Anh khẽ cười có chút không biết cảm giác bây giờ ra sao..
Cảm giác cô với anh đúng thật là quá xa..
Anh vỗ nhẹ đầu cô..
- " Rất giỏi..."
Im lặng một chút lại nói.
- " Xuống thôi.."
Anh đi ngang qua vai cô,Thẩm Nhược Hy quay người nói..
- " Sao cậu không hỏi cậu được hạng mấy..."
Cô đi đến bên cạnh anh..
Mạc Y Phàm cười gượng..
- " Chẳng phải tôi nói là top 10 hay sao?"
Chẳng lẽ là từ dưới đếm lên, nếu kết quả cao tự lúc giờ bọn Lâm Bình cùng Hàm Ngọc đã gọi điện cho anh báo tin rồi..
Dĩ nhiên kết quả rất tệ nên bọn người đó sợ anh buồn nên không dám thông báo..
Ai ngờ lúc này Thẩm Nhược Hy nắm tay anh, nói lớn..
- " Đúng vậy cậu top mười mà, còn đứng hạng chín..Mạc Y Phàm cậu rất giỏi có biết không hả..Từ một học sinh đứng hạng mấy trăm mà lên hẳn top mười cậu quả là thiên tài mà..Tôi rất tự hào về cậu.."
Lần đầu tiên Thẩm Nhược Hy nói nhiều như thế..Mạc Y Phàm trước hết là đơ người, sao đó mới lấy lại giọng nói...
- " Thật không? Cậu chắc chứ..?"
Thẩm Nhược Hy gật đầu, mở điện thoại ra cho anh xem..Dù điện thoại của cô chụp không rõ lắm nhưng cũng đủ cho Mạc Y Phàm thấy được tên mình..
Anh mỉm cười,nụ cười mãn nguyện kéo Nhược Hy vào lòng, ôm cô thật chặt..
- " Nhược Hy..Nhược Hy.."
Dịu dàng gọi tên cô..
Thẩm Nhược Hy cũng cười, lòng cô bỗng vui sướng đến lạ cứ thế ngây ngô để anh ôm..
Mất mấy giây anh đẩy nhẹ cô ra,nhìn sâu vào mắt cô..
- " Nhược Hy còn nhớ vụ cá cược của chúng ta không?"
Thẩm Nhược Hy khẽ gật đầu..
Mạc Y Phàm lại nói tiếp..
- " Cậu thua rồi "
- " Ừ..Mình biết, bây giờ cậu muốn gì..?"
Mạc Y Phàm nhìn vẻ đáng yêu chưa rõ sự đời của cô, anh trịnh trọng nói rõ ràng..
- " Muốn Cậu từ bây giờ làm bạn gái của Tôi.."
Hửm.?
Nhưng mà chưa kịp để cô phản ứng,anh một lần nữa lại kéo cô vào lòng..Nhưng lần này không chỉ là ôm đơn giản..
Nói, liền đưa tay giữ lại ót Nhược Hy, hôn lên đôi môi mềm mại.
Ầm..
Hai mắt Thẩm Nhược Hy mở to, nụ hôn đầu đời cứ thế trao cho nhau..Cô muốn vùng vẫy, chẳng hiểu sao tay chân chẳng nghe lời..
Cô yếu ớt có chút vùng vẫy, lại bị Mạc Y Phàm siết chặt vào lòng..
Thẩm Nhược Hy tay nhỏ, Mạc Y Phàm một tay đã nắm chặt. Anh hơi dùng sức, Nhược Hy liền không làm được gì.
Rõ ràng rất sợ hãi, nhưng chẳng biết tại sao lại không chán ghét, thậm chí mơ hồ còn có một tia tình cảm không rõ.
Hô hấp nóng ấm của Mạc Y Phàm phả vào gương mặt Thẩm Nhược Hy, cô mắc cỡ đỏ bừng cả khuôn mặt, tim đập nhanh hơn.
Trên thực tế, Mạc Y Phàm cũng khẩn trương, lớn như vậy anh còn chưa yêu đương hay hôn bất cứ người con gái nào đâu..
Bởi vì khẩn trương, lúc đặt môi lên, hơi ngừng một chút, về sau mới mút chặt môi cô..
Hôn thật lâu, Thẩm Nhược Hy cảm giác mình không thể hô hấp, nước mắt lộp độp rơi xuống.
Chất lỏng mặn rơi vào trong miệng Mạc Y Phàm, anh hơi sững sờ cuối cùng buông cô ra.
Thấy nước mắt Nhược Hy rơi xuống, anh có chút khó hiểu..
- " Làm sao vậy?"
Thẩm Nhược Hy vừa nói vừa hít mũi, giọng có chút nức nở..
- "Không..Không thở được..."
Mạc Y Phàm: "..............."
Trố mắt mấy giây, Mạc Y Phàm không nhịn được bật cười.
Anh dùng sức xoa đầu Thẩm Nhược Hy trong mắt tràn đầy cưng chiều cười..
- " Nhược Hy, sao cậu lại đáng yêu như thế?"
Trong mắt anh lúc này Thẩm Nhược Hy lại vô cùng xinh đẹp, quyến rũ chết người..
Anh nuốt nước bọt một cái, nhịn không được lại cúi đầu hôn một chút.