Mặt không hề có cảm xúc đồng thời không nói tiếng nào ăn xong điểm tâm, Dương Thư liếc mắt nhìn Trình Hành Chi còn đang cố gắng tiêu diệt thức ăn trên bàn, cũng không giống như ngày thường lập tức đi rửa chén thu dọn nhà bếp, trái lại đi về phòng ngủ.
Ở một góc tủ sách trong phòng ngủ, cậu lục lọi nửa ngày, cuối cùng tìm ra mấy quyển sách rất lâu trước đây đã mua ở một cửa hàng sắp đóng cửa. (mới xem sơ qua, 9/10 vẫn còn mới, chỉ mới lật qua vài tờ.)
Thế là, khi nam thần đem toàn bộ đồ ăn đều giải quyết, chuẩn bị đi đem mấy tập cuối cùng của (XX) xem cho tới khi nào xong, trước mặt anh bị để lên một chồng sách ── ( quốc phú luận) ( quân chủ bàn luận) ( thời gian giản sử) ( bi kịch ra đời) cùng ( huyết thù định luật).
“Rảnh rỗi đọc nhiều sách đi, đừng cả ngày không có chuyện gì liền xem phim truyền hình” cùng GV… Đối với người mất trí nhớ như một tờ giấy trắng, nam thần bây giờ ở lại nhà mình đã bị nhiễm tùm lum màu sắc rồi, người hâm mộ lâu năm vô cùng đau đớn mà nói.
Trình Hành Chi đem vài cuốn sách cầm ở trong tay tùy ý lật xem một lượt, sau đó lấy ra ( huyết thù định luật) nói: “Tôi cảm thấy được… Ngoại trừ quyển này ra, những cuốn sách này tôi trước đây giống như đã xem rồi, nội dung cũng đều có chút ấn tượng.”
… Nếu đều đã xem qua những quyển này tức là người có ăn học, có thể xin anh sau này đừng đùa giỡn lưu manh nữa được không?!
Dương Thư ở trong lòng phun tào một câu, sau đó hỏi: “Vậy mấy cái khác? Anh có nhớ lại mấy cái khác không?”
Trình Hành Chi rất chăm chú mà suy nghĩ một chút, sau đó có chút thống khổ ngẩng đầu nhìn về phía người bao dưỡng: “Ngày đó tôi xem xong ( bi kịch ra đời) liền đi ăn món Đức, kết quả bi kịch có tính hay không?”
“… Không tính” người bao dưỡng bất đắc dĩ nói: “Anh có nhớ lại những thứ hữu dụng không?!”
Day 5 – 8. 05AM
Dương Thư rửa xong bát từ trong phòng bếp đi ra, liền thấy nam thần đang vùi ở bên trong ghế sô pha say sưa ngon lành mà xem ( huyết thù định luật).
Thoạt nhìn kế hoạch đào tạo nhi đồng đã hữu hiệu, cậu trong lòng nhất thời buông lỏng, tính toán có nên lên mạng mua thêm sách về cho nam thần không.
Đang lúc này, Trình Hành Chi từ trong sách ngẩng đầu lên nhìn về phía cậu, như là phát hiện ra châu lục mới: “Quyển sách này nói về giá trị của bạo lực, sự liên hệ giữa tiền và mạng sống phải không?”
Fan hâm mộ nguyên bản không có ấn tượng đối với quyển sách này, vào lúc này nhớ tới… Nam thần của cậu trong nhà là hắc đạo, tuy rằng nam thần được nói là đã cùng việc làm ăn trong nhà đoạn tuyệt quan hệ, nhưng đó cũng là xuất thân hắc đạo…
“Anh vẫn là nên xem phim truyền hình đi thôi!” Dương Thư đem sách đoạt lại, đem notebook nhét về chỗ cũ.
Cậu thiệt tào lao mà! Đưa sách gì không đưa, lại đưa cho anh cuốn sách này!
Day5 – 8. 20AM
Người bao dưỡng ngày mai phải trực ca đêm liền đi thay quần áo, dự định ra ngoài mua thức ăn về làm đồ ăn cho nam thần hôm sau ăn.
“Tôi muốn đi theo cậu!” Nguyên bản đang vùi đầu xem phim truyền hình, Gấu nhỏ nhảy lên đến bên cạnh cậu, năn nỉ nói: “Cậu đừng đi, tôi không muốn bị bỏ lại một mình.”
… Tôi chính là đi siêu thị ở phụ cận, không tới một tiếng sẽ trở lại được không?!
Cái chuyện sinh ly tử biệt này từ đâu ra vậy?!
Đừng có làm loạn nữa thân ái à!
“Lại bị người ta vây xem thì phải làm sao đây?” Dương Thư xoa xoa huyệt thái dương nói: “Hơn nữa nếu như đi ra ngoài, bị người ta chụp được đưa cho truyền thông liền thảm.”
“A…” Nhớ tới sự kiện trải qua hôm trước, thần tượng mất trí nhớ một mặt xoắn xuýt mà suy tính nửa ngày, cuối cùng do dự nói: “Tôi lấy khăn mặt trùm đầu hóa trang người Ấn Độ có được không?”
“Không ra sao!”
Day 5 – 8. 35AM
Người hâm mộ cuối cùng chịu không nổi Gấu nhỏ dây dưa bám cứng trên người, từ bên trong tủ quần áo tìm ra một cái áo khoác màu xanh nhạt có mũ trùm đưa cho Trình Hành Chi mặc vào, để cho anh đội mũ lên, lại mang kính râm ra cửa.
Có thể do sự kiện “Sửa mặt” ngày trước ảnh hưởng, ở trong tiểu khu cũng không có mấy người lôi kéo bọn họ hỏi đông hỏi tây.
Bất quá khi ra khỏi tiểu khu, Dương Thư liền bắt đầu loạn tung tùng phèo mà lo lắng đề phòng.
Quả thật giống như lo lắng của cậu, có rất nhiều người quay đầu nhìn nhìn đánh giá nam thần đang che mặt, trong đó đại đa số đều là nữ sinh nhỏ tuổi.
Tuy rằng vẫn không có ai đến gần bắt chuyện, thế nhưng Dương Thư, người bao dưỡng nam thần trong lòng đang vô cùng hối hận. Nhưng nhìn người bên cạnh một mặt nhảy nhót mà đánh giá bốn phía, cậu xác thực không đành lòng đem người về nhà.
Hai người bọn họ liền như thế, một người lặng yên một người hưng phấn bừng bừng đi tới chỗ cần đến, kết quả, ngay tại cửa siêu thị, quả nhiên bị người cản lại.
“Xin hỏi…” Chặn đường là hai cô gái khá trẻ tuổi có chút kích động mở miệng: “Các anh là đang cosplay Muộn Du Bình cùng Vương bàn tử sao?”*
(Nhân vật của tiểu thuyết Đạo Mộ bút ký, này thì quá nổi tiếng rồi ha, nhưng mà không hiểu sao lại là Vương bàn tử mà không phải Ngô Tà)
…
“Xin chào, không phải, tạm biệt.” Nói xong, Dương Thư liền lôi kéo nam thần ngay cả cosplay là cái gì cũng không biết đi.
Đoạn đường này đều lo lắng vô ích phải hay không?!
Nếu sớm biết hiện tại đang thịnh hành cosplay Trương Khởi Linh mặc áo màu xanh lam cùng mũ trùm đầu, cậu khẳng định đã cho Trình Hành Chi đổi một bộ y phục khác.
Day5 – 8. 45AM
Dương Thư nói đơn giản cho nam thần hiểu về tiểu thuyết Đạo Mộ Bút Ký cũng như tình huống vừa rồi, cuối cùng thở dài kết luận nói: “Cái giới cosplay này đặc biệt nhiều người ngốc và nhiều tiền (người ngốc nhiều tiền mau tới).”
“Cũng chưa chắc…” Gấu nhỏ tỉ mỉ suy nghĩ một chút, sau đó phân tích nói rằng: “Tôi cảm thấy vẫn là do gương mặt. Tỷ như, muốn cosplay thì tôi phải mặc áo mũ trùm đầu, còn cậu chỉ bình thường người ta đại khái vẫn biết là cái kia cái gì… Vương bàn tử!”
“… Ruột nướng này ăn thật ngon!!” Vừa vào cửa đã bị gấu nhỏ quấn quít lấy mua đồ ăn vặt, người bao dưỡng thẹn quá thành giận nói.