Mặt trời nhô lên khỏi dãy núi xa xa ở sau
lưng, cả khu vực núi non chìm trong ánh sáng vàng rực rỡ. Bãi cỏ
trên mặt đất một màu xanh biếc, khiến thi thể càng sinh động đẹp đẽ
như một bức họa.
Quý Bạch, Hứa Hủ và mấy người cảnh sát
hình sự đứng ở vòng ngoài. Nhân viên pháp y hoàn tất việc khám
nghiệm, đứng dậy đi về phía bọn họ: “Thời gian tử vong là sáng sớm
hai ngày trước. Phán đoán bước đầu về nguyên nhân dẫn đến cái chết
là trúng độc kali xyanua (*). Đây cũng là lý do thi thể vẫn còn hồng
hào. Ngoài ra, cổ tay và cổ chân nạn nhân xuất hiện vết bầm do bị
trói bằng dây xích. m đạo sưng tấy và bị tổn thương. Trên người nạn
nhân không còn vết thương khác. Kết luận cụ thể phải đợi sau khi giải
phẫu mới có thể xác định.”
(*) Kali xyanua có công thức phân tử là KCN,
hình dạng giống đường, có mùi hạnh nhân và tan nhiều trong nước nên
rất khó bị phát hiện. Có thể hòa tan được vàng. Kali xyanua gây ngộ
độc bằng cách ngăn chặn quá trình trao đổi chất của tế bào và ngăn
không cho các tế bào hêmôglobin trong máu lấy được oxi. Là một chất
kịch độc, chỉ từ 3-4 mg cũng đủ làm tê liệt thần kinh của một người
bình thường, sau 45 phút rơi vào trạng thái hôn mê và nếu không chữa
trị kịp thời thì sẽ chết sau 2 giờ.
Mọi người đều im lặng. Như vậy, vụ án nhiều
khả năng là vụ án giết người, hơn nữa là cưỡng hiếp giết người.
Quý Bạch cất giọng nghiêm túc: “Đã xác định
thân phận của nạn nhân chưa?”
Triệu Hàn trả lời: “Vẫn đang điều tra.”
Các nhân viên pháp y thận trọng di chuyển xác
chết. Hứa Hủ đi theo, chăm chú nhìn gương mặt nghiêng trắng ngần xinh
đẹp của nạn nhân.
Các trinh sát tỏa ra xem xét hiện trường. Hứa
Hủ đứng trước thi thể một lúc, lại đi đến bên Quý Bạch. Anh đứng ở
vách đá phía sau nơi nạn nhân nằm, trầm tư suy nghĩ.
“Phải tốn nhiều công sức mới có thể tìm ra
nơi này làm địa điểm vứt bỏ thi thể.” Anh chỉ tay vào vết bùn đất
phía dưới vách đá: “Đây là đất đá trôi xuống từ trên núi trong nhiều
năm. Cũng có nghĩa, đến mùa mưa, xác chết sẽ nhanh chóng bị vùi
lấp.”
Hứa Hủ tiếp lời: “Hung thủ không muốn thi thể
nạn nhân bị phát hiện.”
Quý Bạch gật đầu: “Cả khu vực này chỉ có
một con đường nhỏ hẹp, lại không có camera giám sát trong nhiều cây
số, xe ô tô của hung thủ sẽ không bị chụp ảnh. Trên núi cây cỏ rậm
rạp, chỉ e chúng ta khó có thể tìm ra dấu chân của hung thủ.” Nói
xong, anh đưa mắt nhìn, phát hiện sắc mặt Hứa Hủ tái nhợt.
Quan sát xung quanh không có người, Quý Bạch đi
đến bên cô: “Sao thế, em không khỏe à?”
Hứa Hủ: “Em không sao, chỉ hơi mệt.”
Trên đường đi, Quý Bạch tập trung tinh thần
vào vụ án, không để ý đến Hứa Hủ. Bây giờ, anh mới chợt nhớ ra cô
gần một ngày hầu như chẳng có thứ gì vào bụng, lại đi thâu đêm đến
đây, thảo nào trông cô rất mệt mỏi. Anh cất giọng dịu dàng: “Lát nữa
để anh cõng em xuống núi. Chúng ta sẽ tìm quán ăn khi rời khỏi khu
vực này.”
Trong lòng Hứa Hủ rất ấm áp, nhưng nghĩ đến
những người cảnh sát địa phương đi cùng cô, cô trả lời: “Anh khỏi cần
cõng em, ảnh hưởng không tốt, em vẫn khỏe.”
Quý Bạch giơ tay vuốt tóc cô: “Chẳng có gì
không tốt, đồng nghiệp nam chăm sóc đồng nghiệp nữ là chuyện bình
thường. Anh cũng không thể để người đàn ông khác cõng em, đúng không?”
Hứa Hủ nhoẻn miệng cười. Hai người không nói
chuyện, tiếp tục tìm kiếm ở bãi cỏ xung quanh thi thể nạn nhân.
***
Đội cảnh sát hình sự về đến thành phố đã
là buổi chiều. Bên pháp y nhanh chóng có báo cáo giám định chi tiết,
chứng thực kết luận ban sáng. Ngoài ra, bọn họ còn phát hiện tàn dư
của một loại thuốc trong thân thể nạn nhân, kết quả giám định là
dịch lỏng Inverma do Nhật Bản sản xuất, một loại thuốc kích dục nữ
có hiệu quả rất mạnh. Loại thuốc này có thể đặt mua trên mạng. Sử
dụng hàm lượng nhẹ sẽ khiến tinh thần và cơ thể con người rơi vào
trạng thái hưng phấn, sinh ra ảo giác tình dục mãnh liệt.
Từ lúc về Cục Cảnh sát, Hứa Hủ nằm ngủ ở
ghế sofa trong phòng làm việc của Quý Bạch để bổ sung tinh lực. Khi
cô tỉnh dậy, trời đã tối hẳn, mọi người đều ra ngoài điều tra, văn
phòng vắng lặng. Trầm tư vài giây, cô đứng dậy đi sang phòng khám
nghiệm tử thi.
Hiện tại, Hứa Hủ đã tốt nghiệp, chính thức
trở thành cảnh sát hình sự. Dựa theo ý kiến của Quý Bạch và sự
đồng ý của Cục trưởng, Hứa Hủ có thể độc lập sắp xếp công việc, tập
trung vào nghiên cứu tâm lý tội phạm. Chỉ khi nào tập thể có hành
động, cô mới nghe theo sự điều phái của Quý Bạch.
Phòng khám nghiệm tử thi rất rộng rãi và
sáng sủa, không khí lạnh giá. Các nhân viên đang cắm cúi viết báo
cáo ở phòng làm việc bên ngoài, bên trong chỉ có xác chết nằm cô
độc trên bàn kim loại.
Hứa Hủ đeo găng tay, kéo tấm khăn phủ màu
trắng, bắt đầu kiểm tra tỉ mỉ. Cô ngửi thấy mùi thơm dìu dịu trên
thân thể nạn nhân, giống mùi sữa tắm Johnson. Trong lúc thất thần,
Hứa Hủ đột nhiên nghe thấy giọng nói trầm thấp quen thuộc ở sau lưng:
“Em có phát hiện gì không?”
Là Quý Bạch. Anh vừa từ bên ngoài trở về.
Gương mặt anh nghiêm nghị, đôi mắt đen trầm tĩnh, thân hình cao lớn
phảng phất nhiễm không khí lạnh của buổi đêm.
Hứa Hủ không ngẩng đầu, mở miệng hỏi: “Tại
sao cổ họng của nạn nhân lại bị sưng tấy?”
Quý Bạch ngẫm nghĩ rồi trả lời: “Theo báo
cáo nghiệm thi, nạn nhân dùng thuốc kích dục, thân thể cũng có dấu
vết giao hợp nhiều lần.”
Hứa Hủ chợt hiểu ra vấn đề. Chắc là tác
dụng của thuốc, khiến nạn nhân trong quá trình giao hợp cuồng loạn
hét to, nên mới bị sưng họng.
Cô tiếp tục kiểm tra thi thể nạn nhân. Quý
Bạch đứng bên cạnh xem báo cáo giám định tử thi. Một lúc sau, Hứa
Hủ lại hỏi: “Tại sao lông mu của nạn nhân đều bị cạo sạch? Làm vậy
sẽ khiến nạn nhân trông càng sạch sẽ và gợi cảm? Khiến đàn ông càng
hưng phấn hơn?”
“Có lẽ là vậy.”
Hứa Hủ chau mày, ngẩng đầu nhìn Quý Bạch:
“Em không hiểu. Đối với đàn ông mà nói, sở thích này có được coi là
đặc biệt không?”
Quý Bạch trầm tư vài giây, trả lời: “Không
hẳn là đặc biệt, rất nhiều người đàn ông thích trò này.”
Hứa Hủ gật đầu: “Tuy nhiên, kết hợp các
phương diện khác của thi thể, em cảm thấy hung thủ càng mê đắm trò
này hơn những người đàn ông khác.”
Bác sĩ pháp y đi vào, Quý Bạch trao đổi cùng
anh ta. Hứa Hủ đã kiểm tra xong thi thể của nạn nhân, cô kéo tấm vải
đắp kín người nạn nhân rồi kéo chiếc ghế, ngồi đối diện nạn nhân,
quan sát gương mặt cô ta.
Nhiều manh mối vụn vặt nhanh chóng xâu chuỗi
trong bộ não của Hứa Hủ. Đầu óc Hứa Hủ bất giác hiện lên hình
ảnh.
Đó là một căn phòng có ánh đèn dịu dàng,
rất yên tĩnh. Chân tay cô gái bị sợi dây xích trói chặt, chỉ có thể
để mặc người đàn ông thao túng. Đầu tiên, hắn lau rửa sạch sẽ toàn
thân cô gái, có lẽ hắn còn cúi xuống ngửi mùi dầu tắm thơm dìu dịu
trên người cô gái. Sau đó, hắn cạo sạch lông ở vùng kín của cô gái,
hài lòng ngắm nhìn cơ thể trắng nõn đầy đặn, sạch sẽ thuần khiết
như trẻ sơ sinh nằm trước mặt hắn.
Hắn sẽ cho cô gái mặc bộ quần áo có màu
sắc ấm áp, loại vải mềm mại dễ chịu, khiến cô trông càng dịu dàng,
xinh đẹp và ngoan ngoãn. Sau đó, hắn cho cô uống thuốc kích dục, rồi
hắn ngắm bộ dạng quyến rũ, mê man vì bị tình dục chi phối của cô.
Hắn sẽ đè cô dưới thân, chinh phục và chiếm
hữu cô hết lần này đến lần khác. Trạng thái tinh thần của cô không
bình thường, trong sự kích thích và hưng phấn cao độ, cô liên tục hét
lớn tiếng, cho đến khi cổ họng sưng tấy khản đặc.
Sau đó, có lẽ do chán ghét, hoặc giả cô gái
chọc giận người đàn ông, hoặc vì nguyên nhân khác, người đàn ông đưa
cô đến vùng núi sâu, để cô nằm ở một nơi trên thế giới này chỉ có
hắn biết với tư thế ngoan ngoãn đẹp đẽ nhất, lặng lẽ chết đi.
Lại một lần nữa nhớ đến hình ảnh tươi đẹp
khi phát hiện ra thi thể nạn nhân, Hứa Hủ đột nhiên cảm thấy buồn
nôn. Cô lập tức định thần, vuốt lồng ngực. Cô ngẩng đầu, phát hiện
Quý Bạch vẫn đang nói chuyện với bác sĩ pháp y, anh không nhìn về
bên này.
***
Nửa đêm, toàn đội cảnh sát hình sự quay về
văn phòng tụ họp.
Bầu trời ngoài cửa sổ tối đen như mực, bóng
cây lay động. Phòng hội nghị bật đèn sáng trưng, không khí u ám. Trên
gương mặt mỗi người đều xuất hiện vẻ mệt mỏi, nhưng ai nấy thần sắc
nghiêm túc và tập trung.
Lão Ngô phát biểu trước tiên: “Đã xác nhận
được thân phận nạn nhân. Tên Bạch An An, 23 tuổi, người thành phố Lâm.
Tốt nghiệp đại học Lâm mới một năm, hiện làm việc ở một văn phòng
kế toán của nước ngoài. Cô bé không đi làm từ một tuần trước ngày nghỉ
quốc khánh. Hôm đó, một đồng nghiệp của cô bé nhận được tin nhắn
của cô bé, nói phải về quê gấp, nhờ người đồng nghiệp xin nghỉ hộ.
Phía công ty tuy không hài lòng nhưng cũng không chú ý.”
Triệu Hàn bổ sung: “Chúng tôi đã hỏi qua đồng
nghiệp, bạn bè và người nhà của Bạch An An. Cô ấy có tính cách vui
vẻ, tích cực, biểu hiện trong công việc và quan hệ với người xung
quanh đều rất tốt, không tồn tại động cơ tự sát. Ngoài ra, cô ấy vẫn
độc thân, cũng không có bạn trai.”
Trên màn hình của phòng hội nghị xuất hiện
mấy tấm ảnh chụp Bạch An An. Không giống bộ dạng yên tĩnh lúc qua
đời, Bạch An An trong cuộc sống luôn tươi cười rạng rỡ.
Đại Hồ nói: “Tính ra, cô ta mất tích chẵn hai
tuần.”
Nhớ đến những vết tích trên thi thể Bạch An
An, mọi người đều trầm lắng. Trong hai tuần qua, liệu có phải cô gái
‘cổ cồn trắng’ (*) xinh đẹp và xuất sắc này đã trầm luân xuống địa
ngục không?
(*) Cô cồn trắng: Người làm việc văn phòng.
Lúc này, có người hỏi: “Sếp, anh nghĩ thế
nào về vụ này?”
Vụ án vô cùng phức tạp, mọi người bất giác
dồn mọi ánh mắt về phía Quý Bạch, hy vọng anh có thể tìm ra điểm
đột phá.
Quý Bạch đảo mắt một vòng mới mở miệng:
“Ngoài thi thể nạn nhân, hung thủ không để lại bất cứ dấu vết gì ở
hiện trường. Hiện tại, việc suy đoán sâu hơn tương đối khó khăn. Tuy
nhiên, hung thủ cũng để lại cho chúng ta mấy phương hướng phá án rất
rõ ràng.”
Nghe anh nói vậy, mọi người tỏ ra phấn chấn.
Quý Bạch tiếp tục lên tiếng:
“Thứ nhất, kali xyanua là chất hóa học được
quản lý rất chặt, bất cứ người nào muốn mua cũng phải thông qua sự
xét duyệt và đăng ký nghiêm ngặt. Tiểu Triệu, chú lập tức đi kiểm
tra ghi chép xét duyệt liên quan đến kali xyanua.
Thứ hai, có nhiều khả năng là giết người vì
tình. Lão Ngô, chú dẫn đội đi điều tra các mối quan hệ của Bạch An
An trong cuộc sống thường ngày, tập trung điều tra những người có
tình cảm dây dưa với Bạch An An, như bạn trai cũ, kẻ theo đuổi cô ta.
Bất cứ người nào cũng phải xét hỏi tỉ mỉ.
Thứ ba, hung thủ đưa thi thể nạn nhân tới vùng
núi sâu, hắn nhất định có xe ô tô, và có một ngôi nhà độc lập, mới
có thể dụ dỗ, giam giữ nạn nhân mà không bị phát giác. Về điểm
này, mọi người cần lưu ý trong quá trình điều tra.
Thứ tư, Đại Hồ, chú phụ trách điều tra hồ sơ
tất cả tội phạm cưỡng dâm của tỉnh ta, xem trong thời gian gần đây có
người nào mãn hạn tù, hay từng bị nghi ngờ gây án.
Từ hôm nay trở đi, tất cả mọi người tạm dừng
việc nghỉ phép. Ngoài ra, tài liệu về vụ án này phải giữ bí mật
tuyệt đối với bên ngoài.”
Mọi người lần lượt gật đầu, ghi chép những
điều Quý Bạch vừa phát biểu. Các tổ tự tiến hành phân công công
tác. Thấy Hứa Hủ ngồi ở bàn làm việc cắn đầu bút, ánh mắt có vẻ
thất thần, Quý Bạch cất cao giọng: “Hứa Hủ, em có ý kiến gì không?”
Hiện tại, nghiên cứu tâm lý tội phạm của Hứa
Hủ được coi là phương pháp bổ sung đối với việc điều tra truyền
thống của đội cảnh sát hình sự. Hơn nữa, vụ án này có một vẻ bất
thường khó diễn tả thành lời, vì vậy mọi người đều nhìn Hứa Hủ
bằng ánh mắt hiếu kỳ.
Hứa Hủ gật đầu, lên tiếng: “Tôi cũng chưa có
kết luận cụ thể, nhưng có thể khẳng định một điều, hung thủ dồn
tình cảm tương đối nồng đậm với nạn nhân.”
Mọi người đều ngây ra.
Để bọn họ có thể hiểu rõ trạng thái tâm lý
của tội phạm, Hứa Hủ nói tiếp: “Tôi xin giải thích một số lý luận
đã được công nhận về hành vi cưỡng dâm.
Đàn ông tại sao lại cưỡng hiếp phụ nữ? Nhìn
từ bề ngoài, là bởi vì anh ta không thể khống chế tình dục. Nhưng
tại sao người đàn ông lại không thể khống chế nổi tình dục? Suy cho
cùng xuất phát từ phương diện tâm lý.
Theo kết luận nghiên cứu của nước ngoài, có người
đàn ông thông qua việc cưỡng hiếp phụ nữ để thỏa mãn dục vọng quyền lực trong nội
tâm. Có người hoàn toàn vì muốn phát tiết sự phẫn nộ trong lòng.
Cũng có người gặp thất bại trong cuộc sống hay quan
hệ nam nữ, hành vi cưỡng dâm có thể mang đến cho anh ta cảm giác thắng lợi. Điều
này cũng phản ánh ở số liệu phạm tội. Trong số tội phạm cưỡng dâm ở nước ta hay
các nước khác, người có thu nhập thấp và học lực thấp chiếm tỷ lệ lớn.
Thanh thiếu niên thực hiện hành vi cưỡng hiếp,
nguyên nhân chủ yếu là tính hiếu kỳ về sex.”
Mọi người đều gật đầu tán thành.
Hứa Hủ tiếp tục phát biểu: “Còn có một loại người,
khao khát thông qua cưỡng dâm, có thể thiết lập quan hệ thân mật với nạn nhân
(*). Hiện tại, tuy không rõ nguyên nhân hình thành của trạng thái tâm lý này,
nhưng tôi cho rằng hung thủ của vụ án chính là loại hình cuối cùng.”
(*) Lời tác giả: Năm động cơ cưỡng dâm được lấy từ
phân tích động cơ cưỡng dâm của chuyên gia người Mỹ Hamil năm 2007.
“Hắn cho rằng, quan hệ giữa hắn và nạn nhân là bí mật,
thuần khiết và cuồng nhiệt, hơn nữa đều do hắn nắm quyền chủ đạo. Hắn không ngược
đãi thân thể nạn nhân. Thậm chí đến cái chết của nạn nhân, hắn cũng lựa chọn
kali xyanua, chất hóa học không mang lại bất cứ sự đau đớn nào cho nạn nhân, bất
chấp hắn có khả năng gặp nguy hiểm.
Theo phán đoán sơ bộ của tôi, người đàn ông này tuổi
từ 20 đến 40, có điều kiện kinh tế tốt, ngoại hình gọn gàng sạch sẽ, tính cách
tinh tế nhẫn nại, không có khuynh hướng bạo lực. Hắn chính là kẻ có tâm lý biến
thái, thể hiện ở khao khát mãnh liệt đối với tình dục và quan hệ thân mật. Có lẽ
hắn vẫn còn độc thân. Trong quá khứ, hắn có khả năng từng theo đuổi, quấy rối,
theo dõi nạn nhân nhưng không thành công. Vì vậy, tôi đồng ý với quan điểm của
Quý đội, đặt trọng tâm vào việc điều tra những người có dính dáng tình cảm với
nạn nhân.”
***
Công việc chồng chất như núi, Hứa Hủ về nhà
đã là buổi xế chiều ba ngày hôm sau. Quý Bạch vẫn ở lại Cục Cảnh
sát, theo dõi tình hình vụ án.
Mãi tới hơn mười giờ tối, Quý Bạch mới trở
về. Anh vào nhà, bắt gặp Hứa Hủ ôm đầu gối ngồi trên ghế sofa, cầm
ảnh hiện trường vụ án ngẩn ngơ.
Toàn thân Quý Bạch vô cùng mệt mỏi. Anh ngồi
xuống cạnh Hứa Hủ, ôm eo cô, khép mi mắt, ngả người về thành ghế
phía sau.
Hứa Hủ quay đầu nhìn anh: “Vẫn chưa có tiến
triển gì sao?”
Quý Bạch gật đầu. Mọi người đều không thể
gắng gượng nên anh cho các đồng nghiệp về nhà nghỉ ngơi một tối, sáng
ngày mai tiếp tục công việc căng thẳng.
Quý Bạch ôm Hứa Hủ vào lòng, cúi đầu hôn cô.
Tạm thời thoát khỏi công việc khẩn trương, ôm thân thể mềm mại của cô
giống như dòng suối ấm áp trong lòng, làm mềm cơ thể đã cứng đờ và
tê liệt của anh.
“Em vẫn xem ảnh đấy à?” Quý Bạch ôm Hứa Hủ
từ đằng sau, môi lưỡi anh lưu luyến trên cần cổ mảnh mai trắng nõn
của cô, anh mở miệng hỏi nhỏ.
Hứa Hủ gật đầu, chau mày nói: “Ừ, em cảm
thấy hình như đã gặp hình ảnh này ở đâu đó.”
Quý Bạch ngẩn người.
Hứa Hủ ngẫm nghĩ một lúc, vẫn không tìm ra
manh mối. Có lẽ do mệt mỏi quá độ, đầu óc cô hơi đau nhức. Cô buông
tấm ảnh, quay đầu hôn Quý Bạch: “Anh mau đi tắm đi.”
Nhà tắm vọng ra tiếng nước chảy, Hứa Hủ
ngẩn ngơ nhìn chằm chằm cửa nhà tắm. Sau đó, cô đi vào phòng ngủ,
khép chặt cửa, lấy que thử thai từ túi xách ra.
Lúc từ Cục Cảnh sát về nhà, cô đã mua que
thử thai ở hiệu thuốc dưới nhà. Cô đọc kỹ hướng dẫn sử dụng, cầm
vào nhà vệ sinh trong phòng ngủ. Vài phút sau, Hứa Hủ giơ que thử
thai với hai vạch màu đỏ, ngửa mặt đổ người xuống giường.
Theo kết quả cô tìm thấy trên baidu, bao cao su
chất lượng kém bị rách trong quá trình quan hệ; thuốc tránh thai bị
ẩm; giai đoạn dạo đầu người đàn ông tiết ra dịch trong lúc chưa kịp
đeo bao cao su; người đàn ông dùng sức quá mạnh trong quá trình quan
hệ hoặc nguyên nhân góc độ và độ mạnh yếu khiến bao cao su tuột ra...
đều có thể tạo thành việc mang thai ngoài ý muốn.
Hứa Hủ nhìn chằm chằm một lúc, rồi bỏ vào
túi quần.
***
Về nhà không có nghĩa là không làm việc, sau
khi tắm xong, Quý Bạch pha cốc cà phê, cầm tập tài liệu đi vào phòng
ngủ. Hứa Hủ ngồi tựa vào đầu giường, hai tay gối sau gáy, đôi mắt
đen sáng ngời nhìn anh, gương mặt nhỏ đỏ ửng, khí sắc có vẻ không
tồi. Quý Bạch mỉm cười, nhấc cằm cô hôn một cái. Sau đó, anh rút
một tập tài liệu từ trong túi đưa cho Hứa Hủ: “Tài liệu về bạn bè
của Bạch An An, em đã xem phần này chưa?”
Từ trước đến nay, hai người luôn phối hợp ăn
ý, cùng nhau đi làm, cùng nhau thảo luận, hiệu suất công việc rất
cao.
Hứa Hủ nhận tập tài liệu, cô nhướng mắt
nhìn đồng hồ treo tường, đã mười một giờ đêm. Có lẽ xuất phát từ
nguyên nhân tâm lý, cô đột nhiên cảm thấy hơi trướng bụng, tựa hồ có
người nhắc nhở cô không được thức đêm.
Trầm mặc vài giây, Hứa Hủ lên tiếng: “Hôm nay
em không muốn làm việc, em đi ngủ trước đây.”
Bình thường, mỗi khi có công việc, Hứa Hủ
còn hăng hái hơn Quý Bạch. Phản ứng của cô ngày hôm nay khiến anh hơi
bất ngờ, anh giơ tay vuốt tóc cô: “Em mệt rồi à?”
“Ừ.”
Quý Bạch hôn lên trán cô, lấy lại tập tài
liệu: “Đưa cho anh, em ngủ trước đi.”
***
Đêm mỗi lúc một khuya, mỗi lúc một yên tĩnh.
Quý Bạch ngồi bên bàn làm việc, trong phòng chỉ có tiếng lật giở
tài liệu của anh. Một lúc sau, anh vô thức ngẩng đầu, Hứa Hủ cuộn
mình trong chăn, cô đã ngủ say, gương mặt trắng ngần như ngọc.
Đến khi trời tờ mờ sáng, Quý Bạch xoay người
ở trên giường, đột nhiên phát hiện vòng tay trống không. Anh liền tỉnh
giấc, Hứa Hủ không thấy bóng dáng đâu cả.
Quý Bạch quay đầu, phát hiện Hứa Hủ chỉ mặc
bộ đồ ngủ mỏng manh, đứng ở cuối giường. Cô đang cúi đầu nhìn xuống
đất. Sắc trời bên ngoài cửa sổ một màu xanh nhàn nhạt, ánh đèn
đường vàng tích tụ thành hình bóng yên tĩnh ở sau lưng cô. Cô gái
nhỏ lúc này trông vô cùng yếu ớt và cô độc.
Cô có tâm sự?
Quý Bạch mới ngủ vài tiếng, đầu óc vẫn còn
lơ mơ. Nhưng anh nhanh chóng ngồi dậy, nhoài người nắm tay Hứa Hủ: “Em
sao thế?”
Hứa Hủ ngẩng đầu nhìn anh, thần sắc u ám,
gương mặt cô ngược lại phảng phất đỏ ửng khác thường. Cô giơ tay, lấy
từ túi áo một thứ ném vào lòng anh: “Em có rồi.”