ko nên nói ra vì sẽ làm cả hai khó gặp mặt nhau
- Ăn sáng đi này - mặt anh tươi rói khi nhìn thấy cô
- Uk thôi em hẹn ăn sáng với nh Phong rồi em đi trước - cô cười nhẹ nói
-....... - anh chẳng nói j cứ để cô đi, chẳng lẽ tối quá anh dùng chiêu đó cô ko ghen
Tại trường học
- Ủa Băng chưa tới hả cậu - anh ko thấy cô bèn hỏi người ngồi gần cô
- Tới rồi, bạn ấy muốn chuyển chỗ, giờ bn ấy ngồi bàn đầu - cô bn ngồi cạnh cô chỉ cho anh phía cô đang ngồi
- Băng sao chuyển chỗ vậy - anh hỏi cô
- Thích - cô vẫn tiếp tục đọc sách ko nhìn anh
- Lát ra sau trường nói chuyện chút đi - anh nói
- Uk - cô chẳng nói thêm j
Phía sau trường học
- Em làm sao vậy hả Băng - anh ép cô vào tương tra hỏi
- Bình thường mà - cô lạnh nhạt
- Vậy sao chuyển chỗ hả - anh hỏi

- Thích - cô nói
- Nói dối, em lừa dối anh - anh nói
- Vậy sao anh ko nghĩ mình đã tổn thương em, việc an đã có bằng đại học sao anh ko nói với em , em thương hại em à, - cô bực mình nói ra,
- Anh.....- anh ko nói j đc nữa, cô họng anh như bị nghẹn cái j đó
- Trả anh - cô đưa anh cái nhẫn đeo ở ngón áp út
- Anh xin lỗi - anh kéo cô lại ôm cô thật chặt vào lòng
- ANh ko muốn giấu em chỉ là anh sợ em sẽ xa cách anh cho nên anh mới giấu em - anh nói, dịu đầu vào vai cô
- Buông em ra - cô dãy giụa nhưng anh càn om chặt thêm
- *Chụt* Đc chưa - Cô vòng hai tay qua đầu anh hôn nhẹ vào môi anh
- Muốn nhiều hơn thế - anh vui trở lại nở nụ cười
- Trớ có động - cô giữ chặt tay anh ko cho anh động tay động chân
- Chỗ này có ai đâu - anh nói rồi ép chặt cô vào tường ko cho đường thoát
- Đây là trường học - cô nói
- Vậy về nhà là đc đúng ko - anh hỏi gian tà
- Thôi đi học tới giờ học rồi - cô đánh trống lảng
- Tối nay em phải đền cho anh - anh cười chạy theo cô
- AAAAAAAAAAAAAAAaa em ko nghe thấy j hết á - cô bịt tai lại chạy vào lớp
- Đứng lại đó - anh cười đuổi theo cô
Nhìn hai người thật hạnh phúc
Hết



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.