Nếu Mặt Trời Ngang Qua Em

Chương 11: 11: Đám Đông




Năm cuối chuyển cấp trường học ngày càng gay gắt cho những học sinh cuối cấp như tôi.

Trường học chúng tôi tổ chức một buổi ôn tập vào buổi sáng.

Đó là mỗi buổi sáng sẽ đọc 3 số bất kì các số thứ tự của các lớp sẽ vào hội trường kiểm tra môn bất kì.

Ai lại nghĩ ra cái cách kiểm tra quái quỷ này ấy chứ, không biết rằng tôi đã học hành đã rất áp lực.
" Chúc các em buổi sáng tốt lành.

Bây giờ chúng ta tới tiết mục gay cấn đây.


Đó là xổ số bất kì.

3 số đó là 11, 16, 28" - Trong lúc tôi đang ngồi lo sợ sẽ kêu tới tên mình.

Vậy mà lại là 16 và 28 trùng hợp đến như vậy.

Bỗng dưng tôi thật mong chờ, không biết từ lúc nào cảm giác lo sợ ấy lại đổi thành mong chờ.
- " An Hy ơi, đem cặp lên giúp tớ nhé"- Tôi hấp tấp nói với An Hy
- " Đi đi cậu học bài chưa vậy, không biết thì đừng sợ hỏi mọi người xung quanh, trong hội trường không ai gác kĩ đâu"- An Hy nói

- " Chưa nữa có biết môn gì đâu mà học chứ, không hiểu sao trường lại ra cái quy định khốn khiếp này"- Tạm biết An Hy tôi nhanh chóng bước vào trong hội trường tìm kiếm lớp mình.
Giữa một đám đông trong hội trường mà tôi lại có thể nhìn thấy cậu ấy ngay lập tức.

Trường tôi có 4 khối, mỗi khối 20 lớp, 4x20x3 là 240 người.

Vậy mà trong 240 người trong hội trường ấy tôi lại có thể nhìn thấy cậu ngay, kì lạ thật nhỉ.

Đến tận sau này tôi mới biết lí do vì sao, có lẽ lúc xưa đã biết chỉ là không muốn chấp nhận.
Khi gặp cậu đám đông bỗng dưng trở nên thật mờ nhạt, chỉ có cậu đang dần dần rõ lên mà thôi.

Có lẽ không vì gì cả chỉ vì hình dáng ấy đã khắc sâu lên tim lúc nào mà chúng ta không hay.
- ----------------
Giũa biển người áo trắng, khăn quàng đỏ vậy mà anh lại càng trở nên nổi bật..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.