Nếu Như Khổng Tước Không Xòe Đuôi

Chương 50: Ngoại truyện



Thật ra thì Mễ Hân là người vô tội nhất, anh là người yêu tổ quốc, yêu đồng bào, nhiệt liệt hưởng ứng xã hội chủ nghĩa, luôn chống đối những người tham ô, nhận hối lộ. Bất quá anh chỉ là người không thích phô trương nên đa phần khi gặp chuyện bất bình đều sẽ nhịn và nhịn.

Vẫn luôn cho rằng mình là người dân lương thiện thì sẽ sống qua những ngày thiên hạ thái bình, nào biết lại gặp phải con khổng tước Khương Dĩ Nặc, tung ra chiêu thức hiểm độc, nên anh đành phải cam tâm chịu lép vế.

Hôm đó Khương Dĩ Nặc gọi điện thoại cho anh, mở đầu thì nói rất khách khí, cậu ta hỏi gần đây Nhiên Nhiên thế nào. Thân là khuê mật của Nhiên Nhiên, tất nhiên anh không thể tiết lộ bí mật. Nhưng Khương Dĩ Nặc không phải là đèn cạn dầu.

“Cậu chắc chắn cậu không thể giúp tôi?” Giọng nói Dĩ Nặc đã mang một chút trêu tức.

Mễ Hân thật sự đau đầu, nhất định là kiếp trước mình đã thiếu Tiêu Nhiên một món nợ rất lớn nên kiếp này mới bị cậu ấy hành hạ còn chưa đủ, giờ phải bị người đàn ông của cậu ta tra tấn. “Vấn đề của hai người sao lại muốn kẹp tôi ở giữa hả?”

“Bởi vì cậu không muốn tôi nói cho người nhà cậu biết, cả đời này của cậu không thể kết hôn, bởi vì người nhà của cậu nhất định không tiếp nhận người yêu của cậu.” Khương Dĩ Nặc nói những lời này mà mặt không biến sắc.

“Cậu……” Tuyệt đối đây không phải là do Tiêu Nhiên tiết lộ, Mễ Hân tin chắc chuyện này, nhưng không mấy người biết chuyện của anh và người yêu, sao người đàn ông nham hiểm này lại biết……

“Thật không may, chồng của cậu đúng lúc cũng là bạn của tôi.” Khương Dĩ Nặc rất thoải mái nói. “Nhưng cậu ấy nói với tôi là đã nói chuyện với gia đình rồi, chuẩn bị cùng cậu sống cả đời bên nhau.”

Mễ Hân nghe những lời này thì rất hưng phấn, nhưng lại kiềm chế mình, “Tôi cầu xin cậu, đây là chuyện của chúng tôi, tại sao lại muốn lôi vào chuyện các người?”

“Bởi vì, tôi làm mọi cách mà Nhiên Nhiên cũng không chịu gặp tôi……” Dĩ Nặc nói đến vấn đề này thì vô cùng ủ rũ.

“Còn không phải là tại cậu vô duyên vô cớ đặt hộp áo mưa trong túi, còn để con nhóc kia nhìn thấy sao? Tiêu Nhiên rất nghiêm túc trong chuyện tình cảm, tôi vốn nghĩ cậu ấy mắc bệnh sạch sẽ trong tình yêu, không ngờ lại đồng ý ở bên cậu. Nhưng lần này cậu cũng quá đáng lắm rồi……” Thật ra thì Mễ Hân cũng không thân quen gì với cậu ta, nhưng vì chị em tốt của mình nên đành làm chuyên gia phân tích tình cảm.

Dĩ Nặc thở dài một tiếng, “Cái đó, cái đó vốn là chuẩn bị dùng với cô ấy……”

Nghe câu này, suýt chút nữa Mễ Hân đã tạt cafe vào máy tính. “Cậu là định……???” Vội vàng đặt tách cafe xuống, “Mặc dùbây giờ giới trẻ rất cởi mở, nhưng Tiêu Nhiên không phải là loại người sẽ làm chuyện như vậy……”

Gãi gãi đầu, Dĩ Nặc cảm thấy hối hận khi phải giải thích với người này nhiều như vậy, “Bởi vì, cô ấy luôn không có cảm giác an toàn, tôi định…… Có lẽ nếu như có một đứa bé thì……”

Trên mặt bà vú xuất hiện ba vạch đen, người anh em này cũng có kinh nghiệm mà, sao lại không biết nếu dùng mũ thì không thể mang thai. “Cái đó……”

“Đã xử lý hết rồi, tất cả đều được chọc thủng…...” Giọng nói người nào đó trở nên nhỏ xíu, sau đó nhanh chóng nói sang chuyện khác, “Dù sao cậu cũng sắp xếp giúp tôi đi, tôi muốn gặp cô ấy, có chuyện rất quan trọng phải nói với cô ấy.”

Ha ha…… Mễ Hân đặt điện thoại xuống, không ngừng cười to, người đàn ông hấp dẫn tất cả phụ nữ trên thế gian lại có thể bày ra thủ đoạn này, nếu như chuyện này mà chuyển thành hài kịch thì nhất định mọi người sẽ tranh nhau xem. Tiêu Nhiên ơi là Tiêu Nhiên, cậu tự cầu phúc đi, hi vọng sau này hai người sẽ không gặp phải sóng gió gì nữa.

Toàn văn hoàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.